Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 33: Chi phí đắt đỏ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 33: Chi phí đắt đỏ


" Đây là lần đầu tiên nên mới có thể giảm giá nhiều như vậy, lần sau ngoại trừ chính sách giảm giá cho người có tử tinh huy chương là cố định ra, chúng tôi sẽ cân nhắc việc giảm giá dựa trên số lượng và chủng loại tài liệu nghiên cứu mà các cậu cung cấp cho chúng tôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

" Tốt! Vậy anh tới trước, bọn tôi lập tức tới!!!"

Trên đường đi, vì vác theo trường mâu, nên Thái rất dễ gây chú ý cho người khác. Mọi người nhìn thấy hắn đều không khỏi nhìn nhiều một chút. (đọc tại Qidian-VP.com)

Còn lại chi phí cũng không cao, đối với cây trường mâu chúng tôi lấy của đồng chí một nghìn hai trăm công huân, quân đao là năm trăm công huân, dao quân dụng là ba trăm công huân, trang phục tác chiến cả bộ chúng tôi lấy tròn một nghìn công huân.

Vậy nên, tôi không nói ngoa với cậu, thực sự là công sức nghiên cứu và công sức chế tạo của chúng tôi đều đã miễn phí cho cậu rồi, không thể giảm thêm nữa."

Không kiếm được tài liệu tốt hơn, thì ít nhất loại tài liệu trước đó tôi mang về cũng sẽ đủ cho các anh dùng thoải mái."

Không phải trước đó Phạm Trấn Quốc đã nói là giá cả phải chăng hay sao?!!!!

" Nhanh chút thu dọn, tới nhà ăn.

Đang đi, đột nhiên Thái phát hiện có người gọi tới thiết bị liên lạc của mình.

Chúng ta cùng anh ấy ăn một bữa cơm, coi như chia tay."

" Đúng vậy, tôi định chút nữa liền đi."

Nếu như không có nguồn cung cấp tài liệu nghiên cứu, bọn họ còn nghiên cứu kiểu gì.

"Không phải nói giá cả phải chăng hay sao? Làm sao lại đắt như vậy chứ.

Bọn họ bây giờ vừa nhận được nhiệm vụ mới, chuẩn bị nâng cấp lại thiết bị mô phỏng tác chiến giả lập, vậy nên công việc tương đối nhiều, ngay cả thời gian tu luyện quân thể quyền cũng không có.

Thái đi thẳng tới nhà ăn của khu vực Trung tâm nghiên cứu này, dù sao thức ăn ở đó cũng ngon hơn những nhà ăn khác không ít.

Còn Trung tâm nghiên cứu tài liệu của bọn họ, cần chủ yếu là các loại vật liệu bền chắc, rất khó tại chỗ chia cắt, kích thước chúng lại thường là to lớn, muốn vận chuyển trở về tương đối khó khăn, nếu như những chiến sĩ kia lấy cớ không mang về, bọn họ cũng không có cách nào.

Thấy thế, Vương Chính Đức thì càng thêm hoảng, vốn dĩ bọn họ muốn thu phí cao một chút, mục đích chính là để kích thích đám binh sĩ này tìm kiếm tài nguyên mang về đổi lấy công huân.

Nói thật, nếu như làm cho bên ngoài, cũng không tính tới giá trị đặc thù của công huân, có khi bọn họ còn có thể kiếm được lợi nhuận càng cao hơn.

Mặc dù biết Hoàng Quốc Thái đây chỉ sợ là đang đe doạ mình, nhưng Vương Chính Đức cũng không dám làm cương, nếu như Hoàng Quốc Thái thực sự làm như vậy, chỉ sợ bọn họ cũng không có quả ngon để ăn.

Vương Chính Đức cay đắng ngậm ngùi, mặt cười ngượng nghịu, vẻ mặt cầu xin, nói với Thái:

" Ha ha, Vương lão ca, tôi mới được trao thưởng một tấm tử tinh huy chương nữa, anh xem có thể tiếp tục giảm giá hay không?!!!"

Thái nghe vậy thì cũng hiểu được, dù sao cũng không thể quá tham, bằng không làm đám chuyên gia này không vui, hắn cũng không có quả ngon để ăn.

