Tiên Dị Quỷ Phàm
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 22 : Trương Đạo Trưởng
-“Bần đạo là Trương Minh, mọi người hay gọi là Trương Đạo Sư, là một đạo sĩ, đây là dược đồng của bần đạo, Kinh Kha, thầy trò ta vô tình đi qua nơi này, do đã muộn nên đến đây xin tá túc một đêm, sớm mai liền rời đi sớm...” Trương Minh khẽ cười, một tay đưa về phía người đệ tử liền nói.
-“Về chuyện này, ta cũng không dám chắc chắn, chuyện là cách đây hai hôm, ta cùng vài người bạn có chơi một trò chơi, ban đầu ta cứ nghĩ rằng đây vẫn là một trò chơi bình thường, cho đến khi nghe được quy tắc trò chơi có phần kì lạ, mặc cho sự khuyên ngăn, ta cùng bọn hắn vẫn thực hiện nó, cho đến ngày hôm sau, những sự kiện kì quái liền xuất hiện…” Lâm Phàm hít một hơi thật sâu, kể lại toàn bộ câu chuyện cho Trương Minh. (đọc tại Qidian-VP.com)
-“Không lẽ là nó…” Lâm Phàm nghe thấy thế, sắc mặt liền hoảng sợ, thì thào nói.
-“Mấu chốt nằm ở chỗ để sử dụng được thuật pháp này, bình chứa cần phải là người đã c·h·ế·t, bởi chính vì khi c·h·ế·t, linh hồn của bình chứa liền sẽ trở nên suy yếu hơn so với người còn sống. Chưa hết, thứ đồ chơi này không phải dễ khống chế, nó đòi hỏi chủ nhân của bình chứa phải là một người tinh thông trong việc khống thi.”
-“Ài… Thôi, không có gì, trễ rồi, hai vị nghỉ ngơi cho thật tốt, sớm mai mong hai vị rời khỏi đây thật sớm như đã nói, à còn nữa, nếu đêm khuya có nghe được bất kì âm thanh kì lạ nào phát ra, đừng để tâm đến nó, cũng đừng tò mò đi tìm hiểu, yên tại vị trí là được.” Lâm Phàm hai mắt trở nên ngưng trọng, xoay người trải lấy tấm vải dày, lót trên mặt sàn nằm lấy, hai mắt nhắm lại, chìm sâu vào giấc ngủ. (đọc tại Qidian-VP.com)
-“Ngài là…” Người thanh niên hai mắt đầy cảnh giác, cả người đứng lùi về sau giữ khoảng cách.
-“Trương Đạo Trưởng, không biết ngài có cách gì có thể giải quyết được chuyện này không?” Lâm Phàm nghe thấy thế, hai tay liền chắp lại, hướng về phía Trương Minh khom người nói.
-“Ừm, cũng không dám chắc chắn, tất cả chỉ từ cảm giác… Vào thôi…” Vi sư phó không khỏi trầm ngâm suy nghĩ, tay liền nắm lấy người đệ tử, tiến vào Bạch Linh Thôn.
-“Liệu có khi nào chính là để dẫn dụ thứ vừa nãy hay không?” Lâm Phàm hai mắt loé tinh quang liền đáp.
-“Gia hộ khá đơn sơ, xin đừng chê trách…”
-“Lâm tiểu hữu, chuyện này…” Nhìn thấy bóng đen biến mất, Trương Minh thoát khỏi bàn tay Lâm Phàm, mở miệng nói.
Đi được một đoạn đường dài, hai thầy trò mắt đảo xung quanh liền không thấy khuôn viên gia hộ nào còn sáng đèn, vị sư phó không khỏi thở dài thầm nghĩ, chẳng lẽ tối nay lại phải ngủ ngoài đường trống như thế này a. Vào lúc cả hai xoay người định hướng về một phương khác của ngôi làng để tìm kiếm chỗ tá túc, liền phát hiện người thanh niên ngũ quan mộc mạc đơn thuần, thân mang y phục màu nâu, tay cầm một vật gì đó, đang hướng từ phía nhà đi vào, hai mắt liền sáng rực, chân liền vội vàng di chuyển về phía người thanh niên. (đọc tại Qidian-VP.com)
-“Đạo sĩ a…. Lại là một đạo sĩ… Được rồi, hai người vào đây, chỉ một đêm thôi, sớm mai liền rời đi ngay.” Nghe thấy đối phương nói ra lai lịch của mình, người thanh niên không khỏi cười khổ, lắc đầu nói.
