Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 82

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 82


Mộc Tịch Vãn nhìn hành động của hai người, khẽ cười đầy mỉa mai. Cô nhìn Cố Trí Huân, thản nhiên nói:

Đi theo Mộc Cảnh Trần lên lầu, Mộc Tịch Vãn thoáng nhìn thấy luồng sáng tím lấp lánh kia. Vừa nhìn thấy luồng linh khí ấy, cô đã không kìm được sự thèm khát mà muốn lại gần Dạ Mặc Diễm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giang Tinh Mạn đã sớm nước mắt đầm đìa. Bà không thể kìm nén, bước đến trước mặt Phương Thanh Hủy, giáng xuống một cái tát nảy lửa:

Dưới sự giới thiệu của Mộc Cảnh Trần, Mộc Tịch Vãn lịch sự chào An Anh Duệ và Quý Hàng Hãn. Hai người đều háo hức chờ mong không biết Mộc Cảnh Trần sẽ giới thiệu Dạ Mặc Diễm cho em gái thế nào.

Thật ra Mộc Tịch Vãn không muốn can thiệp vào chuyện của Tô Diệu Văn. Nhưng cô ta cũng không gây ra lỗi lầm gì quá lớn, chưa đến mức phải mất mạng. Nếu Tô Diệu Văn nghe lời cô, có lẽ sẽ còn một con đường sống. Bởi vì linh hồn quỷ trẻ con trên người cô ta đã dần thành hình, oán khí cũng rất nặng.

Lúc này, một số vị khách trong đại sảnh đã thầm ghi nhớ một điều: phải tránh xa nhà họ Tô và tuyệt đối không dính líu đến công việc kinh doanh của họ. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Trước khi về nhà họ Tô, cô đã từng phá bỏ một đứa con, đúng không? Cô có thấy từ sau đó, cơ thể mình luôn nặng nề không?”

“Anh có chắc đó là con anh không?” Mộc Tịch Vãn cười như không cười nhìn Cố Trí Huân, rồi quay sang Tô Diệu Văn:

Không chỉ Tô Mậu Dụ, mà ngay cả những vị khách xung quanh cũng âm thầm xì xào. Họ không ngờ chuyện Mộc gia bị trao nhầm con gái không phải do sơ suất của bệnh viện, mà là do bàn tay con người sắp đặt.

Nhưng chính bản thân bà ta cũng chẳng thể ngờ được, càng ra sức giải thích lại càng như đang che giấu. Nhìn bộ dạng chột dạ, cuống quýt của vợ, Tô Mậu Dụ trong lòng đã tin Mộc Tịch Vãn tới bảy, tám phần.

Ăn một cái tát đau điếng, Phương Thanh Hủy sững sờ, không tin vào mắt mình. Đây là lần đầu tiên cô ta phải chịu tủi nhục như vậy kể từ khi sự nghiệp nhà họ Tô phất lên. Cô ta cắn chặt môi, không dám phản kháng.

Nhưng may mắn là lý trí đã kéo cô trở về thực tại. Cô ngoan ngoãn đi theo anh trai, tiến đến trước mặt mấy người đang ngồi.

“Anh che chở cho Tô Diệu Văn như thế là vì đứa bé trong bụng cô ta, đúng không? Và lý do anh quý trọng đứa bé này là vì bác sĩ từng kết luận ‘hạt giống’ của anh không tốt, nên rất khó để có con. Tôi nói có đúng không?”

Nói xong, Mộc Tịch Vãn đưa mắt nhìn về phía Tô Diệu Văn, người từ nãy đến giờ vẫn luôn tỏ vẻ yếu đuối. Ánh mắt cô dừng lại ở vùng bụng dưới của cô ta. Tô Diệu Văn thấy vậy, theo bản năng đưa tay che bụng. Cố Trí Huân đứng bên cũng căng thẳng chắn trước người cô ta.

“Chúng tôi không cần bằng chứng. Chỉ cần Tô tiên sinh và Tô Diệu Văn làm xét nghiệm ADN, mọi chuyện sẽ sáng tỏ. Và Tô phu nhân, trước đây bà cố tình ăn mặc cho tôi xấu xí, không dẫn tôi đi dự các buổi tiệc, còn cản trở việc học của tôi... Có phải bà sợ rằng tôi sẽ được bố mẹ ruột tìm thấy không? Tô phu nhân, đã làm thì phải chuẩn bị tinh thần để trả giá!”

Mộc Tịch Vãn bước đến, dịu dàng an ủi Giang Tinh Mạn một lúc, sau đó mới quay sang nhìn thẳng Phương Thanh Hủy, giọng nói lạnh lùng:

“Anh à, anh đừng tin lời cô ta nói. Đây hoàn toàn là vu khống, cô ta làm gì có bằng chứng!”

Cố Trí Huân nghe Mộc Tịch Vãn nói, mặt hơi đỏ lên vì ngượng, nhưng càng tò mò hơn. Chuyện này vốn là bí mật của nhà họ Cố, người ngoài làm sao biết được?

