Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Tiêu Dao Lục
Đang Cập Nhật
Chương 1134: Tìm Được
Diệp Thiên không chắc Quy Khư Cảnh rộng bao nhiêu, nhưng hắn biết chỉ dựa vào thị giác tìm kiếm trong nơi mờ mịt này là vô vọng. Thay vào đó, hắn tỏa ra các tia Đạo Lực với tính chất thăm dò, cảm ứng những chấn động nhỏ nhất. Lực lượng tà ác kia dường như muốn hủy diệt tất cả, Đạo Lực của Diệp Thiên không tiến được bao xa đã bị nó xóa sổ hoàn toàn khiến tốc độ tìm kiếm chậm đi đáng kể. Dòng thời gian tại nơi này cách khác biệt so với thế giới bên ngoài, Diệp Thiên cũng không biết mình đã ở nơi này bao lâu. Khi bốn bề xung quanh đều là thứ sức mạnh kia, mọi giác quan của hắn cũng dần trở nên vô nghĩa, tất cả chỉ còn là cảm nhận một cách mơ hồ.
Mất rất nhiều thời gian, Diệp Thiên nghĩ vậy, nhưng hắn vẫn quyết tâm không đến đến sức mạnh Bản Nguyên Vũ Trụ. Hắn còn rất nhiều thứ cần làm, và vòng tay làm từ Thông Thiên Kiến Mộc lại chỉ có một, lỡ như không may phá hủy nó thì sẽ không còn sau đó nữa.
Quá trình tìm kiếm nhàm chán tiếp diễn, mãi cho đến khi Diệp Thiên cảm nhận được những chấn động rất nhỏ truyền ra. Sức mạnh tà ác kia sẽ hủy diệt mọi thứ, bao gồm cả thần lực, Đạo Lực hay sóng chấn động. Diệp Thiên có thể cảm nhận được trước khi chúng bị cắn nuốt chứng tỏ trận chiến đang diễn ra rất gần đây. Hắn lập tức tăng mạnh Đạo Lực, mở rộng phạm vi phản ứng rồi di chuyển nhanh về hướng có sóng chấn động mạnh dần lên theo khoảng cách tiếp cận.
Không gian nơi này ngoài lực lượng tà ác thì chỉ có Huyền Dạ Thần Đế, Diệp Thiên chỉ mất thêm vài phút liền tìm được vị trí của nàng. Lúc này Huyền Dạ đang chiến đấu với các sinh vật hình thù kỳ dị do lực lượng tà ác tiến hóa thành. Dù Kiếp Diệp chủ động cung cấp sức mạnh thì thứ năng lượng này vẫn quá đáng sợ, Huyền Dạ buộc phải đánh bại trạng thái hóa hình của chúng, khuất phục rồi hấp thu vào trong cơ thể để luyện hóa. Mỗi một bước đều cực kỳ nguy hiểm, sở sẩy một chút liền m·ất m·ạng. Nhưng nàng vẫn duy trì việc này đều đặn suốt từ những ngày đầu thời đại Khai Nguyên đến nay. Cần chấp niệm sâu bao nhiêu, nghị lực đến cỡ nào mới có thể làm được?