Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 35: Ban bố quyết sách

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35: Ban bố quyết sách


Nhưng hiện tại, cũng chưa có binh sĩ khác trong căn cứ, ngoại trừ Hoàng Quốc Thái đạt được tử tinh huy chương. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ý Vi Diệu hỏi cũng không phải là thực tế g·iết, mà là trong mô phỏng tác chiến.

Bọn họ chắc chắn là sẽ phản đối, ít nhất là ngoài mặt sẽ như vậy, thân là một lãnh đạo q·uân đ·ội, ông ta cũng hiểu được rào cản lớn nhất của quyết sách này là gì.

" Đúng vậy, Vi Diệu nói không sai, chuyện chúng ta cần làm bây giờ vẫn là chuẩn bị kỹ càng một chút, để khi tiến hành tiêu diệt đầu nhện quái kia không có sai lầm gì xảy ra mới được, chứ nếu như xảy ra ngoài ý muốn gì, thì cũng không có mặt mũi nào mà gặp người khác..."

Nguyên nhân đương nhiên là cái quyết sách mà Phạm Trấn Quốc đưa ra.

Nói chung, chỉ cần những nghị viên kia còn có khát cầu đối với tài nguyên của thế giới kia, thì bọn họ như thế nào cũng sẽ chấp nhận cái quyết sách này.

Chưa kể đây là q·uân đ·ội, mặc dù cho họ tự do tiến vào vết nứt, nhưng không có nghĩa là bọn họ không phải là quân nhân, tùy tiện làm trái quyết định của q·uân đ·ội.

Vi Diệu nghe vậy thì lên tiếng khích lệ:

Vũ Cương kinh ngạc hỏi:

Những người khác cũng rất lo nghĩ vấn đề này, ba quả bom h·ạt n·hân chiến thuật chắc chắn là đủ để g·iết c·hết con nhện, vậy nên điều bọn họ cần lo lắng đúng là làm sao để có thể mang được chiến lợi phẩm trở về.

Phạm Trấn Quốc cũng không lo lắng với phản ứng của đám binh sĩ, bởi vì cơ bản thì quyết sách này là có lợi cho bọn họ.

Lúc tính toán đưa ra cái quyết sách này, Phạm Trấn Quốc cũng đã lường trước được nó sẽ gây ra ảnh hưởng như thế nào.

Ba người đội trưởng ở đây, ngoại trừ Dương Tuấn tuổi tác tương đối trẻ tuổi ra, hai người kia tuổi tác đều cũng không tính là trẻ nữa.

Dương Tuấn thở dài: (đọc tại Qidian-VP.com)

Cũng không cần suy nghĩ, Dương Tuấn lập tức cảm thán:

" Rất mạnh!!!"

" Hây... Làm thế nào được, trước đó người ta cho nó ăn nguyên một quả cũng không g·iết c·hết được nó, ngược lại bị nó giải quyết sạch một đội, vậy nên bây giờ để cho chắc, phía trên mới chuẩn bị tới tận ba quả."

Vi Diệu nhìn Dương Tuấn dò hỏi:

Vũ Cương lắc đầu:

Ba đội ngũ chúng ta cùng tiến hành hợp luyện.

Lúc này, Vi Diệu đang hỏi những người khác:

Lúc này, bốn cái đội ngũ hàng đầu thì đã có ba đội ngũ tập trung ở đây, cũng chỉ có đội ngũ của Long Chiến là có nhiệm vụ trong người, vậy nên không có mặt.

Sau khi Thái tiến vào vết nứt, một đợt trấn động nho nhỏ diễn ra trong căn cứ Liệt thiên.

Thực ra, tự tin chính là ông ta giả ra, còn quân lệnh trạng thì cũng chỉ là tô son chát phấn mà thôi.

Nói tới đây, Vũ Cương hướng về phía Dương Tuấn hỏi:

" Tin tức đó là thật?!!!"

