Tiên Dị Quỷ Phàm
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 36 : Quách gia ( Trung )
-“Về chuyện này, lúc mới bước vào đây, bần đạo cũng đã thử dò xét, quả thực có chút đạo hạnh, trên thân của hai con sư tử đá đó có linh khí lưu truyền, mà những sợi linh khí đó lại kết nối với toàn bộ khu vực từ đường này, ngăn cấm người khác muốn thăm dò bàn thờ tổ nhà bọn hắn, đại khái không khác gì trận pháp.” Trương Minh hai mắt thầm đánh giá liền nói.
-“Hai con sư tử đá này của các ngươi quả thật không tồi a, thứ này không biết là…?” Thục Lương đưa tay chống càm chỉ về phía hai con sư tử đá liền nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
-“Đã ngủ chưa?” Âm thanh không rõ nam nữ vọng ra bên trong màn đêm.
Trương Minh khẽ liếc nhìn người này một chút liền không mải may quan tâm, tiếp tục cho mắt nương theo ánh sáng từ ngọn lửa lá bùa phát ra, nhìn vào bên trong giếng, chỉ một thoáng nhìn, ánh mắt của hắn trở nên ngưng tụ, sắc mặt không khỏi u ám cùng biến sắc.
-“Vâng vâng, đạo trưởng dùng món ngon miệng, có việc gì cứ gọi tiểu nhân là được.” Quách Phú Thành nghe thấy thế vẻ mặt đầy cung kính liền rời khỏi.
Lâm Phàm mặc dù chưa đặt chân vào con đường tu đạo, thế nhưng dựa theo những gì hắn biết, đặc biệt là vào những thời kì cổ xưa như thế này, việc một gia hộ nào đó lại xây dựng tượng đá đặt gần bàn thờ tổ của mình, hoặc là dùng để trấn giữ một thứ gì đó, hoặc là dùng để thi triển thuật pháp. Đối với chuyện này, Lâm Phàm có chút e ngại, liền đưa tay kéo lấy ống tay áo Trương Minh nói khẽ.
-“Đúng vậy, mặc dù ta không phải là người tu đạo, thế nhưng việc đặt hai con sư tử đá ngay tại vị trí thờ cúng, ắt hẳn không phải là chuyện gì đó bình thường, quái sự không ít, thế nhưng không phải thứ nào cũng được cho vào quái sự.”
Ôm lấy nghi vấn, Trương Minh đứng bật người dậy, đưa tay mở lấy miếng gỗ che lấy miệng giếng, đưa mắt hướng nhìn xuống bên trong miệng giếng quan sát.
-“Ừm? Ý tiểu hữu bảo là vị trí hai con sư tử đá ở gần bàn thờ tổ?” Trương Minh nghe thấy thế liền nhướng mày hỏi.
Gian phòng có chút đơn giản, không khác gì những gian phòng được xây dựng tại các quán tửu lâu hoặc khách điếm bên ngoài, do số lượng phòng ở không nhiều, Vũ Nam Sơn cùng Thục Lương một phòng, Lâm Phàm Trương Minh một phòng, đặc cách Thục Phi ở riêng một phòng, không cần cùng ai che lấn.
Hai mắt Trương Minh đảo hướng nhìn sang phía chiếc giếng thầm quan sát, vào ngay lúc này, hai mắt hắn trở nên căng thẳng, hai đầu lông mày chau lại vào nhau, như thể phát hiện được gì đó, vội vàng di chuyển bước chân tiến gần lại phía giếng đá, cả người hơi khom lưng đưa một ngón tay chạm vào thành giếng, quẹt quẹt thứ gì đó còn động lại bên trên liền cho lên mũi ngửi.
-“Trương đạo trưởng, ngài nhìn chỗ kia, có thấy gì đó kì lạ không?”
-“Không vội, chuẩn bị đồ dùng đi, nếu ta đoán không sai, trời sáng bọn chúng liền sẽ rời khỏi nơi này, từ đây tới lúc đó, cần phải giải quyết mau lẹ.” Quách Phú Thành từ tốn nói liền biến mất khỏi từ đường.
