Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 11: Luyện Khí Tạp Dịch

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Luyện Khí Tạp Dịch


"Cũng không hẳn. Ông nội hứa với ta nếu trở thành 1 tạp vụ luyện khí, ông sẽ để ta thừa kế toàn bộ gia sản, gồm 1 động phủ, 2 nhà cho thuê, 100 mẫu linh điền, và nhiều thứ khác. Quá khó để từ chối."

"Thưa tiền bối, cái này do cha mẹ đặt, vãn bối cũng không thể quyết định được. Cha mẹ vãn bối cũng là nhờ 1 lão đạo sĩ biết chữ đặt giúp. Vốn là nhờ lão viết vào sổ đăng ký giúp cái tên Lục Đại Hoàng, không ngờ lão viết đúng 2 chữ. Cha mẹ vãn bối cũng không phân biệt được gì, cứ thế mang đi đăng ký. Kết quả là ra cái tên này." Lục Thần cười khổ trả lời.

Lục Thần sửng sốt choáng váng. "Wtf? Chuyện gì xảy ra? Còn chưa phỏng vấn đã cho đậu rồi? Không phải ngươi bị chinh phục bởi thần thái của ca đi!" Nghĩ vậy, hắn lấy lại tinh thần cúi đầu cảm ơn cô gái và lão đầu, cất bước ra khỏi phòng.

"Nhỏ nhưng có võ, mới 15 tuổi đã là trung cấp luyện khí sư, tiền đồ vô lượng a!"

"Ngươi có biết cô bé có âm linh căn cực hiếm mới gia nhập Nam Thiên tông?" Cô gái thần bí nói.

Ngoài ra hắn còn biết được luyện khí công hội gần đây đang có xích mích với đan sư công hội, vì đồ đệ ưu tú của bọn họ đánh g·iết nhau khi cùng tìm kiếm cơ duyên trong động phủ, 2 bên đều có n·gười c·hết, náo đến các hội trưởng cũng nóng đầu.

Nàng cũng không tức giận, nhìn lấy xung quanh, rồi lại hướng về phía 1 tu sĩ non nớt trẻ tuổi mà bắt chuyện.

"Chính là em gái hắn ta!"

"Dạ thưa tiền bối, rồi ạ!"

"Rốt cuộc là ngươi hiếu thảo hay tham tài a!" Lục Thần không khỏi tắt tiếng nghĩ thầm.

" Số 372." một giọng nói vang vọng cả sảnh khiến Lục Thần giật mình quay lại.

"Chuyện ta đã quyết, tất cả dừng tại đây!" Nói rồi, hắn đứng ra phía cửa sổ, giả bộ ngắm cảnh vật ngoài phố, để mặc Nguyên Phi đứng đó 1 mình.

"Hóa ra là cái bán hàng chuyên nghiệp." Lục Thần nhủ thầm. " Nhà ngươi 3 đời thi trượt mà cũng dám làm phao thi, nghĩ người khác ngu ngốc hay gì!"

"Ý tiểu thư là..." Lão giả ánh mắt nghi ngờ.

"Ài, vãn bối biết ngay mà, nói cũng chẳng ai tin. Dù sao cũng mong tiền bối đã có phút giây vui vẻ ạ! Vãn bối xin phép."

"Tiểu nữ không dám nhận là tiên tử. Công tử phỏng vấn thành công rồi, có thể đi về để chuẩn bị ngày mai tới làm chính thức." Thiếu nữ che miệng cười.

Góc bên phải từ ngoài vào là hòn non bộ cao 2 trượng, nước chảy quanh qua nơi những người đá lớn nhỏ đứng ngồi, chảy xuống phía dưới được bao quanh bởi một cái bể không nhỏ.

"Phụt!" Thiếu nữ đang ngồi ung dung uống trà trong góc phòng không nhịn được mà phun ra miếng nước trong miệng, nằm ra cười lăn cười bò.

"Thật xui xẻo cho đạo hữu, ta lại là theo họ mẹ, đạo hữu lấy họ của ta ra trả lời thì bị loại chẳng sai!"

