Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 17: Cùng nhau rời khỏi vương phủ nào!!!

Chương 17: Cùng nhau rời khỏi vương phủ nào!!!


Thấy mọi người đã xong màn nhận thân Từ Trung tiếp tục nói:

-Khâu đạo trưởng ngài không nên mắng Dương Khang như vậy, sự việc này với hắn là một đả kích rất lớn, ngài cần phải cho hắn thời gian suy nghĩ. Một người đã nuôi nấng hắn mười tám năm nay còn một người là cha ruột hắn chưa bao giờ gặp mặt. Muốn hắn nhận ngay là chuyện không thể nào. Chưa nói đến việc hắn đã quen cuộc sống sung sướng bây giờ phải sống cuộc sống lang bạc giang hồ hắn có thể từ bỏ tất cả không?

Nghe Từ Trung nói Dương Khang cảm thấy Từ Trung như tri kỷ của mình, hắn nói:

-Cảm tạ Từ đại ca đã hiểu cho ta.

Nhưng Khâu Xứ Cơ lại nói;

-Hừ có gì mà khó xử ở đây chính là cha ruột của hắn, hắn là người Hán lẽ nào lại tôn bọn người Kim man rợ này là cha sao?

Từ Trung cũng lên tiếng phản bác:

-Người Hán hay người Kim đều là người như nhau thôi, vương gia đã nuôi dưỡng hắn hơn mười tám năm nay cũng yêu thương chiều chuộng hắn, hẳn vương gia cũng biết hắn không phải con mình nhưng vẫn luôn coi hắn là ruột, như thế chưa đủ sau. Mặc khác ta cũng không phải người Hán Khâu đạo trưởng chẳng lẽ ta cũng là man rợ?

Vừa nói Từ Trung vừa vận chuyển nội lực tung ra một chưởng chỉ oành một tiếng hơn mười cây cổ thụ bị chấn thành bột phấn. Mọi người vừa nhìn thấy đều âm thầm sợ hãi không tự ý nuốt nước bọt. Cảm thấy đã là Khâu Xư Cơ ngậm miệng Từ Trung quay sang nói với Dương Thiết Tâm và Bao Tích Nhược:

-Nhạc phu, nhạc mẫu chuyện Dương Khang nhận không để y tự quyết định, với những năm qua vương gia chắc hẳn không đối xử tệ bạc với nhạc mẫu. Với lại không lẽ hai người muốn hắn theo hai người chịu khổ sao. Nếu hắn không nhận nhạc phu nhạc mẫu ngài vẫn còn có Niệm Từ và ta. Huống chi hai người vẫn có thể sinh một đứa con khác.

Dương Thiết Tâm và Bao Tích Nhược nghe Từ Trung nói vậy cũng im lặng trong chốc lác, sau đó Bao Tích Nhược nói:

-Khang nhi nếu con không nhận cha vậy thì thôi đi, nhưng con hãy suy nghĩ cho kỹ khi nào con đổi ý mẹ và cha vẫn luôn chờ con. Vương gia cảm ơn những năm nay ngài đã chăm sóc cho mẹ con ta nhưng nay chồng ta vẫn còn ta phải về theo chồng ta. Mong ngài hãy chăm sóc thật tốt cho Khang nhi.

Nói xong Bao Tích Nhược hướng về phía Hoàn Nhan Hồng Liệt vái người thật sâu sau đó nói:

-Dương đại ca, tiểu Trung, Niệm Từ chúng ta rời khỏi đây thôi.

Thấy mọi chuyện đã giải quyết xong, Từ Trung nhìn về phía Âu Dương Khắc:

-Âu Dương công tử người bên cạnh ta đây cũng là thê tử của ta, công tử hãy quản tốt con mắt cũng như ý niệm của mình. Cho dù thúc phụ của ngài là Ngũ Tuyệt Âu Dương Phong ta cũng không ngại đâu.

Hoàng Dung nghe Từ Trung nói nàng là thê tử của hắn thì đỏ bừng mặt xoay người đi nhưng trong lòng vô cùng hạnh phúc, nãy giờ nàng rất chán ghét ánh mắt của tên Âu Dương Khắc đó nhưng mọi chuyện lúc đó quá căng thẳng nên nàng không lên tiếng. Mà Âu Dương Khắc nghe Từ Trung điểm tên mình cũng giật thót tim sau đó cố gắng trấn tĩnh nói:

-Từ công tử quá lời nếu là tiện nội của công tử tại hạ có mười lá gan cũng không dám mạo phạm. Mọi chuyện đã kết thúc vương gia ta xin cáo từ trước.

