Tinh Cương Tiên Bảo Lệnh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 55: Diệt thôn
Chỉ cần bảo vật này có thể chữa trị, vậy là đủ, không có gì phải hối hận khi đã mua sắm.
Sau đó lại dùng thêm một ngàn khỏa nạp vào hạch tâm pháp trận của Cách Thế Bảo Châu, để duy trì ẩn nặc trận pháp, Tụ Linh Trận vẫn chưa luyện hóa, chỉ có thể làm như vậy.
"Thu!"
Không, Tiểu An An, không ~.
Trần Quân cười lên vui vẻ, hắn không quan tâm để ý nhiều lắm tốc độ so sánh với Linh Giới cái gì tu sĩ, chỉ biết Binh Cung tốc độ như vậy làm hắn hài lòng, như vậy đủ, khác không cần nghĩ.
"Chủ nhân, Tụ Linh Trận ngày sau ngài sẽ dùng nhiều nó, hay là ngài luyện hóa đi."
Kỳ Linh thả xuống Tụ Linh Trận trận bàn, tạm dừng luyện hóa, đưa tay lấy ra ngàn khỏa thượng phẩm Linh Thạch nạp vào Binh Cung hạch tâm pháp trận để nó vận hành.
Kết quả không ngoài dự đoán, không ra một hơi toàn thể nhân có mặt trong thành đều bị kinh động, đều tập trung hướng mắt nhìn về cao không nơi Binh Cung lơ lửng trên đó.
Kết quả trong vòng một nửa canh giờ, đã có mấy mươi Vương Giả b·ị đ·ánh rơi xuống, nhưng số người muốn xông lên còn nhiều hơn.
Gã chôn thân trong biển lửa, cùng với chính mình nhi tử.
Xuất phát!
Kỳ Linh sau đó thu lại Cách Thế Bảo Châu, để cho Binh Cung xuất hiện ra trong mắt thế nhân.
Lúc này Kỳ Linh lại tiếp tục luyện hóa Uẩn Linh Hồ.
Gã phục vụ sợ hãi. Đêm đó chính gã là một trong bốn người có mặt, chính gã đã dẫn đường cho Tôn Bình nhận phòng, cũng chính gã dắt theo quân binh đi lên Tôn Bình nơi ở, dẫn đến c·ái c·hết của lão,
Không qua trăm hơi thở thời gian, vị tiểu tướng Thống Binh đầu người rơi xuống, toàn doanh 509 người đều b·ị c·hém g·iết, không một trốn thoát.
"Vâng, chủ nhân."
"Chủ nhân, bảo vật này Cách Thế Bảo Châu tàn khuyết quá nghiêm trọng, ta luyện hóa dễ dàng nhưng phát hiện nó uy lực còn không đến phần vạn, hạch tâm pháp trận hư hại nhiều chỗ, chỉ có thể dùng tạm, không thể lâu dài mở ra.
Đã có không ít cao giai Võ Giả thử muốn xông lên tiếp cận Binh Cung, nhưng mà bị nó pháp trận phòng ngư đánh xuống, không cho tiếp cận quá một dặm trong vòng.
Nhìn thấy cái này q·uả c·ầu l·ửa hồng tuyến kéo dài, cũng nhìn thấy Phúc Tuấn cao lầu đổ sập b·ốc c·háy, gã phục vụ bất chợt nhớ lại mấy tháng trước đêm đó lời nói của Tôn Bình, nhớ lại đêm đó chuyện xảy ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trên đường, gã nghe thấy tiếng la hét kêu cứu, cùng với tiếng người gào thét vì bị ngọn lửa thiêu đốt, đau đớn phát ra thanh âm bén nhọn chói tai.
"Quái lạ, tại sao hôm nay vắng như vậy?" Gã vừa mới lẩm bẩm, đã nghe trong lòng bỗng dâng lên nỗi bất an.
Lại là một đợt mua sắm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ba món bảo vật được chuyển giao cho Kỳ Linh. Nàng lập tức bắt tay luyện hóa Cách Thế Bảo Châu, bởi vì Trần Quân đã muốn đem Binh Cung dời đi.
Binh Hồn quá cao cấp, dùng nuôi dưỡng Linh Thể để tăng trưởng linh hồn rất uổng phí, nhưng không dưỡng hồn, Linh Thể trí tuệ rất thấp, muốn bán được một cái giá cao phải tốn rất nhiều thời gian nuôi dưỡng.
