Tinh Cương Tiên Bảo Lệnh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 108: Săn đêm
Tôn Nguyệt Anh hai tay nhận lấy con mắt dị thú, cảm giác có chút lành lạnh, còn có tanh hôi kinh khủng.
Đám người dũng sĩ do Sùng Văn chỉ huy đã ẩn mình trong cát, không biết bọn họ dùng cách gì mà khí tức không có phát ra, ngay cả dị thú nổi tiếng đánh hơi tốt nhưng dường như không có phát hiện.
Đúng a!
Đúng lúc tưởng chừng trận chiến hạ màn, một đầu to lớn dị thú từ trong đất chấn nổ cát vàng lao ra, thẳng đến nhóm dũng sĩ.
Cự thú bị xương đao bất ngờ đâm chìm ngập trong thân, rống lên một tiếng kinh khủng vang vọng màng đêm.
Tôn Nguyệt Anh nghe nói có chút mờ mịt.
Dị thú không chỉ có một loài, thông qua hình dáng hiện ra lờ mờ dưới ánh trăng non, thấy được rất nhiều bóng dáng khác biệt, điều này chứng tỏ hãy có không dưới mười loài dị thú đang bao quanh nhóm người.
Cùng lúc, bên ngoài dị thú bỗng dưng quay đầu, chạy đến.
Oanh ~
Chương 108: Săn đêm
Đợt đầu tiên đột kích thất bại, dị thú vòng vây chợt giãn ra, một số dị thú quay đầu trốn đi.
Số lượng dị thú mỗi lúc tăng lên, bây giờ số lượng có gần trăm đầu, ở trong bóng tối rình rập, chậm rãi cẩn trọng tiến tới.
Nhân Tộc là không nói quy tắc.
Một nhóm mấy mươi đầu dị thú lù lù trong bóng tối, rình rập đi tới, bọn chúng chậm rãi vây quanh nhóm người, lúc này đang đứng co cụm vào trong, chính là nữ nhân nhóm, cùng với nhất cấp và nhị cấp chiến nô đội ngũ, đang đứng đó làm mồi nhử, thu hút sự chú ý của bóng đêm dị thú.
Đột nhiên!
Thất Nô Lỗ Dịch đột nhiên kề tai nàng nói nhỏ, "ngươi có muốn hay không biến con mắt này thành bảo bối?"
Bọn họ xương đao không ngừng đâm liên tục, mỗi lần ra tay, gần như có một đầu dị thú ngã xuống.
Sa La Thú? Ba lần khai nhãn?
Nhìn lại, 16 đầu dị thú bị đâm trúng tâm, xương đao cắm phập vào thân không có rút ra, mặc dù ánh sáng lờ mờ nhưng ở khoảng cách gần, Tôn Nguyệt Anh thấy được huyết dịch len lỏi đi qua xương đao phún ra, được man nhân lấy ra túi da thu lấy.
Gã man nhân tên gọi Sa Don thu lại túi da, huyết dịch đã thu xong, gã bây giờ rút ra xương đao, sau đó hai tay nhấc lên dị thú thân thể, đi ra quẳng xuống chân đồi.
Này Sa Man Tộc cũng quá khủng bố đi.
La Na dường như hiểu rõ tâm lý thiếu nữ lần đầu nhìn thấy cảnh tượng, nhẹ nhàng trấn an nàng một câu, "Man Tộc sinh tồn rất khó khăn, Sa Man Tộc càng khó, năm đó Ngoại Tộc không có xuất hiện, chúng ta tổ tiên lãnh địa rộng lớn, có nguồn nước có khu rừng săn bắn, không phải vất vả như vậy lẩn trong sa mạc khô cằn c·h·ế·t chóc, nhưng Nhân Tộc quá độc ác, xâm lấn g·i·ế·t chóc, không tha cho chúng ta sinh tồn, hết cách, chúng ta Man Tộc phải đến sa mạc ở lại, từ đó phải học cách duy trì sự sống, không có nước, huyết dịch hung thú là chúng ta nguồn sống thay thế."
"Hãy ghi nhớ, bóng đêm dị thú thường nhất là ẩn trong đất, di chuyển dưới đất với chúng không phải điều khó khăn, đây là chúng kỹ năng sinh tồn, đừng đi thắc mắc tại sao chúng có khả năng này."
Phịch ~ một tiếng động nhẹ vang, dị thú xác c·h·ế·t rơi xuống, trượt dài trên cát đi xuống chân đồi.
Ở đây trong đội ngũ, chỉ duy nhất Tôn Nguyệt Anh là chưa từng đi ra săn lần nào, cũng chưa từng trong bóng tối đối chiến dị thú, cho nên hãy thiếu kinh nghiệm, may mắn có La Na ở bên không ngừng chỉ dạy.
