Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 39 : Ảo thực phân loạn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 39 : Ảo thực phân loạn


-“Hừ… Không thể nào? Thật giỏi, ta không ngờ hai người các ngươi lại có lòng lang dạ sói đến thế, chỉ vì một chút chuyện nhỏ, lại ra tay s·át h·ại lấy chính người cùng thôn…”

Cầm lấy dao cắt hoa quả, không chút suy nghĩ Lâm Phàm vội vàng xoay người chạy một mạch về phía chỗ Vũ Nam Sơn cùng Quách phu nhân, tay siết chặt cán dao, giơ cao hướng thẳng về phía sau gáy nàng đâm thẳng xuống. Vào lúc lưỡi dao còn cách đầu Quách phu nhân được tính bằng khắc, không gian xung quanh bỗng nhiên lại một lần nữa thay đổi khiến Lâm Phàm vội vàng dừng lại động tác.

Đập vào mắt bọn hắn không còn là khung cảnh u tối bên trong căn phòng của Quách thị nữa, thay vào đó chính là bên trong gian nhà của ai đó, xung quanh được thắp sáng bởi ngọn đèn bàn đặt giữa, khác với nơi quỷ quái kia, ánh lửa từ ngọn đèn toả ra vô cùng ấm áp, khiến Lâm Phàm cùng Vũ Nam Sơn như thể đã trở về nhà, trở về chính Bạch Linh Thôn của bọn hắn.

-“Cái gì? Xông vào nhà ngươi? Ngươi nói gì thế… Hai người bọn ta lúc nãy vẫn còn…” Lâm Phàm như chưa tin vào tai mình, hét lớn nói.

-“Mụ điên? Sao ngươi lại có thể gọi Đinh thẩm như thế, mặc dù trong chuyện này có chút khó hiểu, thế nhưng dù sao thẩm ấy cũng là trưởng bối chúng ta.” Lâm Phàm nghe thấy Vũ Nam Sơn gọi Đinh thẩm là mụ điên, liền khó chịu nói.

Xuất hiện trước mặt Lâm Phàm cùng Vũ Nam Sơn, không còn là Quách phu nhân điên loạn, thay vào đó liền là một người cô gái trung niên, dáng người có chút nhỏ bé, tóc tai bù xù, thân mang trên mình y phục nâu sẫm đơn giản, hai mắt đầy phẫn nộ nhìn Vũ Nam Sơn. (đọc tại Qidian-VP.com)

-“Thực sự c·hết… C·hết tiệt… Cái quỷ gì đang diễn ra vậy… Có chút đau đầu a…” Lâm Phàm giọng nói có chút run rẩy đáp.

-“Đừng nói nữa, nhanh đi…” (đọc tại Qidian-VP.com)

-“Ừm? Ngươi là…. Đinh Hổ? Tại sao ngươi lại ở đây?” Lâm Phàm nhìn thấy chủ nhân của giọng nói là Đinh Hổ, sắc mặt trở nên kì quái nói.

-“Đồ khốn kh·iếp… Tại sao ta lại ở đây? Ha…Ha…Ha… Các ngươi thật giỏi giả điên… Không nói một lời liền ném đá vào ta đã đành, còn đả thương lấy con trai ta, khiến hắn không rõ sống c·hết, đang nằm ở chỗ kia, bây giờ còn bày đặt không biết?” Đinh thẩm gằn giọng nói.

-“Còn chần chừ gì nữa, xuống tay đi, các ngươi tội ác tày trời, tay đã nhuốm máu, hôm nay nếu các ngươi không g·iết ta, ta sẽ đem chuyện này nói lên trưởng thôn, để cho các thôn dân Bạch Linh Thôn đem hai người các ngươi chôn sống.”

Vào đúng lúc này, khung cảnh trước mặt bỗng nhiên nhoè về hai phía, không gian xung quanh trở nên mờ ảo, đồ vật xung quanh uốn cong vặn vẹo liên tục, khiến Lâm Phàm cùng Vũ Nam Sơn thoáng chốc liền đình chỉ bước chân, sắc mặt trở nên hoảng sợ. Không tốn nhiều thời gian, không gian xung quanh căn phòng liền trở lại bình thường, không, bình thường là với những người khác, thế nhưng với hai người Lâm Phàm cùng Vũ Nam Sơn thì vô cùng quỷ dị.

