Tiến Hóa Kỷ Nguyên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 49: Đụng độ con nhện
Một cây nấm nho nhỏ mọc lên, nhanh chóng cắn nuốt mất thân thể của con nhện.
Đương nhiên, cho dù trận thế có hoành tráng đến thế nào, thì cũng không thay đổi được bọn họ cần phải tranh thủ thời gian tiến vào vết nứt.
Vậy nên anh ta cũng không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là mục tiêu bọn họ cần tiêu diệt.
" Bảo trì đội hình, tiến lên!
Lúc này, mọi người cũng đã có thời gian quan sát hình dạng của con nhện.
Quan sát kỹ một thoáng, Vi Diệu phát hiện một chút điều bất thường trên thân con nhện, đó chính là những hoa văn trải rộng khắp thân thể của nó.
Thấy được kết quả, phản ứng đầu tiên của mọi người là sững sờ một chút, sau đó là có chút lo lắng, điều tệ nhất bọn họ dự đoán vẫn là xảy ra.
Bọn họ biết, lần trước đụng độ, mục tiêu đã dính phải một quả bom h·ạt n·hân chiến thuật, b·ị t·hương không nhẹ, đồng thời những con mắt của nó đều đã b·ị b·ắn nổ, căn bản không còn một con mắt nào hoàn chỉnh cả.
Chuẩn bị tốt lựu đ·ạ·n choáng, có thể tránh khỏi vận rủi hay không thì phải xem nó."
Cảm giác nó di chuyển trên cây còn thoải mái hơn so với di chuyển dưới mặt đất.
Bây giờ, chỉ cần nghe thấy mùi thức ăn là nó đã không thể kiềm chế nổi rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc dù trong lòng phấn khởi, nhưng mọi người biết mọi chuyện còn chưa xong.
Mà cho dù không phải mục tiêu đó, không lẽ còn có thể giảng hòa với nó sau đó tiếp tục tìm kiếm mục tiêu hay sao?
Đang trong trạng thái hết sức cảnh giác, La Kỳ dễ dàng thì phát hiện ra điều bất thường.
"Oanh!!!" Một t·iếng n·ổ mạnh hơn rất nhiều lần t·iếng n·ổ của đ·ạ·n nhiệt áp vừa rồi vang lên.
Oanh! Oanh! Oanh! Ầm! Ầm!
Khả năng, nếu cứ nhiều lần như này, con nhện sẽ dần chuyển đổi tập quán săn mồi, từ nằm yên phục kích, chuyển sang chủ động đi săn.
Cùng lắm thì coi như là đã hoàn thành một nửa nhiệm vụ. Đã thế, phát hiện thêm tình báo, khả năng còn có thể được thêm công.
Đội ngũ chậm rãi tiến lên phía trước, mỗi người bọn họ đều duy trì trạng thái cảnh giác cao độ, trên dưới, trái phải, trước sau đều nằm trong phạm vi giá·m s·át của mỗi người bọn họ.
Vị trí phục kích hiện tại của nó không nằm trên tuyến đường thăm dò của đoàn người, vậy nên nó quyết định chuyển di vị trí tới phía trước tuyến đường thăm dò của bọn họ.
La Minh lúc này đang đứng ở vị trí phía sau con nhện, nghe thấy thế, không nói hai lời nhấc lên ống phóng, một phát đ·ạ·n nhiệt áp bắn trúng phần đuôi con nhện.
Đây chính xác là mục tiêu của chúng ta!
Khi phát hiện có nhiều con mồi như vậy tiến vào bãi săn của mình, miệng con nhện không tự chủ được chảy ra từng dòng chất lỏng màu trắng đục.
Bọn họ vẫn từng chút một chậm rãi tiến lên, cho tới khi đi tới phía dưới vị trí của con nhện.
Trong khi đám người Vi Diệu còn đang không biết con nhện quái ẩn núp ở góc nào, thì con nhện đã sớm có thể nắm rõ từng động tĩnh của bọn họ.
Cho dù chỉ phạm vi mấy ki lô mét xung quanh khu vực vết nứt, nhưng đối với đội ngũ ba mươi người bọn họ thì cũng đã đủ rộng, bọn họ cũng không hề biết con nhện đó ẩn nấp ở phương hướng nào, cũng chỉ đành lần lượt thăm dò, tìm kiếm.
Trong quá trình diễn luyện, bọn họ phát hiện có thể dùng loại lựu đ·ạ·n này để chống lại sự tập kích bất ngờ của con nhện.