Vũ Cương nghe vậy thì giục:

" Khả năng là không được, tôi nghe nói đám người đó đang gấp rút tiến hành cải tiến thiết bị mô phỏng tác chiến, vậy nên chắc chắn là sẽ không rảnh để giúp chúng ta làm chuyện đó.

" Cần nhiều như vậy?!!!"

Nhưng dù gì, chỉ cần hoàn thành một lần nhiệm vụ thu hoạch mẫu vật của dị giới sinh vật, thì chắc chắn là sẽ kiếm được công huân mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

" ... Như thế nào? Có nguyện ý chia sẻ một chút kinh nghiệm tiêu diệt con nhện quái đó cho chúng tôi không?

Chờ tới khi thu phí mới sử dụng sao, dù sao cũng là công huân đó, bây giờ đã rất quý giá, nếu như đều yêu cầu trả phí bằng công huân, chỉ sợ giá trị sẽ càng tăng mạnh, nhất là điều kiện tiêu tốn công huân mới có thể tiến vào vết nứt kia, chỉ với điều kiện đó đã đủ để giá trị của công huân tăng lên rất nhiều rồi."

Thế giới kia tài nguyên chắc chắn là cực kỳ phong phú, chờ tới khi chúng ta cũng đạt được tư cách tự do ra vào vết nứt, chúng ta nhất định sẽ có thể nhanh chóng đuổi theo."

Bọn họ bây giờ cũng chỉ quan tâm nhất là, khi nào thì căn cứ mới tiến hành kế hoạch tiêu diệt đầu nhện quái kia.

Vi Diệu nghe vậy cũng gật gù tán đồng:

Ai cũng ngậm ngùi mong chờ tới lúc mình đạt đủ điều kiện, để có thể tự do tiến vào vết nứt.

" Liệu có thể hay không, nổ cho con nhện đó không còn gì cả?

Cậu ta bây giờ chỉ là sớm dẫn trước chúng ta một chút mà thôi, coi như là thù lao cho công sức của cậu ta đi trước dò đường.

Mà không chỉ là phần lớn đâu, đừng nói là những nghị viên kia, ngay cả bản thân ông ta khi đưa ra quyết sách này cũng lo lắng, những binh sĩ kia sẽ trực tiếp tiêu hóa hết những tài nguyên kiếm được, không mang về chút nào.

Nhưng ngoài mặt, Dương Tuấn vẫn tỏ ra hết sức khiêm tốn:

Ở nơi này, kẻ mạnh luôn có chỗ đứng riêng, vậy nên ba cái đội ngũ này đứng cùng một chỗ, đồng thời tương đối tách biệt so với những người khác.

Nếu như quá tay làm chiến lợi phẩm không có, vậy thì đúng là khóc không ra nước mắt.

Nhưng sở cầu của bọn họ khi gia nhập Khai cương đoàn cũng không phải là quyền lực, mà là muốn trở thành tuyến đầu thăm dò dị giới, vậy nên bọn họ thậm chí từ bỏ quân hàm trước đó, cam nguyện trở thành bình thường chiến sĩ.

Không chỉ thu phí cái đó thôi đâu, tiếp theo sẽ có rất nhiều cái sẽ thu phí nữa."

Vũ Cương cũng lập tức tán đồng:

Vi Diệu coi như là người nổi tiếng nhất trong bọn họ, trong giới lính đánh thuê, anh ta có biệt danh là độc xà, chính là đội trưởng của biệt đội Long nha, một đơn vị tinh nhuệ hàng đầu của Hắc long quốc.

Nhưng ông ta cũng đã có đối sách, mặc dù việc chiến sĩ sẽ dùng phần lớn tài nguyên cho bản thân mình, nhưng sẽ không sợ bọn họ không mang tài nguyên về cống hiến lên.

Đến lúc ấy không chỉ bỏ qua tư cách tự do tiến vào vết nứt, mà chỉ sợ nhiệm vụ lần sau cũng không có cơ hội của bọn họ.