Hai mao tiền nhiễm máu như hoá thành hai đoản đao, găm chặt vào giữa mu bàn tay đang túm chặt lấy cổ Vũ Nam Sơn khiến Quách phu nhân đau đớn gào thét nớ lỏng cổ tay thả hắn xuống, tiếng gào thét của Quách phu nhân như có ma lực, khiến tai óc Lâm Phàm đau nhức liên hồi, khoé miệng thoáng rỉ ra máu.

-“Aaaa… Lâm Phàm… Ra tay mau, ra tay mau…. Là mụ điên ấy…. Không phải là Đinh thẩm…” Vũ Nam Sơn nhìn thấy Quách phu nhân xuất hiện trước mặt mình, hai mắt hoảng sợ, gào thét. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 39 : Ảo thực phân loạn

Mắt thấy Quách phu nhân trở nên điên loạn lao thẳng về phia mình, hai người Lâm Phàm cùng Vũ Nam Sơn vội vàng nhảy về hai phía, Lâm Phàm dễ dàng né tránh giữ khoảng cách được với Quách phu nhân, về phần Vũ Nam Sơn, chậm mất nửa giây liền bị bà ấy nắm bắt được cổ tay, dùng sức ghì đẩy cơ thể, giằng co trên mặt đất. Vũ Nam Sơn sắc mặt cực kì hoảng sợ, hai tay liên tục dùng hết bình sinh sức lực chống đỡ lấy Quách phu nhân, một mặt xoay về phía Lâm Phàm nói lớn.

-“Nhanh lên…” Vũ Nam Sơn nhìn thấy Lâm Phàm có chút chần chừ, gấp rút nói.

-“Hừ… Nhìn chuyện xảy ra ngày hôm nay, ta nghĩ c·ái c·hết của Nhị Đức, ắt hẳn cũng liên quan đến hai người các ngươi, vì trước ngày xảy ra chuyện, Nhị Đức đã xảy ra xích mích với lão nhân kia cùng các ngươi, mà trong đêm hôm đó, Nhị Đức liền phát hiện đ·ã c·hết.” Đinh thẩm tiếp tục buông lời nói.

-“Mau làm gì đó đi… Ta sợ không chống đỡ được bao lâu…”

-“Một chút chuyện nhỏ? Thẩm đang nói gì thế? Ta nghe không hiểu.” Lâm Phàm tay rút về sau, che giấu lấy dao cắt hoa quả, vẻ mặt đầy ngơ ngác nói.

-“Xin lỗi… Thật xin lỗi…”

Dứt lời, đứa nhóc nhảy chồm cả cơ thể lao về phía hai người Lâm Phàm, miệng mở rộng nhô ra từng khoảng răng mọc lỏm chỏm bên trong như muốn xé nát lấy bọn hắn. Vũ Nam Sơn mắt thấy đối phương lao về phía mình, đưa tay quơ lấy một món đồ vật nào đó, dùng sức vung thẳng về phía quỷ nhi, ‘răng rắc’ tiếng đồ vật cùng tiếng gãy xương vang lên đồng thời, quỷ nhi dưới lực đạo Vũ Nam Sơn, b·ị đ·ánh bay về một phía, cả người nện thẳng lên tường căn phòng, sống c·hết không rõ.

-“Các ngươi sẽ không bao giờ rời được nơi này, kể từ lúc bước vào đây, chú định các ngươi là trở thành đồ ăn cho bọn ta, tốt nhất ngoan ngoãn cam chịu lấy, trở thành chất dinh dưỡng còn hơn phơi xác ngoài kia cho đám yêu quỷ bên ngoài cắn xé lấy, ít ra bọn ta cũng có được một nơi để chôn cất hai ngươi cùng lão nhân kia.” Quách phu nhân nở giọng cười đầy ghê sợ, vang vọng khắp căn phòng.

