Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 28: Thành chủ Hoàng Phi Hiên

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 28: Thành chủ Hoàng Phi Hiên


"Tiêu diệt phản tặc!"

Chỉ thấy Hoàng Phi Hiên nổi giận đùng đùng mắng nhiếc: "các ngươi đám người này thám tử đều là thứ cặn bã vô dụng, chuyện xảy ra lâu như vậy bây giờ mới biết, còn kẻ nào làm cũng không tra được, bây giờ ở đó mạnh miệng? Nếu như không phải các ngươi đều là hoàng gia tổ chức Ám Dạ thành viên, ta đã g·iết các ngươi từ lâu."

Lương thảo có thể dùng hoàng kim để mua, có thể thời gian ngắn tích trữ thay thế, nhưng binh mã cũng không phải dễ dàng như vậy gây dựng, cần phải có nhiều thời gian, một vạn người trong thời gian ngắn là tìm không ra, Hoàng Phi Hiên tự biết là không cách nào thay thế.

"Hừ ~! Ngươi một kẻ ngoại lai đến ta Hương Thành làm càn, tưởng ta Hương Thành là không người?" Hoàng Phi Hiên sát khí bốc cao, ánh mắt lạnh lẽo kh·iếp người, một tiếng quát lớn: "người đâu, mau gọi quản gia đi mời Đại Gia, khụ ~ Tứ Hải Thương Hội hội trưởng đến ta phủ làm khách."

"Còn có, chuyện này là do đám Lạc An thôn dân ngu xuẩn kia mà ra, cho ta gọi Tần Cương thống lĩnh, lệnh triệu tập ba vạn đại quân, ta muốn san bằng cái thôn c·h·ó má đó."

Hoàng Phi Hiên trong lòng cực độ phẫn nộ, sắc mặt phút chốc biến đổi xanh xám đan xen.

Vị này thành chủ khi nói đến "phản tặc" hai chữ ánh mắt lộ ra kh·iếp người quang mang, sắc mặt cực kỳ hung ác, giọng nói thanh lãnh âm vang: "ta muốn xem người nào giấu ở trong đó, có giỏi đi ra g·iết cho ta xem, ta binh cũng không phải là sơn tặc, không phải như vậy dễ g·iết."

"Lạc An thôn chỉ là một cái tiểu thôn, trong thôn toàn lão phụ nữ nhân cùng thiếu nhi, lấy đâu ra phản tặc?"

Vị kia Đại Gia trong miệng Hoàng Phi Hiên, chính là Tứ Hải Thương Hội hội trưởng Trường Ly, còn tại sao vị này thành chủ như vậy gọi, người ngoài là không biết được.

Thám tử lui xuống, thư phòng lúc này chỉ còn vị này thành chủ đứng đó, khuôn mặt thâm trầm như nước.

Một canh giờ sau,

"Kẻ nào, tìm cho ta kẻ nào đã diệt ta binh mã, đào ta bảo khố?" Hoàng Phi Hiên quát lớn, cảm xúc đã không thể khống chế, giận dữ như hung thú nổi điên, sắc diện cực kỳ hung ác.

Xong ~!

"Có vị kia ở, các ngươi, hừ ~ chờ c·hết đi."

"Thành chủ, chuyện này mong ngài suy nghĩ cẩn thận, kia Lạc An thôn bên ngoài mấy ngàn sơn tặc xác c·hết hãy còn đó. . ."

Nhưng mà, thám tử một câu làm cho vị này thành chủ hy vọng sụp đổ.

Vừa nghe cái này mệnh lệnh, gã thám tử toàn thân bất giác lạnh toát, giọng có chút run rẩy lấy hết can đảm nói ra.

"Thành chủ đại nhân, quân binh đã sẵn sàng thảo phạt phản tặc, mạc tướng chờ lệnh xuất binh."

Hắn bây giờ trong đầu là làm sao tìm về chỗ kia hoàng kim bị mất, càng nghĩ trên thân nộ khí càng bốc cao, hai mắt như muốn g·iết người.

Hoàng Phi Hiên ở Hương Thành có tiếng là một người nghiêm khắc, nhiều khi độc đoán, tính tình tham lam, mười lăm năm tại vị thành chủ đã gây ra biết bao vụ án kinh động, làm cho dân tâm tiếng oán ngất trời, ngặt vì vị này thành chủ có hậu trường vững chắc mà không ai có thể lật đổ, ngược lại nhiều người đối lập bị trong bóng tối thanh trừ, từ đó cũng không nhiều người dám đứng ra vạch mặt nói xấu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chính lúc này!

"Im lặng!"

Hơn một vạn người nói c·hết liền c·hết, một cái tin tức cũng không lọt ra, chuyện khó tin này ai có thể làm được?

Phát hiện rồi? Hoàng Phi Hiên cả người uể oải giống như không còn sức lực, thần thái mệt mỏi chán chường: "Đã địa khố bị phát hiện, như vậy ta kho lương là khó giữ?"

