Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 58: Huyết Đế Mộc

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 58: Huyết Đế Mộc


“Thương sinh Huyết Đế Mộc thân cao vạn trượng, toàn thân có máu, mỗi giọt máu đều mang lại một hiệu quả rất to lớn”. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Thật là thất lễ”. Hồng Phát thu tay, trên gương mặt nở một nụ cười nặng nề nói. “Xin mời”.

“Nếu như không có thân phận thì không được phép đi vào, nơi này chỉ dành cho các gia tộc lớn, đại tông môn và những thế lực lớn khác mà thôi”.

“Xin chúc mừng vị công tử này, hạt Huyết Đế Mộc đã thuộc về công tử”.

Hai tên đệ tử lo lắng tiến lại gần rồi kính cẩn cúi người xuống, hai tay dâng kim bài lên rồi run rẩy nói. “Là tiểu nhân có mắt không tròng”.

Tiếp đến, hơn mười món được đưa lên nhưng Đế Nguyên Quân không thấy ưng ý với món đồ nào cả, mặc dù có những gốc linh dược cấp cao nhưng hiện tại đối với hắn là vô nghĩa.

“Người đâu, điều tra tên kia cho ta”.

Ở trong một tòa thành thì đây cũng được xem là một người có thực lực và trọng lượng rất lớn.

“Mười một vạn”.

“G·i·ế·t người trước Thiên Bảo Các vẫn có thể toàn mạng đi vào, thậm chí Hồng Phát đại nhân phải mời vào”.

Nghe thanh âm lão giả nói vậy, Đế Nguyên Quân bất chợt nở một nụ cười lạnh nói. “Chỉ là Ngưng Hải cảnh tầng ba mà dám đứng trước mặt ta buông lời”.

“Nếu ngươi là một kẻ ngu thì nhanh cút khỏi đây, đừng cản hai người bọn ta”.

“...”.

Nhưng khi hắn đi vào nơi sâu nhất của thành nhưng không phát hiện phân khu của Ám Sát Hội ở đâu, thậm chí nơi này còn không có chợ đen, nơi để mua bán thông tin. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giun dế chi ngôn thì hắn cần gì phải để ý!

Lúc này, những đệ tử khác của Thiên Bảo Các ở bên trong nghe thấy động tĩnh liền chạy ra ngoài rồi bao vây Đế Nguyên Quân.

Trải qua một lúc, không còn có ai ra giá nữa, lúc này, Đế Nguyên Quân nở một nụ cười nhẹ.

“Giá khởi điểm mười vạn hạ phẩm linh thạch, mỗi lần tăng giá không thấp hơn năm ngàn linh thạch”.

“Ngọa Cương thành thì có Thương Sơn Trại, Mã Công Đoàn, Liên Minh Hội”. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Chưa kể còn nhiều gia tộc khác nữa, thậm chí cả đại tông môn cũng đã động đến món đồ này”.

Ở bên phía đối diện, Đế Nguyên Quân cảm nhận được sát ý của Dược Thần Tông trưởng lão thì nở một nụ cười nhẹ rồi xem như không có chuyện gì xảy ra.

Tên đệ tử nhìn Đế Nguyên Quân đứng ngẩn ra và không trả lời nên lộ ra vẻ tức giận quát. “Tên phế vật nhà ngươi, điếc hay sao mà không nghe ta hỏi?”.

“...”.

“...”.

Đế Nguyên Quân liếc mắt nhìn về căn phòng ở phía đối diện thì nhìn thấy Lạc Tuyết Dung, nhưng rất nhanh, hắn cũng không thèm để ý tới.

Lão giả nhìn Hồng Phát đi ra nên trên gương mặt nở ra một nụ cười rồi lên tiếng. “Hahaha, có Hồng Phát đại nhân ở đây, để xem ngươi có thể làm được chuyện gì?”.

Hồng Phát bị giọng nói của hắn làm cho giật mình, nhưng khi hắn nhìn xuống tấm kim bài ở trên thắt lưng thì đột nhiên lộ ra vẻ lo lắng, khóe miệng cảm thấy có chút vị đắng chắt.

Đi vào bên trong phòng đấu giá, Đế Nguyên Quân chọn một vị trí ở trên cao rồi nhìn xuống phía bên dưới. Lúc này đấu giá đã bắt đầu được một lúc và đã có ba món đồ đã được đưa lên.

Quá sợ hãi, lão giả thúc d·ụ·c chân nguyên để cố gắng thoát khỏi nhưng lực lượng của lão đâu thể sánh bằng hắn, mặc dù có cảnh giới cao hơn nhưng đó cũng chỉ là mạt cấp mà thôi, ở trong mắt hắn thì không khác gì một con kiến.

