Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tiêu Dao Giang Hồ
Unknown
Chương 10: Nói chuyện với cha vợ về việc cưới xin.
Lúc này vị đạo trưởng tiến chỗ đám người Từ Trung rồi nói:
-Lão đạo là Vương Xử Nhất đến từ Toàn Chân giáo.
Mục Dịch trước tiên lên tiếng trả lời:
-Vương chân nhân quá lời, bỉ nhân Mục Dịch đây là con gái tại hạ Mục Niệm Từ còn vị tiểu ca đây là Quách Tĩnh.
Mục Dịch chợt dừng lại khi chỉ tay về Từ Trung và Hoàng Dung thấy được sự lúng túng của Mục Dịch Hoàng Dung liền lên tiếng:
-Ta gọi Hoàng Dung còn bên cạnh ta là Từ Trung.
-Gặp qua Vương đạo trưởng, Mục đại thúc, Quách huynh đệ. Từ Trung cũng lên tiếng chào hỏi.
Vương Xử Nhất nhìn về phía Từ Trung không cảm nhận được tu vi của thiếu niên trước mặt cảm thấy rất bất ngờ mặc dù tu vi không theo kịp gia sư Vương Trùng Dương chân nhân nhưng Vương Xử Nhất cũng là tiên thiên sơ kỳ cao thủ lại không nhìn ra được tu vi của Từ Trung thì hoặc là Từ Trung tu vi võ công bằng mình cũng có thể cao hơn, nhưng nhìn Từ Trung không hơn hai mươi tuổi đã là tiên thiên cao thủ làm nội tâm Vương Xử Nhất rung động rất lớn. Vương Xử Nhất thận trọng dò hỏi:
-Từ thiếu hiệp sư thừa nơi nào, ta nhìn không thấy tu vi của thiếu hiệp phải chăng thiếu hiệp đã vào đại cảnh.
Nghe lời Vương Xử Nhất tất cả mọi người bên cạnh cực kỳ bất ngờ nhìn Từ Trung với ánh mẳt đầy bất ngờ.Hoàng Dung nhìn Từ Trung như muốn hỏi “ Tại sao huynh lại giấu ta việc này”. Từ Trung ra hiệu với Hoàng Dung “Là muội không có hỏi ta”. Hoàng Dung trừng lại Từ Trung “Xong chuyện này ta sẽ từ từ tính toán với huynh”. Trong lúc Từ Trung và Hoàng Dung đang giao lưu ánh mắt thì Mục Niệm Từ nhìn về phía Từ Trung cực kỳ bất ngờ rồi lại suy nghĩ về câu nói của Hoàng Dung lúc nãy mặt chợt đỏ rực lên. Mục Dịch cũng thấy được tình hình của con gái mình đành lên tiếng giải vây:
-Trời đang đổ tuyết mọi người không ngại thì cùng tại hạ về quán trọ cùng trò chuyện.
-Được được chúng ta cùng đi. Vương Xử Nhất lên tiếng.
Mọi người cùng nhau đến khách sạn nơi cha con Mục Dịch đang ở đến nơi mọi người gọi một chút đồ ăn và rượu sau đó ngồi xuống nói chuyện. Lúc này Từ Trung mới mở miệng:
-Không giấu gì Vương chân nhân tại hạ đã điạ cảnh còn về gia sư thì ta cũng không biết tên của lão nhân gia nay lão nhân gia cũng đã cưỡi hạc về tây rồi nên ta cũng rời khỏi sơn cốc vào giang hồ.
Vương Xử Nhất thầm nghĩ có thể dạy ra một vị hai mươi tuổi tiên thiên cao thủ chắc hắn sư phụ của thiếu niên trước mắt cũng là một vị đại tông sư cao thủ. Vương Xử Nhất cười nói:
-Thật là anh hùng xuất thiếu niên tuổi trẻ võ công lại cao như vậy. Sau đó quay sang nói với Quách Tĩnh: tiểu tử ta nhìn người căn cốt không kém tại lại thua tiểu vương gia.
Nghe Vương Xử Nhất hỏi không biết phải trả lời thế nào Quách Tĩnh chỉ cười ngây ngô lại nghe Vương đạo trưởng hỏi tiếp:
-Lúc nãy ngươi dùng Kim nhạn công đó là công pháp của Toàn chân giáo từ đâu người học được?