La Na nhìn thấy nàng như vậy ngồi xuống bất động, cũng không có đánh gãy nàng tu luyện, đi qua cùng các nữ man nhân thu lấy thịt thú cất vào túi da, chuẩn bị sáng ra mang chúng đem nướng.
"Lần này nhờ có ngươi mà chúng ta đi săn trúng lớn," Sùng Văn giọng rất chân thành nói ra, "đây là Sa La Thú con mắt, ta đã kiểm tra, nó con mắt đã có tam tinh, tức là đã qua ba lần khai nhãn, so với chúng ta trên tay con mắt cũng không thua kém."
Tôn Nguyệt Anh thấy dị thú vòng vây đã tản, bất giác thở ra.
Bóng đêm dị thú tới.
Nàng một chút cũng không hiểu. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đa tạ!"
Chắc là không!
Nghe được Thất Nô lời nói, Tôn Nguyệt Anh cũng thận trọng thu lại con mắt cất vào túi da bên hông.
Loạt soạt thanh âm nhẹ vang, mười mấy đầu dị thú từ dưới cát vụt bắn ra, tốc độ cực nhanh lao tới nhóm người.
Man Tộc cầm tù, đánh đập nàng, nàng hận, nhưng chí ít Man Tộc còn cho nàng cơ hội tranh đấu sinh tồn, cũng tôn trọng quy tắc sinh tồn, nàng tự hỏi, nếu như bây giờ đang trong tay Nhân Tộc, nàng có thể hay không bảo trụ thân mình?
"Ngày mai lúc nghỉ lại, ngươi đem nó đưa cho ta, trong ba ngày ta sẽ trả lại ngươi một bảo bối."
Vị này Sa Man Tộc chủ mẫu là người rất điềm đạm, lời nói nghe ra rất dễ có thiện cảm, "Lục Nô, ngươi hãy nhớ, dị thú so với ngươi tưởng tượng còn khôn ngoan, bọn chúng là giãn ra vòng vây, nhưng đó chỉ là hư chiêu đánh lừa ngươi, để ngươi lơ là mất cảnh giác, thực chất bọn chúng bị mất địa thế không thể tấn công lên đồi cát, cho nên, buộc phải giãn ra đội hình, để lừa ngươi đi xuống, bây giờ ngươi chỉ cần đi xuống chân đồi, lập tức sẽ có hàng trăm đầu dị thú xông ra g·i·ế·t ngươi."
Lát sau, dị thú sống sót đã chạy mất bóng, không còn lảng vảng, trong phạm vi ba dặm không còn một mống.
Kiểm lại, tất cả có 131 đầu dị thú bị g·i·ế·t, trong đó một đầu to lớn dị thú do Sùng Văn g·i·ế·t hạ, bằng bốn năm đầu khác thú, còn lại đều là nhỏ thú, đủ một man nhân ăn thịt một ngày.
"Cho ngươi!"
Nói xong, gã hắc hắc cười, bộ dáng chính là nói, "ngươi tốt hiểu ý!"
Nàng bây giờ bên hông có một túi da, đựng lấy song nhận và nước uống, này là chiến nô ai cũng có một cái, không riêng gì ai.
Bọn chúng lầm tưởng kẻ địch lọt bẫy, xoay đầu chạy nhanh lao tới, nhung mà, cũng đúng lúc này, dũng sĩ nhóm người từ trong cát bật tung ra, tên tay xương đao bất ngờ đâm tới, cắm phập lún sâu trong ngực dị thú, sau đó lại rút ra, đâm tới. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong lúc chờ đợi nhóm người xẻ thịt dị thú, Tôn Nguyệt Anh ngồi xuống tại chỗ nhắm mắt tu luyện.
Lúc này sa mạc bóng tối phủ trùm, thiên không chỉ có trăng non tỏa ra ánh sáng yếu ớt, cùng với ngàn vạn tinh thần lóe sáng trong đêm.
"Sa La Thú mệnh danh sa địa bá chủ, nó con mắt rất có giá trị, mặc dù đầu này Sa La Thú hãy còn nhỏ nhưng nó giống loài huyết mạch rất cao cấp, có thể thống ngự khác loại dị thú, ngươi tế luyện con mắt này, ngày sau chúng ta đi săn sẽ không sợ thất bại trở về."
Đúng lúc này, xoạt xoạt tiếng động liên tục vang lên, mấy mươi đầu dị thú từ trong cát bắn ra, lao đến xác c·h·ế·t.
Nhóm này nữ man nhân đi theo đoàn, nhiệm vụ chính là như vậy.