Khi trái lựu đ·ạ·n p·hát n·ổ, âm thanh chói tai và ánh sáng lóa mắt phát ra khiến cho con nhện bị giật mình. Nó lập tức cắt đứt tơ nhện, từ không trung trực tiếp rơi xuống.
Thấy con nhện mất thăng bằng, đầu nhào về phía trước, Dương Tuấn bắt lấy thời cơ, cũng không thông qua đội trưởng là Vi Diệu, lập tức ra lệnh:
Nếu như bị nó tập kích bất ngờ, khoảng cách quá tiếp cận, không thể kịp thời tránh né, làm nó mất đi giác quan có thể cho bọn họ tranh thủ một chút thời gian quý giá, né tránh khỏi đòn chí mạng của con nhện.
Dù sao bọn chúng cũng không mạnh, xung quanh lại rất nguy hiểm, lỡ chân một cái là đi ngay tính mạng, vậy nên vị trí phục kích đều được bọn chúng chọn lựa tỉ mỉ.
Đã bị phát hiện, đương nhiên là không cần phải tiếp tục ẩn giấu, không nhanh chóng lao ra, con mồi chạy hết thì không phải là tiếp tục chịu đói hay sao.
Cũng chỉ khi gặp phải con mồi nằm trong phạm vi chúng có thể đối phó thì chúng mới chịu ló đầu ra.
Chỉ cần nó không c·hết, nó chắc chắn sẽ sống thành công hơn những đồng loại khác của nó nhiều.
" La Minh, đ·ạ·n nhiệt áp, công kích phần đuôi!!!"
Kể từ bữa ăn cuối cùng kia, đã khoảng hai tháng rồi nó còn chưa có cái gì vào bụng.
Mọi người thấy thế thì càng nhanh chóng rời xa vị trí của con nhện.
Vi Diệu phát hiện còn có mấy người còn chưa thoát khỏi phạm vi nguy hiểm, vội vàng rút chốt lựu đ·ạ·n choáng, ném về phía con nhện, tránh trường hợp con nhện phóng ra tơ nhện, công kích bọn họ.
Vị trí phục kích của đám nhện này cũng chẳng khác nào nhà của chúng vậy, thay đổi vị trí phục kích đối với chúng chẳng khác nào là thay đổi nhà.
" Đội trưởng, hình như không phải mục tiêu của chúng ta chứ?!!"
Không biết là do uy lực của s·ú·n·g không bằng trong giả lập, còn là sức phòng ngự của con nhện giả lập kém hơn trong thực tế?
Tất cả bọn họ đều là lần đầu tiên bước chân sang thế giới bên này, nhìn thấy cảnh tượng hùng vĩ trước mắt, cho dù là ai cũng không thể không bị cảnh tượng như vậy làm cho rung động.
Thật sự khó tin, một con quái vật kích thước to lớn như thế lại có thể di chuyển một cách nhẹ nhàng, không gây ra chút động tĩnh nào.
Nhẹ nhàng dừng lại, cũng không hề phát ra chút âm thanh nào, La Kỳ giơ tay ra hiệu cho mọi người, phía trên có vấn đề, để mọi người chú ý cẩn thận, đồng thời phân tán ra xung quanh.
Thấy mọi người còn đang xoắn xuýt việc con nhện trước mặt phải hay không phải mục tiêu mình cần đối phó, Vi Diệu vội vàng nhắc nhở:
Lê Ngọc, nhắm bắn chân trước của nó, những người khác yểm trợ!"
Cũng không có thời gian cho bọn họ đứng đó ngắm cảnh, Vi Diệu lập tức tổ chức cho đội ngũ thăm dò.
Con nhện vì thế mà trọng tâm không vững, thân thể chao đảo, hơi nhào về phía trước một chút.
Nghe thấy Vi Diệu ra lệnh, đội ngũ nhanh chóng dàn trải ra, mỗi người cách nhau ba mươi mét.
Rất nhanh, con nhện đã lặng yên không một tiếng động đi tới vị trí phía trước tuyến đường mà đội người đang tiến lên thăm dò.
Có điều, nó không hề nhận ra, nước bọt của nó chảy xuống có chút nhiều, ngay cả cành cây to lớn bên dưới cũng không thể chứa hết, bắt đầu rớt xuống dưới đất.
Cứ như vậy, đám người Vi Diệu dùng chọn vẹn ba ngày để tiến hành diễn luyện, mô phỏng các tình huống có thể xảy ra.
Trước đó không có để ý kỹ còn tưởng đó thật sự là hoa văn, nhưng nhìn kỹ một chút, đó khả năng chính là những vết sẹo sau khi v·ết t·hương khôi phục để lại.