-“Bất an? Từ đâu, chẳng lẽ ý người là…” Người đệ tử hai mắt đảo nhìn xung quanh, chợt nhận ra điều gì đó, liền nói.
-“Chuyện này…”
-“Khống thi? Là điều khiển cương thi?” Lâm Phàm chợt nhớ ra điều gì đó liền nói.
Cảm thấy khó hiểu trước những lời nói sau cùng từ Lâm Phàm, Trương Minh cùng Kinh Kha vẻ mặt đầy ngờ nghệch nhìn nhau thầm cười khổ, hai người ngã lưng xuống giường với vẻ mặt đầy sảng khoái, suy cho cùng trải qua một ngày đi đường dài cuối cùng cũng có được nơi ngã lưng, Trương Minh cùng Kinh Kha không phải đợi lâu, hơi thở liền trở nên nhẹ nhàng tiết tấu, đi vào mộng say.
-“Ngạ Quỷ, thứ này không dễ đối phó, món đồ chơi này những người tu đạo thường hay sử dụng để thực hiện những chuyện dơ bẩn mà không muốn để người khác biết, để làm được thứ này, buộc người sử dụng cần phải có được bình chứa, Lâm tiểu hữu, thứ vừa rồi…” Trương Minh hai mắt ngưng trọng nhìn về phía Lâm Phàm. (đọc tại Qidian-VP.com)
-“Thật kinh khủng, thứ vừa rồi dựa theo hình bóng của nó, có thể nó chính là Ngạ Quỷ, đúng vậy, là Ngạ Quỷ… Thân hình to lớn, trên đầu liền xuất hiện hai chiếc sừng, tóc tai bù xù… Chính xác là nó.” Trương Minh trầm ngâm suy nghĩ một lúc rồi nói.
-“Nó? Lâm tiểu hữu nói ‘nó’ ở đây là?”
Cả hai người cứ thế giữ im lặng, không một ai dám lên tiếng, mắt vẫn cứ tập trung nhìn về phía đạo bóng ảnh to lớn quỷ dị kia, không phải đợi lâu, đạo bóng ảnh như thể hoà vào trong màn đêm, dần dần biến mất phía sau lớp vải màn như chưa từng xuất hiện tại nơi đó.
-“Vị đạo trưởng này, cớ sao ngài lại tiến vào nơi này…” Lâm Phàm trầm ngâm một lúc, liền mở miệng nói.
-“Đa tạ tiểu hữu đã chiếu cố.” Trương Minh khom người cảm ơn liền cùng Kinh Kha tiến vào trong.
-“Suỵt… Đừng lên tiếng…” Chủ nhân của đôi tay này không ai khác chính là Lâm Phàm, hắn cũng giống như Trương Minh, giật mình tỉnh lại khi nghe được âm thanh kì quái vang lên, vào lúc định nhắm mắt, giả vờ như không thấy gì, vô tình nhìn thấy Trương Đạo Sư liền ra tay ngăn cản.
-“Không sao, không sao, có chỗ dừng một đêm liền tốt, không đòi hỏi chi cao xa.”
-“Có vẻ như ngài đoán đúng rồi, thứ vừa rồi chính là bà của ta, về phần lý do tại sao bà ấy lại trở thành như vậy, ta cũng rất muốn biết lý do đây, dựa theo những gì đạo trưởng nói, có vẻ như có người đã dùng tà pháp lên người của bà ấy.” Lâm Phàm vẻ mặt bình tĩnh nói.
-“Tại hạ Lâm Phàm.” Người thanh niên lấy một chiếc ghế nhỏ, đặt ngồi ngay phía trước Trương Minh liền đáp.
