Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 77 : Hình phạt

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 77 : Hình phạt


Chưa kịp nói hết câu, một người đệ tử khác lao thẳng về phía Lâm Phàm đưa lấy một tay che miệng ngăn cản không để hắn nói hết, vẻ mặt người đệ tử kia vô cùng dữ tợn, cùng đám người dùng ánh mắt bất thiện nhìn Lâm Phàm, vây quanh đem hắn đặt giữa vòng người. (đọc tại Qidian-VP.com)

-“Chuột? Nơi này còn có chuột sao?”

Đúng vậy, những người này không phải ai khác chính là đám người làm tại bên trong dược phòng cùng với hắn, khác với mọi hôm, đám người này chả bao giờ đặt chân ra khỏi phòng, ngoại trừ những lúc được lão sư phó kia gọi, còn lại gần như đều ăn cùng ngủ bên trong, ấy vậy mà hôm nay bọn hắn lại đồng loạt cùng nhau kéo ra nơi này, thật khiến người khác phải khó hiểu.

Máu tươi từ miệng nữ đệ tử dưới đạo lực của vị sư phó như được giải thoát, bắn văng khắp bốn phía, không dừng lại ở đó, bước chân của gã liền đi về phía những người còn lại, bắt lấy một người khác, tay dùng sức kéo văng hắn ra khỏi dây thừng, cắt ngang cơ thể, lục phũ ngũ tạng rơi rớt trên mặt đất, buồn nôn mười phần. Một màn này diễn ra liên tục, thoáng chốc, bên trong căn phòng vang lên tiếng kêu la gào thảm thiết kèm theo tiếng máu thịt xé rách cùng tiếng xương vỡ vụn.

-“Giữ chặt nó lại!”

Lão sư phó một tay cầm lấy lục phũ ngũ tạng của một người, một tay cầm lấy một phần đầu nữ tử ném thẳng về phía lư đồng gần đó, hai tay gã bắt ấn miệng bắt đầu lầm bầm một điều gì đó, chiếc lư đồng bắt đầu động đậy không ngừng như thể bên trong chiếc lư có một vật gì đó đang cọ ngoạy, muốn phá tan chiếc lư mà bò ra bên ngoài. Ngay tại lúc này, phía trên miệng lư, một đồ vật có hình dạng như một chiếc xúc tu, toàn thân đen kịt bao phủ lấy một mảng da thịt lấm tấm đường gân máu, trên lớp da vẫn còn vương lấy những chất dịch nhờn sền sệt đang không ngừng nhúc nhích quấn lấy miệng lư đồng. (đọc tại Qidian-VP.com)

-“Vâng!”

Vào lúc Lâm Phàm vừa bước vào con rẽ giữa hai đường, hắn liền va phải một đám người một bộ dáng gấp rút, vẻ mặt vô cùng lo lắng như đang vừa làm một xấu nào đó sợ người khác phát hiện.

-“Hắc, biết ngay sẽ không thể nào thành công, đám người này không khéo đã bị hắn trừ khử, lúc này gọi đến cũng chỉ là lấy cớ để lập uy.” Lâm Phàm nghĩ thế liền bĩu môi cười chê.

-“Thực tình mà nói, chuyện đã đến nước này rồi thì bản đạo gia ta cũng không muốn truy cứu, làm lớn chuyện làm gì, thế nhưng ta có đôi lời muốn nói với tất cả đạo đồng đang có mặt tại nơi này. Đó chính là cho dù các ngươi có ở bất kì nơi nào đi chăng nữa, đều sẽ có quy củ riêng của nó, Thiên Thành Đạo chúng ta cũng thế! Về phần quy củ như thế nào, tất cả đi theo ta.” Dứt lời, lão đạo sĩ xoay người tiến về một phương của Bách Điện.

-“Nhìn cho kĩ! Đây chính là hạ tràng của những ai dám bỏ trốn!” Lão đạo sĩ gầm lớn một tiếng.

-“Không ổn, đi mau, bằng không tất cả liền sẽ c·h·ế·t.” Nhìn thấy người đệ tử kia hướng về phía sơn môn gào thét, tên đệ tử dẫn đầu mặt liền biến sắc, vội vàng nói lớn, bỏ mặt Lâm Phàm, cùng đám người chạy về phía lối ra.

Sau một khoảng thời gian trầm mặc không một ai lên tiếng, Lâm Phàm cuối cùng không nhịn được liền mở miệng hỏi.

Nghe lấy lời này, Lâm Phàm có chút không nhịn được mà mắng chửi trong lòng, miệng bảo đau lòng, thế nhưng trên gương mặt hắn lệ khí gần như đã chiếm lấy toàn bộ khuôn mặt.

Lâm Phàm hai mắt đảo quanh căn phòng, thoáng chốc hai đồng tử liền co rút lại khi nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng đáng sợ, ngay tại phía góc gian phòng, liền được đóng chặt nhiều khúc gỗ lớn cắm sâu bên dưới nền đất, được cột bên trên thân gỗ, liền chính là những người mà Lâm Phàm đã gặp vào ban sáng. Tình trạng của bọn hắn vô cùng thê thảm, kẻ bị móc hai mắt, người bị xẻ hai tai, người lại bị cắt hết tứ chi, chỉ còn lại phần thân đang được quấn chặt bằng dây thừng trên thân gỗ,….

