Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 42: Tiến hóa

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42: Tiến hóa


Mặc dù không có giống với côn trùng như vậy, lột xác thành một hình thái khác, hắn vẫn giữ nguyên hình dạng nhân loại, nhưng thân thể hắn bây giờ rõ ràng đã biến đổi cực lớn.

Thái cảm giác như có vô số sâu bọ đang không ngừng nhúc nhích, bò qua bò lại khắp thân thể hắn, không chỉ là bên ngoài da thịt, mà còn bên trong cốt tủy, thậm chí là bên trong đầu óc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ là theo như hắn cảm giác, sóng gợn khi truyền xuống mặt đất cũng không thể truyền xa được như trên mặt đất, chuẩn xác thì khoảng cách sóng gợn truyền đi kém hơn trên mặt đất rất nhiều, cũng chỉ thẩm thấu xuống được khoảng mấy chục mét. Mặc dù có thể là xa hơn một chút, nhưng khoảng cách hắn có thể thấy được rõ ràng cũng chỉ có thể thấy được mấy chục mét mà thôi.

Rồi cánh tay, hai chân, toàn bộ thân thể của mình cũng đã lột một lớp da.

Tai của chúng cũng tương đối nhỏ, cũng chỉ có một đôi mắt là to lớn một chút.

Hiện tại, Thái chính là đang cảm nhận được một trong những loại thống khổ như vậy.

Nói chung, ngoại trừ việc biến thành một đứa trẻ con ra, những thứ khác thì Thái đều rất vừa lòng.

Thái sững sờ nhìn hình dạng mình hiện lên trên lưỡi đao. Quả nhiên, điều hắn lo sợ trong lòng quả nhiên không sai.

Chẳng hạn như con quái trùng ở phía cuối hang, trong đầu óc của hắn có thể thấy rõ ràng sự hiện diện của nó. Nó hiện lên không chỉ rực rỡ hơn hẳn thân cây, mà nó còn bắt đầu phản hồi lại sóng gợn của hắn.

Không lẽ mình rụng hết răng rồi?"

Mặc dù biểu hiện hết sức chi tiết, nhưng cảm giác có chút khác lạ, không quá giống với bình thường.

Có điều, Thái còn phát hiện điều đặc biệt hơn.

Thậm chí cũng không chỉ có cái âm thanh đó thôi, bởi vì quanh đây cũng không chỉ có một con quái trùng đó.

Cơn đau đớn ngày càng tăng lên, máu đen rỉ ra cũng ngày một nhiều. Nói thật cảm giác đau đớn, thống khổ lúc này là hắn chưa từng trải nghiệm qua.

Dùng Thái làm trung tâm, sóng gợn lan tràn ra mọi phương hướng, cũng không để ý vật cản gì. Trên mặt đất, trên không trung, thậm chí là cả dưới mặt đất, tất cả đều truyền qua.

Chậm rãi, bên dưới lớp da phủ đầy máu đen nhầy nhụa kia bắt đầu xuất hiện một chút thay đổi.

Mặc dù thấy thân thể mình cũng không mọc ra cái gì khác lạ, thậm chí da dẻ đã đổi một lượt, trở thành trắng trẻo, mềm mịn như da em bé, nhưng Thái vẫn cảm thấy có chỗ nào không ổn lắm.

Lăn lộn một hồi, Thái cũng không còn sức lực để mà lăn lộn nữa, đau đớn dường như đã thôn phệ hết sức lực trong thân thể hắn.

Đặc biệt là tố chất thân thể cũng không có giảm đi, ngược lại so với trước đó mạnh mẽ hơn rất nhiều. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thái vội vàng kéo xuống lớp da c·hết trên thân thể mình, sau đó quan sát một lượt.

Vậy, không phải là mình đã tiến hóa thành công rồi sao?!!!!

Cách chương.

Điều không giống với bình thường nhất chủ yếu là màu sắc, màu sắc mà hắn thấy được lúc này thực sự là huyễn thải, lộng lẫy.

Cũng không kịp khám phá năng lực này là gì, Thái vội vàng kiểm tra lại thân thể của mình, bởi vì có một chuyện hắn càng để ý hơn lúc này, đó chính là thân thể của mình.

Chỉ là, cũng không phải tất cả đều như vậy.

Hiện tại Thái toàn thân t·rần t·ruồng không một mảnh vải che thân, bây giờ lại là sáng sớm, nhiệt độ khá là thấp, không phải thể chất tốt, chỉ sợ hắn đã sớm c·hết cóng.