"Ủa, mà sao họ vẫn có thể phỏng vấn làm tạp dịch luyện khí?" Hắn lại tỏ mò hỏi.

Lục Thần sửng sốt nhìn lại lão giả nghĩ thầm.

"Nghiêm trọng vậy luôn?" Lục Vân trố mắt, sau đó giơ ngón cái lên điểm cái tán. "Quyền uy của luyện khí công hội là không thể phủ nhận, người nhà đạo hữu đắc tội với bọn họ mà vẫn còn giàu được thế là quá giỏi rồi!"

"Nàng ta vẫn còn nhỏ a! Nhưng nghe nói là có thiên phú rất tốt!"

Đứng cửa sổ, nhưng Lục Thần lại hóng được khá nhiều chuyện, chủ yếu liên quan đến drama của luyện khí công hội và những thế lực xung quanh, giúp cho hắn có được thêm những góc nhìn về nơi này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thiếu nữ sửng sốt nhưng ngay lập tức thể hiện sự đồng tình.

Ông thì nằm giường hấp hối, vẫn không quên thúc giục con cháu nhất định phải có người trở thành luyện khí sư, không thì ít nhất cũng phải phỏng vấn vào làm được luyện khí tạp dịch để ông có xuống nơi chín suối còn được yên nghỉ.

"Lão cũng là người duy nhất biết chữ trong thôn. Tên của vãn bối là còn đẹp chán, chứ đám trẻ trong làng từ hồi lão đến ở toàn là tên gì đâu. Nào là Trương Tiểu Miêu, Đông Nhị Trùng, Từ Trần Thế, Quách Đoản Thọ,..."

"Thì đúng như đạo hữu nói, vì việc đó thấp hèn và khổ cực a! Nhưng chúng ta vẫn bị làm khó, có ai thành công đâu!" Nguyên Phi ánh mắt tức giận, ngay sau đó liền linh động hỏi lại Lục Thần.

Đi qua màn sáng ở cửa, hắn nhìn thấy đây là một căn phòng rộng lớn, phía sát tường đầu kia là 1 lão giả đang cầm trên tay 1 tập tài liệu, phía góc bên trái từ ngoài vào là 1 khu vực để đủ mọi loại pháp khí hình thù đa dạng khác nhau.

Các công hội gần đây có vẻ không được yên ổn lắm, nhất là những tu sĩ cấp thấp, tạp dịch đệ tử ngoài làm việc vặt còn được chiêu mộ tiến vào các động phủ, bí cảnh để tìm kiếm tài nguyên trân quý, không ít người đã hy sinh.

Đây không phải là điều Lục Thần tự biết, mà trong thời gian chờ đợi đến lượt, hắn được 1 vị đạo hữu bằng tuổi, có vẻ hướng ngoại, bắt chuyện rồi chia sẻ.

Bọn họ muốn tham gia luyện khí công hội chỉ để tìm kiếm chỗ dựa, về sau dễ kiếm tài nguyên hơn. Cũng 1 phần là thử vận khi biết đâu thực sự bản thân có thiên phú tại luyện khí thì sao? Tài năng được khám phá, danh sư chỉ điểm, không thành công thì cũng thành nhân a

Chỉ thấy trước cửa 1 căn phòng lớn hiện lên con số của hắn phía trước. Lục Thần vội vàng chạy qua, không để người phỏng vấn phải chờ.

Hắn đứng lên, xếp lại ghế vào gầm bàn, ủ rũ bước đi ra ngoài.

"Ài, xui xẻo a! Tạm biệt các đạo hữu, ta phải đi trước!" Lục Thần không muốn dây dưa mất thời gian, trực tiếp cáo từ rời đi.

"Kẻ đó dám làm bậy ở đây thì c·hết mất xác từ lâu rồi, chỗ các ngươi mọi người đều chân chất thật thà, thật dễ nói chuyện."

"Tu tiên như đi nghịch dòng nước, ai cũng cố gắng tranh dành chút một chỉ để cầu chút hy vọng trường sinh xa vời, đề rồi cuối cùng vẫn trở thành nắm đất. Bi ai a!"

