Tin Sốt Dẻo! Thiên Kim Giả Huyền Học Trở Về Hào Môn!
Thanh Tâm Tự Nhạc
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 67
“Thật ạ?” Mộc Cảnh Hãn không dám tin, mở to mắt nhìn Mộc Tịch Vãn. Ngọc rất quý, đến cả bùa giấy chị họ còn thu tiền, vậy mà lại hào phóng tặng cậu một chiếc bùa ngọc sao?
Lúc này, Mộc Cảnh Hãn gọi Mộc Tịch Vãn một tiếng "chị" nghe thật thân thiết. hắn không hiểu sao lại như vậy. Đây là thứ cảm giác hắn chưa từng cảm nhận được khi đối diện với Sở Uẩn Hề.
Mộc Tịch Vãn thấy Mộc Cảnh Hãn đồng ý, liền chuyển khoản trước cho cậu 50 triệu tệ, rồi nói nếu không đủ thì cứ bảo cô.
Hắn mở to mắt trong ngỡ ngàng — quả bóng đá vốn tưởng sẽ đập thẳng vào đầu, lại bị một sức mạnh vô hình đánh bật ngược trở ra, bay văng ra xa!
Mộc Tịch Vãn gật đầu, vừa nói vừa làm: “Vậy cậu giúp chị mua một ít ngọc đi. Chỉ cần cậu giúp chị mua, đến lúc đó chị sẽ tặng cậu một bùa hộ mệnh khắc bằng ngọc, miễn phí.”
“Cậu mua được ngọc sao?”
Mộc Cảnh Hãn nghe thấy tiếng la, vừa ngẩng đầu đã thấy một quả bóng đá đang xé gió lao thẳng về phía mình, nhắm ngay đỉnh đầu mà bay tới. Khoảnh khắc ấy, hắn còn chưa kịp phản ứng, trái bóng đã gần như áp sát trước mặt. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chị ơi, chị bán cho em thêm đi!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe những lời quan tâm, Mộc Cảnh Hãn dần dần thoát khỏi cơn sợ hãi. hắn mím đôi môi khô khốc, vẫn còn bàng hoàng.
“Chị ơi, chị còn bùa đó không? Bán cho em thêm mấy lá được không?”
“Ngọc này là người khác mua, chị chỉ khắc giúp họ thôi.”
“Gần đây cậu nên tắm nắng nhiều hơn, có thể sẽ còn vài chuyện xui xẻo, nhưng so với chuyện hôm nay thì chỉ là chuyện nhỏ.”
“Ừm.” Mộc Tịch Vãn đáp nhàn nhạt. Cậu em họ này sao đột nhiên lắm lời thế nhỉ ? Thật là nhớ lúc trước khi chưa quen nhau, ít nhất cô còn được yên tĩnh một chút!
Tim hắn chợt thắt lại, cả người run lên, bản năng khiến hắn nhắm chặt mắt. Trong lòng tràn đầy hoảng sợ, một ý nghĩ lóe qua: Xong rồi! Với uy lực và tốc độ này, nhẹ thì choáng váng, nặng thì cũng chấn động não mất thôi.
“Không sao…”
Ánh mắt Mộc Tịch Vãn thâm thúy, cẩn thận quan sát tướng mạo Mộc Cảnh Hãn. Cô không biết vì sao tên đạo sĩ kia lại nhắm vào thím Hai, nhưng theo tướng số của Mộc Cảnh Hãn, cậu không còn nguy hiểm gì nữa.
“Dùng ngọc để khắc bùa, hiệu quả có tốt hơn không ạ?”
Nhận bùa xong, Mộc Cảnh Hãn không quên chuyển tiền cho Mộc Tịch Vãn. Sau khi đưa bùa, Mộc Tịch Vãn lại tiếp tục công việc đang dang dở.
Nghe vậy, Mộc Tịch Vãn nhìn hắn như nhìn một tên ngốc.
Mộc Tịch Vãn nhìn cậu em đang nghi ngờ mình, bật cười: “Sao nào? Không tin à? Vậy thôi, chị tự nghĩ cách mua vậy.”
“Chị ơi, chuyện này thật quá thần kỳ. Tối qua xem video mẹ bị tai nạn, em còn không cảm thấy kỳ diệu như thế. Vậy mà chiếc bùa kia lại có thể bảo vệ em, khiến em không bị thương chút nào!”
Nghe Mộc Cảnh Hãn muốn mua bùa, Mộc Tịch Vãn dừng tay, ngẩng đầu nhìn cậu.
“Mộc Cảnh Hãn, nói một câu đi, có cần đến bệnh viện không?”
Tuy nhiên, vì oán khí của nữ quỷ, Mộc Cảnh Hãn vẫn sẽ gặp một chút xui xẻo vặt. Mộc Tịch Vãn nghĩ đến đó, không quên nhắc nhở:
Nhận tiền từ các trưởng bối, cô cũng nghĩ đến việc làm gì đó cho họ. Thế nên, cô muốn dùng ngọc để khắc bùa hộ mệnh cho mọi người trong nhà.
“Vậy cậu muốn bao nhiêu lá?”