-“Ra nơi này gọi là Bạch Linh Thôn.” Trương Minh gật đầu nói thầm. (đọc tại Qidian-VP.com)
-“Tê… Nói vậy, thứ đồ chơi này, vô cùng nguy hiểm a.” Lâm Phàm hít khí lạnh, cả người trở nên căng thẳng liền nói.
-“Chuyện đó không thể nào, Ngạ Quỷ mặc dù là quỷ, thế nhưng vẫn nằm trong sự điều khiển của người khác, không thể nào vì mùi máu tươi từ một nơi khác liền mất đi sự kiểm soát được. Bên trong chuyện này ắt không đơn giản, bần đạo cả gan suy đoán, có thể vẫn còn một thứ nào đó đang ẩn nấp quanh đây, mà mùi máu tươi này chính là để dẫn dụ thứ đó….” Trương Minh suy nghĩ một lúc liền nói.
-“Ban nãy, theo như bần đạo thấy, thì chiếc sừng của thứ vừa nãy chưa phát triển nhiều, có thể là vừa tạo dẫn lâu không lâu, xét theo tình hình thì vẫn còn có thể cứu vãn được, mấu chốt trong chuyện này, chúng ta cần phải biết được người thi triển tà pháp lên thứ đồ chơi này là ai?”
-“A… Là ai?” Người thanh niên nghe thấy giọng nói đột nhiên xuất hiện từ phía sau, không khỏi giật mình xoay người lùi về sau liên tục.
-“Có chuyện gì vậy sư phó, nhìn sắc mặt ngài có vẻ không được tốt cho lắm?” Người đệ tử thấy được nét mặt sư phụ mình có chút thay đổi bất chợt liền hỏi.
-“Ừm? Ý tiểu hữu là sao, bần đạo chưa hiểu lắm?” Trương Minh cảm thấy khó hiểu trước câu nói từ Lâm Phàm.
-“Không có gì, chả qua đột nhiên cảm thấy có chút bất an trong lòng.” Vị sư phó lắc đầu đáp.
-“Tê… Tám chín phần mười có liên quan đến cái ta nói, ắt hẳn cái trò chơi mà tiểu hữu cùng đồng bạn đã chơi đã được tên đạo sĩ họ Đào kia sử dụng tà pháp thi triển, nhằm câu thông với những thứ không sạch sẽ mong muốn chiếm hữu lấy nó. Nếu đúng như những gì ta nói, thì chuyện lớn rồi… Bạch Linh Thôn của tiểu hữu, khó mà có thể toàn vong…” Trương Minh nghe xong toàn bộ câu chuyện, sắc mặt trở nên khó khăn, thở dài nói.
-“Lâm tiểu hữu cho bần đạo hỏi, nơi này là?” Trương Minh nghe vậy liền đổi xưng hô nói.
Thời gian trôi qua liền không lâu, hai người liền tiến đến trước cổng khuôn viên ngôi làng, đứng trước vòm cổng đơn sơ chỉ được chống dựng bằng những thanh gỗ to, vị sư phó hai mắt dường như cảm nhận được có gì đó khác biệt từ ngôi làng, hai đầu lông mày không khỏi chau lại vào nhau, khuôn mặt thể hiện đầy sự lo lắng.
-“Là rất nguy hiểm, bởi vì không một ai biết thực đơn của Ngạ Quỷ là gì, có thể là gà vịt, cũng có thể là trâu bò, tệ nhất chính là con người… Ăn càng nhiều thịt sống, uống càng nhiều máu tươi, Ngạ Quỷ sẽ càng trở nên mạnh mẽ, tích tụ lâu dần liền sẽ thành tinh, cùng người bình thường không khác là bao.” Trương Minh khẽ gật đầu nói.
