Tiểu Ngư Bạc Hà – Tức Tức Đích Miêu
Tức Tức Đích Miêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9
Một bãi biển trong cơn mưa, Hải miên bảo bảo với hàng mi dài và đôi mắt to ngồi xổm dưới đất, nó duỗi cánh tay gầy guộc, giơ một chiếc lá sen sắp tàn để che mưa cho một chú cá nhỏ mắc cạn bên bờ.
Từ Y Đồng:
Từ Y Đồng từ từ buông tay xuống, côbuồn bãnhường lối, giọng nóiủ rũ:“Thôi được rồi, không tiện thì thôi…”
Vì căng thẳng nên cô lỡ đưa luôn cả cây bút theo.
Từ Y Đồngđờ người, cô nhìn theo bóng lưng anh đang rời đi, rồi vội vàng đuổi theo:“Đi đi đi! Tất nhiên là em đi rồi!”
“Có không?” Tiểu C kinh ngạc cúi đầu nhìn mông mình, “Tôi thấy cũng bình thường mà.”
Cô giơ bản phác họa của mình lên, khẽ thổi một hơi, rồi ngắm nghía dưới ánh đèn, gật đầu hài lòng.
Dư Qua vốn là người lạnh lùng và dứt khoát.
Từ Y Đồng lặng lẽ quan sát Dư Qua, rồi lại nhìn bản vẽ bút chì đen trắng mà mình vừa đưa.
Ánh mắt anh rơi xuống tay mình, nhìn món quà nhỏ mà cô tặng.
Từ Y Đồng đặt bút xuống, cô nhanh chóng trả lời: 【Đi rồi】
Bị cả phòngnhìn chằm chằm, Từ Y Đồng chẳng thấy ngại ngùng. Cô chỉ cảm thấy kỳ lạ, họ đâu phải chưa gặp cô, sao lại sốcthế?
Cô thận trọng xác nhận.
Cánh cửa phòng nghỉ củaOGbị đẩy mở, thấy người đến làDư Qua,A Văncúi đầu tiếp tục lướtDiễn đàn.
Trong phòng nghỉ của OG.
Thấy Từ Y Đồng lạc lõng đi phía sau một mình, Roy giảm bước chân lại, chủ động bắt chuyện: “Ờ, tôi vừa nhắn cho Y Y rồi, lát nữa cô ấy cũng tới.”
Thầy bói nói đúng quá rồi, đúng là ông trời muốn giúp cô…
“Ờ… nó cũng không đắt lắm.”Từ Y Đồng vừa nói dối nên giờ đành phải cố gắng viện lý do,“Đây là quà người khác tặng cho tôi nên tôi mới muốn xem có sửa được không.”
Dư Qua đứng im vài giây, anh không hiểu sao một câu hỏi hai chữ mà cô lại có thể trả lời dài dòng cả tràng như vậy.
“Ô của cô.”
—Fish.
Lúc này trời đã tối hẳn, ánh đèn ngoài xe thay đổi liên tục, lúc sáng lúc mờ, những dải đèn neon rực rỡ thỉnh thoảng lướt qua anh.
“Ờ…”
Tiểu C không có kinh nghiệm tiếp xúc với bạn khác giới, cũng không biết cách đền bù thế nào, nên ngượng nghịu đáp:“Vậy… hay là tôi mời cô đi ăn một bữa nhé?”
“Thôi bỏ đi, em không lấy tiền của anh đâu.”Từ Y Đồng vội ngăn lại, cô giả bộ cao thượng:“Anh cũng không cần phải xin lỗi em, đằng nào anh cũng chẳng muốn nhận. Là em sợ anh bị ướt, sợ anh cảm lạnh nên mới ép anh cầm theo chiếc ô đó. Nó hỏng thì cũng không phải lỗi của anh.”
Côcười khúc khíchhai tiếng.
Conquer: 【?】
Từ Y Đồng nghiêng đầu, khóe miệng nở một nụ cười tinh quái của kẻ ‘chiến thắng’, “Nếu anh không nhắc, em suýt nữa đã quên rồi.”
Xung quanh có rất nhiều người giơ điện thoại quay phim, trong lúc hỗn loạn, Từ Y Đồng đã len sang một bên khác, cô theo một chị nhân viên trong câu lạc bộ lên xe buýt trước.
Nếu những cô gái ấy biết rằng, những tuyển thủ mà họ hâm mộ, ngoài sân đấu cũng là những người rất tốt bụng, rất tử tế… chắc hẳn họ sẽ cảm thấy thật may mắn và tự hào, đúng không?