" Ha ha! Anh cứ yên tâm, lần này tiến vào vết nứt, nếu như thuận lợi, tôi nhất định sẽ mang về cho các anh đầy đủ tài liệu nghiên cứu.

Thấy Phạm Quốc Vượng hỏi vậy, Thái cũng không hề ngạc nhiên vì sao cậu ta lại biết được, dù sao cũng là cháu của tư lệnh, tin tức linh thông một chút cũng là bình thường. Vậy nên hắn cũng không có ý định giấu giếm, trực tiếp thừa nhận.

Vương Chính Đức cũng không cần suy nghĩ, lập tức lắc đầu:

Vui vẻ chấp nhận mức giá hai nghìn công huân, Thái lấy ra thẻ của mình tiến hành thanh toán, đồng thời không quên hỏi Vương Chính Đức:

Vương Chính Đức nghe vậy thì hoảng hốt, vội vàng cười làm lành nói với Thái:

Vả lại, biểu hiện của Vương Chính Đức không thể nào là giả được, nếu thật sự giả, vậy kỹ năng diễn xuất này còn đỉnh hơn cả diễn viên rồi.

Nói rồi Phạm Quốc Vượng lập tức kết thúc liên lạc, sau đó nói với mấy người khác.

Cậu không biết chứ, hai nghìn công huân đã là chúng tôi chịu thiệt thòi lớn, coi như là làm không công cho cậu.

Nhưng nghĩ tới lời dặn dò của Phạm Trấn Quốc, anh ta lại trấn tĩnh một chút.

Tôi còn là người đầu tiên cung cấp tài liệu nghiên cứu lấy từ dị thế giới, đồng thời cũng là người đầu tiên đặt làm v·ũ k·hí trang bị ở chỗ các anh.

Nghe thấy Thái hỏi, Vương Chính Đức giật mình tỉnh táo lại.

Nghe thấy Thái trả lời, Phạm Quốc Vượng rất là kinh ngạc, mặc dù biết Thái chuẩn bị lần nữa tiến vào vết nứt, nhưng không nghĩ là hắn lại gấp gáp như vậy.

Thái thấy như vậy cũng không được thì chỉ còn cách đe doạ, hắn cũng biết đám nhà khoa học này điểm yếu, biết họ cần gì từ bọn hắn, vậy nên hắn không tin bọn họ sẽ không để ý đến đe doạ của mình.

" Hình như anh còn quên một vấn đề nữa thì phải?

Thái trong lòng vui vẻ không được, nhưng nghe giọng điệu của Vương Chính Đức, hắn biết mình đã đánh trúng điểm yếu của bọn họ, vậy nên cũng không ngại chém thêm chút giá nữa, ai bảo bọn họ muốn tham tiền của hắn.

Hắn trước đó cũng đã tìm hiểu giá trị của công huân, cũng biết một công huân ít nhất có thể đổi được một triệu Thanh long tệ. Một nghìn hai trăm công huân chính là một tỷ hai.

Thế là, biểu hiện xấu hổ trên mặt anh ta lập tức bị xóa sạch, thay vào đó là nụ cười tươi rói.

Vừa nhấn nghe thì đã thấy Phạm Quốc Vượng hỏi:

Chỉ thấy hắn vừa thở dài, vừa than vãn.

Cậu đạt được huy chương cao nhất chính là nhất tinh, vậy nên cũng chỉ được giảm giá hai mươi phần trăm thôi, chờ khi nào cậu nhận được cấp bậc càng cao hơn huy chương, vậy thì mới có thể được giảm giá càng nhiều hơn."

Những người còn lại nghe vậy cũng không nói nhiều, lập tức sắp xếp lại công việc, sau đó cùng nhau đi tới nhà ăn.

" Xin hỏi, chi phí chế tạo mấy loại v·ũ k·hí này của tôi là nhiều ít?"

Thái nghe vậy thì rất là tuyệt vọng, mặc dù ba nghìn công huân đối với hắn cũng không phải không trả nổi, nhưng ba tỷ a, nếu như trước đó, hắn có làm cả đời cũng không tích cóp được khoản tiền đó đâu.