Nghe Vương đạo trưởng hỏi cùng với vẻ mặt nghiêm nghị vốn thật thà nên Quách Tĩnh kể về cuộc chiến của Giang Nam thất quái Mã Ngọc cùng với Mai Siêu Phong trên đỉnh nói tuyểt cũng như chuyện Mã Ngọc truyền thụ võ công cho y. Nghe xong đầu đuôi câu chuyện Quách Tĩnh, Vương Xử Nhất liền nói:
-Đã đại sư ca truyền thụ võ công ngươi ta cũng không còn lo lắng gì. Tên tiểu vương gia lúc nãy dùng là võ công của Toàn chân giáo hắn là đệ tử của sư huynh ta Trường Xuân Tử Khâu Xứ Cơ, vốn sư huynh ta rất ghét người kim nhưng ta không hiểu sao sư huynh lại dạy võ công cho tiểu vương gia của Đại Kim. Dù gì thì hắn cũng đã đệ tử của Toàn chân giáo thì phải tuân theo môn quy. Cử chỉ cuồng ngạo khinh bạc lúc nãy ta sẽ thay Khâu sư huynh giáo huấn hắn thật nặng.
Nghe thấy vật Quách Tĩnh mới nói:
-Nếu y chịu kết hôn với Mục cô nương thì ….
Vừa nói giữa chừng Quách Tĩnh mới nhớ lúc nãy nghe Mục Niệm Từ gả cho Từ Trung liền dừng lại. Mà lúc này Mục Dịch nhìn về Từ Trung đánh giá thiếu niên này sau đó mới hỏi:
-Từ công tử xin hỏi năm nay đã bao nhiêu đã đón dâu hay chưa?
Nghe được Mục Dịch hỏi, Từ Trung đang uống rượu liền phun ra sặc liên tục mấy tiếng nhìn về phái Hoàng Dung “Muội xem chuyện tốt muội gây ra” còn Hoàng Dung thì hoàn toàn lẩn tránh với ánh vẻ mặt chuyện này không liên quan gì đến ta. Từ Trung nhìn Mục Dịch trả lời:
-Mục đại thúc, ta năm nay mười tám vẫn chưa đón dâu nhưng có ý trung nhân.
Nói đến đây trên mặt Từ Trung mang đầy sự ái náy, Mục Dịch lên tiếng:
-Chưa đón dâu là được rồi nam tử hán đại trượng phu tam thê tứ thiệp là chuyện bình thường thiếu hiệp chẳng lẻ chê Niệm Từ nhà ta.
Mục Niệm Từ nghe Từ Trung nói có ý trung nhân thần sắc ảm đạm ánh mắt tránh đi khóe mắt ánh lên 2 giọt lệ, lúc này Từ Trung lên tiếng:
-Không phải không phải Mục cô nương là người con gái tốt ta chỉlà không muốn lừa dối mọi người. Ta cũng có hảo cảm với Mục cô nương (dù sao cũng là nữ thần kiếp trước của ta a) nếu Mục cô nương không ngại ta sẽ chăm sóc cho Mục cô nương trọn đời này.
Sau khi nói xong từ hông truyền đến cảm giác đau nhói nhìn sang thì thấy vẻ mặt cực kỳ nguy hiểm từ Hoàng Dung. Mọi người chú ý đến cử động của Hoàng Dung vả Từ Trung liền dùng ánh mắt lạ để nhìn Từ Trung cho rằng không lẻ Từ Trung là long dương. Nhìn vẻ mặt mọi người Từ Trung liền biết mọi người hiểu lầm liền chỉ vào Hoàng Dung nói:
-Nàng là nữ giả nam trang a.
Nghe thấy vậy mọi người mới bừng tỉnh mà Mục Niệm Từ cũng nhìn về Hoàng Dung thấy được vẻ đẹp của Hoàng Dung bất chợt cảm giác buồn tủi dâng lên trong lòng cũng cảm thấy mình hoàn toàn không thể so với Hoàng Dung. Đang mien man suy nghĩ có một bàn kéo lấy Mục Niệm Từ nhìn sang thì thấy Hoàng Dung đang nhìn nàng mỉm cười nói với nàng:
-Mục tỷ tỷ cùng ta đi thay y phục lúc nãy tuyết làm ướt y phục ta rồi không để ý đến tên đại phôi đản đằng kia chúng ta đi thôi.
Sau đó Hoàng Dung lôi kéo Mục Niệm Từ đi lên phòng chỉ còn lại bốn người đàn ông, lúc này Mục Dịch mới mở lời:
-Chuyện của Niệm Từ sau này xin nhờ thiếu hiệp chăm sóc nó thật tốt mặc dù là con nuôi nhung ta luôn xem Niệm Từ là con ruột chính mình, mấy năm nay nó đã cùng ta chịu khổ nhiều rồi mong rằng thiếu hiệp đối xử tốt với nó.
-Nhạc phụ an tâm con sẽ chăm sóc thật tốt cho Niệm Từ ngài yên tâm.
Nghe Từ Trung gọi nhạc phu Mục Dịch cũng mỉm cười như trút được gánh nặng trong lòng, còn Từ Trung biết đây là Mục Dịch gửi gắm Mục Niệm Từ cho bản thân để lên đường tìm gặp vương phi để xác nhận xem vương phi có phải là người vợ quá hay không chuyến đi này không biết có trở lại không nên mới làm như vậy. Chợt mọi người chìm vào trong tĩnh lặng.