Từ Y Đồngdò xét thái độ:“…Anh có tiện đưa em đi xem không?”
Tiểu C không cần suy nghĩ:“Hôm nay rảnh nè.”
……
Anh vẫn còn ngái ngủ, cầm lấy cây bút cô đưa, anh nghĩ ngợi hai giây. Sau đó, dưới hình chú cá nhỏ mắc cạn kia, anh dừng lại một chút rồi ký cái tên mình đã viết cả chục ngàn lần:
Dư Qua đang cúi đầu, anh nhận giấy bút fan đưa tới rồi ký tên lên.
Bao nhiêu tiền?
Jasmine
Ánh sáng mạnh từ đèn huỳnh quang trên trần chiếu xuống, rọi vào người Dư Qua, tất cả tiếng ồn ào dường như chỉ dừng lại ở trên người anh.
Điện thoại rung lên, có người nhắn tin WeChat cho cô. Đầu bút của Từ Y Đồng khựng lại, cô cầm lên xem.
Trưởng đoànvừa gọi điện vừa đi đi lại lại, mặt màycáu kỉnh.Tiểu C vừa nhai khoai tây chiên vừa bàn luận với Willvề trận đấu vừa rồi.
“Phòng nghỉ.”
Từ Y Đồng cảm thấy lâng lâng, trong lòng vui mừng, không hiểu sao lại sinh ra một cảm giác tự mãn và đắc ý.
Willvỗ mạnh vào sau đầu Tiểu C:“Cậu có bình thường không hả?”
Từ xa đã có thể thấy một đám đông fan đang chờ sẵn ở lối ra.
“À! Đúng rồi! Ô của em!” Từ Y Đồng nhìn thẳng vào Dư Qua.
Trong lòng Từ Y Đồng bỗng dâng lên một cảm xúc khó tả.
Fishlại dẫn theo một cô gái về phòng nghỉ…
Ra khỏi lối đi riêng, vừa khi Dư Qua và mấy người xuất hiện đã lập tức bị fan vây kín.
“Ừ…”Tiểu C bồn chồn,“Cô mua ở đâu vậy? Hay là tôi mua đền cô một chiếc khác?”
Từ Y Đồng chờ đợi câu tiếp theo của anh.
“Muốn ký tên à?” anh hỏi.
Nếu không phải anh đang đứng ngay đây, cô đã tưởng mình bị ảo giác.
Mọi người đều im lặng.
“…..”
Từ Y Đồng ngồi ở hàng ghế áp chót.
“Ô của em…” Từ Y Đồng ngớ người, cô lặp lại một câu, “Ô của em.”
Gửi xong tin nhắn, cô cất điện thoại đi, không thèm để ý đến cậu ta nữa.
Một phen khẩu chiến vừarộng lượng đúng mực, lại vừa khéo léo thể hiện chútấm ức nhỏ, diễn xuất đạt đến độtự nhiên như không.
Conquer: 【Chị đâu rồi?】
Đám fan của OG phần lớn là những cô gái rất trẻ, trông chẳng khác gì mấy fan cuồng thường thấy trên mạng.
Nhưng anh cũng không hiểu nổi, tại sao với một chiếc ô, anh lại có thể kiên nhẫn ở đây lãng phí thời gian với cô lâu đến thế.
Roy gãi đầu, anh ta được khen đến mức có chút ngượng ngùng, “Ờ, chẳng qua là vì Fish có em gái, Dư Nặc cũng hay ở cùng bọn tôi, Fish luôn nhắc bọn tôi phải chú ý, lâu dần thành thói quen thôi.”
Đặt túi xách lên đùi làm điểm tựa, Từ Y Đồng tìm một tư thế vững chắc, chăm chú quan sát Dư Qua, trầm ngâm một lúc, rồi hạ nét bút đầu tiên lên trang giấy trắng.
*
Lo lắng câu nói của mình quá nghiêm trọng, cô vội thêm:“Thật sự không sao đâu. Nếu cậu cảm thấy áy náy thì mời tôi một ly trà sữa là được, được không?”
Cô chần chừ không nói, anh kiên nhẫn hỏi lại lần nữa:“Chuyện gì?”
“Được luôn!”Từ Y Đồngcười tỏa nắng, cô đồng ý ngay,“Vậy mấy anh khi nào rảnh thì nhắn tôi nhé, tôi lúc nào cũng được~”
Tiểu C ấp úng chỉ vào Từ Y Đồng:“Cái… cái này… cô ấy…?”