Chương 22 : Trương Đạo Trưởng
Nhìn thấy đạo bóng đen có phần quỷ dị trước mắt, Trương Minh cả người trở nên ngưng trọng, một tay liền cho vào bên trong túi đeo bên người, một tay còn co lại, đưa thẳng hai ngón chau vào nhau về phía miệng. Vào lúc một tay vừa chạm vào đồ vật bên trong túi, đột nhiên một bàn tay từ phía dưới giường xuất hiện, giữ chặt lấy Trương Minh, một tay khác đồng thời che lấy miệng hắn, không để phát ra âm thanh.
-“Làm phiền tiểu hữu cho bần đạo hỏi một chút.” Vị sư phó hai tay chắp vào nhau, khom người một góc 45 độ, âm giọng có phần trầm trầm nhưng lại nhẹ nhàng.
-“Không biết tiểu hữu quý danh là…” Trương Minh ngồi trên mặt giường, mắt hướng về người thanh niên liền hỏi.
-“Ngạ Quỷ?” Lâm Phàm khẽ chau mày.
Đúng thế, người thanh niên này không ai khác chính là Lâm Phàm, sau khi rời khỏi nơi đó, hắn liền một hơi trở về nhà, nằm yên vị tại trên giường suy nghĩ mê mang không ngừng, đúng lúc hắn trở ra lấy một vài món đồ liền đụng phải hai người này, ấy vậy lại là một đạo sĩ cùng dược đồng, trùng hợp không thôi.
Thời gian cứ thế liền trôi qua, từng ngọn gió nhẹ thổi xào xạt liên tục bên ngoài, gây ra âm thanh vô cùng quỷ dị, ngay tại buồng trong căn nhà, nơi Lâm Phàm cùng hai thầy trò Trương Minh đang nghỉ giấc, âm thanh xột xoạt, tiếng kéo xước do hai vật chạm vào nhau vang lên liên hồi.
-“Không dám giấu giếm gì tiểu hữu, trước khi bước vào đây, ta liền cảm giác nơi này đem đến cho ta cảm giác bồn chồn, bất an không ngừng, như thể nơi này sắp xảy ra một chuyện gì đó khủng khiếp, khiến giác quan của ta không ngừng báo động. Đặc biệt quỷ dị ở chỗ khi ta cùng Kinh Kha đi dọc trên con đường, ta luôn ngửi thấy mùi máu tươi nồng đặc vô cùng, nó giống như một món thịt tươi đang dẫn dụ một cái gì đó đến.” Trương Minh đưa tay sờ lấy càm, vẻ mặt đầy lo lắng liền nói.
-“Nơi này là Bạch Linh Thôn, nằm sâu bên trong Lâm Viên, xung quanh đều bao quanh bởi núi rừng, cách xa một đoạn liền Tinh Hải Thôn.” Lâm Phàm không nhanh không chậm trả lời.
-“Ta cũng không rõ, chỉ biết thứ vừa rồi, tám chín phần mười chính là thứ không sạch sẽ, về phần lý do tại sao thứ đó lại có mặt tại nhà ta, quả thật ta cũng đang rất muốn biết lý do tại sao…” Lâm Phàm lắc đầu, thở dài nói.
-“Mặc dù ta không hiểu những gì tiểu hữu nói lắm, thế nhưng nhìn biểu cảm của tiểu hữu, ta đại khái cũng đoán được. Ngạ Quỷ không phải là đồ vật tốt lành gì, nó rất háu ăn, thèm khát máu tươi cùng thịt sống, chính vì lý do đó, chủ nhân của Ngạ Quỷ buộc phải liên tục tìm lấy con mồi để nuôi dưỡng nó. Dần dần cho đến một ngày nào đó, nếu như chủ nhân của nó không cung cấp đủ đồ ăn cho Ngạ Quỷ, liền sẽ trở thành đồ ăn cho nó.” Trương Minh không nhanh không chậm liền nói.
-“….”
-“Tiểu hữu đừng sợ, bần đạo không có ý gì xấu, chỉ là muốn tá túc một đêm, sáng sớm liền rời đi.” Vị sư phó hai mắt hiền hoà, ôn tồn lễ độ, hai tay vẫn giữ nguyên, hướng về phía người thanh niên trước mắt nói.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.