Con nhện bên trên cây cảm nhận được vị trí của đám người, miệng không thể ngừng được nước bọt chảy ra, chỉ là con mồi quá phân tán, nó còn chưa thể chọn được mục tiêu để ra tay.
Bây giờ vẫn là tập trung hoàn thành nhiệm vụ trước đã.
Con nhện rõ ràng cũng hiểu được điều đó, vốn dĩ còn đang tức giận vì chưa thể ăn được miếng nào, nhưng nguy cơ ở trước mắt, nó cũng không còn tìm cách lao tới chỗ con mồi nữa, mà cố gắng che giấu đi cái chân b·ị t·hương của mình.
Nói thật, mặc dù đã nhiều lần mô phỏng tác chiến với con nhện này rồi, bây giờ bọn họ mới thật sự cảm nhận được, cái gì gọi là đao thương bất nhập, nóng lạnh bất xâm.
Nhưng thực ra, mắt của loại nhện này đúng là có thể mọc lại, còn thân thể của nó sức khôi phục rất mạnh mẽ, sớm đã khôi phục từ lâu, không chỉ thế, đập đi xây lại, sức phòng ngự của nó bây giờ lại trở nên mạnh hơn.
Đột nhiên, " Cạch" một tiếng, mặc dù đã bị t·iếng n·ổ của s·ú·n·g đ·ạ·n che lấp, nhưng nó dường như vang lên ở trong tâm trí mọi người, cái chân con nhện cuối cùng vẫn không chịu đựng được, bị gãy làm hai.
Rất rõ ràng, điều bọn họ lo lắng nhất vẫn là xảy ra, không cần phải nghĩ cũng biết, con nhện được mô phỏng ra vẫn là không có biến thái bằng hàng thật.
Bản thân La Kỳ cũng không chậm trễ, nhanh chóng thoát đi vị trí hiện tại.
Khi La Kỳ vừa dừng lại, con nhện đã nhận ra sự bất thường, chờ thấy đám người bắt đầu di chuyển tránh đi vị trí của nó, con nhện hiểu được tình huống có biến, tung tích của nó đã bị đám con mồi kia phát hiện.
Chỉ là bọn họ cũng không biết, con nhện quái cũng đang rất là trông chờ bọn họ tới.
Mặc dù biết được loại bom này uy lực đã được giảm mạnh, nhưng dù sao cũng là đại danh đỉnh đỉnh "Bom h·ạt n·hân" mọi người không hẹn mà cùng nhanh chóng lao ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 49: Đụng độ con nhện
Đội ngũ của Vi Diệu vẫn không hề hay biết, con quái vật đã đợi sẵn bọn họ ở phía trước.
Đã thế tốc độ khi nó di chuyển trên cây rất nhanh, rõ ràng là nhanh hơn khi nó di chuyển dưới mặt đất không ít.
Lửa đ·ạ·n công kích vào thân thể con nhện này, ngoại trừ làm tóe lên một chút hoa lửa ra, tác dụng duy nhất cũng chỉ là kiềm hãm hoạt động của nó mà thôi.
Vừa sang tới bên kia vết nứt, mọi người đều bị cảnh tượng trước mắt làm cho choáng ngợp.
Con nhện lập tức đu dây đi xuống, nhưng cũng không giống với bình thường đu dây chậm rãi để con mồi không thể phát giác, lần này nó đu dây tốc độ cực nhanh, so với nhân viên chữa cháy đu cột còn nhanh hơn rất nhiều.
Trong khi mọi người đang dùng hoả lực áp chế con nhện, Lê Ngọc cũng không chậm trễ, nhanh chóng thao tác s·ú·n·g năng lượng, nhắm chuẩn vào một cái chân trước của con nhện, bắn ra một phát s·ú·n·g duy nhất.
Những người khác cũng có nghi vấn tương tự, bởi vì trước đó bọn họ cũng đã có hiểu biết về tình huống của mục tiêu.
Chứ nếu như bây giờ hẹo rồi thì cái gì cũng không có, nói gì là hoàn thành nhiệm vụ hay không.
Cho dù xung quanh hết sức yên tĩnh, không hề có chút dấu hiệu gì của sinh vật sống, nhưng bọn họ cũng không hề buông lỏng dù chỉ một chút.
Chỉ thấy con nhện nhẹ nhàng di chuyển trên cành cây, đi từ cây này qua cây khác một cách dễ dàng.
Đồng thời, sóng xung kích từ v·ụ n·ổ như là sóng nước lan ra, tốc độ cực nhanh.
Con nhện vốn dĩ đang mất thăng bằng, lập tức bị lực nổ mạnh hất tung, đổ nhào qua một bên, thân thể cũng vì thế mà bị lật ngửa ra.