"Ngươi biết không? lần này trong những giám khảo phỏng vấn có cả con gái của công hội trưởng!"

"Cậu nhóc khéo nịnh lắm!" Lão giả cười cười, chỉ tay sang phía cô gái trẻ nãy giờ cười đã xong, đang hứng thú nhìn lấy 2 người.

Nghe đến đây, Lục Thần không khỏi cảm thán.

"Đẹp tựa thiên tiên, khí chất xuất trần, môi đào, mắt liễu. Không biết quý tính đại danh của tiên tử là gì? Hắn nhìn thiếu nữ mà hỏi.

"Haha, bịa chuyện giỏi lắm cậu nhóc! Cậu bị loại."

"Tiểu thư, tên nhóc này làm người không thật thà, chỉ giỏi nịnh nọt, chỉ sợ là cái phế vật không biết làm gì khác."

"Chà chà, quả là cô cháu gái hiếu thảo." Lục Thần nghe xong không khỏi tấm tắc khen. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn nhanh chóng về lại chỗ trọ, nhưng không biết được ở trên căn phòng phỏng vấn, nơi có thiếu nữ và lão giả, 2 người đó lại đang trao đổi với nhau.

Nàng tên Nguyên Phi, 1 bản thổ tu sĩ tu vi luyện khí tầng 2, nhà nàng đã 3 đời sống tại Bình Nguyên phường thị. Từ thời ông nội của nàng đã muốn làm luyện khí sư, nhưng gia môn bất hạnh, 3 đời rồi đến cả đời cháu trai, cũng chính là anh ruột của nàng vẫn là phỏng vấn trượt!

"Đương nhiên rồi! Nhưng nghe nói tính nàng cổ quái, suy nghĩ kỳ lạ. Các đạo hữu ai gặp phải cũng nhớ phải cẩn thận."

Trong góc tường có 2 hàng ghế bành dài và lớn, 1 bạch y thiếu nữ trẻ tuổi đang thư giãn tựa mình vào chiếc ghế được bao phủ bởi lông yêu thú màu vàng óng mượt.

"Ài, đạo hữu ngây thơ quá a! Mỗi lần tuyển chọn phỏng vấn như này, 1000 người cũng chỉ được 10 người thành công. Đạo hữu không có cửa mà cũng không dùng phao thì 9 thành 9 là trượt." Nguyên Phi Thuyết phục.

Chương 11: Luyện Khí Tạp Dịch

"Thuộc hạ có nghe nói."

"Vãn bối Lục Thần, tán tu luyện khí tầng 1, hôm nay tới phỏng vấn, mong được tiền bối chỉ dạy!" Hắn nói luôn theo bài đã chuẩn bị sẵn.

"Luyện khí công hội chúng ta có bao giờ phải nể đám đệ tử tông môn đó?"

"Lão ta không những không thành thật mà lão còn không thành người! Cha mẹ vãn bối biết được chuyện này, sang nhà lão hỏi tội, lão lại còn xin lỗi và giải thích rằng lẽ ra muốn ghi tên vãn bối là Lục Thân, nhưng lỡ rớt xuống thêm 1 vết mực thành dấu huyền, không thì tên của vãn bối đã thành Lục Thân. Thân cái con khỉ a! Lão ta thật là thất đức, vậy mà tiền vẫn đòi đủ!"

Đa số những người ở đây là tán tu thuộc tầng lớp 3 không: Không tiền, không quyền, không có gì đặc biệt.

"Ta nói thế ngươi cũng tin?" Lão giả cười thần bí nhìn hắn mà hỏi.

"Chúng ta sau nhiều đời thi thố, rình rập, tập hợp thông tin về những đợt phỏng vấn này đã làm ra 1 cuốn "Phỏng vấn luyện khí tạp dịch đại cương" gồm tất cả những câu hỏi khó và câu trả lời mà bọn họ có thể đưa ra. Nếu đạo hữu cần thì chúng ta hữu duyên, ta chỉ lấy giá rẻ chiết khấu 50% còn 1 hạ phẩm linh thạch. Đạo hữu thấy sao?"