" Hai nghìn công huân, tôi cũng chỉ có thể giảm tới mức đó.

Trung tâm nghiên cứu năng lượng tiến hóa thì lại không cần lo lắng như bọn họ, dù sao đám người kia cần chủ yếu tài liệu là thịt dị thú, loại đó tương đối dễ dàng cắt xẻ, mang về không khó.

Vác theo trường mâu, Thái rời khỏi Trung tâm nghiên cứu.

Hây... "

Chỉ cần bọn họ không tận tâm giúp mình, vậy cũng đủ hắn gặp thiệt thòi lớn rồi.

" Đây là chưa có trừ đi hai mươi phần trăm giảm giá đúng không???"

"Ha... Ha ha, đừng nóng, đồng chí Thái đừng vội nóng!!!

Thái thậm chí còn nghe loáng thoáng thấy âm thanh của những người khác, chỉ là không có nghe rõ bọn họ nói gì.

" Ha ha! Đồng chí Thái, vì đồng chí là người có được tử tinh huy chương, vậy nên chúng tôi có chính sách ưu đãi, giảm giá hai mươi phần trăm.

" Đồng chí Thái, thật xin lỗi, vừa rồi là tôi quên mất, chúng tôi còn có một chính sách giảm giá nữa.

Vậy nên, cảm thấy lần này đã chiếm được tiện nghi lớn, Hoàng Quốc Thái không quên đưa ra hứa hẹn:

Thấy Thái hỏi về chi phí, Vương Chính Đức tỏ ra hơi xấu hổ, nhìn giống như là người thật thà bị ép đi l·ừa đ·ảo vậy.

" Không phải, đó là đã trải qua giảm giá hai mươi phần trăm." (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn mặc dù không có chút kiến thức chuyên môn nào, nhưng hắn cũng hiểu được, để chế tạo ra loại v·ũ k·hí có chất lượng vượt lên không ít so với vật liệu của dị sinh vật hắn mang về như vậy, yêu cầu tiêu tốn chắc chắn là không thấp.

Dù sao cả phòng nghiên cứu này của bọn họ công sức, chi phí máy móc cùng với vật liệu bọn họ thêm vào cũng giá trị không hề nhỏ, cũng không phải là tùy tiện làm, vậy nên cho dù anh ta đưa ra khoản chi phí ba nghìn công huân mặc dù cao, nhưng cũng không tính là cao thái quá.

" Không được, chính sách giảm giá của chúng tôi chỉ phụ thuộc vào cấp bậc của huy chương, không phụ thuộc vào số lượng.

Vương Chính Đức vừa lắc đầu vừa nói:

Cách chương.

Tổng cộng vừa tròn ba nghìn công huân."

Vương Chính Đức thấy vậy, trong lòng không ngừng đau xót, còn tiếp tục giảm nữa, vậy so với giá cả ban đầu bọn họ tính toán đưa ra cho Hoàng Quốc Thái còn thấp hơn.

Nghe thấy vậy, Thái lập tức đồng ý, dù sao mình cũng đang muốn đi ăn cơm. Thế là lập tức nói:

Làm ra vẻ tiếc nuối vuốt ve cây trường mâu, Thái lại tiếp tục nói:

Đương nhiên, nếu như tính tới việc Hoàng Quốc Thái cung cấp cho bọn họ đám tài liệu nghiên cứu đến từ dị giới sinh vật, cộng với việc đây chính là trong q·uân đ·ội, giá cả phải hợp lý thì ba nghìn công huân đúng là có chút cao, khoảng chừng hai nghìn năm trăm công huân là tương đối hợp lý.

Nghe thấy vậy, Phạm Quốc Vượng vui vẻ thốt ra:

Cũng không cần qua tay người khác, vừa mất thời gian, vừa tốn tiền!!!

Vậy nên, có phải hay không là còn cần tiếp tục giảm giá xuống một chút nữa?"

Trong lòng anh ta thầm nhủ:" Đúng vậy, chỉ có làm như thế thì đám binh sĩ này mới có thể chịu khó mang vật liệu trở về, đám người mình mới có tài liệu để nghiên cứu!!!"

