Tiên Lộ Kỳ Duyên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 130: Đại chiến nổ ra
Một kiếm xuyên thủng ngực lão giả!
"Hắn mạnh!"
"Ta muốn ả c·hết không toàn thây!"
Một kiếm chém thẳng lên lô đỉnh, tiếng kim loại v·a c·hạm vang dội.
"Diệt Đỉnh Kiếm Pháp, Nhất Kiếm Phá Vạn D·ụ·c!"
ẦM!
Lão giả áo tím biến mất trong chớp mắt, lao về phía chiến trường.
Một bóng đen xuất hiện giữa không trung, toàn thân bị hắc bào bao phủ.
Vèo!
"Thú vị."
"Lô Đỉnh Đạo Tông… sẽ không tồn tại lâu nữa."
Nữ nhân vừa đứng dậy, sát khí đã ập đến.
ẦM!
Nữ nhân đã áp sát, kiếm trong tay tỏa sáng như sao băng!
Lão giả nổi giận, nhưng chưa kịp phản ứng
Hư ảnh lô đỉnh rơi xuống như một ngọn núi, muốn nghiền nát nữ nhân!
"Đinh! Chúc mừng ký chủ tiêu diệt trưởng lão cấp cao của Lô Đỉnh Đạo Tông!"
Cùng lúc đó.
Một luồng kiếm khí bùng nổ, mạnh mẽ đến mức xé rách cả không gian.
Trận chiến đã đến hồi kịch liệt!"
ẦM!
Lô đỉnh nứt toác, rồi vỡ thành từng mảnh!
ẦM!
Hắn vung tay ra lệnh:
Nữ nhân không đáp, chỉ chậm rãi giơ kiếm lên.
Lão giả trợn mắt, máu tươi phun ra.
Nữ nhân cười lạnh, chân đạp mạnh xuống đất, kiếm trong tay bùng nổ hào quang.
Lão bước tới một bước, không gian xung quanh lập tức biến dạng, một luồng khí tím cuồn cuộn lan tỏa.
Mà là kẻ sẽ lật đổ Lô Đỉnh Đạo Tông! "
"Lần này, ta muốn ả sống không bằng c·hết!"
Lão giả sắc mặt đại biến!
ẦM!
Nữ nhân cười nhạt, giọng lạnh như băng.
Hư ảnh này tỏa ra uy áp kinh khủng, như muốn luyện hóa tất cả kẻ địch.
Nữ nhân khẽ xoay người, né tránh trong gang tấc.
Lăng Vô Cực đập mạnh bàn, đôi mắt đỏ ngầu.
"Lô Đỉnh Đạo Tông, các ngươi còn ai không?"
Nữ nhân cảm thấy thân thể như bị trói buộc, mỗi cử động đều trở nên chậm chạp.
Bên ngoài tông môn, nữ nhân chỉ đứng đó, mỉm cười đầy trào phúng.
"Đại trưởng lão Lô Đỉnh Đạo Tông?"
"Không cần nói nhiều, muốn g·iết ta thì thử xem."
"Để ta xem, một nữ nhân thì có thể làm được gì!"
Tại đại điện trung tâm, không khí căng thẳng đến cực điểm.
Hệ thống vang lên cảnh báo:
Lô Đỉnh Đạo Tông b·ạo đ·ộng, hàng loạt cao thủ lao đi như chớp!
Tại đại điện Lô Đỉnh Đạo Tông.
Không khí bị xé rách, một luồng kiếm khí đen tối lao thẳng về phía nàng.
Nữ nhân hít sâu, ánh mắt sáng rực.
"Kẻ nào?! Ai dám chống lại Lô Đỉnh Đạo Tông?!"
Chương 130: Đại chiến nổ ra
Nữ nhân rút kiếm ra, lạnh lùng nói:
ẦM!
ẦM!
ẦM!
Bởi vì từ giây phút này, nàng không còn là kẻ bị săn đuổi nữa.