Thấy Dư Qua mở mắt, Từ Y Đồng người đã đợi suốt bấy lâu nhìn quanh một lượt, mấy giây sau cô lặng lẽ đứng dậy.
Từ Y Đồng là học sinh chuyên ngành nghệ thuật, từ thời cấp ba đã hình thành thói quen mang theo bút vẽ phác họa bên mình. Cô lấy ra một quyển sổ ghi chú nhỏ, tùy tiện lật đến một trang trắng.
Từ Y Đồng do dự vài lần, cô vịn vào lưng ghế nửa quỳ ở lối đi. Cô nghiêng người đến gần anh hơn, sợ làm phiền nên chỉ khẽ nói: “Cho anh cái này.”
……
Dư Qua liếc nhìn cô.
Dư Qua dừng bước, anh quét mắt một vòng rồi cau màytheo thói quen:“Nhìn cái gì?”
Will bị chọc cười đến mức méo miệng, “Ô hỏng rồi mà Fish còn kiểm tra lại, nếu cậu c·h·ế·t trước mặt cậu ta, chắc chắn cậu ta cũng chẳng thèm nhìn thêm lần nào đâu.”
Cô ngẩng đầu: “Hả?”
“Em…”
Mặt Từ Y Đồngđỏ rồi lại tái, cô bực đếnmuốn toát máu.
A Văn xoay quanh tiểu C một vòng, lắc đầu tặc lưỡi, “C à, chúng ta thực sự nên giảm cân, cái mông này của cậu to quá rồi.”
Cô hoàn toànchìm đắmtrong thế giới riêng,ngẩng cao đầu ưỡn ngực, bước đinhún nhảy, đến từng sợi tóc cũng toát lên niềm vui sướng.
Từ Y Đồng nuốt một ngụm nước bọt, cô cảm thấy mình hơi mơ màng…
Tiểu C cũng nhận ra sựbất tiện liềnlập tức giải thích:“Ý tôi không phải đi ăn riêng đâu, kiểu, cả đám cùng đi ấy…”
Từ Y Đồng liếc nhanh nhìn vẻ mặt của Dư Qua, cô chỉ hơi do dự một chút rồi thử thăm dò đáp lại: “Vậy… cũng được nhỉ?”
Tiểu C kiên quyết:“Khoảng bao nhiêu tiền? Tôi sẽ đền cho cô.”
Từ Y Đồng hơi bối rối:“Hả?”
Tài xế đáp: “Không sao, vừa rồi có một con c·h·ó chạy ngang qua.”
“Vừa rồi, là anh gọi em à?”
Giọng nói này khiến cả phòngđóng băng.
…..
lập kế hoạch, lần nào cũng phí công vô ích. Cuối cùng, lại chỉ nhờ một chiếc ô và hai câu nói dối mà thành công len vào được nội bộ của OG. (đọc tại Qidian-VP.com)
…..
…..
Cô luôn không tiếc lời khi khen người khác, giọng điệu chân thành và nhiệt tình: “Quả nhiên, người có bạn gái thì rất biết cách quan tâm đến con gái!”
Thỉnh thoảng có vài nhân viên đi qua, thấy Dư Qua đang đứng ở cửa phòng nghỉ của TG, bên cạnh còn có một cô gái, bọn họ cũng không dám dừng lại, chỉ lén nhìn họ một cái rồi nhanh chóng rời đi.
Tiểu C đứng bên cạnh nhìn Từ Y Đồng kiểm tra chiếc ô, cậu ta ngượng ngùng nói: “Thì ra chiếc ô này, ừm…”
“Tôi đâu có nhìn thấy cái ba lô của anh ấy, tôi cũng không cố ý ngồi lên đâu!” Tiểu C cảm thấy oan ức, hét lên, “Hơn nữa chỉ là một cái ô xấu thôi mà, Fish sẽ không trách tôi đâu. Đừng có coi thường mối quan hệ giữa chúng tôi ở đường dưới đấy, ngu ngốc.”
Biểu cảm Từ Y Đồnghơi ngượng.
Lời nói cứ ngắt quãng, giọng nói không có sức lực.
“Nếu không thì làm sao mà cậu vừa ngồi một cái là nghiền nát cả ba lô đầy bánh quy của Fish?”