Đối mặt với một màn kinh khủng này, không ít đạo đồng hai chân đã bắt đầu phát run, hai mắt càng hận không thể nhắm chặt lại.

Chương 77 : Hình phạt

-“Có kẻ bỏ trốn, đám người ở dược phòng bỏ trốn, người đâu, người đâu.”

Sau một khắc làm ra động tác chuẩn bị, lão đạo sĩ tiến về phía một tên bỏ trốn đang được cột chặt bên trên khúc gỗ, ‘xoẹt’ một tiếng, dây thừng đã được cắt đứt, đạo sĩ một tay túm chặt lấy cổ của nữ đệ tử kéo thẳng về phía bàn gỗ đã được đặt sẵn giữa nhà, quăng nàng lên thẳng chiếc bàn, không nói không rằng tay cầm lấy một đồ vật có phần dài bén nhọn, đưa miệng về phía sau nói.

-“Đi! Đi cùng bọn ta! Cùng nhau rời khỏi cái nơi quỷ quái này! Theo ta biết, lúc này chính là lúc đổi phiên đệ tử canh gác, nếu không đi bây giờ liền sẽ không có cơ hội!”

-“Rốt cuộc chuyện quái gì đang diễn ra?”

-“Các ngươi đang làm gì thế, không ở lại dược phòng làm lấy, kéo nhau chạy đến nơi này làm gì?”

Lão đạo sĩ phảng phất không hề để tâm đến hành động của những người đó, đưa tay phấc ra hiệu, những đạo đồng hậu cận như hiểu được ý đồ của sư phó mình, vội vàng tản ra tứ phía, phải mất một lúc sau, đám người này liền kéo đến một chiếc lư đồng to lớn màu đen đặc. Chiếc lư này phảng phất như một toà sơn, nặng nề kéo lê cọ sát trên mặt đất, tạo ra âm thành kẽo kẹt vô cùng đáng sợ, khiến ai nấy không kìm được phải đưa tay che lại.

-“Ta biết các ngươi có nhiều người rất cảm thấy khó hiểu vì sao mà mình gọi đến Bách Điện, chuyện thực ra cũng không có gì, chẳng qua bắt được vài con chuột muốn ra ngoài kiếm ăn.”

Không bao lâu sau, một lão già thân mặc đạo bào màu trắng, tóc trắng bạc di chuyển bước chân vô cùng chậm rãi về phía chính điện, nơi đặt một chiếc ghế được làm bằng đồng, điêu khắc vô số hoa văn kì dị, tiếp bước đằng sau liền ba năm đệ tử đi cùng, hai tay chau vào nhau, mặt đầy tôn kính lễ phép. Nhìn lấy đám người này, Lâm Phàm có thể lờ mờ đoán được những tên này chính là mấy cái đệ tử thân truyền đi cùng hắn, tại trong số những người đó, Lâm Phàm còn phát hiện người thanh niên ban nãy gọi hắn cũng có mặt trong số đó. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lâm vào tình thế nguy hiểm thế này, bọn hắn còn đâu thời gian để mắt đến Lâm Phàm, cố gắng bảo toàn tính mạng của mình được lúc nào hay lúc đó rồi tính tiếp, về phần Lâm Phàm, thấy đám người bỏ mặc lại mình đứng tại nơi này, hắn cũng không đuổi theo, thở dài một hơi di chuyển bước chân về phía dược phòng. Lâm Phàm hắn không phải không muốn cùng bọn hắn bỏ trốn, thế nhưng xác suất thành công quá thấp, cho dù có rời đi được chăng nữa, cũng khó mà sinh tồn tại ngoài kia, làm không tốt, mạng nhỏ của hắn liền xong, mặc dù địa phương quỷ quái này không khác gì với ngoài kia là bao, thế nhưng ít ra nếu biết an an tại vị, liền sẽ không quá khó khăn.

Tên sư phó trong miệng người này nói, không ai khác chính là lão già ở trong phòng luyện đan kia, dưới mệnh lệnh từ lão già kia, Lâm Phàm hắn cũng không còn cách nào khác ngoài tuân theo, thực chất hắn cũng không có lý do gì để đi cự tuyệt. Rất nhanh, tại bên trong cái gọi là Bách Điện đã có vô số người có mặt tại nơi này, ai nấy vẻ mặt đều ngơ ngác không biết chuyện gì đang xảy ra ngoại từ một người, đó là Lâm Phàm hắn.

-“Ừm? Vẫn còn một người? Không tệ, không tệ, vậy mà vẫn còn tại nơi này. Dậy mau, sư tôn cho gọi đến Bách Điện tập hợp, đi mau!” Người thanh niên này mắt đảo một vòng căn phòng, xác nhận được bên trong chỉ còn mỗi Lâm Phàm, khẽ gật đầu lạnh giọng nói.