Nhưng là, cho dù hắn đã thức tỉnh, âm thanh đó vẫn còn không ngừng vang lên trong đầu của hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thái cũng không biết thời gian đã trôi qua bao lâu, khả năng là một vài tiếng đồng hồ, cũng có thể là đã mấy ngày đi qua, cảm giác đau đớn trong thân thể của hắn bắt đầu giảm dần, nhưng thống khổ, khó chịu thì không những không giảm mà còn tăng lên.

Thái rất muốn uống vào thuốc Siêu cấp phục hồi trên tay, nhưng trực giác nói cho hắn biết, không thể làm như vậy, ít nhất là hiện tại không thể uống vào loại thuốc này, làm như vậy có thể sẽ mang lại hậu quả không tốt cho bản thân mình.

" Ta gặm! Ta gặm! Ta gặm! Cố lên! Ta nhất định có thể lột xác!..."

Đột nhiên, Thái chợt nhớ ra, trước đó là mình đang tiến hành đột phá tiến hóa, và bây giờ mình vẫn còn sống.

Một vết cắt nhỏ hiện lên trên cánh tay, chỉ là máu cũng không chảy ra, đã thế v·ết t·hương cũng rất nhanh đã liền lại.

Khoảng cách càng gần, sơ đồ càng chi tiết, thậm chí có thể phát hiện từng hạt bụi nhỏ.

Bên trong hang, từ khi âm thanh kia xuất hiện, tâm thần của Thái cũng đã thức tỉnh, chỉ là hắn cũng chưa có mở mắt.

Trong phạm vi hắn có thể cảm nhận được, có tổng cộng năm con quái trùng ở lại, chỉ là hắn cũng chỉ có thể nghe được âm thanh của ba con quái trùng, ba con quái trùng này cũng đều ở khoảng cách khá gần hắn.

Đồng thời, màu sắc của bọn chúng cũng không quá pha tạp, thay vào đó mỗi loại khác nhau, màu sắc lại có thiên về nhất định, cho dù có pha tạp một số màu sắc khác, thì chúng cũng sẽ có một màu sắc nổi bật nhất.

Về phần tốc độ, trong này quá chật chội, tạm thời cũng không thể kiểm tra được, nhưng chỉ cần cảm nhận động tác của mình hiện tại, Thái cũng có thể đánh giá được tốc độ của bản thân mình bây giờ chắc chắn sẽ rất nhanh.

Thái lấy tay xoa lên mặt của mình, sau đó kéo xuống.

Đây rõ ràng cũng không phải cái gì tảng đá, mà là một đám sinh vật, chỉ là bên ngoài da của chúng được bao phủ bởi một lớp vật chất giống như đá, khả năng chính là vảy giáp của chúng.

Thấy thế, Thái quá sợ hãi, giật mình mở choàng mắt ra, còn tưởng là mình gặp phải ác mộng.

Đặc biệt là không khí, trong đầu óc của hắn biểu hiện ra không khí ở đây chính là ngũ quang thập sắc, chỉ là tương đối mờ ảo.

Hoặc như đầu quái trùng ở cuối hang, nó cũng biểu hiện ra là màu xanh, nhưng màu sắc đậm hơn thân cây một chút, đồng thời thân thể nó cũng có một chút màu sắc khác nữa.

Quả nhiên, răng vẫn còn nguyên, khả năng răng của hắn đã được thay đổi một lần, bằng không cũng không thể nào lại xuất hiện đám răng hắn vừa nhổ ra được.

Từ dưới những tảng đá này ngóc lên từng cái đầu, nhìn gần giống với đầu bò, chỉ là chúng có vẻ tròn trịa hơn, đồng thời cũng không có sừng giống bò, chỉ có một vài cái đầu mọc ra một chiếc sừng nhỏ ở trước trán.

Nói thật, bây giờ hắn cũng không biết là tình huống gì, rốt cuộc là đang tiến hóa hay là do trúng độc mà lại như vậy.

Không ngần ngại, Thái dùng đao cắt một đường trên cánh tay của mình.

Không uống vào thuốc Siêu cấp phục hồi, Thái cũng chỉ có thể tự mình chịu đựng thống khổ.

Đống lửa trước đó đã sớm tắt ngấm từ bao giờ, chỉ sợ thời gian trôi qua đã có mấy ngày rồi.

Màu sắc khác nhau biểu thị chủng loại năng lượng khác nhau, nồng độ năng lượng khác nhau, hoặc là cấp độ năng lượng khác nhau vậy nên độ đậm nhạt, độ sáng của màu sắc cũng khác nhau.