Dù sao nhiệt độ cao như vậy, không cẩn thận tất cả thành tro thì không phải lãng phí."

Nguyên nhân chủ yếu vẫn là bọn họ cần sự đảm bảo của Phạm Trấn Quốc, cần Phạm Trấn Quốc chịu toàn bộ trách nhiệm cho chuyện này.

Đồng thời cũng ra điều kiện, nếu như quyết sách không mang lại hiệu quả mong muốn, vậy thì không chỉ quyết sách bị hủy bỏ, mà Phạm Trấn Quốc cũng phải gánh chịu toàn bộ trách nhiệm cho chuyện này.

Đã có chuẩn bị cẩn thận, Phạm Trấn Quốc tự tin tham gia buổi họp trực tuyến của Nghị viện.

Vi Diệu hơi nhíu mày hỏi:

Mặc dù không còn trẻ, nhưng bọn họ vẫn giữ được sức mạnh cùng thể chất ở thời kỳ đỉnh cao, cộng thêm kinh nghiệm, bọn họ không chỉ có thể cạnh tranh được với những chiến sĩ trẻ, mà còn vượt lên hầu hết bọn họ.

Nhưng ngoài ý liệu là có không ít nghị viên lại ra sức ủng hộ quyết sách này, có lẽ là đang diễn kịch, người hát mặt đen người hát mặt đỏ, nhưng cũng có thể là những nghị viên này tương đối cấp tiến, muốn nhanh chóng thấy được thành quả của Khai cương đoàn.

Thậm chí là cũng không chỉ đội ngũ ganh đua với nhau, bởi vì đội ngũ hiện tại cũng chỉ là tạm thời, khả năng lựa chọn cũng không phải là theo đội hình hiện tại, vậy nên ngay cả trong cùng một đội ngũ thì cũng có sự cạnh tranh như thường.

Vi Diệu hơi lo nghĩ hỏi:

" Vậy thì còn lãng phí thời gian làm gì nữa, không tranh thủ mà sử dụng miễn phí đi.

Nghe nói vậy, đám người cũng không tiếp tục ở lại chỗ này nữa, tranh thủ lúc những người khác còn bị tin tức ở đây thu hút, mà cùng nhau đi tới Trung tâm mô phỏng tác chiến.

Nhưng với tình huống bây giờ, chỉ sợ là chúng ta không đuổi kịp nổi cậu ta!!!"

Vậy nên, đội ngũ nào cũng muốn trở thành đội ngũ đầu tiên được chọn.

Cái thứ hai điều kiện thì đơn giản hơn, đó chính là cần tiêu phí công huân mỗi lần tiến vào vết nứt. Nhưng cũng cần phải đạt được tư cách tự do ra vào vết nứt mới được.

Mà có khi chúng ta phải đề nghị kỹ thuật viên thêm bom h·ạt n·hân chiến thuật vào kho v·ũ k·hí, để chúng ta có thể mô phỏng chuẩn xác hơn."

Nói thẳng ra chính là vấn đề lợi ích, nếu như thả tự do cho binh sĩ, tài nguyên bọn họ thu được ở dị thế giới phần lớn sẽ rơi vào tay bản thân bọn họ.

Ví dụ như đội ngũ của Dương Tuấn, đội ngũ của Long Chiến, hay là hai đội ngũ hàng đầu khác.

Ngay cái điều kiện đầu tiên là hoàn thành một cái nhiệm vụ thu hoạch mẫu vật của dị sinh vật, đã đủ để cản chân tất cả bọn họ rồi.

Những nghị viên kia cũng không xen vào lời nói của ông ta, chỉ lẳng lặng nghe.

Dương Tuấn nghe vậy thì cũng rất lo lắng, dù sao mặc dù cơ hội lần này mấy người bọn họ được chọn là chín phần mười. Chỉ là nếu như xảy ra tình huống đó, kết quả mặc dù tiêu diệt đầu nhện quái, nhưng lại không thu hoạch được chiến lợi phẩm, thì bọn họ coi như là phí công, cũng uổng phí cả cơ hội hiếm có.