"Là một nữ nhân, sở hữu hệ thống! Thực lực cực kỳ đáng sợ!"
Kiếm quang xé toạc không gian, chém thẳng xuống lão giả áo tím.
Một kiếm xuyên qua vai hắn, ghim thẳng xuống đất.
ẦM!
"Ngươi đoán đúng rồi, nhưng đáng tiếc… ngươi không còn cơ hội rời đi nữa."
Nhưng
"Phá!"
"Đinh! Ký chủ đã bị trúng ‘Lô Đỉnh Đại Trận’ lực lượng giảm 30%!"
Lão giả vừa kịp định thần, nữ nhân đã lao đến!
Một luồng kiếm ý hùng hồn bùng phát, trực tiếp chém nát khí tràng tím xung quanh.
Xoẹt!
Tin tức một trưởng lão cấp cao bị g·iết như sét đánh ngang tai, nhanh chóng lan khắp Lô Đỉnh Đạo Tông.
Thi thể lão giả rơi xuống đất, chấn động cả khu vực.
"Bây giờ đến lượt ta!"
"Ngươi…"
ẦM!
Nàng đạp mạnh xuống đất, phản công! (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đinh! Cảnh báo! Địch nhân có tu vi Hóa Thần sơ kỳ!"
Nhưng
Gió lạnh thổi qua, nhưng nàng đã là cơn bão sắp quét sạch thế gian."
Lão giả cười lạnh.
Lăng Vô Cực hít sâu, rồi bật cười lạnh.
Lô đỉnh rạn nứt, rồi vỡ tan!
Lão giả áo tím mỉm cười lạnh lẽo.
Nhưng bỗng
"Không thể nào! Đây là trấn phái đại thuật của Lô Đỉnh Đạo Tông, sao ngươi có thể phá được?!"
Hắn chưa kịp phản ứng, nữ nhân đã áp sát! (đọc tại Qidian-VP.com)
Một giọng nói già nua nhưng tràn đầy uy nghiêm vang lên.
"Ha!"
"Tông chủ yên tâm, ta sẽ mang ả về, biến thành lô đỉnh để tông môn tận hưởng."
"Đại trưởng lão, người đích thân ra tay, bắt sống kẻ đó cho ta!"
Nhưng lão giả chỉ cười lạnh, một tay khẽ phẩy, lập tức hóa giải kiếm khí như bóp nát một tờ giấy.
Nữ nhân nheo mắt.
Lăng Vô Cực híp mắt, ánh mắt lóe lên tia tàn nhẫn. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Vạn Cổ Lô Đỉnh Trấn!"
"C·hết đi!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Lão giả sắc mặt tái mét!
Vèo!
Vèo!
Không gian bị vặn vẹo, mặt đất nứt toác.
Lão giả giật mình, không ngờ nữ nhân này có thể phá vỡ trận pháp của hắn.
"Ngươi chính là kẻ g·iết trưởng lão của chúng ta?"
"Ta là kẻ sẽ g·iết hết các ngươi."
Lão vung tay, một đạo ấn ký màu tím bắn ra, giữa không trung lập tức xuất hiện một hư ảnh lô đỉnh khổng lồ!
Mặt đất phía sau bị xuyên thủng, nổ tung thành một cái hố lớn.
Nàng vung kiếm, nghênh chiến!
Kiếm quang sáng rực, sát khí bức người!
Hệ thống vang lên:
Xoẹt!
Nàng đạp mạnh chân, kiếm khí bạo phát, cả người như hóa thành một luồng ánh sáng chói lòa.
"Đỉnh Hộ Thể!"
Nữ nhân chấn động, lập tức quay đầu.
"Lại thêm một trưởng lão c·hết?!"
"Muốn g·iết ta? Được thôi.
ẦM!
Trận đại chiến sắp bắt đầu!"
"Tất cả trưởng lão, toàn bộ đệ tử! Dốc toàn lực t·ruy s·át ả cho ta!"
ẦM!