Mà theo lời cáo biệt của Âu Dương Khắc mọi người cũng rời đi, Hoàn Nhan Hồng Liệt cũng không làm khó mà thả tất cả rời đi. Khâu Xứ Cơ thì nhìn Từ Trung đầy bất mãn định lên tiếng nhưng bị Mã Ngọc cản lại. Còn Lương Tử Ông cũng không dám nhắc đến chuyện con rắn yêu quý của mình bị trộm mất.

Tất cả mọi người rời khỏi vương phủ, Kha Trấn Ác cùng với đám người liền nhìn về Quách Tĩnh hét:

-Thả ả yêu nữ đó xuống ngay.

Quách Tĩnh chần chừ nhưng vẫn nghe lời các vị sư phụ thả Mai Siêu Phong xuống, y nói:

-Tiền bối xin lỗi người nhưng ta không thể không nghe lời sư phụ.

Lúc này Hoàng Dung bên cạnh mới lên tiếng:

-Mai sư tỷ.

Nghe có người gọi sư tỷ Mai Siêu Phong liền hỏi:

-Ngươi là ngươi là …

Chỉ nghe Hoàng Dung nói tiếp:

-Hoa đạo bóng rụng bay thần kiếm! Biển biêc triều dâng múa ngọc tiêu! Ta họ Hoàng.

Mai Siêu Phong kích động nói:

-Tiểu sư muội ngươi là tiểu sư muội. Nhưng mà sư phụ lão nhân gia đã lập thệ không rời khỏi đảo Đào Hoa tại sao muội lại ở đây.

Hoàng Dung trả lời:

-Ta là trốn cha ta ra đây.

Mã Ngọc bên cạnh nghe được liền nói:

-Vị này hẳn là Hắc Phong song sát Mai Siêu Phong còn tiểu cô nương là con của Hoàng tiền bối.

Hoàng Dung liền nói:

-Đúng vậy cha ta là Hoàng Dược Sư a.

Nghe được cha của Hoàng Dung là Hoàng Dược Sư, Dương Thiết Tâm cùng Bao Tích Nhược liền lo lắng nhìn về phía Từ Trung, hiểu được nổi lo hai người Từ Trung nói:

-Nhạc phụ nhạc mẫu yên tâm ta sẽ không bạc đãi Niệm Từ còn chuyện của Dung nhi ta sẽ giải quyết.

Sau đó Từ Trung nói với Giang Nam lục quái:

-Các vị Giang Nam lục hiệp hiện giờ có Dung nhi ở đây ta cũng không thể để các vị đánh nhau với Mai Siêu Phong chuyện ân oán giữ hai bên có thể tạm gác lại không.

Kha Trấn Ác mặc dù mù nhưng lúc nãy cũng cảm nhận được võ công của Từ Trung cao hơn bọn họ chưa kể có Mai Siêu Phong ở đây vô cùng bất lợi nên đành đồng ý:

-Tĩnh nhi đi thôi, Mã đạo trưởng, Khâu đạo trưởng cáo từ. Khâu đạo trưởng chuyện tỷ đấu của chúng ta ta vẫn chờ ở điểm hẹn cũ.

Khâu Xư Cơ vội lên tiếng:

-Tên nghiệt đồ lúc nãy đã ở lại vương phủ chuyện tỷ đấu ta nhận thua.

Mà Từ Trung lại lên tiếng:

-Nếu tỷ đấu võ nghệ giữa Quách Tĩnh và Dương Khang thì Dương Khang thắng cho dù không dùng Cửu Âm Bạch Cốt Trảo hắn vẫn thắng.

Nghe Từ Trung nói vậy đám người cũng suy ngẫm, Kha Trấn Ác lên tiếng:

-Đã Từ thiếu hiệp nói như vậy thì cuộc tỷ đấu này chúng ta thua. Chúng ta sẽ không về Đại Tống mà đến thảo nguyên ẩn cư.

Lúc này Dương Thiết Tâm lại nói:

-Vị Quách tiểu huynh đệ này chính là con của đại ca ta Quách Khiếu Thiên đúng không?

Kha Trấn Ác đáp:

-Đúng là như vậy.

Dương Thiết Tâm lại nói;

-Lúc đầu khi nhìn thấy ta đã thấy có nhiều phần tương đồng về ngoại hình cũng như tính cách đều chính trực như Quách đại ca. Tĩnh nhi cha của con và ta là huynh đệ kết nghĩa. Nếu con là con của Quách đại ca vậy hãy đi theo chúng ta trở về Đại Tống, Tĩnh nhi thấy thế nào.