Mọi loại lời đồn sau đó như gió bay ra khắp nơi, lấy tốc độ chóng mặt truyền ra khắp Nam Vực.
Bởi vì Phúc An Thôn nằm trên huyết mạch lộ tuyến, gặp lúc v·ũ k·hí tàn phiến thu mua lan rộng, đoàn xe vận chuyển đi qua không dứt, ngày đêm đều có xe ngựa liên tục ngang qua, Phúc Gia Tửu Lâu làm cùng các khách điếm tửu lâu khác đều chật kín chỗ, mở cửa suốt đêm, ngay cả trong thôn quán trà nhỏ cũng làm ăn khắm khá, người người vui mừng.
Cũng lúc này,
Này Uẩn Linh Hồ là Kỳ Linh đề xuất mua sắm, mục đích thu gom Oan Hồn. Dị Giới n·gười c·hết rất nhiều, oan hồn Võ Giả và ma hồn đầy rẫy, những này hồn là Binh Kỳ không thu, bỏ qua rất uổng phí, bây giờ đã nuôi dưỡng Thạch Linh và Thổ Linh, Kỳ Linh không muốn dùng Binh Hồn nuôi dưỡng linh hồn bọn chúng, cho nên đề xuất Trần Quân mua sắm cái này tàn khuyết bảo vật.
Hồ Ngạn Thành nằm cách Hương Thành gần hai trăm dặm, chưa qua một khắc liền đến, vậy chẳng phải nói Binh Cung nửa canh giờ có thể đi ngàn dặm?
"Tốc độ nhanh a." Trần Quân có chút sửng sốt.
Ầm ~
Uẩn Linh Hồ, cổ vật tàn khuyết mua sắm, Linh Bảo hạ phẩm, giá trị 20 vạn thượng phẩm Linh Thạch.
Phúc Gia tửu lâu so với mọi ngày trở nên trống vắng, tiền sảnh gã phục vụ ngồi đó chờ dài cổ đến ngao ngán cũng không thấy một bóng người đi qua.
Mà Trần Quân bây giờ cái thiếu nhất chính là thời gian.
Ha ha ~ (đọc tại Qidian-VP.com)
So với hơn nửa năm trước, Phúc An Thôn bây giờ cũng không có quá nhiều thay đổi, có chăng là mấy ngày này dòng người ghé qua càng nhiều hơn.
"Tiên Cung biến mất rồi!"
Xung quanh Kỳ Vân Sơn bảy tòa thành trì, Binh Cung một lần dạo qua, chúng nhân ánh mắt đều nhìn thấy, cho nên lời đồn Tiên Cung xuất thế chốc lát được chứng thực.
Nhưng mà,
Cùng lúc lời đồn đãi về Tiên Cung xuất thế cũng nhanh như gió bay tới.
Phúc An Thôn.
Lúc này!
Oanh ~
Một t·iếng n·ổ tung, gã phục vụ bị cái này tiếng oanh nổ chấn động bừng tỉnh, gã hét lên: "không~ ta nhi tử!"
. . . . .
Chẳng lẽ bây giờ báo ứng tới?
Oanh ~
Trên tầng cao cung điện, Trần Quân một tiếng ra lệnh: "Kỳ Linh, thẳng đến Hồ Ngạn Thành."
"A, đâu rồi?"
Không môn vụt mở, Thi Khôi một bước đi vào, nó nhiệm vụ đêm này, đã xong.
Vậy là hai người chăm chú tập trung luyện hóa bảo vật, mặc cho bên dưới Hồ Ngạn Thành đã gần như nổ tung.
Tụ Linh Trận trận bàn, Linh Giai trung cấp, giá trị 24 vạn hạ phẩm Linh Thạch, dùng cung cấp linh lực vận hành Cách Thế Bảo Châu thay cho Linh Thạch, tương lai được nhắm tới dùng để tu luyện.
Tại sao? Tại sao? Tại sao?
Nhưng mà, khi gã phục vụ vừa mới chạy ra khỏi tửu lâu, ánh mắt liền trợn lên c·hết lặng, chỉ thấy một q·uả c·ầu l·ửa từ phương xa bắn tới, hướng ngay cửa chính đại môn Phúc Gia tửu lâu oanh xuống.