Chỉ là sóng gợn này cũng là có một chút khác biệt, cũng chỉ có v·a c·hạm vào sinh vật sống thì chúng mới phản xạ lại, hoặc giả là gặp phải sinh vật sống sóng gợn sẽ phản xạ lại càng mạnh mẽ hơn một chút.

...

Nhớ lại trải nghiệm trước đó, hắn thật sự là không dám tin mình còn có thể bình thường sống sót, chẳng khác nào trải qua địa ngục t·ra t·ấn một lần, cửu tử nhất sinh a!!!

Thực ra nếu như có thể cử động được, hắn cũng rất muốn uống một ống xem có thể có hiệu quả gì không, nhưng thực sự là bất lực.

Ví dụ như thân cây biểu hiện ra chủ yếu là màu xanh nhạt, rất nhạt, rất nhạt. Ngoài ra nó cũng còn có một chút màu sắc khác, nhưng cũng không quá rõ ràng.

Thái vội vàng mặc quần áo vào, có điều bộ trang phục tác chiến này trước đó chính là dạng trang phục bó sát người, bây giờ hắn mặc vào có vẻ rộng thùng thình, thậm chí phải xắn ống tay ống chân lên cho đỡ vướng víu.

Tiện tay kéo xuống một cái, Thái có thể lấy xuống một mảng lớn.

Nhưng hắn cũng không có biện pháp nào để ứng đối với tình huống hiện tại, cũng chỉ có thể cầu trời khấn phật, cầu mong bản thân còn có thể sống sót qua kiếp nạn này.

Ách! Còn rất đau!

Không nghĩ tới, thứ hắn nhổ ra lại là những chiếc răng, tổng cộng ba mươi chiếc, vừa vặn đủ số lượng răng của hắn.

Sóng gợn vừa phản hồi lại hắn, trong đầu hắn lập tức vang lên âm thanh:

Sức mạnh này so với bình thường s·ú·n·g bắn đã vượt lên rất nhiều.

Thời gian chậm rãi qua đi, đột nhiên trong thế giới tinh thần của Thái phát ra "Ông" một tiếng rất nhỏ, cảm giác như là một giọt nước rơi xuống mặt hồ phẳng lặng.

Một lớp da c·hết cùng với máu đen đã bị khô cạn tạo thành một lớp màng, bao phủ bên ngoài thân thể của Thái.

Quần áo đã rộng như vậy rồi, khả năng giữ nhiệt cũng kém đi không ít, đã thế vừa mới mặc vào cũng chưa thể làm cho cơ thể ấm ngay được, vậy nên Thái vội vàng nhóm một đống lửa.

Ống thuốc Siêu cấp khôi phục trước đó hắn cầm trong tay sớm đã bị hắn bóp nát từ khi nào, căn bản cũng không có cơ hội dùng.

Còn may, bây giờ mặc dù trở thành một đứa trẻ, nhưng vóc dáng cũng không phải rất nhỏ bé, cũng cao lớn hơn đứa trẻ mười tuổi bình thường khá nhiều.

Mặc dù cảm giác răng của mình vẫn còn nguyên vẹn, nhưng Thái vẫn cố tình kiểm tra lại.

Lồng ngực cũng bắt đầu có chút nhấp nhô, từ đầu là nhẹ nhàng nâng lên một chút, sau đó dần dần trở nên mạnh mẽ hơn.

Âm thanh bọn chúng phát ra giống hệt nhau, chẳng khác nhau chút nào.

Hắn phát hiện bây giờ mình đang trong một trạng thái hết sức kỳ lạ, mặc dù không có mở mắt, nhưng hắn cũng có thể thấy rõ được mọi thứ xung quanh.

Chỉ là hắn cũng không có cái sức lực này, bây giờ thân thể hắn một chút sức lực cũng không có, chân tay của hắn cũng chỉ có thể miễn cưỡng co quắp, nâng lên một chút cũng không thể.

Tất cả bụi bặm, vật nhỏ xung quanh Thái theo những sóng gợn đó đi qua đều như là có một lực hút, trực tiếp phù không lên, lơ lửng ở xung quanh thân thể hắn.

Trước đó còn nghĩ, trở thành siêu nhân một dạng sau đó, mỹ nữ cái gì đối với mình sẽ dễ như trở bàn tay, nhưng bây giờ trở thành dạng này, chim chưa có mọc lông, làm ăn được gì a.

Trên tay đang cầm đao, Thái tiện tay chém mạnh vào vách hang, dễ dàng có thể chém ra một vết đao sâu trên đó.

Cái này chẳng phải là năng lực đặc biệt của mình???

