Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 18: Cô chính là tiểu trà xanh Tống Vãn Huỳnh kia? (2)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Cô chính là tiểu trà xanh Tống Vãn Huỳnh kia? (2)


Tống Vãn Huỳnh tức khắc nổi giận bước lên phía trước: "Ồ chị Minh Vi, chị ở đây à. Cuối cùng em cũng tìm thấy chị rồi."

“Bọn họ đặc biệt chỉ định cô đóng bộ phim tiếp theo, cô còn giả vờ thanh cao cái gì! Cô thậm chí còn không bàn bạc với tôi mà cứ thế từ chối. Cô nghĩ cô chỉ từ chối một bộ phim thôi sao? Họ nói rằng họ không muốn nhìn thấy cô trong rạp chiếu phim trong tương lai. Cô có biết điều này có nghĩa là gì không? Nó có nghĩa là cô bị cấm khỏi ngành điện ảnh!"

"Sao cô lại ở đây?" Minh Vi khẽ nhíu mày: "Tôi có chuyện phải xử lý, cô đi trước đi, lát nữa tôi sẽ tới tìm cô." (đọc tại Qidian-VP.com)

Không ít tuấn nam mỹ nữ trẻ tuổi khiêu vũ theo nhạc, uống rượu và trò chuyện.

“Không sao, yến hội mới vừa bắt đầu, chúng ta sẽ ở đây chờ, cô ta không chạy xa được đâu.”

“Tôi ư? Tôi chỉ là một fan hâm mộ bình thường trong số rất nhiều fan hâm mộ của chị Minh Vi mà thôi."

Toàn trường vỗ tay rầm rầm.

Tống Vãn Huỳnh kéo một người phục vụ lại hỏi: "Xin chào, cửa sau phòng tiệc của khách sạn anh ở đâu?"

Tống Vãn Huỳnh mỉm cười, “Cảm ơn, không cần.”

Hít một hơi thật sâu, Tống Vãn Huỳnh vừa định dũng cảm bước ra thì ánh đèn trong sảnh tiệc đột nhiên tối sầm lại. Ánh đèn rọi vào sân khấu, người chủ tiệc cầm micro phát biểu chính thức bắt đầu bữa tiệc.

“Ta họ Tống, tên tôi là Tống Vãn Huỳnh, nếu ông không biết tôi thì hẳn phải biết Tống Chính Huy và Văn Nghiên. Một người là cha tôi, người kia là chồng tôi. Tôi cảnh cáo ông, nếu ông còn quấy rối chị Minh Vi nữa, tôi sẽ bắt ông trả giá."

Cô quay lại nhìn phía cửa, Dư Nguyệt đã biến mất.

Thôi, nếu là “Tống Vãn Huỳnh” thiếu nợ, thoát được nhất thời chứ không thoát được một đời, cô vẫn phải trả lại. Trường hợp tệ nhất thì cô có thể chuyển đến một thành phố khác để sống trong tương lai.

Tiêu Dược nhíu mày, “Cô rốt cuộc là ai?”

Chẳng lẽ cô thực sự phải trả giá cho những điều xấu mà “Tống Vãn Huỳnh” đã làm trước công chúng sao?

“Được, tốt lắm. Cánh cứng rồi muốn bay đúng không? Tôi nói cho cô biết, mơ đi! Hợp đồng giữa chúng ta vẫn chưa hết hạn. Nếu cô muốn chấm dứt hợp đồng thì phải xem tôi có đồng ý hay không!."

Tống Vãn Huỳnh hướng mắt về phía cửa phòng tiệc, đang định rời đi thì tình cờ nhìn thấy Minh Vi đang nói chuyện với ai đó cách đó không xa. Cô không biết họ đang nói gì, nhưng Minh Vi có vẻ không vui. Cô ấy luôn tỏ ra lạnh lùng và bình tĩnh, hiếm khi nào cô ấy tức giận như thế này.

“Ông ta là ông chủ công ty quản lý của tôi.”

“Có chuyện gì gấp đến mức không thể nói vào ngày mai vậy?” Tống Vãn Huỳnh nhìn người đàn ông trung niên hơi béo trước mặt, “Đây là ai vậy, bạn của chị?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng Minh Vi có sự kiên trì của riêng mình.

Tống Vãn Huỳnh trốn sau cây cột càng nghe càng tức giận.

Sắc mặt Tiêu Dược liên tục biến đổi nhưng cuối cùng vẫn nén giận cười nói: "Cô Tống, Minh Vi là nghệ sĩ của công ty chúng tôi, cô ấy ký hợp đồng tám năm, còn ba năm nữa mới hết hạn. Có lẽ giữa Minh Vi và tôi có hiểu lầm gì đó. Tôi nghĩ chỉ cần giải quyết hiểu lầm là được rồi."