Đây cũng là vì khu vực này là khu vực nghiên cứu, chứ ở khu vực quân doanh thì giờ này chắc chắn là hắn sẽ gặp phải không ít người, đồng thời cũng sẽ có không ít người có hứng thú với v·ũ k·hí của hắn.

Vừa nói, Thái vừa làm ra động tác thu hẹp khoảng cách giữa ngón trỏ và ngón cái, ra hiệu cho Vương Chính Đức.

Chưa kể, bỏ ra ba nghìn công huân để chế tạo trang bị, như vậy cũng quá cao, ngoại trừ hắn ra, những người khác phải kiếm bao lâu mới có thể kiếm đủ.

Phạm Trấn Quốc cũng chỉ là đề nghị với bọn họ, trong khi giáo sư Hải cũng chỉ là gật đầu đồng ý, cũng không hề để tâm tới việc này, ông ấy không quá am hiểu cùng người khác nói giá cả, vậy nên đều đẩy công việc này cho anh ta.

Bây giờ cũng đã tới thời gian bữa trưa, Thái quyết định ăn một bữa tử tế, sau đó chuẩn bị thêm một chút đồ vật rồi liền tiến vào vết nứt.

Có gì từ từ nói, có gì từ từ nói!!!!"

" Hây, chi phí chế tạo v·ũ k·hí đắt đỏ như vậy, chỉ sợ lần sau cũng không dám tiếp tục chế tạo v·ũ k·hí nữa..."

Mở ra thì thấy được, là Phạm Quốc Vượng gọi tới.

Thế là, Vương Chính Đức chỉ có thể ngậm ngùi chịu đựng, trong lòng xót như sát muối, đúng là trộm gà không thành còn mất nắm gạo.

Đã thế còn nặng nhọc, mang theo đám vật liệu râu ria chỉ làm bản thân chịu thêm nguy hiểm mà thôi.

Chỉ là, anh ta cũng không có cách nào, ai bảo Hoàng Quốc Thái đang cầm cái chuôi đâu, không thuận theo cậu ta nói, lỡ như cậu ta thật sự không tiếp tục hợp tác với họ nữa, không chịu mang về vật liệu để bọn họ nghiên cứu, thay vào đó trực tiếp sử dụng các loại v·ũ k·hí có sẵn, vậy bọn họ không phải là khóc không ra nước mắt sao. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bây giờ mà càng giảm bớt nữa thì chỉ sợ là đám người bọn họ mấy hôm nay công sức chế tạo đều thành không công.

Cũng không cần suy nghĩ nhiều, càng không cần phải xin ý kiến của giáo sư Hải, Vương Chính Đức lập tức có thể làm ra quyết định, dù sao giá cả vừa mới báo cũng là do anh ta tự mình đưa ra.

Đương nhiên, trên đường ngoại trừ người làm nhiệm vụ canh gác thì Thái cũng chỉ gặp được mấy người đang có công vụ trong người, cho dù nhìn nhiều hắn hai mắt cũng sẽ không có ai tò mò tiến tới bắt chuyện với hắn.

Nếu như cậu có thể cung cấp cho chúng tôi loại tài liệu nghiên cứu mới lạ, giá trị càng cao, vậy chúng tôi có thể cân nhắc giảm giá thêm cho cậu."

" Là... Là ba...ba nghìn công huân sao???"

Mặc dù công sức của chuyên gia hàng đầu đúng là đáng giá, nhưng đắt đỏ như vậy, người ta còn làm sao dám tới đây chế tạo v·ũ k·hí???"

Nghe thấy vậy, Thái cũng không chút nào nghi ngờ tính chân thật trong lời nói của Vương Chính Đức.

" Anh đã ăn cơm chưa? Hay là chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm rồi lại đi, như thế nào đây?"

Vương Chính Đức xuýt chút nữa thì khóc, một lần như này đã quá đủ, còn tiếp tục không phải bọn họ đều táng gia bại sản hay sao?

Thấy Thái cam đoan như vậy, mặt mũi Vương Chính Đức mới hòa hoãn một chút, không phải vì tài liệu nghiên cứu, anh ta cũng không định chịu thiệt thòi như vậy.