Đến cuối cùng, có lẽ là thân thể đã đến cực hạn, Thái b·ất t·ỉnh lúc nào không hay, hắn chỉ biết đầu óc hắn như có vô số sâu bọ thôn phệ, dần dần chìm sâu vào trong bóng tối.

Chợt Thái cảm thấy bên trong miệng mình có thứ gì đó, vội vàng nhổ ra.

Thái cảm thấy, có lẽ màu sắc này chính là biểu thị năng lượng mà bọn chúng chứa đựng.

Đồng thời Thái cũng cảm nhận được cảm giác ở lòng bàn tay mình cũng không đúng lắm.

Tình huống xung quanh, thậm chí là tình huống của bản thân hắn, hắn cũng không chút nào biết được, cũng chỉ có đau đớn thống khổ là không ngừng đánh sâu vào tâm thần của hắn.

Chương 42: Tiến hóa

Bọn chúng sau khi ngóc đầu lên thì dáo dác nhìn xung quanh, như thể đang tìm kiếm thứ gì.

Hơi thở và nhịp tim của Thái bắt đầu tăng dần lên, cũng dần dần trở nên ổn định.

Hắn cảm nhận được một giọt nước rơi xuống tinh thần thế giới của hắn, tạo thành sóng gợn.

Thái cũng chỉ có thể cố gắng lật mình để có thể nằm ngửa ra, sau đó vô lực nằm đó chịu đựng cơn đau giằng xé thân thể mình.

Trong khi đó những thứ khác màu sắc sẽ đậm hơn, nhưng cường độ màu sắc của bọn chúng cũng có sự chênh lệch nhất định.

Đồng thời hắn cũng cố gắng giữ cho đầu óc mình tỉnh táo, tự nhủ bản thân không thể mất đi ý thức, sợ rằng mình ngất đi sẽ không thể tỉnh lại nữa.

" Này! Không lẽ đều là răng của mình?

Nhìn thứ trên tay mình, Thái kinh sợ phát hiện, mình có lẽ là giống như côn trùng lột xác như vậy, lột xuống một lớp xác đã khô cạn, trên này thậm chí còn có nguyên bộ tóc của hắn.

Sóng gợn bắt đầu lan tỏa ra, sóng gợn truyền đến đâu, tinh thần của hắn bắt đầu phác họa ra hình dạng mọi thứ trong phạm vi đó, cảm giác như là cái máy quét vậy. Ngay cả bên ngoài thân cây cũng có thể thấy được.

Cơ mà, sống sót được đã rất tốt rồi, cho dù có không vừa lòng thì như thế nào.

Trong khi đó, khoảng cách hắn càng xa, sơ đồ này càng sơ lược, không rõ ràng, chỉ có thể miễn cưỡng thấy được hình dạng sự vật mà thôi.

Trong khi đó, hầu hết mọi thứ ở dị thế giới này lại biểu hiện ra nhiều loại màu sắc khác nhau.

Thực ra, đau đớn cũng không phải là thống khổ nhất, nhiều thứ so với đau đớn còn thống khổ hơn nhiều.

Thái bây giờ có thể khẳng định được, đây cũng không phải cái gì ác mộng, mà tất cả đều là thật sự.

Trong khi đó, sóng gợn truyền trên mặt đất có thể truyền xa hơn nhiều. Hắn có thể thấy được tới tận vị trí tổ ong, vậy nên ước lượng khoảng chừng có hơn ba ki lô mét.

Từng đạo sóng gợn bắt đầu lan tỏa ra, đầu tiên là trong thế giới tinh thần của Thái, sau đó thậm chí như là thực chất sóng gợn, từ trong thế giới tinh thần của hắn lan tỏa ra bên ngoài. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn có thể cảm nhận được, trong cơ thể mình đang cuộn trào năng lượng.

Hắn cảm thấy bên ngoài thân thể của mình bị thứ gì đó bao phủ.

Nhìn xuống mới thấy, không chỉ lớp da bên ngoài, ngay cả móng tay của mình cũng đều đã long hết ra.

Cũng không chỉ đau đớn bên ngoài da thịt đơn giản như vậy, thực sự là đau đớn tận linh hồn.

Hắn đã không còn có thể ngồi nữa, mà bắt đầu lăn lộn, quằn quại dưới nền hang, thực sự là cảm giác thống khổ vô cùng.

Cũng không chỉ trong miệng, Thái còn cảm nhận được thân thể mình có cái gì đó không đúng.