Nhưng mà, Trần Quân không có kiên nhẫn chờ đợi Thi Khôi dây dưa một canh giờ, hắn một cái mệnh lệnh truyền xuống cho Trần Nguyên, để nó bung ra Câu Liêm Đao Pháp Khí thượng phẩm, xông lên chém đoạn tất cả v·ũ k·hí khiên chắn mở đường cho Kim Đan Thi Khôi theo sau nó g·iết xuyên qua đội hình.
A ~ ba ba, cứu con!
Chỉ nghe gã nhi tử tiếng kêu cứu gào hét vang lên, ngay sau đó là tiếng la thảm thiết, làm gã tan nát tâm can, bất kể lửa nóng cùng không màng sống c·hết, gã vụt lao vào nhà cháy.
Lợi dụng đám đông miệng lưỡi, thám tử đội bắt đầu rải lời đồn.
Nửa ngày sau.
Cũng chính vì được chứng thực, tất cả thế lực khắp nơi bắt đầu động binh.
Trần Nguyên g·iết xuyên qua đội hình, xoay trở lại g·iết tiếp, chỉ thấy nơi nó đi qua v·ũ k·hí đều b·ị c·hém đoạn rơi xuống trên đất, kèm với đó là đầu người cùng tàn chi đứt đoạn la liệt, máu huyết thành sông.
. . .
Kỳ Linh một cái vung tay lên, Cách Thế Bảo Châu lấy Binh Cung làm hạch tâm, mở ra một vòng hộ tráo đường kính một dặm, chỉ thấy Binh Cung lập tức biến mất trong mắt thế nhân.
Lúc này, bên dưới mặt đất đám đông nổ tung xôn xao.
Gã phục vụ gần như điên cuồng, chỉ thấy gã ánh mắt bỗng chốc đỏ hoe, hai chân chạy như bay lao vào đại môn, muốn xông vào nhà lớn, nhưng kia ngọn lửa bốc lên quá lớn.
Chỉ thấy gã cố gắng tăng tốc lao nhanh hướng về phía mình gia ở cuối thôn, nơi lúc này đang bị hàng loạt q·uả c·ầu l·ửa bắn phá.
Cách Thế Bảo Châu, Linh Bảo cấp bậc, chất lượng hạ phẩm, cổ vật tàn khuyết, giá trị 17,5 vạn thượng phẩm Linh Thạch, công dụng đa năng, vừa có tác dụng tạo ra một vùng đệm không gian rộng lớn ẩn nặc che giấu cứ điểm, vừa có thể cấm không phi hành, tốt thay thế Cấm Không Trận, tối đa mở rộng có thể cấm không vạn dặm nhưng bị tàn khuyết chỉ có thể mở ra cấp độ thứ nhất trong mười dặm phạm vi, mức độ tiêu hao linh thạch không phải rất lớn.
Sau đó mấy khắc thời gian, đến lượt Hạ Long Thành, tiếp theo đến Kiến Nghiệp Thành, Thiên Hưng Thành, Đinh Nguyên Thành, Thiên Nguyên Thành, mỗi một nơi đều chứng kiến qua sự xuất hiện của Binh Cung.
Leng keng ~ tiếng binh khí b·ị c·hém đoạn rơi xuống, ngay sau đó Hắc Vân Quân đội hình vòng tròn bị xé mở một lỗ hổng, rất nhanh sau đó mở rộng thành vết nứt, rồi lan rộng ra thành vực sâu chẻ đôi đội hình.
Binh Cung nếu như chỉ xuất hiện ở Hương Thành, nơi này chắc chắn sẽ bị Cường giả nhanh chóng đạp bằng, hắn phải đem mục tiêu chuyển di ra chỗ khác, giải tỏa áp lực và đánh lạc hướng ánh mắt thế nhân.
Cái này nỗi bất an cảm giác càng lúc càng mạnh, làm cho gã khuôn mặt phút chốc biến tái nhợt như cảm nhận được cái gì đó kinh khủng sắp xảy ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Oanh ~!
Gã phục vụ cố gắng tăng tốc, muốn nhanh nhất có thể để chạy về gia, nhưng mà,. . .