Vi Diệu cũng có chút nghi hoặc:"Không lẽ tin tức có sai, ở đây cũng không chỉ có một đầu quái nhện?"
Không chỉ cảnh giác tình huống của bản thân mình, bọn họ còn cần chú ý tình huống của đồng đội xung quanh.
Có điều, cái chân đó đã yếu đi, cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ thân thể nó, đương nhiên là không thể linh hoạt như thường, đã thế đám người là bao quanh xung quanh nó, hoả lực công kích là đến từ bốn phương tám hướng, nó che giấu kiểu gì cũng không xong.
Trong lòng bọn họ tự nhủ, chỉ cần hoàn thành tốt nhiệm vụ này, thế giới này mình có thể tự do đi vào.
Đồng thời, mục đích khi ném ra lựu đ·ạ·n vẫn là đạt tới, con nhện vẫn là bị ảnh hưởng, giác quan của nó bị nhiễu một chút, tranh thủ được một chút thời gian cho mấy người kia chạy tới khoảng cách an toàn.
Mọi người theo như trước đó diễn luyện, sắp xếp trận hình.
Mọi người cũng không chậm trễ, lập tức hướng tất cả hoả lực vào v·ết t·hương mà s·ú·n·g năng lượng vừa gây ra.
Mặc dù chỉ có một phát bắn này, trên thực tế cô ấy cũng chưa từng có cơ hội bắn thử một lần nào, nhưng cũng may chất lượng mô phỏng của thiết bị giả lập còn thật sự rất tốt, cảm giác cùng với sử dụng ở trong hệ thống giả lập không có chút gì khác nhau, vậy nên cũng không có gì ngoài ý muốn xảy ra.
Thấy mọi người đã chuẩn bị tốt, Vi Diệu lập tức ra lệnh:
" Long Chiến, bom h·ạt n·hân!!!"
Thấy thế, Dương Tuấn lập tức hô: (đọc tại Qidian-VP.com)
Vậy nên loại nhện này bình thường rất ít khi thay đổi vị trí phục kích, trừ khi có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, hoặc là vị trí phục kích quá khó kiếm được thức ăn thì chúng mới thay đổi thôi.
Mà rõ ràng, đi săn chủ động so với kiểu nằm há miệng chờ sung trước đó của nó càng thêm hiệu quả.
Dương Tuấn lập tức quay sang Vi Diệu hỏi:
Nếu như không phải tập tính săn mồi đã ăn sâu vào huyết mạch của nó, thì có lẽ bây giờ chỉ cần phát hiện con mồi, nó nhất định sẽ lập tức lao vào t·ấn c·ông.
Cũng may, không có ai ở vị trí mà con nhện rơi xuống, bằng không chắc chắn là người đó đã không còn nhân dạng.
Nhưng Vi Diệu lập tức phản bác cái suy nghĩ này của mình: "Không thể nào, nếu như có hai đầu quái nhện, làm sao mỗi lần chỉ có xuất hiện một đầu?!!"
Tiếng nổ, khói lửa không ngừng phát ra, che kín vị trí con nhện.
Long Chiến không một chút chậm trễ, chuẩn xác ném quả bom trúng vị trí của con nhện.
Đồng thời trong tay ai cũng chuẩn bị sẵn sàng một quả lựu đ·ạ·n choáng.
Cách chương. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bọn họ rất mong con nhện quái đó có thể chủ động nhảy ra, để bọn họ đỡ phải mất công tìm kiếm, càng không cần lo lắng cẩn thận từng li từng tí một.
Nếu như không phải ăn no một bữa nó có thể nhịn rất lâu, cộng thêm tập tính giống loài cho phép nó có tính kiên nhẫn rất tốt, có lẽ nó đã sớm không chịu đựng được mà bỏ đi nơi khác kiếm ăn rồi.
"Oanh" một tiếng, sóng nhiệt tỏa ra, kèm theo sức nổ mạnh mẽ.
Nhìn thấy hình dạng của con nhện, mọi người rất là ngạc nhiên.
Không chỉ là đội ngũ lãnh đạo của căn cứ có mặt đầy đủ, tình chân ý thiết giao phó trách nhiệm, những đồng đội khác trong căn cứ, miễn là không có nhiệm vụ trong người đều tới để chứng kiến.
...
Theo như tập quán của loại sinh vật này, chúng sau khi chọn tốt vị trí phục kích, bọn chúng sẽ chỉ nằm yên phục kích ở đó mà thôi.