Không một chút lo lắng, Phạm Trấn Quốc bắt đầu cuộc giải trình của mình. Cẩn thận trình bày từ nguyên nhân, hoàn cảnh, cho tới lợi ích và phương án bổ khuyết những bất cập mà quyết sách này mang lại, Phạm Trấn Quốc lưu loát nói một lượt.

Bởi vì bọn họ chính là những đội ngũ mạnh nhất trong căn cứ hiện nay, vậy nên sau đó nhiệm vụ tiêu diệt nhện quái chắc chắn chỉ có thể do đám người bọn họ phụ trách, chỉ là không biết là đội ngũ nào sẽ được chọn.

" Đúng vậy, chỉ sợ cái quyết sách này chính là làm riêng cho cậu ta."

Hai người này một người tên là Vũ Cương, thân thể cường tráng, màu da hơi ngăm, trên mặt bộ râu quai nón hết sức dễ thấy.

" Đương nhiên thật, tin tức nội bộ, tôi nghe nói chuyện đó cũng là liên quan tới cái quyết sách này.

Đến cuối cùng, cũng không ngoài dự liệu của Phạm Trấn Quốc, Nghị viện miễn cưỡng chấp nhận quyết sách của ông ta, coi như là cho phép thực hiện thí điểm.

Bây giờ ngay cả nhiệm vụ cũng chưa có, huống hồ gì săn g·iết dị giới sinh vật cũng không phải chuyện dễ dàng gì. Thời gian này đám bọn họ đã thấu hiểu sâu sắc điều đó.

" Thật sự, chẳng lẽ căn cứ lại tổ chức thăm dò, vì sao chúng tôi không nghe tin tức gì?!!!"

Mà đúng rồi, nhân lúc bây giờ còn miễn phí, chúng ta hẳn là nên tranh thủ sử dụng thiết bị mô phỏng tác chiến, tôi cũng nghe nói là sắp tới muốn sử dụng cần phải tiêu tốn công huân đó."

Lúc này, quyết sách cũng đã được ban bố ra ngoài, nó đã gây ra một cơn trấn động không nhỏ bên trong căn cứ, đám binh sĩ biết được tin tức, chỉ cần là không có nhiệm vụ trên người thì đều thi nhau đi tới quảng trường ở trung tâm của căn cứ.

Cái này bọn họ cũng chỉ có thể chờ đợi tới khi nhận được nhiệm vụ, đồng thời hoàn thành được nhiệm vụ thì mới được.

Nghe thấy lời này, một người đều giật mình nhìn anh ta.

Nhưng bọn họ vẫn tổ chức cuộc họp này, vẫn yêu cầu Phạm Trấn Quốc giải trình, thậm chí sau đó còn có thể kịch liệt phản đối.

Còn những người khác thì khó mà nói, mặc dù khả năng là sẽ cần không ít người tham dự, nhưng chỉ sợ là sẽ không nhiều tới mức cần tất cả người của bốn đội ngũ.

" Tôi nghe nói bên trên dự định chế tạo đủ ba quả bom h·ạt n·hân chiến thuật loại siêu nhỏ, thì mới tiến hành tổ chức liệp sát con nhện quái đó, nhưng bây giờ còn chưa hoàn thành hai quả, vậy nên khả năng ít nhất còn cần khoảng một tháng nữa."

Chỉ có những thay đổi đi kèm thì còn có thể gây ra phản ứng tiêu cực, nhưng ông ta cảm thấy, những thay đổi đó đều rất hợp lý, bọn họ cho dù có ý kiến thì sau đó cũng chỉ có thể chấp nhận mà thôi.

Thấy được nội dung quyết sách, đám binh sĩ đương nhiên là cực kỳ hoan nghênh, bọn họ vui vẻ thảo luận với nhau xoay quanh nội dung quyết sách này.