Lần lượt từng đạo âm thanh bên trong bóng tối vang lên không ngừng, khiến bầu không khí xung quanh âm u trở nên quỷ dị hơn bao giờ hết, mà chủ nhân của những đạo âm thanh này không phải ai khác chính là những gia nhân tại Quách gia. E ngại, rụt rè, sợ hãi,… Tất cả những biểu cảm vào lúc trước liền đã không còn, thay vào đó là sự khoái trá, thèm khát, ham muốn cùng d·ụ·c vọng tột đột của một con sư tử đã bị bỏ đói từ rất lâu.
Vệ sinh cá nhân cùng thay y phục được Quách Phú Thành chuẩn bị, đám người liền an giấc trên giường ấm chăn bông thoải mái vô cùng, không phải đợi lâu, cả năm người hai mắt đóng chặt, tay chân buông lỏng, chìm sâu vào giấc ngủ say. Bên ngoài sân, Quách Phú Thành nhìn thấy ánh đèn bên trong phòng mọi người đều tắt, hai tay đang cho vào mỗi bên ống tay áo, nở nụ cười kéo dài đến mang tai đầy quỷ dị để lộ hai hàm răng nhóp nhép cả nước bọt bên trong xoay người bỏ đi vào bóng tối. (đọc tại Qidian-VP.com)
-“Có khi nào hắn muốn chúng ta diệt trừ những thứ ngoài kia không?” Vũ Nam Sơn một tay cầm đồ ăn cho vào miệng nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tại mọi người vẫn còn đang yên giấc bên trong phòng, Trương Minh đảo dọc bước chân tại trong sân từ đường Quách thị, quét mắt nhìn xung quanh, cảm thấy có chút gì đó không thích hợp tại nơi này.
-“Thật ngon…”
-“Phải rồi, nói chuyện nãy giờ vẫn chưa biết cao danh quý tánh của ngươi cùng gia đình.” Vũ Nam Sơn ngáp dài một tiếng nói.
Ngay tại phía giữa sân nhỏ liền được xây một chiếc đình vô cùng tiểu xảo, cũng chính là nơi bọn hắn đã dùng bữa ban nãy, nhìn tại vị trí này, Trương Minh phát hiện cái đình có hình dạng ngũ giác, toàn thân được làm màu đồng thau, nếu không để ý kĩ, liền còn nghĩ nơi này dùng để hóng mắt, tiếp đón khách nhân, thật không đơn giản.
-“Không biết Quách tộc trưởng có biết được thông tin gì về thứ bên ngoài không, như kiểu bọn chúng từ đâu xuất hiện chẳng hạn.” Trương Minh gật gù nói.
-“Ừm.”
-“Về phần chuyện này, Quách mỗ thực sự có biết một hai, nghe đâu những thứ yêu vật này xuất hiện từ bãi tha ma, là do những thứ không sạch sẽ hấp thụ được một chút dương khí hoà lẫn âm khí tại nơi đó mà thành, ban đầu những thứ này chỉ ăn lấy xác thối, xác đã được chôn cất, thế nhưng lâu dần về sau, bọn chúng liền gan bạo, ăn lấy người sống.”
-“Tiểu nhân là Quách Phú Thành, là gia chủ của ngôi biệt viện này.” Quách Phú Thành khẽ đáp.
-“Được rồi, ngươi lui xuống đi, nếu có việc cần, bọn ta sẽ kêu, làm phiền ngươi cho bọn ta không gian riêng tư một chút.” Thục Lương phấc tay cho đuổi Quách Phú Thành nói.
-“Quách tộc trưởng, theo ta thấy bên trong từ đường này có thi triển một loại trận pháp ngăn cách nào đó, không biết trận pháp này dùng để làm gì?” Trương Minh đưa ra lời thắc mắc nói.