Sóng gợn một đường lan tràn ra xa, trong đầu hắn cũng dần dần phác họa ra một cái sơ đồ chi tiết quang cảnh xung quanh hắn.

Một tiếng... Hai tiếng... Ba tiếng, từng tiếng tim đập nhẹ nhàng mà hữu lực bắt đầu vang lên.

Đau đớn còn chưa qua đi, toàn thân hắn bắt đầu trở nên ngứa ngáy vô cùng, chỉ là cũng không phải là bình thường ngứa ngáy.

Thái vội vàng sờ lên đầu, phát hiện bây giờ đầu mình đã trọc lốc, cũng chỉ có lún phún tóc tơ mới mọc mà thôi.

Thấy thân thể mình rỉ ra máu đen như vậy, Thái kinh hãi cực kỳ, cho dù thân thể đã rất đau đớn thống khổ, hắn cũng không để tâm, vội vàng cởi bỏ quần áo, để xem xét tình huống bên trong.

Vội vàng với lấy thanh quân đao của mình, Thái rút đao ra rồi dùng lưỡi đao để soi gương.

Nói chuẩn xác hơn cũng không phải là thấy rõ, phải nói thế nào đây, tình huống này thật sự là khó tả, hắn cảm giác đây khả năng là hắn đang nằm mơ, cũng không phải là thật sự.

" Cái này chẳng lẽ là phản lão hoàn đồng hay sao???"

Một số thứ biểu hiện phông màu đen trắng, giống như ba lô, quần áo của hắn, những thứ hắn mang tới từ địa tinh.

Nhìn hắn bây giờ rõ ràng là trẻ ra hẳn mười tuổi. Chỉ là nếu như nhiều tuổi một chút, trẻ ra mười tuổi chắc chắn là niềm vui to lớn. Nhưng hắn mới chỉ hai mươi, trẻ ra mười tuổi thì cũng chỉ có mười tuổi.

Sóng gợn cũng không hề ngừng lại, trực tiếp xuyên qua thân cây, không chịu chút gì trở ngại, lan tỏa ra bên ngoài.

Thực sự là khóc không ra nước mắt mà!!!

Sóng gợn truyền đi cũng chẳng khác nào sóng nước, hoặc là sóng radar, gặp phải vật cản chúng sẽ phản xạ quay trở lại.

Hắn rất sợ bây giờ tiến hóa thành công rồi, nhưng thân thể lại bị biến dị, trở thành hình dạng quái vật gì, vậy thì coi như xong, trở về chỉ sợ sẽ bị cắt miếng ra nghiên cứu.

Hắn rất muốn lấy tay gãi một lượt thân thể mình, hoặc là cào cấu cho thân thể rách nát ra, để cho đau đớn có thể xua tan một chút cảm giác ngứa ngáy khó chịu hiện tại.

Khả năng khôi phục này còn rất mạnh, không biết nếu như v·ết t·hương lớn hơn thì có thể liền lại nhanh như vậy không.

Vì là đồ vật hắn mang tới từ địa tinh không có chứa năng lượng, vậy nên mới hiện lên màu đen trắng, trong khi những đồ vật ở thế giới này đều ít nhiều có chứa năng lượng, vậy nên mới có màu sắc.

Bên trong quần áo cũng không hề ngoại lệ, tất cả lỗ chân lông cũng đều bắt đầu rỉ ra máu đen, nhìn hết sức kinh khủng.

Bên ngoài, cách gốc cây Thái ở lại không xa, có một đám tảng đá kỳ quái tập trung ở đó. Sau khi những sóng gợn lan tỏa qua vị trí bọn chúng, những tảng đá này đột nhiên động lên.

Sờ một chút làn da của mình, mặc dù rất trơn mềm, nhưng Thái có thể khẳng định, nó cũng không hề yếu đuối như bề ngoài.

Nếu như có thể thấy được trạng huống thân thể hiện tại của mình, có lẽ chính bản thân Thái cũng phải kh·iếp sợ. Toàn thân máu đen bao phủ, thân thể chẳng khác nào con búp bê rách rưới, nhìn nhăn nhúm rúm ró, không thành hình dạng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong đầu của hắn cũng chỉ có thể cố gắng kêu gọi bản thân mình tỉnh táo, hết sức tỉnh táo, nhưng hắn cũng chỉ có thể miễn cưỡng giữ cho mình ở trạng thái nửa tỉnh nửa mê mà thôi.

Nói thật, bây giờ bề ngoài của Thái chẳng khác nào là một cái t·hi t·hể đã thối rữa biến dạng, một chút biểu hiện của sự sống cũng không có.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42: Tiến hóa