Quách Tĩnh gãi gãi đầu trả lời:

-Dương đại thúc thật sự quen biết cha con.

Khâu Xứ Cơ liền nói:

-Cha con cùng với Dương hiền đệ là huynh đệ kết nghĩa chuyện này sư phụ con có thể làm chứng.

Kha Trấn Ác nói:

-Đúng như vậy.

Quách Tĩnh nhìn quá Dương Thiết Tâm sau đó lại nhìn về sáu vị sư phụ sau đó nói:

-Con cảm tạ các vị sư phụ đã dạy võ cho con nhưng con muốn theo Dương thúc thúc về lại Đại Tống. Dương thúc thúc mẹ con vẫn còn ở Đại Nguyên người có thể theo con cùng đón mẹ trở về Đại Tống không?

Dương Thiết Tâm nói:

-Được được nếu đại tẩu vẫn còn thì chúng ta cùng đón đại tẩu về lại Đại Tống.

Khâu Xứ Cơ lúc này lên tiếng:

-Giang Nam lục hiệp các vị vẫn nên trở về Đại Tống hành hiệp trượng nghĩa không nên tha phương cầu thực như vậy. Cuộc tỷ đấu của chúng ta hãy bỏ qua nó đi. Hàiiiiiiii

Thấy mọi người đã bàn bạc xong Từ Trung lên tiếng:

-Niệm Từ ta cùng Dung nhi muốn đi Đào Hoa đảo một chuyến muội cùng đi với chung ta không?

Mục Niệm Từ nhìn về phái Từ Trung sau đó quay sang Dương Thiết Tâm và Bao Tích Nhược rất chần chừ, thấy vậy Từ Trung liền nói:

-Vậy muội đồng hành cùng nhạc phụ và nhạc mẫu đi sau khi xong việc ta sẽ quay lại đón muội được không?

Mục Niệm Từ nở nụ cười tươi sau đó nói:

-Đa tạ Từ đại ca, muội nhất định sẽ đợi huynh quay lại.

Lúc này Từ Trung thả bảo hạp đeo trên lưng xuống rồi gọi:

-Nhiễu chỉ nhu, thương, ngọc như ý.

Bảo hạp mở ra ba thanh kiếm bay ra khỏi hộp lượn quanh Từ Trung thấy cảnh này ngoại trừ Mục Niệm Từ và Hoàng Dung mọi người đều kinh ngạc. Mã Ngọc thấy vậy liền lên tiếng:

-Từ thiếu hiệp hẳn đây là ngự kiếm thuật.

Từ Trung trả lời:

-Đúng vậy Mã đạo trưởng, Tĩnh đệ thanh kiếm đệ giữ lấy bảo hộ tốt nhạc phụ nhạc mẫu và Niệm Từ. Nhạc phụ thanh kiếm này tên thương, nhạc mẫu thanh này là nhiễu chỉ nhu hãy giữ bên mình phòng thân bên trong mỗi thanh con đều lưu lại kiếm khí có thể dùng lúc nguy cấp. Niệm Từ đã giữ một thanh rồi.

Lúc này Từ Trung quay sang nói với Mã Ngọc và Khâu Xứ Cơ:

-Vương đạo trưởng hiện đang trị thương tại Cao Thăng khách sạn, đây là thuốc ta lấy được trong vương phủ hai vị đạo trưởng đem về cho Vương đạo trương dùng. Còn phần này là của nhạc phụ dùng. Niệm Từ con rắn này để nhạc phụ nhạc mẫu tẩm bổ.

Nhận dược liệu của Từ Trung đưa Khâu Xư Cơ lúc này nói với Mã Ngọc:

-Sư huynh huynh về chăm sóc cho Vương sư đệ ta sẽ đồng hành cùng Dương lão đệ đến Đại Nguyên một chuyến.

Mã Ngọc cũng không ngăn cản:

-Trên đường đi cẩn thận.

Thấy mọi người đã bàn bạc phân chia xong hết đến lúc cáo từ, Từ Trung cùng Hoàng Dung và Mai Siêu Phong lên đường đến đảo Đào Hoa. Từ Trung hẹn cùng với Dương Thiết Tâm bọn người trung thu sẽ gặp nhau ở Biện Kinh kinh thành Đại Tống.

Chương 17: Cùng nhau rời khỏi vương phủ nào!!!