"Ngươi nói gì? Nàng là trung cấp luyện khí sư?"

"Đúng a!" Hắn trả lời, vẻ thất vọng. "Không hiểu sao ta lại bị hỏi nhà họ nào 3 đời thi trượt luyện khí tạp dịch. Ta trả lời họ Nguyên. Không ngờ bị nói là trả lời sai, bị loại."

"Cha mẹ ngươi đặt tên độc thật. Ta có đứa cháu tên Võ Thánh, từ lúc xuất đạo đến giờ ra ngoài bị ăn đánh không trượt phát nào. Vừa rồi phải trở lại phường thị để đổi lại cái tên thành Vũ Cẩu Nhị, cuộc sống hiện tại mới dễ dàng hơn chút."

Cầm lấy cốc nước lọc ngày trước mặt trên bàn uống sạch, hắn kể tiếp.

"Lục Thần?" Lão giả không khỏi rời mắt nhìn sang, đánh giá hắn 1 lượt.

"Một vị trưởng bối như ngài, trông tiên phong đạo cốt thế này, nhìn là biết uy tín, sao vãn bối có thể không tin cơ chứ?" Lục Thần ngạc nhiên quay lại hỏi.

"Haha, không biết là họa hay phúc, lão già đó cũng không thành thật a!"

Bất đắc dĩ, cả dòng họ chỉ còn mỗi nàng chưa từng phỏng vấn, lại có thiên phú làm phù sư, đang làm học đồ ở phù sư công hội, vẫn phải qua đây thử thời vận.

Hắn liền lên tiếng chào, tiến tới trước bàn lão giả, lấy ghế ngồi đối diện.

"Nhà đạo hữu kinh tế vững vàng như vậy, sao không thuê người của luyện khí công hội về dạy rồi đạt được thành tự khảo thí làm luyện khí sư a! Không thì ít nhất cũng xin vào làm luyện khí học đồ, không cần phải c·hạy v·iệc vất vả như tạp dịch.

"Hắn ta mới hôm trước còn kiểm trắc không ra linh căn, hôm nay lại thể hiện ra luyện khí tầng 1, ngươi không thấy có gì lạ sao?"

"Tên nghe bá khí lắm. Ngươi bị người ta đánh bao giờ chưa?"

"Không mua!" Hắn ta trả lời dứt khoát. "Nam nhi đại trượng phu đầu đội trời chân đạp đất. Sao có thể dùng phao để đi phỏng vấn được?" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đâu phải chưa từng thử a!" Nhưng lúc đó nháo ra cái ô long, làm cả dòng họ nhà ta đều bị luyện khí công hội cấm không cho sử dụng dịch vụ gì của luyện khí công hội luôn.

Còn phù sư công hội lại đang cùng trận pháp công hội tiến vào 1 bí cảnh nào đó, nhiều người tử thương nhưng cũng có vài người kiếm được đầy bồn đầy bát, luyện khí và đan sư công hội đang gây áp lực để kiếm lấy 1 chén canh.

"Thế nào? Đạo hữu phỏng vấn trượt đúng chứ?" Nguyên Phi chờ ở ngoài, dương dương tự đắc, hả hê nhìn lấy Lục Thần vừa bước ra ngoài, thần sắc suy tư.

"Dạ, cũng không hẳn ạ. Lão ta võ nghệ cao cường, lúc mới đến thôn 1 mình lão đánh đuổi cả đám c·ướp, trong thôn ai cũng nể sợ nên không dám làm gì ạ." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Là nàng?" Lục Thần không nhịn được thốt lên.

Lục Thần ngẩng đầu lên thấy cô gái và đám người xung quanh đang chăm chú nhìn, ghé tai nghe động tĩnh bên này.

"Ta 9 thành 9 trượt, ít ra còn hơn các ngươi tỉ lệ trượt 100%. Trù ẻo cái rắm!" Lục Thần thầm nhả rãnh. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đây mới là người phỏng vấn cậu và có quyền đưa ra quyết định."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 11: Luyện Khí Tạp Dịch