Phía sau hậu trường vừa kết thúc trận đấu, người đến kẻ đi, các thành viên đội thắng lần lượt xuống sân khấu, đùa giỡn, cười nói. Tiếng người từ xa đến gần dần dần lắng xuống.
Không hiểu vì sao, trái tim Từ Y Đồng bỗng mềm lại.
Còn về cậu em trai đáng thương đang bị mắng té tát kia? Từ Y Đồng đãquẳng sau gáytừ lâu…
Nói đến đây A Văn không nhịn được cười, “Mấy cậu có chú ý biểu cảm lúc đó của Fish không? Cậu ta cầm cái ô cũ kỹ đó, kiểm tra hai ba lần luôn.”
Bị chặn lại, Dư Qua liền dừng bước, anh nghiêng mặt, ánh mắt hạ xuống nhìn cô:“Chuyện gì?”
Dư Qua im lặng một lát, anh cũng không giải thích dài dòng mà chỉ nói ngắn gọn: “Ô của em hỏng rồi.”
Dư Qua đều nhớ rõ.
Cậu ngập ngừng một chút rồi đổi giọng:“…chiếc ô dễ thương này là của cô.”
Thật là khiến cô mừng hụt mà
Conquer: 【Không phải chị nói sẽ cùng đi ăn sao?】 (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô thực sự muốnđá cho anh một pháttừ phía sau.
Từ Y Đồng đi theo bọn họ rời khỏi nhà thi đấu bằng lối đi riêng phía sau sân khấu.
Côháo hứcchăm chú nhìn anh.
Roy hạ giọng giải thích: “Nếu không thì chỉ mình cô là con gái, đi ăn với một đám đàn ông như bọn tôi, tôi sợ cô không thoải mái.”
Có vẻ như anh chưa từng nói một lời thừa thãi, cũng không cần dùng đến những từ ngữ làm dịu bầu không khí, anh luôn chỉ nói thẳng vào trọng điểm.
Một loạt ánh mắtđồng loạtđổ dồn về phía cô.
Thì ra là chuyện này.
Một khoảnh khắc tĩnh lặng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trái tim Từ Y Đồng đập loạn, cô căn bản không nghe rõ anh nói gì, chỉ vô thức đáp một câu không liên quan: “Cá con ngủ quên trên bãi biển rồi.”
Dư Qua ngồi chéo phía trước cô, cách nhau một lối đi, anh ngồi ở ghế trong cùng.
Cô ngoái đầu lại nhìn.
“Wow.” Từ Y Đồng cảm động đến mức mắt lấp lánh như có sao, “Anh chu đáo quá! Chơi game giỏi thôi thì đã đành, tính cách lại còn tốt như vậy, bảo sao lại có bạn gái vừa xinh đẹp vừa xuất sắc như Y Y.”
?
Từ Y Đồng không biết nói gì hơn.
Trân Trân Vui Vẻ : 【Hôm nay chị phải đến nhà cậu hai ăn cơm, vừa mới nhớ ra.】
Cái quái gì thế này?
Dưới cái nhìn tĩnh lặng của Dư Qua, thời gian như ngừng lại một lúc. Cô ngẩn ngơ một hồi lâu, trên mặt mới xuất hiện một chút cảm xúc.
“?”
Đầu óc cả lũquay cuồngvới đủ suy đoán, mắt liếc qua liếc lại giữa Từ Y Đồng và Dư Qua, nhưngkhông đứa nào dám hé răng hỏi.
“À…”
Hai giây sau,Từ Y Đồngkhom người, tay vịn khung cửa, thò đầu vào cười toe toét:“Chào mọi người~ Tôi vào được không ạ?”
A Vănhokhạcmột tiếng rõ to.
Anh im lặng.
Dư Qua đổi tư thế, anh chậm rãi ngồi dậy, chậm một nhịp mới nhận lấy món đồ.
Tông giọng đột ngột lên cao —
Chương 9
Từ Y Đồng như bừng tỉnh: “Ra là vậy.”
Anh vậy mà vẫn nhớ.
Lúc này, Từ Y Đồng đãquên béngchiếc ô “quan trọng” cỡ nào với mình rồi, thậm chí cô còn chẳng để ý đến ánh mắt Dư Qua đang nhìn mình.
Từ Y Đồng một lúc không hiểu anh ta đang nói gì, “Bao nhiêu tiền gì cơ?”
Nhìn anh thêm một lúc nữa, cô nhẹ nhàng mở túi xách.
Tên của cô, chiếc ô của cô.