“Em gái Vãn Vãn, vừa rồi em ngầu quá đi!”

“Vãn Vãn, đây là Dạ Mặc Diễm, cháu trai của Dạ lão gia tử. Cách đây mấy ngày, Dạ lão gia tử đã làm kiểm tra não, trong não ông thật sự có một thứ gì đó. Vãn Vãn, em có chữa trị được không?”

Tuy nhiên, lý do hắn gọi Mộc Tịch Vãn lên đây là để nói về chuyện của Dạ lão gia tử, nên Mộc Cảnh Trần đành miễn cưỡng lên tiếng:

Lúc này Tô Diệu Văn cũng vô cùng lo lắng. Cô ta không biết những lời Mộc Tịch Vãn vừa nói có phải sự thật không. Nếu đúng là cô ta không phải con gái ruột của Tô Mậu Dụ, thì mọi vinh hoa phú quý sau này đều phải trông cậy vào đứa bé trong bụng.

“Không… không, các người không có bằng chứng, không kiện được tôi đâu!” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Cuộc hôn nhân này nói gì cũng không thể tiếp tục. Cả đứa bé trong bụng Tô Diệu Văn, chúng ta cũng từ bỏ đi!”

Sự bình tĩnh thường ngày của Phương Thanh Hủy đã tan biến, giờ đây chỉ còn lại nỗi sợ hãi. Bà ta chỉ muốn Tô Mậu Dụ nghĩ rằng mọi lời Mộc Tịch Vãn nói đều là giả dối.

“Tôi khuyên cô nên tìm một thầy phong thủy mà xem. Ít nhất thì cô còn có thể giữ được mạng sống. Lời tôi chỉ đến đây, tin hay không tùy cô!”

Chương 82

Trong lòng Mộc Cảnh Trần bỗng dâng lên một cảm giác khó tả. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Thanh Hủy giật mình, hoảng loạn tự bào chữa. Chuyện này... tại sao Mộc Tịch Vãn lại biết? Nhưng giờ không phải lúc để suy nghĩ về điều đó. Thấy Tô Mậu Dụ chau mày, cô ta vội vã thanh minh:

Tại một góc khác của buổi tiệc, bố mẹ Cố Trí Huân vẫn còn ở đó, chứng kiến toàn bộ màn kịch vừa rồi.

Sau khi nhà họ Tô rời đi, buổi tiệc lại tiếp tục. Mộc Tịch Vãn an ủi bố mẹ xong, ở lại trò chuyện cùng Kiều Phỉ Nghiên một lúc, rồi được Mộc Cảnh Trần gọi lên tầng hai.

Mộc Tịch Vãn không để tâm đến phản ứng của cô ta, chỉ nhắc nhở một cách thiện ý:

“Tôi... tôi không biết cô đang nói gì!”

Tô Diệu Văn hoảng hốt nhìn Cố Trí Huân, rồi cuống quýt phản bác:

Con người ta, không làm việc thiện thì cũng đừng làm việc ác. Đôi khi, gieo nhân nào thì gặt quả ấy.

Lúc này, Mộc Hoành Đào tiến đến, ôm lấy Giang Tinh Mạn đang suy sụp, rồi lạnh lùng nhìn Phương Thanh Hủy, nói từng chữ: (đọc tại Qidian-VP.com)

Bây giờ đuổi Dạ Mặc Diễm về còn kịp không ???

Mộc Tịch Vãn và Mộc Cảnh Trần vừa dừng lại, cô đã thấy trong ba người ngồi đó, trừ người đàn ông với luồng sáng tím kia – à không, nhầm rồi, là người đàn ông có luồng linh khí màu tím kia – hai người còn lại đều nhiệt tình chào đón cô:

“Em gái Vãn Vãn, anh là Quý Hàng Hãn. Nghe em trai anh kể em là ân nhân cứu mạng của nó từ lâu rồi, hôm nay mới được gặp. Cảm ơn em đã cứu em trai anh!”

Bố Cố thở dài, nhỏ giọng nói với mẹ Cố:

Không muốn giới thiệu chút nào.

“Tô phu nhân, bà cứ chờ giấy triệu tập của tòa án đi!”

Vừa chịu cú tát đầy uất ức, nghe Mộc Hoành Đào nói xong, Phương Thanh Hủy càng kinh hoàng hơn, hai mắt mở to. Đến lúc này, cô ta mới nhận ra sự việc đã nghiêm trọng đến mức nào. Cô ta hoảng hốt nhìn Mộc Hoành Đào và Giang Tinh Mạn, lắp bắp:

“Cô nói gì vớ vẩn vậy! Văn Văn mang thai con tôi, tôi bảo vệ cô ấy là chuyện đương nhiên!”

“Sao cô dám! Cô đánh tráo con tôi, rồi còn không đối xử tốt với nó! Người như cô không xứng làm mẹ!”

Nhà họ Tô ba người, à, thêm cả Cố Trí Huân nữa, tổng cộng bốn người trong ánh mắt soi mói của mọi người, xám xịt rời đi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 82