Thiếu nữ nghe nói nhẹ gật đầu.
Man nhân uống huyết, chuyện này Tôn Nguyệt Anh từ lâu đã biết, nhưng không nghĩ đến huyết dịch là như vậy thu hoạch, trong lòng có chút kinh hãi. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ta. . ."
Trên tay Sùng Văn lúc này chính là một con mắt dị thú to lớn bằng bàn tay xòe, trong bóng tối không nhìn rõ chân diện nhưng có thể đoán biết nó trông rất ghê rợn,
Một đao trí mạng, cự thú ngã xuống đồi cát, co giật mấy cái liền nằm im.
Nhưng mà, La Na giọng nói lại là vang lên bên tai, nhắc nhở chỉ dạy.
"Lục Băng!"
Lúc này, Sùng Văn đi tới trước mặt Tôn Nguyệt Anh, bàn tay xòe ra, đưa tới một vật cho nàng.
So với Man Tộc, Nhân Tộc bản tính hãy còn dã man và độc ác.
Nhìn thấy dị thú thu được quá nhiều, lại là có Tôn Nguyệt Anh ở, La Na suy nghĩ thoáng qua trong đầu, lập tức sai Sa Don dẫn đầu một đội dũng sĩ, khuân vác một nửa số dị thú trở về bộ tộc giao cho tộc trưởng.
Trên đỉnh đồi cát, La Na chỉ huy nhóm người cẩn thận quan sát, "Lục Nô, ngươi phải chú ý mặt đất, những này dị thú chỉ là nghi binh, bọn chúng cũng như chúng ta, đang dùng bản thân làm mồi nhử, kẻ thù thật sự chính là đến từ dưới mặt đất."
Tôn Nguyệt Anh nghe nói có chút tâm động, muốn lập tức đưa con mắt cho Thất Nô nhưng gã đã lắc đầu xua tay, "bây giờ không được, ở đây quá nhiều người chú ý, ta sợ lộ tài, bị bọn họ bắt ép làm việc mệt c·h·ế·t."
"Đừng sợ!"
Nàng là tranh thủ từng chút thời gian, ở nơi này sa mạc mênh mông nguy cơ tứ phía, nàng thấy mình quá nhỏ bé, không thể không cố gắng tăng lên thực lực.
. . .
Dường như để chứng minh lời nói, La Na một tiếng quát lớn, "Sa Don, đến lượt ngươi!"
Sùng Văn nhẹ khục một tiếng, giải thích: (đọc tại Qidian-VP.com)
La Na giọng nói đột nhiên cất lên thúc giục: "Lục Nô, nhận lấy đi!"
Vòng vây khép chặt.
Dị thú nghe được tiếng rống, hoảng sợ bỏ chạy, nhưng từ bên ngoài, một vòng lại một vòng dũng sĩ từ trong cát lao ra đâm g·i·ế·t liên tục.
Nhưng cũng chính lúc này, Sùng Văn từ trong cát tung mình lao ra, chiến đao làm từ xương thú trên tay thẳng đến ngực cự thú.
Đúng lúc này, cũng từ dưới lớp cát vàng, mười mấy dũng sĩ trên tay xương đao nhọn bật tung ra cắm phập vào thân dị thú, g·i·ế·t c·h·ế·t ngay lập tức. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đừng đánh mất tập trung!"
So sánh với Man Tộc, nàng càng hận Nhân Tộc rất nhiều, bởi vì phụ mẫu và cả gia gia, tất cả đều ngã trong tay Nhân Tộc.
Gào rống ~
Nhắc đến Nhân Tộc, thiếu nữ trong lòng cảm xúc đan xen.
Tôn Nguyệt Anh cũng không có chối từ, dù sao nàng bây giờ cũng là Sa Man Tộc chiến nô, chủ mẫu ra lệnh cũng không dám cãi lại.
Nàng trong lòng thầm đánh giá.
Phốc xuy ~
Nàng là Nhân Tộc xuất thân, sinh ra và lớn lên ở nhân tộc lãnh địa, nhưng thấy được nhân tộc tàn ác và máu lạnh, ngay chính đồng loại càng là g·i·ế·t chóc không tha, đôi khi chẳng cần lý do cũng bị gán tội g·i·ế·t c·h·ế·t, giống như gia gia Tôn Bình năm đó cũng vì nhân tộc bản tính tham lam tàn ác mà ngã xuống, hại nàng lưu lạc đến nơi này.
. . . . .
"Phù ~!"
Này có khác gì nhân tộc ám sát giả mà gia gia từng kể đâu.
Tôn Nguyệt Anh chứng kiến toàn bộ cảnh săn đêm, có chút hãi hùng khiếp vía.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.