Trung niên nhân chính là tòa này Hương Thành thành chủ, danh gọi Hoàng Phi Hiên, niên kỷ vào khoảng 50, Võ Đạo cảnh giới Nguyên Tinh cảnh thất trọng (hậu kỳ) cao thủ, là một người dáng dấp cao gầy, trên thân vận một bộ hồng sắc sam y nổi bật, trên đầu ba ngàn sợi tóc đen búi cao gọn gàng, mài rậm mắt sáng, chiếc mũi cao thẳng tắp làm nổi bật khuôn mặt tuấn tú nhưng thần sắc nhìn ra có chút cao ngạo, uy nghiêm lạnh lùng.

"Sơn tặc c·hết hết, đây chẳng phải ta bao nhiêu năm tâm huyết gây dựng tư nhân lực lượng trôi theo dòng nước?"

"Có ai nói cho ta biết con trai ta đi đánh người nào?"

Nhắc đến hoàng kim, vị này thành chủ bỗng nhiên sực nhớ đến trong tầng hầm bảo khố, trong lòng không hiểu dâng lên cảm giác bất an.

. . .

Thành chủ trên tay tách trà tuột tay rơi xuống, vỡ nát.

Nhớ đến cái này vật quan trọng, Hoàng Phi Hiên lúc này trong lòng chỉ thầm cầu mong đừng cho ai phát hiện ra chỗ kia tầng hầm bí mật. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ám Dạ thám tử thân mình nhẹ run, cúi thấp đầu không dám nói thêm lời gì.

"Bẩm, bảo khố đã b·ị c·hém mở, tài vật tất cả đều không còn."

Một câu "bắt giam chờ xét xử" của vị này thành chủ rất có lực chấn nh·iếp, làm cho đám đông im bặt, phải nói là răm rắp nghe theo.

. . . .

"Tiêu diệt phản tặc!"

Cao trên tường thành, thành chủ Hoàng Phi Hiên chắp tay sau lưng đứng đó sắc mặt lạnh lùng, cạnh bên đứng một vị tướng lĩnh bạch ngân giáp trụ sáng ngời, thần sắc uy nghiêm, này vị tướng thân hình cao lớn vác theo chiến kích trên lưng nhìn ra cực kỳ uy phong, phía sau đứng đó bốn vị cường giả Nguyên Linh cảnh, trong đó một vị thình lình đạt đến bát trọng, Nguyên Linh hậu kỳ, còn lại đều là Nguyên Linh trung kỳ ngũ trọng cường giả.

Một vị thống binh phó tướng hướng lên tường thành hành quân lễ, cung kính bẩm cáo: "Bẩm Tần Cương tướng quân, thành binh trận thế sẵn sàng."

Vừa mới nghe xong thuộc hạ bẩm báo, vị này thành chủ một cái lảo đảo té ngồi xuống ghế, vẻ mặt khó tin thốt lên, "làm sao có thể?"

"Đúng!" Ám tử thám báo gật đầu, một tiếng xác nhận: "kho lương đã bị t·hiêu r·ụi, tất cả thành tro."

Hoàng Phi Hiên thành chủ nộ khí trỗi dậy, ánh mắt bừng lên sát khí lạnh lẽo, giọng nói lạnh lùng vang xa: "Toàn quân, xuất phát! Tiêu diệt phản tặc!"

"Ngươi nói cái gì?"

Ba vạn thành quân bắt đầu tập kết ngay trước cổng thành, các loại cung nỏ v·ũ k·hí chiến trường được mang ra, chiến xa cùng với máy bắn đá cũng nhìn thấy xuất hiện, tất cả mười khẩu tầm xa máy bắn đá, mỗi một máy bắn đi theo một đội xe vận chuyển đá kéo dài phía sau.

Dường như tin tức xung động này vượt quá mức chịu đựng, thành chủ đầu óc có chút choáng váng, một tay vịn lấy thái dương xoa xoa, cố làm cho mình trấn tĩnh đầu óc, nhưng mà, nghĩ đến đám kia sơn tặc c·ái c·hết bất giác lại đau đầu.

Phủ thành chủ thư phòng, cửa lớn đóng chặt, bên trong một người trung niên nhân ngồi đó uống trà, thái độ nhàn nhã đang nghe thám tử thuộc hạ bẩm báo.

Tần Cương tướng quân cung kính lĩnh mệnh, một cái chắp tay lui ra, sau đó thả người nhảy xuống rớt thẳng lên lưng chiến mã đứng chờ bên dưới tường thành, một tiếng quát lớn.

Vị này thành chủ bàn tay nắm đắm xiết chặt: "Khốn kiếp! Thật sự là lãng phí, quá lãng phí."

Loảng xoảng ~!

Vị này thành chủ giọng nói kèm theo chân nguyên nội lực khiến cho thanh âm hữu lực lấn át mọi tiếng xôn xao.

"Lạc An thôn dân chứa chấp phản nghịch g·iết hại hơn vạn người vô tội, ta là thành chủ cảm thấy phải có trách nhiệm với dân, muốn tiêu diệt phản tặc đòi lại công đạo cho hơn vạn người đ·ã c·hết, ai trong các ngươi nếu như còn buông lời đàm tiếu, ta coi như các ngươi đồng lõa, bắt giam hạ ngục chờ xét xử."

