Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 19

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19


Tô Tịch Vãn thấy cô bạn lo lắng, cô bật cười trấn an: (đọc tại Qidian-VP.com)

Tô Mậu Dụ trầm tư một lát, rồi nói:

Chắc chắn là như vậy! (đọc tại Qidian-VP.com)

Chẳng lẽ con bé Tô Tịch Vãn kia rời khỏi nhà họ Tô liền thay đổi toàn bộ ngoại hình? Trước đây bà ta luôn bắt nó để tóc mái che hết trán và đeo kính cận cơ mà?

Buổi tối. Tô Diệu Văn đang ngồi xem TV cùng Phương Thanh Hủy. Nghe tiếng xe vào sân, Tô Diệu Văn vui vẻ nói:

“Ba, ba về rồi ạ? Ba đi làm cả ngày vất vả rồi. Lát nữa con sẽ massage cho ba để cho ba nghỉ ngơi thật tốt nhé!”

Tô Diệu Văn căm hận nghĩ. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Không sao đâu. Khi Tô Mậu Dụ nhắc đến chuyện hộ khẩu, tớ đã thử bấm quẻ cho mình. Tớ thấy dù hộ khẩu vẫn ở Tô gia, cũng không ảnh hưởng gì đến cuộc sống sau này. Tớ cũng chưa tính ra lý do tại sao, nhưng tóm lại là không có vấn đề. Vậy cứ để nhà họ Tô giữ hộ cho tớ đi. Với lại, tớ vừa xem tướng Tô Mậu Dụ rồi, vận xui của Tô gia đã bắt đầu rồi, sau này họ cũng không có thời gian để gây rắc rối cho tớ nữa đâu.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chắc chắn là thế rồi, chắc chắn là Tô Tịch Vãn cố tình xuất hiện trước mặt ba để ba thấy cô ta xinh đẹp, rồi đón cô ta về nhà, sau này lại gả cho một gia đình quyền quý nào đó.

"Nhưng mà, khi anh đề nghị, thái độ của nó rất lạnh nhạt. Có vẻ như mục tiêu của nó không phải nhà mình. Anh nghĩ nó đã bám được vào một gia đình còn quyền thế hơn nhà họ Tô, nên giờ chê bai nhà chúng ta rồi.”

“Hôm nay anh gặp con bé Tịch Vãn. Nó thay đổi phong cách, anh thật không ngờ, con bé Tô Tịch Vãn lại xinh đẹp đến thế. Đáng lẽ ra chúng ta không nên để nó rời khỏi Tô gia!”

Tô Mậu Dụ hưởng thụ sự quan tâm của vợ. Nghe Phương Thanh Hủy hỏi, ông ta mệt mỏi đáp:

Càng nói, Tô Mậu Dụ càng tin vào suy đoán của mình. Rõ ràng, khu chung cư Tô Tịch Vãn vừa bước ra còn sang trọng hơn cả khu nhà họ đang ở. Người sống ở đó đều là giới thượng lưu, không phú cũng quý. Với nhan sắc hiện tại của Tô Tịch Vãn, việc câu kéo một công tử nhà giàu ở đó cũng không phải chuyện quá khó.

Bà ta lên tiếng dò hỏi: “Con bé đó ở trong nhà thì lúc nào cũng ăn mặc xuề xòa, chẳng ra thể thống gì. Sao vừa rời khỏi nhà họ Tô lại thay đổi thế? Liệu có phải nó đang tính toán gì không?”

Tô Diệu Văn ra sân, nhìn thấy Tô Mậu Dụ vừa bước xuống xe. Cô nở một nụ cười ngoan ngoãn, ngọt ngào:

Trong lúc chờ xe, Kiều Phỉ Nghiên vẫn lo lắng hỏi: “Vãn Vãn, hộ khẩu của cậu vẫn còn trong tay nhà họ Tô, giờ phải làm sao đây?”

Xem đi, vẫn là con gái tốt nhất. Chẳng giống hai thằng con trai hư hỏng kia, cả ngày chẳng thấy mặt. Cho dù có về nhà thì ăn cơm xong cũng chỉ biết chui vào phòng chơi game, chẳng được như Văn Văn, lúc nào cũng biết ở bên cạnh bồi bà ta xem TV, rồi chờ ba về. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Hôm nay anh tình cờ gặp lại nó, anh nghĩ nó cố tình để anh thấy dung mạo thật của nó, nhằm mục đích để chúng ta đón nó về. Với nhan sắc hiện tại, nó chắc chắn có thể tìm được một gia đình có thế lực, một thiếu gia hào môn để giúp đỡ nhà chúng ta. Anh cũng đã nghĩ đến việc đón nó về, dù sao nuôi thêm mấy năm nữa cũng chẳng tốn kém là bao."

“Mẹ, chắc ba về rồi. Con ra đón ba đây!”

Kiều Phỉ Nghiên nghe Tô Tịch Vãn nói vậy, liền hiểu ra. Chỉ cần không ảnh hưởng đến Vãn Vãn là được. Huống hồ sắp thi đại học rồi, việc đăng ký đã xong xuôi. Chỉ cần có chứng minh thư là Vãn Vãn có thể thi và nhập học bình thường.

Tô Diệu Văn đang đi phía sau Tô Mậu Dụ, nghe vậy, lòng chợt “thịch” một tiếng. Một cảm giác bất an và ghen tị dâng lên. Ba phát hiện ra Tô Tịch Vãn xinh đẹp rồi! Chẳng lẽ đây là âm mưu của Tô Tịch Vãn sao?!

“Ăn rồi. Hôm nay đi gặp một đối tác đầu tư, rồi mời họ đi ăn, nhưng không biết việc này có thành công không nữa.”

Lúc này, Kiều Phỉ Nghiên chỉ nghĩ đến tầm quan trọng của sổ hộ khẩu.

Hai cha con vừa nói vừa đi vào nhà. Phương Thanh Hủy cũng đứng dậy từ sofa. Bà ta bước đến trước mặt Tô Mậu Dụ, nhận lấy cặp tài liệu, cởi áo khoác giúp ông ta, rồi quan tâm hỏi:

Cả ngày làm việc mệt mỏi, nghe con gái nói những lời hiếu thảo, Tô Mậu Dụ vui vẻ hẳn lên. Ông ta cười nói: “Được, được. Vẫn là Văn Văn hiểu chuyện nhất, giỏi hơn hai thằng anh con nhiều!”

Chương 19

Tô gia

“Ông xã, hôm nay sao về muộn thế? Ông ăn cơm chưa?”

"Hừ!" Phương Thanh Hủy nghĩ đến đây, khẽ cười khẩy. Chừng nào bà ta còn ở ngôi nhà này, bà ta sẽ không bao giờ để Tô Tịch Vãn bước chân vào cửa một lần nữa!

Phương Thanh Hủy nghe con gái nói, ánh mắt tràn đầy sự nuông chiều. Bà ta nhìn Tô Diệu Văn chạy ào ra sân, trong lòng ấm áp vô cùng.

Hơn nữa, Kinh Thị lớn như vậy, Tô Mậu Dụ lại tình cờ gặp Tô Tịch Vãn khi con bé đã "lột xác"? Đây chắc chắn là do nó cố ý! Nó muốn Tô Mậu Dụ biết rằng nó vẫn còn giá trị, để rồi dựa vào đó mà quay lại nhà họ Tô?

Nói đến đây, Tô Mậu Dụ nhớ lại chuyện gặp Tô Tịch Vãn ở khu chung cư của đối tác, tiện miệng nói:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19