Chương 18: Cô chính là tiểu trà xanh Tống Vãn Huỳnh kia? (2)

“Em nói mà, lấy phẩm vị của chị Minh Vi thì sao có thể có một người bạn tệ như vậy?, thì ra là ông chủ của công ty quản lý, Tiêu Dược đúng không? Tôi nghe nói công ty giải trí hiện tại của ông lúc trước là lưng dựa chị Minh Vi mới lên, nếu không có chị Minh Vi thì hiện tại ông vẫn chỉ là một người đại diện nho nhỏ. Theo lý mà nói, chị Minh Vi chính là người cha thứ hai của ông. Ở nhà ông cũng nói chuyện với cha mẹ như vậy?"

Cơ hội tốt!

Tống Vãn Huỳnh lén lút thò đầu ra từ sau cây cột.

“Vậy sao? Nhưng tôi thấy chị Minh Vi thật sự rất ấm ức khi ở lại công ty tồi tệ của ông. Nếu ông cố tình kéo dài thời gian và từ chối chấm dứt hợp đồng với chị Minh Vi, tôi thực sự sẽ bắt ông phải trả giá", Tống Vãn Huỳnh cười tủm tỉm nhìn ông ta, “Tôi không đùa với ông đâu.”

Trước có truy binh sau không có đường lui. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đây là chuyện giữa tôi và Minh Vi, không liên quan gì đến cô."

“Cô là ai?”

“Không biết, vừa rồi còn ở đây, cũng không biết đã chạy đi đâu.”

Tiếng nhạc du dương vang vọng khắp hội trường. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiêu Dược ở giới giải trí trà trộn nhiều năm, ông biết tiệc rượu này người tới đều xuất thân phi thường, chiếc váy mà cô gái trước mặt ông đang mặc là mẫu váy mới nhất của hãng C, không biết lai lịch cùng thân phận, không thể đắc tội.

“Minh Vi, cô không có bối cảnh cũng không có chỗ dựa, cô cho rằng chỉ cần có chỗ đứng trong ngành giải trí là có thể trở mặt với mọi người sao? Đã cho cô mặt mũi lại còn không cần, cũng không nghĩ xem là ai đã nâng cô lên vị trí này, không có tôi, cô chẳng là gì cả!"

“Đúng vậy, hơn nữa người lớn lên cũng đặc biệt xinh đẹp, đặc biệt đáng yêu, cũng không biết tên cô ấy là gì, nhưng mà chúng tôi đã thêm nhau trên WeChat rồi, đợi lát nữa nhìn thấy cô ấy thì sẽ giới thiệu cho cậu, cậu nhất định sẽ thích cô ấy,” Dư Nguyệt nhìn quanh bốn phía, “Đúng rồi, Tống Vãn Huỳnh đâu?” (đọc tại Qidian-VP.com)

"Xin lỗi tiểu thư, cửa sau tạm thời đóng vì bữa tiệc. Cô có thể ra từ cửa trước và đi vòng ra sau sảnh tiệc để đến cửa sau."

Cô biết Minh Vi đã bước vào ngành này cách đây 5 năm, từ một người mẫu quảng cáo vô danh trở thành ngôi sao lớn với 10 triệu người hâm mộ trên Weibo, không có bối cảnh cùng chỗ dựa, 5 năm này phải trải qua những gì cô rất rõ ràng.

Quả nhiên Dư Nguyệt đang đứng cách cửa phòng tiệc không xa, không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm.

“Sao lại không liên quan đến tôi, tôi vừa rồi nghe hai ngươi nói cái gì, muốn giải ước? Chị Minh Vi, chị muốn hủy hợp đồng sao? Thật sao? Quá tốt! Cút khỏi cái công ty tồi tệ đang lãng phí thời gian của chị đi. Nếu chị muốn kiện, em ủng hộ chị!"

Thực ra Minh Vi không cần phải làm việc vất vả như vậy. Chỉ cần cô ấy công khai chuyện cô ấy và Văn Việt kết hôn thì sẽ có rất nhiều nguồn lực sẽ tìm đến cô ấy.

Minh Vi cười lạnh, “Tôi không biết tốt xấu? Anh hẳn phải biết mấy năm qua tôi vì anh kiếm bao nhiêu tiền. Anh ghé vào người tôi hút máu tôi đến no căng bụng còn cảm thấy không đủ, Tiêu Dược, đừng cho là tôi không biết người khác lấy được thẻ phòng của tôi như thế nào. Anh thay tôi nói cho bọn họ biết, còn có lần sau thì không chỉ là chân trái bị gãy nữa đâu."

Không có ai không biết Tống Chính Huy của tập đoàn Tống thị và Văn Nghiên, người thừa kế tập đoàn Văn thị. So với hai công ty hàng tỷ này, công ty giải trí nhỏ bé của Tiêu Dược căn bản không đáng nhắc tới.

Lúc này Tống Vãn Huỳnh mới nhận ra rằng người đang phát biểu khai mạc trên sân khấu là bạn của Minh Vi, người cô gặp khi vừa bước vào hội trường.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 18: Cô chính là tiểu trà xanh Tống Vãn Huỳnh kia? (2)