“Khí đen trên ấn đường của cậu đang dần tan biến, sẽ không còn nguy hiểm nữa đâu. Hơn nữa, chuyện của thím Hai chị cũng đã giải quyết rồi. Tạm thời, cậu an toàn.”
Chưa kịp định thần, Mộc Cảnh Hãn đã bị các bạn học vây kín. Từng lời hỏi han dồn dập, lo lắng:
“Sao cậu lại ngơ ngác thế kia, có bị làm sao không?”
“À, ra vậy. Vậy chị ơi, nếu em có ngọc thì chị có thể giúp em khắc một cái không?” Mộc Cảnh Hãn cảm thấy có bùa hộ mệnh để bảo vệ tính mạng là điều rất quan trọng. Mặc dù bùa bằng giấy có thể bảo vệ hắn, nhưng nếu có thứ hiệu quả tốt hơn, hắn đương nhiên muốn. Dù sao có ai lại ngại quá an toàn đâu, tiêu chút tiền để giữ mạng, quá lời !
Nghe Mộc Tịch Vãn nói vậy, Mộc Cảnh Hãn càng quyết tâm phải mua bằng được bùa hộ mệnh.
Chương 67
Mộc Cảnh Hãn tò mò hỏi: “Chị, chị đang làm gì vậy?”
“Làm gì có nhiều chuyện nguy hiểm như thế để tìm đến cậu? Thôi, chị bán cho cậu hai lá bùa hộ mệnh để dùng trước đã. Với lại trên người cậu vẫn còn xui xẻo, chị bán thêm cho cậu hai lá bùa bình an nữa.”
Mộc Tịch Vãn vừa điêu khắc, vừa trả lời: “Khắc bùa hộ mệnh.”
Đôi mắt Mộc Cảnh Hãn lấp lánh sự kinh ngạc và phấn khích, dường như vẫn còn chìm đắm trong khoảnh khắc thót tim ban nãy. Hắn nhìn Mộc Tịch Vãn vẫn đang tập trung khắc bùa, ngượng ngùng hỏi tiếp:
Có lẽ là vì Mộc Tịch Vãn đã cứu hắn một mạng, hoặc đơn giản là vì trong lòng hắn, Mộc Tịch Vãn là người mạnh mẽ và đáng tin cậy.
Mộc Tịch Vãn nhìn Mộc Cảnh Hãn cứ khăng khăng đòi mua bùa, chuyện làm ăn tự đến cửa thì không có lý do gì lại từ chối. Cô nhìn hắn, bật cười.
Mộc Cảnh Hãn nghe xong, cẩn thận suy nghĩ thấy cũng có lý. Hàng ngày hắn đều có thể gặp Mộc Tịch Vãn, cho dù bùa dùng hết cũng có thể đến tìm chị mua bất cứ lúc nào. Nghĩ vậy, hắn cẩn thận nhận lấy bốn lá bùa Mộc Tịch Vãn đưa cho.
“Mộc Cảnh Hãn, cậu không sao chứ?”
“Vâng, một người bạn của em làm kinh doanh ngọc.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Mộc Cảnh Hãn nghe Mộc Tịch Vãn chủ động hỏi, liền nghiêm túc gật đầu:
Huống hồ, chuyện của tên đạo sĩ nhắm vào thím Hai vẫn chưa rõ ràng. Nếu hắn ta nhắm vào cả gia tộc họ Mộc, thì tất cả mọi người sẽ gặp nguy hiểm. Cô đã trở về gia đình này, tuyệt đối không để người nhà mình phải gặp nguy hiểm. Họ có bùa hộ mệnh bên người, cô cũng có thể yên tâm hơn phần nào.
“Đừng mà chị, sao em lại không tin chị chứ! Vậy nhé chị, chuyện mua ngọc cứ giao cho em!”
Nghe Mộc Cảnh Hãn nói, Mộc Tịch Vãn tò mò hỏi lại:
Mộc Cảnh Hãn kể lại mọi chuyện một cách sống động cho Mộc Tịch Vãn. Sau khi dứt lời, hắn vẫn còn run rẩy.
Lúc này, Mộc Cảnh Hãn mới nhớ tới chiếc bùa hộ mệnh đang để trong túi. Hắn đưa tay vào, lôi ra một nắm tro bụi. Chiếc bùa đã cứu hắn một mạng!
Xung quanh, tiếng kêu hoảng hốt của bạn học vang lên không ngớt. Nhưng ngay khi Mộc Cảnh Hãn đang chờ đợi cơn đau ập đến, thì bất ngờ túi áo trên ngực hắn nóng rực lên. Một luồng lực lượng thần bí từ trong ấy lan tỏa, bao bọc lấy toàn thân hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mộc Tịch Vãn lười phải đi mua, nên mới nhờ Mộc Cảnh Hãn giúp. Hơn nữa, hiện tại cô cũng không thiếu tiền. Không chỉ ông nội, ba mẹ, anh trai cho rất nhiều, mà chú Hai và thím Hai cũng như chú Ba và thím Ba đều cho cô rất nhiều tiền tiêu vặt, có tiêu thế nào cũng tiêu không hết.
“Không thể.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vậy chị, chị có thể…”
“Chị, em muốn mười lá, mười lá thôi!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.