Ở xa xa, thành dân ngơ ngác không hiểu chuyện gì xảy ra.

"Im miệng!"

Một câu chính danh 'tiêu diệt phản tặc' đã lừa qua ba vạn quân binh, đẩy bao nhiêu vạn người vào nguy nan, nhưng vị thành chủ này một cái nhái mắt ái ngại cũng không có, tất cả trong mắt chỉ có tham lam cùng giận dữ.

Trải qua gần nửa canh giờ tập kết, ba vạn quân binh sẵn sàng chiến đấu.

"Không phải đi đánh sơn tặc sao? Có ai nói cho ta làm sao bọn họ không đánh sơn tặc?" (đọc tại Qidian-VP.com)

'Bên trong địa khố tích lũy ta nhiều năm lương thảo cất trữ, tuyệt không thể bại lộ.'

Đang quỳ một chân trước mặt vị này thành chủ là ám tử thám báo, hắn toàn thân hắc y, khăn đen che mặt chỉ nhìn thấy đôi mắt, nhưng kia song đồng tràn ngập sợ hãi cùng sợ hãi, hắn đang run rẩy, giọng có chút lắp bắp: "Bẩm, Lạc An bên ngoài thôn, rất nhiều . . rất nhiều xác c·hết, sơn tặc . . . tất cả đều bị phanh thây, trên núi . . Hắc Hổ Trại cũng đ·ã c·hết hết, dọc theo Định Hà bờ sông cũng đ·ã c·hết sạch, tất cả đều bị phanh thây, chém đầu."

"Đi xuống, truyền ta mệnh lệnh, triệu tập Tần Cương thống lĩnh cùng ba vạn đại quân, lệnh tiến về Lạc Sơn truy quét 'phản tặc'."

Sau đó thành chủ cũng không thèm nhìn đến đám thành dân đang giương ánh mắt kiêng kỵ nhìn mình, một cái phẩy tay áo bỏ đi xuống, leo lên xe ngựa về phủ.

"Bẩm, địa khố đã bị phát hiện." (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhiều năm tích lũy, chốc lát bị đốt sạch, Hoàng Phi Hiên trong lòng là giận không thể kiềm chế.

Hương Thành,

Gã muốn nói lời khuyên can, nhưng lại bị vị này thành chủ một tiếng quát lớn cắt ngang.

"Tuân lệnh!"

"Bây giờ kho lương, binh mã, tất cả đều không, mọi kế hoạch toan tính đều trôi theo dòng nước, chuyện này nếu như bên trên biết được, ta không còn giá trị gì nữa, mạng nhỏ chắc cũng khó bảo toàn."

Đột nhiên, vị này thành chủ đùng đùng nổi giận đập phá tất cả tách trà bình ngọc, xô đổ bàn ghế như muốn phát tiết.

Gã thám tử không dám chậm trễ, đem sự thật bẩm báo.

"Địa khố thế nào? Có hay không bị phát hiện?"

Trận này tiêu diệt phản tặc có cường giả trong bóng tối chỉ huy, Hoàng Phi Hiên cũng không cần bận tâm lo lắng kết quả.

Hoàng Phi Hiên mặt cắt không còn giọt máu, cả người xụi lơ trên ghế, miệng lảm nhảm câu nói "Hết, tất cả mất hết."

"Làm sao xuất binh?"

Hoàng Phi Hiên cái này câu nói lộ ra lạnh lùng lãnh ngạo, một bộ xem mạng người như cỏ rác, hoàn toàn không để ý gì đến binh lính sinh mạng, chỉ muốn giải tỏ tức giận trong người.

Thành dân cực độ hoang mang, không khỏi nhiều xì xầm bàn tán.

[…]

"Vậy ta bảo khố thì sao? Nói, ta bảo khố có hay không bị phát hiện?"

Chương 28: Thành chủ Hoàng Phi Hiên

"Xuất phát!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Được lệnh của tướng quân thống lĩnh, ba vạn thành quân trong tay v·ũ k·hí giương cao, rầm rập xuất phát. Tiền đội ba ngàn kỵ binh thiết mã đi trước mở đường, tiếp theo cung tiễn đại đội năm ngàn, trên tay trường cung nắm chặt, trường tiễn trên lưng nằm đó sẵn sàng, phía sau một vạn đại quân trường thương giáo dài nhô cao, thành hàng nghiêm chỉnh, hậu đội máy bắn đá kéo thành hàng dài xuất phát đi ra.

Tần Cương, vị tướng quân đứng bên cạnh Hoàng Phi Hiên lúc này quay sang thành chủ chắp tay:

Một cái vội vàng bật đứng dậy, gã có chút nôn nóng hỏi thám tử:

Lát sau, phủ thành chủ quản gia hấp tấp leo lên xe ngựa sang trọng, chạy nhanh rời khỏi cổng lớn thành phủ lao đi vun v·út trên đại lộ, hướng về Tứ Hải Thương Hội ở thành Tây chạy tới.

Thành chủ Hoàng Phi Hiên phẫn nộ đứng dậy.

"Tiêu diệt phản tặc!"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 28: Thành chủ Hoàng Phi Hiên