Dư Qua không tiếp tục cuộc trò chuyện này, anh lạnh lùng hướng ánh mắt đi chỗ khác: “Tôi đi đây.”
Cô phải nói gì đây? Làm sao để kéo dài thời gian bên anh, rồi nhân tiệnmột cách thật tự nhiênđề nghị một buổi hẹn hò?
Tiểu Chá hốc miệng chữO.
Anh nhắm mắt, đầu tựa vào cửa kính xe, anh ngủ thiếp đi mà không hề hay biết. Vạt áo dưới của chiếc áo đồng phục thi đấu màu đỏ trắng hơi cuộn lên, vài sợi tóc rủ xuống trán, hơi che khuất cặp mày mắt lạnh lùng, khiến Dư Qua lúc này trông yên bình và dịu dàng lạ thường.
Chắc chắn Dư Qua kiếp trước chắc làcá tuyết Nam Cực! Trên đời này không ai máu lạnh hơn anh!
Cô nghĩ một lát rồi làm bộ mặt tiếc nuối:“Ôi, chiếc ô này, em cũng khá thích đấy.”
Trong lòng cô bỗng thấy có chút tiếc nuối, giá như mình cũng có một người anh như thế…
Chỉ tạiTrần Du Chinh bất tài, đâu thể trách Dư Qua, càng không thể trách cô được.
Chiếc xe buýt đi vào khu vực nội thành, đường bắt đầu tắc nghẽn. Bất ngờ một cú phanh gấp khiến mọi người trong xe đều tỉnh giấc.
Will lười biếng bổ sung: “Còn cái ô xấu đó nữa.”
Khóe miệng Từ Y Đồngnhếch lên không kiểm soát, trong đầu chỉ còn vang vọng ý nghĩ ấy.
Im lặng một chút, Dư Qua hơi nhíu mày hỏi, “Bao nhiêu tiền?”
Trên xe buýt vô cùng yên tĩnh.
Vì nói dối nên mắt cô liếc ngang liếc dọc,“Dù sao cũng rất có ý nghĩa, không thể vứt bừa được.”
Thấy cô lạingây ngô, Dư Qua không nhìn cô nữa, giọng điệu vẫn bình thản:“Đi hay không.”
Dư Qua hình như vẫn chưa hiểu ý cô.
Vừa mới thi đấu xong, bọn họ dường như đều rất mệt nên đã ngủ gục trên ghế của mình.
*
Cô lén liếc nhìn biểu cảm của anh.
Cô giữ một khoảng cách nhất định, không dám đi quá sát.
Từ Y Đồng khẽ mím môi:“Không sao đâu, không cần đâu.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Từ Y Đồng nghĩ tới nghĩ lui, không ngờ rằng suốt thời gian qua mình vất vả trăm bề, nào là làm đồ thủ công, nhờ người vận chuyển hoa từ tận sa mạc Gobi, rủ
Từ Y Đồng nhìn những chiếc nan ô gãy, cô tò mò:“Là cậu ngồi làm hỏng à?”
Có vẻ anh vẫn chưa tỉnh hẳn, anh lười biếng nhìn cô, cũng không có phản ứng gì rõ ràng.
Đặt em trai và Dư Qua lên bàn cân, đương nhiên không cần điều kiện gì cô cũng sẽ cọn “Tiểu Ngư” rồi.
Vì thế, thật lạ lùng khi lần này cô lại thấy trên khuôn mặt anh thoáng hiện một chút gì đó… do dự? (đọc tại Qidian-VP.com)
Lưng Từ Y Đồng dính chặt vào cánh cửa, cô khẽ hô một tiếng “a”, đầu óc bỗng trở nên trống rỗng.
!!!
Từ Y Đồng rất hài lòng với mànứng biến tại chỗcủa mình.
Côhá hốc, chồm tới:“Này, anh đừng đi vội! Em còn chưa nói xong!”
“Xin lỗi.” Dư Qua rút điện thoại ra mở khóa:“Bao nhiêu, tôi chuyển khoản cho em.”
Từ Y Đồngquay cuồngsuy nghĩ:“Em muốn xem cái ô hỏng đến mức nào, không biết có sửa được không. Đó là món quà của mẹ em…”
Huy ca hét lên: “Sao thế?”
Từ Y Đồng nghĩ một lúc, rồi gõ vài chữ.
Nhân viên an ninh cố gắng giữ trật tự, nhưng cũng không cản nổi sự cuồng nhiệt của fan: “Được rồi, mọi người chú ý an toàn, đừng chen lấn!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.