-“Thế nào? Không muốn đi? Nếu đã không muốn đi, liền đừng trách bọn ta không nể mặt đạo môn diệt sát! Bọn ta tuyệt đối không để đi mật báo lại chuyện này cho đám người trong môn phái biết!”

-“Hắn… Hắn nhìn thấy chúng ta rồi… Phải làm thế nào đây… Làm thế nào đây?” Một nữ đệ tử trong nhóm nghe thấy lời Lâm Phàm, vẻ mặt vô cùng hoảng sợ nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

-“Khục ~!” Một tiếng ho từ bên trên phá tan đi mọi lời nói, khiến đám người trở nên yên tĩnh, toàn thân căng thẳng chờ lấy một điều gì đó.

Dưới lời nói từ vị sư phó, đám người có mặt tại bên trong Bách Điện không khỏi nhốn nháo, không gian xung quanh liền trở nên hỗn loạn, mặc cho người nói kẻ gào, lão sư phó vẫn ngồi yên vị tại bên trên, đưa mắt nhìn lấy bọn hắn, một màn này khiến Lâm Phàm có cảm giác, vị sư phó này như thể đang xem lấy một vở kịch, mà bọn hắn lại chính là những người trong vở kịch này.

Nghe thấy lời nói từ vị sư phó của mình, bốn người đệ tử hậu cần vội vàng di chuyển về phía chiếc bàn, đưa lấy hai tay giữ chặt lấy tứ chi của nàng kéo về bốn phía mà ghì chặt trên bàn. Gương mặt lão đạo sĩ khẽ cười nhẹ gật đầu hài lòng, tay siết chặt lấy vật nhọn, biểu tình thoáng chốc liền trở nên dữ tợn, đâm thẳng từ phía dưới nữ đệ tử, xuyên tận qua cơ thể đi đến cuốn họng, để lộ ra trong miệng, một chút n·ộ·i· ·t·ạ·n·g bên trong.

Đám người này nam nữ đều có, tuổi tác so với Lâm Phàm không lớn hơn là bao, trên người mặc lấy y phục cũ kĩ, có vài chỗ để lộ mảng da thịt ra bên ngoài, về phần đám người này, khi nhìn thấy Lâm Phàm, bọn hắn cũng không khỏi giật mình hoảng sợ thốt kêu một tiếng, ai ai đều nhìn lấy, không nói một lời. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tất cả đệ tử nhìn thấy một màn này thì bị doạ cho sợ hãi, dòng người nhao nhao lùi về phía sau, giữ lấy khoảng cách với chiếc lư trước mặt, quả thật nếu như không có lão đạo sĩ này ở đây, bọn hắn hận không thể rời nơi này sớm nhất có thể.

-"Vào lúc sáng, có đám người tại dược phòng, kéo nhau bỏ trốn, chuyện sẽ chẳng có gì dẫu sao cũng chỉ là gia s·ú·c bị đánh mất, thế nhưng đám gia s·ú·c này lại kéo theo hai tên đệ tử của bổn đạo gia, vì chuyện này mà bản đạo gia hết sức đau lòng!”

Trở về lại dược phòng được một đoạn thời gian, sắc trời đổ tối, bên trong Thiên Thành Đạo, đèn đuốc đã được thắp sáng cả một vùng, tiếng bước chân dồn dập không ngừng, cùng tiếng kêu hoà thành một thể, Lâm Phàm đang nằm nghỉ bên trên chiếc giường đơn cũng không vì thế mà tỏ ra lo lắng, hắn biết đám người ngoài kia đang nhốn nháo vì chuyện gì. Vào thời điểm nghĩ rằng cứ ở yên tại nơi này, phiền phức sẽ không tìm đến hắn, thế nhưng tại phía cửa vào truyền tới một trận bước chân dồn dập, người này đạp phăng chiếc cửa gỗ, một nam tử toàn thân mặc lấy đạo y phục màu đen, tóc búi cao, gương mặt tinh tú sạch sẽ đi vào.

-“Đi? Đừng nói với ta là các ngươi muốn….”

Lâm Phàm mắt thấy đám người này cũng không ngạc nhiên là mấy, biểu tình hết sức bình thản, như thể đã đoán được kết cục của chuyện này liền như thế nào, vài người trong số đó vẫn còn giữ được sự tỉnh táo của bản thân, ngẩng đầu nhìn thấy vị sư phó của mình, ngay lập tức cơ thể khẽ run lên bần bật, kích động không ngừng ra sức giãy dụa, tựa hồ như muốn dùng hết sức lực để làm ra một điều gì đó trong vô vọng.

Đối mặt với tình thế nguy hiểm này, Lâm Phàm không còn cách nào khác ngoài thoả hiệp với đám người này, hết cách, nếu như hắn quả thật kiên quyết không muốn làm theo, liền sẽ bị bọn hắn diệt khẩu ngay tức khắc, chỉ có thể làm theo, chờ đợi thời cơ mà lẩn trốn. Thế nhưng vào đúng lúc này, từ phía đằng xa, một đạo bóng ảnh phía sau bức tường xuất hiện, nhìn thấy hết một màn trước mặt này, miệng liền hướng vào bên trong hét lớn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 77 : Hình phạt