Tinh Cương Tiên Bảo Lệnh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 57: Thạch Linh xuất sinh
Tiểu Thạch Linh truyền ý niệm vui mừng đến trong đầu Trần Quân, nó có chút nũng nịu đòi hắn nâng lên để nhìn cho rõ diện mạo,
Lúc này Binh Cung hay là mở ra toàn bộ chức năng cùng độ lớn, trở thành một cái nguy nga đại cung cao đến ba trăm trượng, tường đồng tinh ngân mái ngói tất cả bộc lộ quang mang, được pháp trận gia trì chiếu sáng trong thiên địa,
Ở trong tu luyện thất, Trần Quân đúng lúc dừng lại khai mạch, bởi vì Thạch Linh vừa mới truyền đến ý niệm, cho biết nó muốn phá thạch đi ra,
Chỉ có tướng lĩnh cùng quân binh thủ thành thì là biến sắc, chớp mắt khuôn mặt tái nhợt, lo sợ không thôi, bởi vì bọn họ biết này Tiên Cung xuất thế là không tránh khỏi một trường tranh đấu, năm đó kia một lần đại di tích mở ra, n·gười c·hết như rạ, thất quốc tam tộc đấu một cái mười năm, Thiên Nguyên Thành gần như sụp đổ, c·hết rất nhiều cường giả,
Linh Pháo vốn nhờ vào Thiên Quang Linh Hợp Trận Pháp vận hành, nó sử dụng năng lượng từ hạch tâm cung điện cung cấp, hao tốn năng lượng khá lớn, nhưng vì cái này một kế hoạch, hao tốn một vạn thượng phẩm Linh Thạch bắn ra nửa canh giờ cũng không có cái gì tiếc nuối.
Quan sát kỹ, này tiểu Thạch Linh chiều cao chỉ bằng ba đốt ngón tay cộng lại, mặc dù có tứ chi nhưng chưa có tiểu chi, ngay cả chiếc đầu cũng không có mũi miệng, bộ dáng giống như hãy còn chưa tiến hóa hoàn tất,
Mặc dù Thạch Linh vừa mới xuất thế không lâu, nhưng linh trí đã phát triển như một cái ấu hài một tuổi, biết làm nũng đòi hỏi, cũng biết thể hiện yêu thích cùng vui mừng, khiến hắn tâm lòng già nua như muốn hòa tan,
Ha ha ~ hắn một tiếng cười lên vui vẻ, ánh mắt nhìn xuống Thạch Linh rất là yêu thích. Đã Thạch Linh muốn nhìn mặt, hắn cũng sẵn lòng đáp ứng, tay phải nhẹ nhàng hạ xuống trước mặt Thạch Linh để nó trèo lên, sau đó nâng tay lên ngang mặt để cho nó nhìn rõ,
Thạch Linh cái này kỹ năng quá tuyệt, Trần Quân cảm thấy rất có ích, bất chợt trong đầu nghĩ ra một cái ý tưởng táo bạo, "Dị Giới chiến trường không phải di tích và tài nguyên bảo thạch rất nhiều sao, nó chôn sâu dưới đất ai cũng không biết, nhưng đối với Thạch Linh đó hay là dễ dàng moi ra, ta làm sao không mang nó đi ra chạy tìm đâu?"
Hắn gác lại mọi tu luyện, mở ra mật thất đại môn đi ra, thẳng tiến đến khu hạch tâm phòng điều khiển Binh Cung, này một khu phòng được Kỳ Linh dùng Cách Thế Bảo Châu hạ xuống cấm chế dày đặc bảo vệ hạch tâm, chỉ có hắn và nàng được phép ra vào,
"Vâng, hãy cho ta ba ngày, để ta giáo cho nó nhận biết mọi thứ và cách làm,"
Lúc này,
Kỳ Vân Sơn đỉnh núi bỗng dưng rực sáng,
Nhưng là nghĩ đến nó tác dụng đại, Trần Quân rất muốn làm nhiều tích trữ, sẵn lần này dẫn binh đi ra, hắn cũng muốn cho bọn họ việc làm, nhiều kiếm một chút Oan Hồn còn để quân binh lập chút công huân,
Hắn bây giờ thiếu Linh Thạch a, phải mua cái Luyện Thể công pháp rất nhiều tiền, đang còn thiếu rất nhiều đâu, vì vậy cần phải tìm di tích tầm bảo, may mắn biết đâu lại tìm được một chút Thổ Tinh Thần Sa?
