Tiết Minh Nguyệt
Khuyết Danh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 18: Chương 18
"Tứ lang, ta có thể hỏi đệ thêm một câu được không? Giải dược này từ đâu mà có?"
Chúng ta ở phía đông thành mua một tòa tiểu tứ hợp viện. Để ta sống được thoải mái, Hoài Sanh đã bỏ ra rất nhiều thời gian vẽ đồ, lại đi lại bôn ba tự mình lựa chọn vật liệu rồi giám sát công trình.
Hoài Sanh ngâm mình đến mồ hôi nóng chảy ròng ròng. Trong làn hơi nước mờ ảo, trên gương mặt tuyệt mỹ điểm xuyết sắc xuân ửng hồng. Chàng tựa vào thành bể thở hổn hển: "Nguyệt nhi, ta nghi nàng muốn luộc ta lên ăn thịt."
"Tóm lại, thay Hoài Sanh đa tạ đệ."
Lưng Hoài Sanh rộng rãi, đường nét mượt mà. Đầu ngón tay ta nương theo lớp thuốc mỡ trơn nhẵn mà lướt trên đó, kết hợp thủ pháp giúp dược liệu hấp thụ nhanh hơn. Nghe tiếng Hoài Sanh phát ra lúc này lúc khác, dường như là thống khổ, lại dường như là sảng khoái.
Ta dường như thấy trong mắt đệ ấy có gì đó đang lấp lánh, nhìn kỹ lại thì không thấy nữa: "Tam ca ấy đã cứu ta. Lúc ba tuổi phụ thân từng suýt nữa siết c.h.ế.t ta, chính là Tam ca ngăn lại."
Ta thầm cười trộm, hai tay vòng qua nách chàng đột ngột luồn tới trước ngực. Chàng cảnh giác che n.g.ự.c lại: "Nguyệt nhi, nàng làm cái gì đấy?" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nàng không sợ ta nữa sao?"
Ta áp mặt lên vai chàng, giọng nũng nịu nói: "Còn làm cái gì được nữa chứ, đương nhiên là làm cái chuyện trước khi chàng hôn mê chúng ta chưa làm xong rồi."
Trước khi đi, đệ ấy lại đến trước giường Hoài Sanh nhìn qua một chút. Bước ra cửa rồi, lại quay đầu nhìn ta, nói một câu không đầu không cuối. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cố Chiêu ba tuổi, Hoài Sanh cũng chỉ bảy tuổi. Lòng ta dâng lên nỗi khó chịu nghẹt thở. Không biết năm đó rốt cuộc Cố gia đã xảy ra chuyện gì, việc tàn nhẫn đến vậy lại cùng rơi xuống đầu hai huynh đệ họ.
Ngôi nhà đã sửa xong trải qua nắng hè gay gắt phơi khô ráo. Đầu thu, Hoài Sanh dẫn ta cùng Vạn Phúc dọn vào. Trong sân trồng hoa mai và cây đào ta thích. Hoài Sanh dựng giàn hoa hồng trên tường rào. Chàng nói năm sau sẽ nở thành một biển hoa.
Đệ ấy cúi đầu lấy ra hai lọ sứ nhỏ: "Đây là toàn bộ giải dược Lạc Hồi hiện giờ. Ta đoán Tam tẩu có thể dùng đến."
Đệ ấy cụp mắt trầm ngâm, dường như có điều khó xử. Ta hiểu ý, mỉm cười với đệ ấy. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nguyệt nhi, ta đến đây."
Ta ngồi bên bể giúp chàng buộc mái tóc dài lại. Sau đó dùng thuốc bạt độc do ta điều chế mấy ngày trước, bắt đầu từ gáy chàng bôi kín toàn bộ lưng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 18: Chương 18
Có thêm nhiều giải dược, ta liền có thêm cơ hội thử sai. Ta không ngừng cải tiến phương thuốc, thêm vào những vị thuốc ta có thể tìm được trong 《Minh tâm trát ký》 có thể giải trừ triệu chứng của độc Ô đầu.
Triệu thẩm nương và Trương ma ma đã tự kết liễu trong lao của quan phủ. Vụ án còn đang chờ xét xử liền kết thúc một cách vội vã.
Ta tự mình uống trước, đảm bảo sau khi uống thân thể không quá bất ổn, ta mới cho Hoài Sanh dùng.
Mắt Hoài Sanh trầm xuống, khẽ run rẩy một cái. Tiếp đó phản tay câu lấy vai ta kéo ta vào trong bể. Tiếng "ào" vang lên, ta bị chàng ấn vào thành bể. Tình ý nồng đậm cuồn cuộn trong ánh mắt Hoài Sanh rồi lan khắp toàn thân. Toàn thân chàng tỏa ra vẻ quyến rũ. Mắt ta dừng lại trước lồng n.g.ự.c tr*n tr** của chàng, liền không thể dời đi nữa. Bàn tay dính nước khẽ bấu lấy cằm ta. Đôi môi ẩm ướt tìm đến, mật thiết hôn lên. Đôi chân ta dưới làn nước không kìm được mềm nhũn, may mắn chàng kịp thời câu lấy eo ta.
Cố Chiêu đã đến tìm Hoài Sanh vài lần. Mối quan hệ của hai huynh đệ không biết từ khi nào bắt đầu trở nên hòa hoãn. Nói tóm lại đó là chuyện tốt. Hoài Sanh không nhắc tới, ta cũng không truy vấn thêm.
Cố Chiêu uống trà từng ngụm lớn, cứ như thể coi nước trà là rượu vậy. Ta nhớ lại Hoài Sanh dường như chưa bao giờ chào đón đệ ấy, nhưng đệ ấy lại có vẻ đặc biệt để tâm đến vị ca ca này, bèn khuyên giải đệ ấy nói: "Đệ hiểu rõ hơn ta Tam ca đệ đã phải chịu đựng những gì. Bởi vậy thuở trước tính tình chàng ấy quái đản cô độc cũng là tình có thể lượng thứ, mong đệ có thể lý giải cho chàng ấy."
Tình trạng hôn mê của Hoài Sanh chỉ kéo dài nửa tháng, liền tỉnh lại.
Lúc tin tức truyền đến, Hoài Sanh đang bưng một đĩa kê nhỏ đùa với chú chim trong lồng. Chàng ngẩn người một lát, rồi cười nhạt nói: "Vạch áo cho người xem lưng, không đánh mà tự khai."
"Sợ, nhưng cũng muốn." Ta đưa tay thăm dò vào trong bể nước trắng như sữa.
Vạn Phúc đun một bể nước nóng, ta lại cho thêm dược liệu vào trong, thả Hoài Sanh vào đó ngâm mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.