-“Aaa…. Hai người, hai người các ngươi đang làm gì thế, mau buông xuống, bỏ xuống mau…” Vào lúc hai người vẫn còn đang chưa hiểu chuyện gì xảy ra, một giọng nói có phần quen thuộc vang lên bên tai, khiến hai người bọn hắn không khỏi nghiêng đầu về hướng chủ nhân giọng nói nhìn.

-“Aaaaaa….”

-“Lâm Phàm, ra tay đi, bằng không ta không thể nào chịu đựng được đâu…” Vũ Nam Sơn dùng sức đẩy lấy cơ thể Quách phu nhân cách xa cơ thể mình một đoạn liền nói.

-“Chạy mau…” Lâm Phàm đưa tay bịt chặt hai tai, cả người vội vàng di chuyển về phía Vũ Nam Sơn, dìu lấy cơ thể hắn nói.

-“Cái gì? Nhị thúc? Đã c·hết? Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy?” Vũ Nam Sơn hai mắt hoảng sợ, như không tin vào tai mình nói lớn.

Hai tay Lâm Phàm run rẩy không ngừng, hai hàng nước mắt thoáng chốc chảy dài khắp khuôn mặt, hít một hơi thật sâu, đưa tay còn lại lau lấy những giọt nước mắt đang đọng lại bên trên khoé mi, vẻ mặt đầy kiên quyết, đưa ra lựa chọn quyết định, giọng nói đầy run rẩy nói.

-“Tại sao ta lại không được ở đây? Các ngươi xông vào nhà ta đã đành, còn dùng đá cụi, ném thẳng vào người phụ mẫu ta còn giả vờ?” Đinh Hổ hai mắt căm phẫn, nhìn lấy hai người Lâm Phàm cùng Vũ Nam Sơn. (đọc tại Qidian-VP.com)

-“Hừ… Ngươi cũng đừng giả vờ đóng vai người tốt ở đây, ngươi là người đã ra tay động thủ với ta, xét cho cùng hai người các ngươi đều là đồng phạm với nhau, đừng ở đây giở trò mèo gào chuột khóc.”

-“Lâm Phàm…” Vũ Nam Sơn hét lớn.

Lâm Phàm nghe thấy vậy, nuốt lấy một ngụm nước bọt, tay giơ cao dao cắt hoa quả lên hướng trần nhà đầy run rẩy, hai đồng tử siết chặt lại, có chút chần chừ do dự không muốn xuống tay, vào đúng lúc này, Đinh thẩm đầu hơi xoay nghiêng nhìn về phía Lâm Phàm, thấy trong tay hắn đang cầm lấy thanh dao cắt hoa quả, mặt không biến sắc trầm giọng nói.

-“Ta….”

-“Ta sẽ g·iết ngươi… Ta sẽ g·iết ngươi….” Quách phu nhân buông lấy những lời ngoan độc.

-“Ý ngươi là gì? Không lẽ ngươi….” Lâm Phàm trong thoáng chốc liền phát hiện ra điều gì đó, tay siết chặt lấy dao cắt hoa quả nói.

Nghe thấy thế, Lâm Phàm hai mắt đảo nhìn khắp căn phòng tìm thứ gì đó, thoáng chốc hắn liền nhìn thấy một vật khẽ thấp thoáng sáng bóng nằm ngay phía trên bàn gỗ cách vị trí hắn không xa. Lâm Phàm vội vàng di chuyển bước chân về phía đồ vật, nằm phía trên bàn không phải thứ gì khác chính là cây dao dùng để cắt hoa quả, phần cán dao được làm bằng gỗ quý có chút mùi hương dễ chịu.

Thoáng chốc không gian căn phòng một lần nữa thay đổi, thế nhưng lần này sự thay đổi liền không đến từ cả hai người, về phía Lâm Phàm, trước mặt hắn vẫn là Đinh thẩm cùng gian nhà của thẩm ấy, nằm tại góc nhà vẫn chính là Đinh Hổ đang không ngừng chảy máu. Về phần Vũ Nam Sơn không đồng nhất, hắn một lần nữa lại trở về với căn phòng u tối lạnh lẽo Quách thị, đập vào mắt hắn không còn là mẫu thân của Đinh Hổ, mà là Quách phu nhân vẻ mặt điên loạn, tóc tai rủ rượi, đưa lấy chiếc lưỡi gớm ghiếc thòng dài xuống mặt hắn, cố gắng liếm lắp lấy. (đọc tại Qidian-VP.com)