Nữ nhân vừa g·iết xong hắc y nhân, đang chuẩn bị rời đi.
Hắn đến nhanh như quỷ mị.
"Bởi vì ta không chơi trò lô đỉnh của các ngươi."
Nữ nhân cười nhạt, ánh mắt lạnh băng.
Nữ nhân khẽ mỉm cười.
"Kẻ này quá đáng sợ, g·iết trưởng lão cấp cao như g·iết gà! Nếu không trừ hắn đi, Lô Đỉnh Đạo Tông sớm muộn cũng sẽ sụp đổ!"
Tay áo hắn bị cắt đứt, máu tươi bắn ra!
Hắn vung tay, một đạo khí lưu màu tím cuồn cuộn đánh tới.
ẦM!
Nàng lắc cổ tay, kiếm khí lại một lần nữa bùng nổ.
Hắc y nhân ngã xuống, không còn hơi thở.
Nàng không né nữa.
Không gian chấn động, một cỗ áp lực kinh khủng bao phủ thiên địa.
Hắc y nhân hoàn toàn chấn động.
Lão giả vội vàng lùi lại, tay kết ấn, triệu hồi một tấm lô đỉnh chắn trước người!
Lão giả chỉ kịp run rẩy một chút, rồi ngã xuống, thân thể lạnh dần.
Phập!
"Muốn đè ta?"
"Trò trẻ con!"
Hắc y nhân kêu lên đau đớn, mặt tái nhợt.
"C·hết đi!" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ngươi… ngươi là ai…"
"Hệ thống? Hừ, ta sẽ khiến ả hối hận vì đã sinh ra trên đời này."
Hắc y nhân cười lạnh, tay kết ấn, một luồng khí đen bùng phát.
Hệ thống vang lên:
Nữ nhân vừa giơ kiếm, một cỗ kiếm khí đã xé tan không gian, lao thẳng về phía đại trưởng lão!
"Cái gì?! Đại trưởng lão bị g·iết?!"
"Được! Để ta xem, Hóa Thần mạnh đến mức nào!"
Lăng Vô Cực giận dữ đập nát một bàn đá, sát khí cuồn cuộn.
Ánh mắt hắn tĩnh lặng như giếng cổ, nhưng lại ẩn chứa một cỗ sát ý khủng bố.
Nàng rút kiếm, máu tươi văng tung tóe.
Giọng hắn lạnh như băng.
Nữ nhân bật cười, không hề sợ hãi.
"Tông chủ, đây là đại họa!"
"Không thể nào! Công pháp của ta… không thể bị phá dễ dàng như vậy!"
Một trưởng lão vội vàng bẩm báo:
ẦM!
"Thưởng: +500 điểm phản lô đỉnh!"
PHẬP!
"Cái gì?!"
"Bất kể là ai, dám đối đầu với Lô Đỉnh Đạo Tông, chỉ có một con đường c·hết."
Nữ nhân chậm rãi lau kiếm, ánh mắt sắc bén.
Nhưng lần này
"Hừ, có chút bản lĩnh!"
Hắn đột nhiên lao đến, tay vung ra một đạo chỉ phong.
Nữ nhân cười lạnh, ánh mắt sắc bén như đao.
Hắn quay sang một lão giả mặc trường bào tím, khí tức mênh mông như biển.
"Định khống ta?"
ẦM!
Lăng Vô Cực gật đầu, ánh mắt tràn ngập sát ý.
"Xem ai trói buộc ai!"
Kiếm khí v·a c·hạm với lô đỉnh, t·iếng n·ổ vang dội như thiên lôi giáng thế.
Xoẹt!
"Ồ? Một tiểu nha đầu dám g·iết người của Lô Đỉnh Đạo Tông?"
Bên dưới, hơn mười trưởng lão khác mặt mày tái mét.
Một lão giả tóc bạc, mặc trường bào tím, đứng lơ lửng giữa không trung.
Hắc y nhân biến sắc, vội vàng giơ tay chặn đỡ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.