" Cũng không cần phải bi quan như vậy, quyết sách này nói chung là đối với tất cả chúng ta đều có lợi.

Buổi họp kết thúc, Phạm Trấn Quốc tháo thiết bị kết nối ra, thở dài một hơi, sau đó nhắm mắt tựa vào ghế, trong miệng thì nhẹ nhàng lẩm bẩm:

Nghe giới thiệu như vậy mọi người có lẽ sẽ hình dung Vi Diệu là một người âm trầm, sắc bén như một đầu độc xà, nhưng trên thực tế thì cho dù là bề ngoài lẫn tính cách của anh ta đều hết sức bình thường.

Quyết sách không chỉ được dán ở đây, mà còn được phát trên màn hình để cho mọi người thấy được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 35: Ban bố quyết sách

Nghe thấy Dương Tuấn nhắc tới Hoàng Quốc Thái, Vi Diệu tò mò hỏi:

Những gì Phạm Trấn Quốc biết, những nghị viên này cũng đều biết, vậy nên những gì Phạm Trấn Quốc giải trình, bọn họ cũng đều đã suy xét qua.

Chỉ là lập tức lại nghe thấy Dương Tuấn nói:

Vũ Cương hơi nhíu mày nghĩ ngợi rồi nói:

Trong phòng họp này được bố trí không khác gì phòng họp của Nghị viện, chỉ là nó cũng giống như không gian trong hệ thống mô phỏng thực chiến, tất cả chỉ là hư ảo mà thôi.

Đương nhiên, bọn họ cũng không phải là không biết chút gì về những thứ này, chuẩn xác thì cơ bản những nghị viên này trước đó cũng đã suy xét kỹ lưỡng, về việc ban bố quyết sách của Phạm Trấn Quốc sẽ đem lại kết quả như thế nào.

Cách chương.

Phạm Trấn Quốc cũng chỉ lo lắng một chút về phản ứng của Liên minh.

Cũng không cần nói nhiều, một từ như vậy đủ để khái quát tất cả, dù sao kể cả tố chất thân thể, lẫn ý thức chiến đấu, anh ta cũng không thấy có điểm gì có thể chê Hoàng Quốc Thái cả.

Nơi này có đặt một cái màn hình lớn, chuyên hiển thị những thông báo mà căn cứ đưa ra.

Cũng chỉ có mấy người đội trưởng là tương đối yên tâm, bởi vì bọn họ chính là những người mạnh nhất, không có gì ngoài ý muốn, bọn họ chắc chắn là sẽ được chọn.

Chỉ là nhìn những điều kiện trong quyết sách, bọn họ cũng chỉ có thể tạm nén lại sự vui mừng của bản thân.

" Các cậu phối hợp cùng Hoàng Quốc Thái, các cậu cảm thấy cậu ta thế nào?"

" Lúc nãy tôi có gặp Hoàng Quốc Thái tiến vào vết nứt."

Bọn họ liên tục tranh cãi, nhân vật chính trong cuộc họp là Phạm Trấn Quốc lại thành người đứng xem.

Được cái, bọn họ cũng có tiền vốn để cạnh tranh với đám trẻ tuổi như Dương Tuấn.

Dương Tuấn kinh ngạc hỏi:

Vả lại, việc bọn họ dùng phần lớn tài nguyên kiếm được cho bản thân họ cũng không phải không có chỗ tốt, điều này có thể giúp sức mạnh của bọn họ nhanh chóng tăng lên, nhân loại có thể nhanh chóng có được một đám quân tiên phong mạnh mẽ, giúp cho bước chân của nhân loại nhanh chóng được mở rộng ở thế giới kia.

Nhưng nếu như phòng ngự bên ngoài bị phá vỡ, huyết nhục, n·ộ·i· ·t·ạ·n·g bên trong cũng chưa chắc đã cản trở được nhiệt độ cao như vậy."

Tin tức này cũng chưa hề công bố ra, vậy nên có rất ít người biết được, Dương Tuấn có thể biết được chứng tỏ anh ta tin tức thật sự rất linh thông, chỉ sợ là có quen biết người trong Trung tâm nghiên cứu.