-“Ha…Ha…Ha… Các ngươi thật mau quên, được, để ta nhắc lại cho mà nhớ, trượng phu ta chẳng qua là lỡ tay đánh trúng người kia, cũng đã xin lỗi, giảng hoà các thứ, thế nhưng hai người các ngươi lại nhất quyết không buông tha, phải buộc trượng phu ta đứng ra để chịu lại mới vừa lòng, Đinh Hổ nhất quyết không đồng ý, các ngươi tối đến liền tìm đến nơi này, một hai bảo muốn xin lỗi giảng hoà, ta thấy hai người các ngươi có thành ý liền cho vào tiếp đãi, ai ngờ nói được một lúc, hai người các ngươi động thủ ra tay.” Đinh thẩm cười lạnh nói.

-“Còn có chuyện như thế này?” Vũ Nam Sơn sắc mặt có chút thay đổi nói.

-“Đừng gọi ta là Đinh thẩm, kể từ khoảnh khắc ngươi cùng hắn ra tay với Đinh Hổ, trong mắt ta hai người các ngươi chỉ là lũ cặn bã, ăn cháo đá bát, nếu không phải lúc xưa, nhà ngươi xảy ra chuyện, ta cùng mọi người giúp đỡ, liền ngươi sẽ không thể nào sống được đến tận hôm nay, ấy vậy mà bây giờ ngươi lại lấy oán trả ơn, Lâm bà biết được ắt sẽ rất biết ơn những gì mà ngươi làm ngày hôm nay.” Đinh thẩm quát lớn nói.

-“Đinh thẩm…”

-“Lâm Phàm, không phải chúng ta đang ở cái nơi quỷ quái kia sao? Sao giờ lại trở lại Bạch Linh Thôn rồi, xuất hiện tại bên trong nhà Đinh thẩm, rồi c·ái c·hết của Nhị thúc? Thế cuối cùng chúng ta thực sự đã trở về hay vẫn còn ở cái nơi quỷ quái kia…” Vũ Nam Sơn nghiêng đầu nhìn về phía Lâm Phàm nói.

-“Ừm? Ngươi không phải là Đinh thẩm, mẫu thân của Đinh Hổ sao? Sao thẩm lại ở đây?” Vũ Nam Sơn nhìn thấy người trước mặt đang ghì chặt hay tay mình khẽ giật mình nói.

-“Aaaaa… Ta liều mạng với các ngươi….” Quách phu nhân nhìn thấy con mình b·ị đ·ánh bay, cả người trở nên điên loạn, lao về phía hai người Lâm Phàm.

Đôi bàn tay kinh tởm Quách phu nhân dần dần siết chặt lấy cổ Vũ Nam Sơn, nhấc cao giữa căn phòng, miệng để lộ chiếc lưỡi đầy chất dịch liếm dọc khắp khuôn mặt gã, khiến cả người mềm nhũn tứ chi, miệng chỉ kịp ú ớ, không phát rõ thành tiếng. Lâm Phàm thấy tình cảnh trở nên gấp rút, vội vàng tay cho vào túi vải, lấy ra hai mao đồng tiền, dùng đầu ngón tay vẫn còn rỉ máu quẹt lên góc viền xung quanh, tay cầm chặt ném thẳng về phía bàn tay Quách phu nhân.

-“Các ngươi dám tổn hại đến mẫu thân của ta… Ta sẽ g·iết các ngươi…”

-“Đả thương con ngươi? Từ lúc nào, bọn ta đánh là…. Không thể nào…” Vũ Nam Sơn nhíu mày, tay vẫn giữ lấy hai tay Đinh thẩm, nghiêng đầu nhìn về phía quỷ nhi mà mình vừa đánh không khỏi đầy bất ngờ, ngay tại góc căn phòng, một đạo bóng người đang nằm trên sàn nhà, máu tươi đầm đìa chảy dài thấm cả mặt đất.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 39 : Ảo thực phân loạn