“Ngươi cũng muốn c·hết sao?”. Đế Nguyên Quân lạnh lẽo lên tiếng.

“Điên, tên này điên. Huyền cấp cực phẩm kiếm pháp ít nhất cũng phải năm mươi vạn”.

“Ngay cả Lạc gia, Mạc gia, Sơn gia, Mạt gia ở Thanh Lan thành cũng đến đây”.

“Ảnh Sát từng nói Ám Sát Hội có rất nhiều phân khu, không biết ở đây có hay không?”. Đế Nguyên Quân vừa đi vừa lên tiếng.

“Còn ai ra giá cao hơn nữa không”. Trưởng bản nở một nụ cười tươi nói. “Bốn mươi vạn lần một”. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 58: Huyết Đế Mộc

“Nhưng đáng tiếc, hạt khô mộc này sắp sửa khô héo, nếu như không có thứ nuôi dưỡng thì nó vĩnh viễn là vật c·hết”.

Đám đông đệ tử ngay lập tức trở nên vui mừng, trong lòng họ giống như vừa thả xuống được một tảng đá lớn. “Là Hồng Phát đại nhân”.

Dược Thần Tông trưởng lão ánh mắt băng lạnh nhìn về phía Đế Nguyên Quân rồi dần sản sinh ra sát ý. “Dám tranh đoạt đồ vật với Dược Thần Tông ta”.

Ở trên tay họ là một tấm kim bài có màu hắc kim và có một dòng chữ được khắc lên trên ba chữ “Ám Sát Hội” và phía bên dưới còn có hai chữ “Vô Lương”.

“Không sao?”. Một tên đệ tử khác lộ ra vẻ khinh thường nói. “Chắc hắn là một tán tu nhỏ bé nên không biết”.

“...”.

Buổi tối hôm đó!

“Tiếp đến, đây là món đồ mà nhiều luyện đan sư quan tâm nhất”.

“Muốn c·hết”.

Lão giả bị Đế Nguyên Quân một tay bóp c·hết, một thân huyết nhục bị hắn thôn phệ triệt để, chỉ trong nháy mắt. Một cường giả Ngưng Hải cảnh tầng ba bị g·iết c·hết, t·hi t·hể bị một loại khí màu đen từ trong lòng bàn tay hắn nuốt trọn và chỉ để lại bộ quần áo rơi xuống đất.

Ở phía bên dưới, những người đấu giá đã đưa giá của nó lên tới ba mươi vạn, lúc này mới có dấu hiệu giảm xuống.

“Đại nhân, tên này quá càn rỡ”.

“Dừng tay”. Nhưng đúng lúc hắn định bóp c·hết lão giả thì đột nhiên, một tiếng quát lớn từ bên trong truyền ra ngoài.

“Không có tin tức thì đành thôi, con đường độc hành chưa bao giờ là dễ dàng”.

“Nam Hoang Sơn Mạch có cơ duyên rất nhiều nhưng tất cả đều có hung thú trấn giữ, đoạt được sẽ rất khó”. Đế Nguyên Quân lắc đầu nói. “Đáng tiếc, nơi này không có thứ ta cần”.

“Một bộ Huyền cấp cực phẩm kiếm pháp?”.

“Chỉ mong lần đấu giá này không khiến ta cảm thấy thất vọng”.

Mặc dù hai người chưa từng nghe tên “Vô Lương” nhưng khi nhìn kim bài Hắc Kim thì họ liền đoán ra được thân phận của hắn. Ở trong Ám Sát Hội có bảy cấp bậc khác nhau và Đế Nguyên Quân hiện tại đã ở cấp bậc thứ ba.

“Lạt Nhật thành thì có Luyện Đan Hội, Thương Minh Đoàn,..”.

“Thiên Bảo Các tối nay sẽ mở hội đấu giá”.

Quan sát thêm một lúc, Đế Nguyên Quân nhìn thấy một nữ tử đang mang ra một khay đồ có vải đỏ che kín. Mặc dù không nhìn thấy vật ở trong đó là vật gì nhưng Đế Nguyên Quân vẫn cảm nhận được, hắn nhìn thứ đồ ở trong khay rồi nở một nụ cười.

“Không biết vật phẩm này có giá trị như nào mà khiến nhiều gia tộc chú tâm đến vậy”.

“...”.

Quá bất ngờ, những người xung quanh nhìn một màn này mà không khỏi kinh nghi. “Tên này rốt cuộc là ai mà khiến Hồng Phát đại nhân lo lắng như vậy?”.