Vi Diệu cũng biết đây là cơ hội tốt, lập tức hướng về phía Long Chiến hô:
Mọi người cho dù đã sớm bỏ chạy cũng không thể tránh khỏi, bị sóng xung kích hất văng ra.
Có chăng cũng là hiệu quả hơi kém một chút so với giả lập, cho dù chuẩn xác bắn trúng, công kích cũng đã chọc thủng lớp vỏ ngoài của con nhện, nhưng cái chân con nhện cũng chưa có bị phế đi như là dự định.
Mặc dù không nhiều, cũng chỉ có một giọt, nhưng vừa vặn rơi xuống trước mặt một người bên dưới, người này tên là La Kỳ, đang đi ở vị trí giữa của đội ngũ.
" Được rồi, thế giới này chắc chắn rất rộng lớn, đảm bảo còn có nhiều cảnh tượng hùng vĩ, tráng lệ hơn thế này nhiều, chỉ cần cố gắng trở nên mạnh mẽ, tương lai các cậu đều có cơ hội thấy được.
Thế là, mọi người lập tức tập trung tinh thần, những người khác tập trung hoả lực, áp chế hành động của con nhện, tạo điều kiện cho Lê Ngọc công kích phần chân của con nhện.
Vậy nên, con nhện đó cho dù có khả năng khôi phục mạnh mẽ, v·ết t·hương đều đã lành lại, thì không lẽ, con mắt của nó cũng có thể mọc lại hay sao?
Không giống với Hoàng Quốc Thái lên đường một cách lặng lẽ, đội ngũ của bọn họ có thể nói là ngàn người đưa tiễn.
Chỉ là, La Kỳ cũng không rõ ràng lắm con nhện theo dõi bọn họ bằng cách nào, nó là theo dõi dựa trên rung động bọn họ phát ra, vậy nên cho dù không phát ra âm thanh, nhất cử nhất động của bọn họ đều nằm trong giá·m s·át của nó.
Thực ra cái này cũng là Dương Tuấn bọn họ học được khi mô phỏng tác chiến cùng Hoàng Quốc Thái.
Cũng may, đám con mồi bên dưới di chuyển hết sức chậm rãi, nó còn có thời gian để từ từ chọn lựa.
" Mọi người, tập trung hoả lực vào vị trí b·ị t·hương của nó!"
Chỉ có điều, có chút ngoài ý muốn mà bọn họ không dự liệu được xảy ra.
Vi Diệu dẫn đầu đội ngũ tiến vào trong vết nứt.
Mặc dù như vậy, nhưng cũng không sai biệt lắm sắp sửa đạt tới giới hạn chịu đựng của nó.
Bọn họ thấy chỉ cần sử dụng lựu đ·ạ·n choáng có thể làm cho con nhện nhất thời mất đi giác quan.
Cũng còn tốt, bọn họ cũng không trông chờ vào việc những lửa đ·ạ·n bình thường này có thể làm tổn thương đến nó, cái bọn họ yêu cầu cũng chỉ là kiềm hãm lại hoạt động của nó.
" Tập trung tinh thần!!!
" Cơ hội tốt!!!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng rất nhanh bọn họ đã lấy lại được sự bình tĩnh vốn có của mình, Vi Diệu cũng lập tức làm ra phương án bổ cứu:
Lập tức ngước mắt lên trên kiểm tra, mặc dù không có thấy được cái gì, phía trên lá cây tương đối rậm rạp, nhưng La Kỳ vẫn có thể khẳng định, phía trên là có vấn đề.
Lần này vì miếng ăn mà con nhện này quyết định lâm thời thay đổi vị trí phục kích, đủ để thấy nó khát vọng đồ ăn tới mức nào.
Mặc dù không có trực tiếp lao tới t·ấn c·ông đội ngũ của Vi Diệu, nhưng con nhện làm ra hành động hiếm thấy trong đời, đó chính là di chuyển khỏi chỗ phục kích.
Chú ý tập trung tinh thần, cảnh giác cao độ!"
Mà có đội ngũ ba mươi người tiến vào khu vực săn mồi của nó, làm sao nó lại không chú ý cho được.
Bọn họ chỉ cần tập trung oanh kích, chắc chắn không cần bao lâu nó sẽ b·ị đ·ánh gẫy hoàn toàn.
Ba ngày qua đi, bọn họ mang theo v·ũ k·hí trang bị đã sớm chọn từ trước đó, chuẩn bị tiến vào trong vết nứt.
Cái chân đó mặc dù chưa có bị phế, nhưng bị s·ú·n·g năng lượng đục ra một lỗ trên đó, xung quanh cũng đã đều bị nung đỏ, kết cấu đã rất yếu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.