Kỳ Linh nhìn thấy Trần Quân yêu thích Thạch Linh, còn nhận làm nhi tử cũng rất cao hứng,
Nói xong, hắn rời phòng, trở lại tu luyện thất tiếp tục khai mạch.
Nhưng trước hết phải đợi thêm mấy tháng để hắn hoàn thành khai mạch chuyển sang Luyện Khí, như vậy mới có thể sử dụng phù triện độn thổ cái gì, đi tìm di tích cũng không thể trên trời đi, như vậy làm sao tìm được,
Chỉ thấy nàng lấy ra rất nhiều bảo thạch, ngọc thạch, kim khoáng loại hình lần trước thu trong Phúc Lang Bang bảo khổ mang ra để trước mặt, cho ăn Thạch Linh,
Lần đó chỉ là một cái đại di tích còn như vậy c·hết chóc khốc liệt, lần này Tiên Cung xuất hiện, không biết là sẽ thảm khốc ra sao,
Thạch Linh tay nhỏ sờ lên hắn chiếc mũi, trong đầu không ngừng kêu lên "U Pa! U Pa!" hai tiếng, để hắn nghe lòng dâng lên cảm xúc khó tả, ánh mắt mở to nhìn nó tràn ngập yêu thương, trong lòng cảm giác Thạch Linh đã là hắn thân sinh nhi tử vậy,
"Chủ nhân, xin chúc mừng!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc dù đang lúc đêm khuya, nhưng linh pháo phát ra ánh quang mạnh mẽ đã đánh thức nhiều kẻ Võ Giả đang ngồi tu luyện, cùng với tuần binh tiếng báo động, cả Thiên Nguyên Thành bỗng chốc bừng tỉnh.
Từ đó, hắn đã có nhi tử, mặc dù hay là Thạch Linh nhưng không có vấn đề, chỉ cần hắn trong lòng yêu thích vậy là đủ, còn là Nhân là Linh hay là Yêu chuyện đó với hắn không có một chút quan trọng,
Trần Quân không nói hai lời liền lấy ra Linh Thạch, nhưng lập tức bị Kỳ Linh chặn lại, "tôn kính chủ nhân, Thạch Linh đã đi ra, ngài cũng không cần lại lãng phí Linh Thạch,"
A nha !
Năm đó nếu như không có vị kia Đại Hạ cường giả dùng kinh thiên kiếm ý đánh g·iết địch nhân, có lẽ Thiên Nguyên Thành đã toàn quân bị diệt, thành trì cũng không duy trì cho tới bây giờ,
Nàng biết, Thạch Linh sở dĩ linh trí tăng cao, hẳn là do ăn vào Oán Hồn Dịch, này dịch là Uẩn Linh Hồ thu lấy Oan Hồn sau đó dựa vào đặc thù pháp trận hòa tan ra thành dịch, mỗi một ngàn Oan Hồn mới tạo ra một giọt Oán Hồn Dịch nhỏ xíu, dùng cho ăn Linh Thể,
Lại đợi cho một lát đến khi Thạch Linh ăn no, hắn bắt đầu câu thông bằng ý niệm hỏi nó, "Thạch nhi, ngươi bây giờ có thể cảm giác được bảo thạch sao ?"
Nói đến mất cân bằng hắn liền hiểu, cảm thấy Kỳ Linh hay là am hiểu nuôi dưỡng Linh Thể, hắn vì vậy toàn quyền cho nàng quyết định,
Ý nghĩ này quá tâm động,
Còn có như vậy?
. . . . .
Hay a!