Chỉ thấy Đế Nguyên Quân cánh tay phải đưa lên rồi bóp lại, lão giả ngay lập tức như bị một loại lực lượng vô hình nào đó kéo về phía Đế Nguyên Quân.

Đáp lại, Đế Nguyên Quân lạnh lẽo nói hai chữ. “Vậy sao?”. Rồi mạnh tay bóp chặt cổ lão giả, Đế Nguyên Quân ánh mắt vô hồn cùng nụ cười quỷ dị.

“Bốn mươi vạn lần hai”.

Đế Nguyên Quân không nói gì mà tiện tay vứt ra một tấm lệnh bài cho hai tên đệ tử kia. Thì ngay lập tức, vẻ mặt của hai người đột nhiên nhăn lại, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi nhìn Đế Nguyên Quân.

‘Như vậy cũng đúng, người Ngọa Cương thành dốc tâm muốn g·iết ta thì chắc hẳn người đứng đằng sau sẽ là một thế lực lớn nào đó’.

Đế Nguyên Quân khoác trên mình một bộ áo choàng đen, đeo mặt nạ rồi đi đến Thiên Bảo Các, ngay khi đặt chân vào bên thì bị hai tên đệ tử chặn lại. “Người đến là ai?”. (đọc tại Qidian-VP.com)

“...”.

“Những gia tộc và những thiên kiêu từ ngoài đã vào bên trong thành và rất mong muốn có được thứ đồ này”.

Nghe tên đệ tử nói, Đế Nguyên Quân chỉ để ý đến một thế lực là “Mã Công Đoạn” rồi suy ngẫm một lúc. ‘Thế lực này liên quan gì đến Mã gia sao?’.

“Tên này quá đáng sợ rồi”.

Muốn đoạt đồ vật trong tay ta, liệu ngươi có đủ mạng để trả không?!

“Hỏi làm gì?”. Một tên đệ tử phất tay, trên gương mặt lộ vẻ không vui trả lời. “Đi đi, nơi này không vào được”.

“...”.

“Ngươi tốt nhất nên rời khỏi đây, đừng để lão hủ phải ra tay?”.

“Quá hời”.

Không quan tâm hai người này cầu xin như thế nào, Đế Nguyên Quân vung tay một cái, trực tiếp bị chấn diệt, biết thành một đợt huyết vụ tung tóe xung quanh. Những người xung quanh nhìn thấy cảnh này nên sợ hãi vô cùng.

Nghe những người này thảo luận một lúc, Đế Nguyên Quân bất chợt nở một nụ cười nhẹ rồi thầm nói. “Không biết thứ đồ gì mà khiến những gia tộc ở xa như Thanh Lan thành lặn lội đến đây, thậm chí đến trước cả ba tháng”.

“Ta nghe nói vật đấu giá hôm nay rất có giá trị, giá của nó ít nhất là mấy chục vạn linh thạch”.

“Giun dế, ai cho ngươi có cái quyền đó?”.

“Chưa kể nó khi đột phá thành Huyết Đế Mộc trưởng thành cao vạn trượng thì một giọt máu nó ngưng luyện ra có thể sánh bằng Thánh dược, cực kỳ trân quý”.

“Tên này là thần thánh phương nào đây?”.

“Thiên Bảo Các nghiêm cấm hành vi tranh đấu, g·iết người”.

“...”.

Giun dế ý niệm mà thôi!

“Hahaha. Được”.

Thì ngay lập tức, toàn trường bắt đầu bán luận, ai mà không biết danh tiếng của Dược Thần Tông, đó là một tông môn ngũ phẩm, có cường giả Thiên Địa cảnh đỉnh tọa trấn, thực lực bá đạo. Và còn có mối liên quan với những cường giả và tông môn lớn khác.

Đột nhiên, một thanh âm quen tai vang lên. “Ba lăm vạn”.

“Vừa hay, đúng lúc ta cần”.

“Hà Châu thành thì có hai tổ chức lớn là Đấu Giá Hội và Ám Sát Hội”.

“Mười vạn rưỡi”.

“Tuyệt đối không được để hắn chạy mất”.

“Bốn mươi vạn, các vị, Dược Thần Tông ta cần loại Huyết Đế Mộc này”. Chợt, một vị lão già có gương mặt phúc hậu, râu tóc bạc phơ lên tiếng.

“Xin đại nhân ra tay t·rừng t·rị”.

“Đó đều là những gia tộc lớn a”.

“Trong mắt hai người các ngươi thì những thế lực nào mới được gọi là lớn?”. Đế Nguyên Quân đáp lại.

