Tiểu Trà Xanh Thì Có Thể Có Ý Đồ Xấu Gì Chứ
Công Tử Văn Tranh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 186: Bây giờ chị cũng có em gái rồi (1)
“Mẹ biết chị bận việc nên nhờ em mang ít quà cho chị,” Minh Phi thuận thế lấy ra một hộp thiếc, “Chị xem nè, mẹ nói đây đều là những món chị thích ăn hồi nhỏ nên đã tự tay làm một ít mang sang cho chị, nếm thử xem?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Minh Vi không nói gì.
Bộ dạng “chịu đựng nhẫn nhịn” đầy uất ức đó đều bị Minh Vi nhìn thấy hết.
Minh Vi nhìn thấy trên bàn nhỏ ngoài ban công khách sạn có bày một ít đồ ăn khuya và bánh ngọt, nhìn Minh Phi trước mặt – người đang cố gắng thể hiện tình cảm chị em thắm thiết – rồi ngồi xuống, “Chúng ta nói chuyện đi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vâng, vậy em đợi chị!”
Giọng điệu nhiệt tình của Minh Phi khiến Minh Vi không khỏi nhướng mày, bưng nước lên nhấp một ngụm, không tỏ thái độ gì.
Im lặng chính là đồng ý.
Tống Vãn Huỳnh lập tức mừng đến rơi nước mắt, mở to mắt nhìn Minh Vi, đôi mắt sáng lấp lánh đầy vẻ không thể tin nổi: “Thật ạ? Vậy có nghĩa là... chị đồng ý ký hợp đồng với em rồi sao?”
Chương 186: Bây giờ chị cũng có em gái rồi (1)
“Chị sẽ xử lý, em cứ về trước đi.”
“Không, em đang đợi chị. Em biết chị quay phim muộn nên đã chuẩn bị chút đồ ăn khuya cho chị.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Minh Vi nhìn hộp bánh quy và bánh ngọt bên trong, vẻ mặt không có mấy biểu cảm, ánh mắt nhìn thẳng Minh Phi: “Minh Phi, hình như tình cảm giữa chúng ta cũng chẳng thân thiết gì mấy, cho nên khi chỉ có hai chúng ta, em không cần phải cố tỏ ra nhiệt tình như vậy đâu.”
Huống chi, những lời cô vừa nói ra cũng đâu phải bôi xấu Minh Phi.
Chỉ với một câu nói đó, Tống Vãn Huỳnh biết chắc chuyện ký hợp đồng đã chắc như đinh đóng cột.
Chính là kịch bản đầy rẫy cạm bẫy này đã thay đổi cô, biến cô từ một cô gái ngoan thành một “trà xanh” đầy tâm cơ.
Phân cảnh quay buổi tối của Minh Vi kéo dài đến tận mười giờ đêm. Sau khi kết thúc, cô tẩy trang rồi gõ cửa phòng của Minh Phi.
Tống Vãn Huỳnh luôn cảm thấy mình là một cô gái đơn thuần lương thiện, chưa từng làm chuyện gì thất đức, nhiều lắm cũng chỉ là buôn dưa lê đôi ba câu, mắng sếp vài lần mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô kéo tay Tống Vãn Huỳnh đang định rời đi, nhẹ giọng an ủi: “Được rồi, được rồi, chị chỉ nói sẽ suy nghĩ thôi chứ chưa từ chối. Em về khách sạn trước đi, tối nay quay xong chị sẽ nói chuyện với em được không?”
Về đến khách sạn, cô kiểm tra đi kiểm tra lại bản hợp đồng mấy lần. Nếu Minh Vi thực sự đồng ý ký thì e là nội dung trong hợp đồng cũng còn cần phải chỉnh sửa đôi chút. (đọc tại Qidian-VP.com)
Niềm vui vừa lóe lên chưa được ba giây, ánh mắt Tống Vãn Huỳnh liền cụp xuống, cô do dự hỏi: “Như vậy có phải không tốt lắm với chị Minh Phi không? Dù sao chị ấy là em gái ruột của chị, nếu chị không thiên vị chị ấy…”
“Được thôi!” Minh Phi ngồi xuống đối diện cô, rót cho cô một cốc nước, “Chị, hôm nay là lần đầu tiên em được tận mắt nhìn thấy chị diễn xuất, khuya thế rồi còn phải làm việc, vất vả cho chị quá.”
“Xin lỗi, tôi quay hơi trễ.” Minh Vi vừa xin lỗi vừa bước vào phòng, “Đang chuẩn bị đi ngủ à?”
Nụ cười trên mặt Minh Phi khựng lại trong chốc lát rồi nhanh chóng lấy lại vẻ tự nhiên: “Chị nói gì thế? Chẳng lẽ vì chuyện khi xưa mà chị còn để bụng sao? Mấy chuyện đó đã là quá khứ rồi. Trước đây là em còn nhỏ chưa hiểu chuyện, nếu làm chị tổn thương thì em xin lỗi. Dù sao chúng ta cũng là chị em ruột cùng dòng máu, làm gì có mối thù nào qua đêm chứ?”
—
Nhưng cô thì có thể có tâm tư xấu xa gì chứ? Cô chỉ là hy vọng chị Minh Vi sẽ thiên vị mình – một cô em gái không hề có quan hệ máu mủ nhưng luôn quan tâm đến chị ấy – thay vì một cô em gái ruột miệng đầy mật ngọt mà bụng đầy tính toán xấu xa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.