Một tiếng đổ sụp ầm vang, căn nhà gỗ lớn đổ sập, gã phục vụ từ đó cũng không còn nghe tiếng.
Chương 55: Diệt thôn
Chỉ là ngày hôm nay, khi ánh nắng chiều dần tắt, đã không có thêm một đoàn xe ngựa nào đi qua, người so với mọi ngày cũng biến thiếu.
"Ta nghe nói Kỳ Vân Sơn cũng xuất hiện một cái Tiên Cung, không biết có phải cái này hay không?"
Nghĩ đến cũng là như vậy, cái này Tụ Linh Trận ngày sau là hắn dùng tu luyện, cũng nên chính mình luyện hóa.
Hạch tâm pháp trận vận hành, Kỳ Linh chỉ việc điều hướng di chuyển, không có tiêu hao linh lực, chỉ có tinh thần tập trung điều khiển Binh Cung bay đi, không qua một khắc đã đến Hồ Ngạn Thành trên không.
Chỉ thấy Kỳ Linh một tiếng âm vang, 509 Binh Hồn mặc giáp chỉnh tề hãy còn tươi mới bị Binh Kỳ thâu lấy, biến mất trên cao không.
Mặc dù đã đoán ra được một chút, nhưng khi nghe Kỳ Linh chính miệng nói ra Cách Thế Bảo Châu uy lực không còn được một phần vạn, hắn hay là cảm thấy có chút tiếc nuối, nhưng cũng không hối hận.
Không, không thể nào!
Nơi này tiểu doanh chính là Hỏa Vân Quân 500 quân lính được Phúc Nam Khang phái đến trú đóng bảo vệ Phúc An Thôn, cùng với nhiệm vụ trị an, nhưng thực chất là hậu thuẫn cho Phúc Lang Bang cùng nhiệm vụ bảo vệ nhi tử, chỉ thấy quân doanh khắp nơi đầu người trên đất, bên trong doanh đang vang lên tiếng la hét cùng binh khí chạm nhau, mấy trăm quân binh đang cùng một đám hắc bào nhân Câu Liêm Đao chém g·iết.
"Chủ nhân, ta lần đầu không quen đường cho nên thả chậm, nếu như thôi động hết mức, một canh giờ có thể đi ra vạn dặm, cái này tốc độ ở Phàm Giới là nhanh, nhưng Linh Giới Kim Đan tu sĩ phi hành so sánh hãy còn nhanh hơn."
Binh Cung lại biến mất, không có bất kỳ báo trước biến mất vô tung.
Vụt ~
Một q·uả c·ầu l·ửa xoẹt qua bầu trời, hướng về căn nhà cao lầu của Phúc Lang Bang thiếu chủ Phúc Tuấn oanh tới.
Trước mắt, Hỏa Vân Quân hơn ba trăm người đội hình vòng tròn, trường thương chĩa thẳng, khiên chắn giơ cao, ngăn cản không cho Thi Khôi xông lên, nhưng mà các Kim Đan Thi Khôi mỗi đợt xuất chiêu công tới đều chém rơi mấy đoạn trường thương, ít nhất cũng chém thương vài tên lính, mặc dù hãy b·ị đ·ánh bật ra ngay sau đó nhưng cứ tiếp tục kéo dài đi xuống, không ra một canh giờ đám này Hỏa Vân Quân chỉ còn là một đám tàn binh.
Vừa mới nhìn thấy chính mình gia xuất hiện trước mắt, bỗng đâu một q·uả c·ầu l·ửa hạ xuống, oanh nát đại môn, dư lực còn đẩy quả cầu lao vào nhà chính, đốt cháy phừng lên.
"Chưởng quỹ, ta, ta, ta cảm thấy có chút bất an." Gã nói xong, một bước chạy ra khỏi đại môn, cũng không thèm xoay đầu nhìn gã chưởng quỹ đang giận mắng: "Con bà nó, thứ đồ lười biếng, không có khách là muốn kiếm cớ về sớm, đi đi đi, hôm nay cho ngươi một bữa về sớm, ngày khác cho ta làm gấp đôi."
Một món Linh Bảo không phải dễ dàng như vậy luyện hóa, nhưng Linh Bảo tàn khuyết không có khí linh hay là không khó, phải xem nó hạch tâm pháp trận là chủng loại gì, mức độ tổn hại đến đâu.
Vù ~ (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.