Cớ cũng rất đơn giản, mất kỷ cương của q·uân đ·ội và không đảm bảo an toàn.

" Cùng lắm thì... chúng ta nổ tàn phế nó thôi, sau đó dùng v·ũ k·hí bình thường g·iết c·hết nó!!!"

" Ai mà biết được, có lẽ là vì lớp vỏ bên ngoài phòng ngự mạnh nên mới cản trở được nhiệt độ do bom h·ạt n·hân sinh ra.

Dương Tuấn không chắc chắn lắm trả lời:

...

Nhìn vẻ ngoài, hai người bọn họ tuổi tác ước chừng có hơn ba mươi tuổi.

Bình thường tới mức nếu như gặp bên ngoài, không ai sẽ nghĩ đó là một tay sát thủ đã g·iết qua rất nhiều người, thậm chí mọi người còn khó mà nhớ nổi khuôn mặt của anh ta.

Dương Tuấn nghe thấy vậy thì trong lòng hết sức đắc ý, dù sao tới hiện tại cũng chỉ có đội ngũ của bọn họ thành công làm được điều này.

Anh ta có sở trường tiềm hành á·m s·át, chiến tích nổi bật nhất của anh ta chính là một thân một mình, chỉ với một con dao găm, đột nhập vào sào huyệt của một tổ chức khủng bố, không chỉ trừ khử tên trùm khủng bố, mà còn chỉ dẫn vị trí, dẫn đường cho máy bay k·hông k·ích cái căn cứ đó.

Tầm tuổi này, vốn dĩ bọn họ ở trong q·uân đ·ội đã đạt tới địa vị không thấp, cho dù gia nhập Khai cương đoàn, bọn họ cũng có thể trở thành cấp bậc càng cao sỹ quan.

Phạm Trấn Quốc tỏ vẻ rất là tự tin chấp nhận điều kiện của bọn họ, thậm chí còn lập quân lệnh trạng, nếu như thất bại thì từ bỏ vị trí tư lệnh Khai cương đoàn.

Khả năng là liên quan tới cái quyết sách này."

" Có biết lúc nào thì tổ chức liệp sát đầu nhện quái kia không?"

Vậy nên chẳng thà bây giờ lập quân lệnh trạng, nếu như thất bại thì có thể hiên ngang rời đi, còn hơn tới lúc đó bị bọn họ đuổi đi, như vậy thì chẳng phải là mất hết mặt mũi.

Tôi đứng ở xa, cũng chỉ miễn cưỡng thấy được, cũng không biết là tình huống như thế nào.

" Nghe nói đội của cậu đã có thể g·iết c·hết con nhện?"

Với lại, hiện tại cũng không có mấy người có được công huân, thứ này bây giờ còn rất hiếm, không phải ai cũng như Hoàng Quốc Thái, đạt được hai cái tử tinh huy chương.

Nhưng chỉ sợ đa số trong bọn họ còn phải chờ dài dài, bởi vì cho dù có nhiệm vụ tiến vào vết nứt, thì chắc chắn là sẽ ưu tiên những người mạnh trước.

Chỉ là, nếu như thật sự không thể chấp nhận được cái quyết sách này của Phạm Trấn Quốc, bọn họ đã trực tiếp bác bỏ, việc gì phải tổ chức cuộc họp này, việc gì phải cho Phạm Trấn Quốc cơ hội giải trình.

Dương Tuấn rất chắc chắn trả lời:

" Hẳn là sẽ không chứ, dù sao một quả còn không g·iết được, khả năng... có lẽ là ...chỉ nổ nát mà thôi..."

Mà những người khác nghe thấy tin tức này thì kinh ngạc cực kỳ, bọn họ đâu có nghĩ được, bình thường còn thoải mái dùng miễn phí, đùng một cái lại cần phải trả phí rồi, mà còn trả phí bằng công huân nữa.