-“Đám yêu vật ngoài kia vô cùng đáng sợ a, đủ muôn trùng hình dáng, càng to lớn càng dị hình liền càng nguy hiểm, những thứ yêu vật đó đặc biệt thường hay lẻn vào từng hộ dân để ăn lấy người, sơ sơ một ngày phải ăn đến cả trăm người… Có lần phía trên phái người xuống để trị đám yêu vật này, thế nhưng sau cùng lại không làm gì được bọn chúng đã đành, còn bị chúng nó ăn hết toàn bộ… Kiếp nạn lần đó thật kinh sợ.”
-“Thịt sống a, là người sống, khặc… khặc… khặc… Thật không thể nào chờ được, muốn cắn lấy một ngụm trên cơ thể bọn hắn…”
-“Đừng nhìn, không được phép nhìn!!!” Vào đúng lúc này, lối vào bên trong sân nhỏ vang lên tiếng kêu kinh hoảng từ Quách Phú Thành.
Trương Minh cả người đứng dậy, tiến thẳng về phía góc tường, cầm lấy vật thể nằm đó, dùng tay khẽ kéo mạnh phần thân, phần đầu được bộc giấy bung rộng ra hai bên, tạo thành chiếc ô có phần to lớn, che phủ được một người bên trong. Trương Minh khẽ gật đầu, cảm thấy hài lòng với chiếc ô, chân mang giày tay khẽ mở cửa phòng, tránh gây ra tiếng động làm ảnh hưởng đến Lâm Phàm cùng những người khác, lách người biến mất khỏi căn phòng.
Thời gian trôi qua được một đoạn, tiếng sét kéo dài, mây đen kéo đặc, từng hạt mưa lớn đồng thời rơi xuống nhấn chìm cả nơi này trong biển mưa, những hạt mưa nặng rơi lộp bộp trên mái hiên vang lên không ngừng, khiến Trương Minh đang say trong giấc nồng hai mắt hơi hơi mở choàng tỉnh.
-“Không rõ, bần đạo không phát hiện trên cơ thể bọn hắn lưu truyền linh khí, khả năng là tổ tiên truyền thừa lại.” Trương Minh lắc đầu đáp.
-“Mưa? Cũng đúng, lúc nãy còn nghe thấy tiếng sét, xem ra trận mưa này có vẻ lớn, cũng may tiến vào nơi này, bằng không đã phải ở ngoài kia vừa trốn tránh đám Thực Quỷ, vừa phải tìm chỗ trú mưa.” Trương Minh lầm bầm nói.
-“Trận pháp? Nếu nói vậy, những người này đều là người tu đạo?” Lâm Phàm nghe thấy thế không khỏi bất ngờ.
Bốn người không khỏi gật đầu tán thành, quả thật suốt cả một buổi chạy trốn đám Thực Quỷ bên ngoài, ai nấy đều đã không còn chút sức lực để đi tiếp, giờ chỉ cần một nơi an toàn, nghỉ một giấc liền sảng khoái. Dùng xong bữa ăn, đám người đưa lời hỏi thăm, trò chuyện cùng Quách Phú Thành một lúc, liền xin phép được ở lại qua đêm nghỉ ngơi, Quách Phú Thành nghe thấy thế vẻ mặt đầy vui mừng, hào hứng dẫn bọn hắn đến từng gian phòng để nghỉ lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bị đánh thức bởi những hạt mưa trên mái hiên, Trương Minh không phiền ngủ tiếp, dù sao hắn cũng là người tu đạo, chuyện ăn ngủ đối với hắn mà nói chỉ là một cái nhấc tay, muốn ăn liền ăn, muốn ngủ liền ngủ, không việc gì phải lo lắng như hai người Lâm Phàm Vũ Nam Sơn. Trương Minh hai mắt nhìn xung quanh căn phòng như thể đang tìm thứ gì đó, nhìn ngó được một lúc, Trương Minh hai mắt liền dừng tại một vị trí nằm sát góc tường, tại góc tường, là một vật dài, phù rộng hai bên, phần trên được làm bộc những lớp giấy giầy đen xen kẽ những mãnh trúc, phần thân được làm bằng gỗ cứng, điêu khắc vô cùng đơn giản.