Cây mâu này của hắn mặc dù dư sức giá trị một tỷ hai, nhưng đây chỉ là chi phí chế tạo thôi, chưa kể vật liệu chủ yếu và quan trọng nhất chính là do hắn cung cấp, đã thế đây chính là công huân, cũng không phải là bình thường tiền a!!!

Thái đương nhiên là không muốn bỏ ra nhiều công huân như vậy thế là muốn tiến hành mặc cả:

" Anh Thái, nghe nói anh lại chuẩn bị tiến vào vết nứt phải không?"

Thái tỏ ra không vui, cố ý không để ý tới Vương Chính Đức. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ thấy Thái mỉm cười hỏi Vương Chính Đức:

Đáng lẽ ra bọn họ định gọi đồ ăn tới rồi giải quyết tại chỗ, nhưng biết Thái sắp đi, bọn họ cũng không do dự bỏ ra chút thời gian để đến ăn với hắn một bữa cơm.

Anh ta lập tức lắc đầu, nhưng sau đó lại vội vàng giải thích:

Bây giờ, cho dù việc nghiên cứu v·ũ k·hí nóng vẫn chiếm phần lớn nghiệp vụ của Trung tâm nghiên cứu. Nhưng, từ khi Hoàng Quốc Thái mang về đám vật liệu đó, Trung tâm nghiên cứu của bọn họ cũng đã định hướng được phương hướng của tương lai, đó chính là chú trọng nghiên cứu các loại vật liệu lấy từ dị thế giới.

Chương 33: Chi phí đắt đỏ

Thái vừa nghe thấy Vương Chính Đức báo giá của cây trường mâu thì đã choáng váng. Mặc dù sớm có chuẩn bị tinh thần, nhưng hắn vẫn không thể tin là chi phí sẽ cao thái quá như vậy.

Nhưng nếu như mọi người cũng đều như Hoàng Quốc Thái, không thể chấp nhận giá cả cao như vậy, cuối cùng muốn tự cung tự cấp, vậy không phải bọn họ đang biến khéo thành vụng hay sao?

Tiếp tục giảm năm trăm công huân, cậu xem có được hay không?"

" Ha ha! Anh Đức, không biết lần sau tôi còn có thể tiếp tục giảm giá như thế này không?"

"... Binh khí này tốt thì tốt thật, nhưng so với v·ũ k·hí tự nhiên lấy được trên thân dị sinh vật cũng chưa chắc đã hơn được, vẫn là hiện lấy hiện dùng, trực tiếp thu thập trên thân dị sinh vật để sử dụng thì hơn.

Thấy Vương Chính Đức gật đầu, Thái lại hỏi tiếp:

Mấy loại v·ũ k·hí trang bị này của cậu, mặc dù tài liệu giá trị nhất chính là loại vật liệu mà cậu mang về, nhưng những loại vật liệu phối hợp đi vào cũng đều là các loại vật liệu giá trị cực cao, thêm chi phí máy móc hoạt động, cộng vào cũng không sai biệt lắm đã đủ hai nghìn công huân, nếu quy ra bình thường tiền tệ, thì càng vượt lên trên con số đó.

Tao còn tưởng anh Thái ngày mai mới đi, không nghĩ tới anh ấy lại gấp gáp như vậy, định buổi chiều liền đi.

Bởi vì cậu coi như nhà cung cấp tài liệu nghiên cứu cho Trung tâm nghiên cứu chúng tôi, vậy nên khi muốn chế tạo v·ũ k·hí trang bị ở chỗ chúng tôi sẽ được giảm giá.

Vương Chính Đức đột nhiên tỏ ra nghiêm nghị nói với Hoàng Quốc Thái:

Thái giọng nói run rẩy hỏi lại Vương Chính Đức:

" Ừm, tôi đang trên đường tới nhà ăn, mấy cậu tới đi."

Ở trong căn cứ này, loại v·ũ k·hí hiện đại gì cũng có cơ hội thấy được, chỉ có bên hông đeo đao, tay xách trường mâu như Thái bây giờ là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy.

...

Chần chừ một thoáng, Phạm Quốc Vượng lại hỏi:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 33: Chi phí đắt đỏ