Đương nhiên, nếu như bọn họ muốn không cần tốn công huân cũng có thể, trong quyết sách cũng có quy định, chỉ cần có tử tinh huy chương thì có thể được tiến vào vết nứt miễn phí.

Mà hoàn thành nhiệm vụ đó, bọn họ chắc chắn là đạt đủ điều kiện mà quyết sách yêu cầu.

Một người nữa tên là Vi Diệu, dáng người nhỏ bé, nhìn thật sự khác biệt với những chiến sĩ khác ở đây. Nhưng cũng không thể vì vậy mà khinh thường anh ta.

Chỉ là bọn họ cũng không ai tranh đua miệng lưỡi cả, chỉ là âm thầm quyết tâm trong lòng mà thôi.

Ba đội ngũ này đứng cạnh nhau, bề ngoài nhìn có vẻ hết sức hoà hợp, cười cười nói nói hết sức vui vẻ, nhưng thực tế trong lòng tâm tư cạnh tranh giữa bọn họ đang mạnh hơn bất cứ lúc nào.

Cũng không ngoài dự liệu, mặc dù Phạm Trấn Quốc giải trình hết sức thuyết phục, nhưng các nghị viên bắt đầu chỉ trích cùng phản đối mãnh liệt.

Trong căn cứ, Dương Tuấn quan hệ khá rộng, vậy nên tin tức còn khá là linh thông. Nghe thấy Vi Diệu hỏi vậy, anh ta cũng ngại chia sẻ tin tức của mình.

Mọi người cũng đều biết là cần chờ chế tạo bom h·ạt n·hân chiến thuật, nhưng không nghĩ là yêu cầu tận ba quả, vậy nên khi nghe lời nói của Dương Tuấn, những người khác hầu hết đều rất kinh ngạc.

Đương nhiên, việc quyết sách này có thể duy trì được bao lâu, vậy thì còn phải xem ông ta có thể làm được như mình dự định hay không.

" Hây... Trước đó còn thách thức cậu ta, để cậu ta cố gắng lên, bằng không thì sẽ bị chúng ta vượt lên, thậm chí bỏ xa.

Đeo vào một thiết bị giống như kính chơi game thực tế ảo, Phạm Trấn Quốc lập tức có mặt trong một phòng họp trực tuyến giả lập.

" Hoàng Quốc Thái, lần này phải xem biểu hiện của cậu rồi, đừng làm tôi thất vọng!!!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Anh ta có chút không tự tin nói:

" Đó cũng đều là nhờ vào Hoàng Quốc Thái, chúng tôi cũng chỉ là ở bên hỗ trợ, vả lại mô phỏng như vậy cũng không hoàn toàn chuẩn xác, dù sao chúng ta cũng không hiểu rất rõ con nhện đó, tất cả cũng chỉ dựa vào những gì nhìn thấy mô phỏng ra mà thôi."

Lúc này, Vũ Cương cũng nói:

Nếu như vậy, q·uân đ·ội và Liên minh căn bản không thể thu được chút lợi ích gì.

Dương Tuấn nghe thấy vậy thì lắc đầu, những người khác còn tưởng là anh ta không đồng ý chia sẻ kinh nghiệm cơ.

Trong phòng họp này, các nghị viên đều đã có mặt đông đủ, cũng chỉ còn chờ Phạm Trấn Quốc tới để giải trình mà thôi.

Nếu như thành công, đương nhiên không vấn đề gì, nhưng nếu như thất bại, Phạm Trấn Quốc sẽ phải chịu toàn bộ trách nhiệm, bọn họ cũng có cơ hội để người khác thay thế vị trí của Phạm Trấn Quốc.

Dương Tuấn thì thở dài:

" Không phải, vừa rồi chúng tôi làm nhiệm vụ canh giữ vết nứt, thấy được cậu ta một mình tiến vào vết nứt, người phụ trách cũng không hề ngăn cản.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 35: Ban bố quyết sách