Sân nhỏ rộng lớn, trên sân không có một ngọn cỏ để lộ mặt đất hiện lên hình bát quái, hai bên liền được trồng nhiều loại kiểu cây muôn trùng hình dáng không rõ ràng, đặc biệt tại ngay góc tường bên trong sân lại có một chiếc giếng to, phía trên được che phủ bợi một miếng che gỗ đậy kín.
-“Chỉ là dạo gần đây, những thứ yêu vật kia không biết bằng cách gì, đã có thể lẻn tiến vào bên trong nơi này để ăn lấy người.” Quách Phú Thành lải nhải liên tục không ngừng.
-“Được rồi, chuyện này để nói sau đã, việc trước mắt lo bụng không đói liền nghỉ một lát, đợi trời sáng, đám Thực Quỷ bên ngoài rời đi thì đi khỏi nơi này.” Thục Lương thở dài một hơi liền nói.
-“Máu? Sao ở đây lại có máu? Không lẽ bên trong giếng có giấu thứ gì đó?” Trương Minh sắc mặt có chút thay đổi, cau mày nói.
-“Đúng vậy, tên Quách Phú Thành này quá nhiệt tình vời chúng ta, nếu nói không sai thì đây là lần đầu tiên chúng ta gặp hắn, thế thì cớ gì hắn lại tiếp đãi chúng ta nhiệt tình đến như vậy.” Lâm Phàm gật đầu đồng ý.
Từ đường tại nơi này có phần thoáng rộng, ngay tại phía trong từ đường, đặt gần cạnh bàn thờ tổ phía trước liền hai cái sư tử được làm bằng đá thạch to lớn, điêu khắc vô cùng tinh xảo, cực kì uy nghiêm.
Trong giếng đen nhánh, không một chút bóng tối hay thứ gì đó phát sáng, nó không khác gì một cái động không đáy nằm sâu bên trong bóng tối, thế là Trương Minh một tay cho vào bên trong y phục, lấy ra một lá bùa mang theo phòng hờ bất trách, hai ngón kẹp lấy lá bùa, miệng đọc khẩu quyết, vào lúc này lá bùa liền b·ốc c·háy ngay phần đầu, Trương Minh tay kẹp lấy lá bùa cho vào bên trong giếng soi rọi.
-“Bẩm các vị đạo trưởng, thứ này là do tiên tổ có được từ nơi khác, cất công tốn rất nhiều sức mới đưa được về đây.” Người trung niên hai tay chắp thành quyền nói đầy cung kính. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tại bên trong giếng, hắn nhìn thấy một bộ hài cốt rồi lại một bộ hài cốt xếp chồng chất lên nhau, thậm chí trong những bộ hài cốt đó, còn có những cánh tay vẫn còn vương vãi một chút da thịt đã bị cắn xé sót lại, kinh khủng hơn còn có một chiếc đầu bị cắt ra khỏi thân, hai mắt mở to nhìn thẳng lên miệng giếng, mười phần doạ người.
Chương 36 : Quách gia ( Trung )
-“Chuyện đó không thể nào, hắn chắc chắn biết mục đích của chúng ta đi vào nơi này chính là trốn thứ ngoài kia, không thể nào có chuyện đó được, nếu có thể tiêu diệt những thứ đó, chúng ta liền đã không ở đây.” Trương Minh không đồng ý nói.
Ban đầu tiến vào nơi này, không tiện quan sát kĩ, Trương Minh còn tưởng rằng chiếc đình này mục đích chỉ là để tiếp đón ngoại khách tiến vào nơi này, cùng lắm thì thứ này xây để bổ trợ cho trận pháp từ hai con sư tử đá bên trong, chứ không nghĩ đến lại còn mánh khoé khác.
-“Có chút lạ, mặc dù không biết vấn đề nằm ở chỗ nào.” Thục Phi đưa ra nghi vấn nói.
-“Đã ngủ rồi.” Quách Phú Thành giọng nói bỗng nhiên thay đổi, như thể trở thành một người khác.
-“Phải… phải… phải…”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.