Nhưng Đế Nguyên Quân đáp lại là một ánh mắt vô hồn, hững hờ khiến Hồng Phát không rét mà run. Chỉ trong giây lát, hắn cảm thấy người đứng ở trước mặt này là một tôn ma hoàng, đáng sợ vô cùng.

“Những người khác không được tiến vào?”.

“Nói để cho hắn mở mang một chút, để hắn biết bản thân nhỏ bé như thế nào?”.

Nói xong, Đế Nguyên Quân đang định ra bên ngoài thành thì đột nhiên, cuộc hội thoại của một nhóm người khiến hắn cảm thấy thích thú.

“...”.

Tên đệ tử vẻ mặt kênh lên, hắn đọc liên tiếp những thế lực lớn của những thành gần đây nhất rồi khinh thường nói. “Ngươi bây giờ đã biết những thế lực lớn nhà như thế nào rồi chứ?”.

Cả hai người sợ hãi nuốt xuống một ngụm khí lạnh, ánh mắt run run không dám nhìn chính diện rồi từ từ lùi lại mấy bước. Cả hai người không ngờ đến là họ đã buông lời sỉ nhục một người có cấp bậc cao ở trong Ám Sát Hội nên sợ hãi vô cùng.

“Chắc ở đây có rất nhiều người không biết công dụng của loại hạt này. Mặc dù nó chỉ là một hạt đ·ã c·hết khô nhưng công dụng của nó mang lại chủ yếu là khả năng hồi phục tuyệt vời, bất kỳ thương tích nào trên người cũng có thể chữa trị, thậm chí nó còn có khả năng nâng cao khả năng tu luyện nhục thân của luyện thể giả”.

Bị hai tên đệ tử sỉ nhục nhưng Đế Nguyên Quân không hề để ý và chưa từng có chút tức giận nào cả. Trong mắt hắn thì hai tên này chỉ là giun dế, thế nên…

“Ngươi dám?”. Hồng Phát tức tốc chạy ra ngoài, hắn muốn ra tay ngăn cản và thậm chí muốn đánh ra một chưởng để chộp c·hết hắn.

“Thế mà dùng để đổi một hạt khô mộc, không thể tin được”.

Tính mạng họ bây giờ có mất đi thì không có ai đứng ra lên tiếng bởi vì hai người họ rất đáng c·hết, dám sỉ nhục người của Ám Sát Hội, cho dù Thiên Bảo Các cũng phải kiêng nể vài phần.

“Huyền cấp cực phẩm kiếm pháp đổi được Thánh cấp linh dược”.

Chỉ trong giây lát, toàn trường đổ xô vào tăng giá, chẳng mấy chốc đã vượt qua hai mươi vạn nhưng Đế Nguyên Quân không hề lo lắng. Hắn chỉ nhìn Huyết Đế Một rồi lắc đầu. “Các ngươi nhầm to rồi”.

Dược Thần Tông trưởng lão thấy vậy thì vui mừng vô cùng, lão tưởng chừng đã thu được hạt của Huyết Đế Mộc. Nhưng đúng lúc, Đế Nguyên Quân đột nhiên lên tiếng khiến toàn trường phải kinh hãi.

Ánh mắt hắn liếc nhìn đám người một cái rồi thở dài một hơi, lần này hắn đến là chỉ muốn nhìn thứ đồ tốt đó là gì thôi, nhưng vẫn có những kẻ ngu ngốc không hiểu chuyện cứ tìm đến. Đế Nguyên Quân đưa tay lên cao rồi chuẩn b·ị đ·ánh ra một chưởng, nhưng đúng lúc này. Có một vị lão giả từ bên trong đi ra.

Đế Nguyên Quân quay người đi ra ngoài, ở trên dọc đường hắn nhìn những sạp bày bán những loại vật dụng và những đan dược và linh dược lấy từ trong Nam Hoang Sơn Mạch. Nhưng hắn đi một hồi mà không tìm được thứ mà khiến hắn cảm thấy ưng ý.

“Không để các vị đợi lâu nữa, đây là một hạt Huyết Đế Mộc”.

Rời khỏi phủ đệ của Lạc Tuyết Dung, Đế Nguyên Quân đi ra bên ngoài thành. Tại đây, hắn quan sát xung quanh một lúc rồi tiến sâu vào bên trong thành. Điều mà hắn cần nhất vào lúc này chính là có được những thông tin hữu ích và những cơ duyên ở trong Nam Hoang Sơn Mạch nên khả năng cao sẽ có nhiều ở chợ đêm và Ám Sát Hội.

“Vểnh tai lên mà nghe”.

“Mười hai vạn”.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 58: Huyết Đế Mộc