Chỉ nghe Thạch Linh truyền lại ý niệm, khẳng định có thể, nhung giới hạn trong vòng ba mươi trượng, tức là nói, vượt qua khỏi trăm mét chiều sâu dưới đất là nó ngoài tầm cảm ứng, muốn tìm sâu hơn nó buộc phải đi xuống,
Trên đỉnh núi cao ngàn trượng, một cái kình thiên cột sáng đột nhiên xuất hiện xông phá trời cao, tỏa ra quang mang chói lọi, vầng sáng chiếu rọi lan đến bát phương, (đọc tại Qidian-VP.com)
Kỳ Linh là Linh Thể, tất nhiên hãy có cách riêng của mình để câu thông Thạch Linh, không chỉ nàng, bất kỳ Linh Thể đều là như vậy,
Hắn một tay hạ xuống, nhẹ nhàng đặt Thạch Linh lên một khối bảo thạch, chỉ thấy vù vù một cái chớp mắt, Thạch Linh đã hòa tan vào trong bảo thạch, biến mất không thấy, (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Văn Thạch, Trần là hắn tộc 'Họ' chính là tổ tiên truyền lại một cái không thể nào cải biến,
Chương 57: Thạch Linh xuất sinh
Biết được như vậy đáp án, Trần Quân bỗng dưng nảy ra một chủ ý, lập tức quay sang nói với Kỳ Linh, "Ta muốn cho Thạch Linh xuống dưới đất kiểm tra một vòng, nhưng trước đó ta muốn ngươi dạy cho nó biết di tích loại hình là như thế nào, cái gì là vật quý, nhìn thấy nên làm sao, các loại, ngươi đưa cho nó một cái trữ vật, thử xem có dùng được hay không,"
Sợ Trần Quân hiểu lầm, nàng hay là vội vàng mở lời giải thích: "Thạch Linh sức ăn rất lớn, lại nói ban sơ hay là cho nó ăn các loại đơn giản đồ vật có ít một chút linh lực, sẽ tốt cho Linh Thể chậm rãi tăng trưởng, nhiều quá năng lượng sẽ khiến cho Linh Thể phù phiếm mất cân bằng,"
Lúc nãy đã nghe nàng nhắc đến Oán Hồn Dịch nhưng mà chỉ nhìn Thạch Linh không có để ý, bây giờ lần nữa nghe nói rất là hiếu kỳ, hắn muốn biết nhiều hơn về loại này tốt dịch, hy vọng có thể nhiều tích lũy một chút ngay sau nuôi dưỡng Linh Thể nhiều hơn.
"Bởi vì ngươi bản mệnh là Thiên Cương Văn Thạch, vậy thì gọi là Văn Thạch tốt"
Nhìn thấy Trần Quân xuất hiện, Kỳ Linh sắc mặt vui mừng, nàng một tay chỉ vào Không Trọng Bảo Hạp trên bàn, tươi cười nói, "vừa rồi ta cho ăn Oán Hồn Dịch, không nghĩ đến nó nuốt xong bảy giọt liền phá thạch đi ra,"
Đúng lúc này!
Nó quang mang chiếu sáng một vùng rộng lớn, ngay cả ở cách xa hơn ngàn dặm Hồ Ngạn Thành vẫn có thể nhìn thấy một vùng trời sáng rực, giống như ánh sáng hừng đông, khác sáu tòa thành không cần phải nói, gần nhất Thiên Nguyên Thành ở cách ba trăm bảy mươi dặm bị ánh quang chiếu sáng tỏ rõ như ban ngày,
Chớp mắt, toàn thành quân binh cùng tướng lĩnh đều sợ hãi, đã có nhiều kẻ bắt đầu tháo giáp bỏ trốn.
"Tốt, ta chờ ngươi tin tốt,"
Nhìn xuống trên bàn, bây giờ bên trong Không Trọng Bảo Hạp viên kia đá đã phá toái, để lộ ra một khối Thiên Cương Văn Thạch như quả trứng, chỉ nghe răn rắc tiếng nứt vỡ vang lên, toàn khối Thạch bỗng dưng cử động nứt ra, sau đó một cái tiểu Thạch Linh có đủ tứ chi song nhãn vươn mình đứng dậy,
Trần Quân ánh mắt nhìn sang Kỳ Linh, mỉm cười cùng nàng nói một tiếng đa tạ, đây là hắn cám ơn công sức nàng mấy tháng qua mỗi ngày bỏ công chăm sóc Thạch Linh, để nó sớm xuất thế, chuyện này hắn rất hài lòng,
"Tôn kính chủ nhân, ngài đến,"
"Tôn kính chủ nhân, đây là ta nhiệm vụ, ngài không cần phải đa tạ." Nàng tuy trong lòng rất vui vẻ, nhưng biết mình là ai và trách nhiệm là gì, vậy là rất thức thời nói rõ: "ngài muốn tạ, đó là tạ Uẩn Linh Hồ vì nó đã sản xuất ra bảy giọt Oán Hồn Dịch, để ta cho ăn tăng lên Thạch Linh linh hồn, để nó sớm một chút đi ra."
Đây là Kỳ Linh theo lời Trần Quân, đem Binh Cung linh pháo bắn lên thiên không, tỏa ra linh quang dẫn dụ chúng nhân ánh mắt, để bọn họ đem nó tin tức Tiên Cung xuất thế truyền ra,
Đêm khuya,
Chúng nhân kinh hãi, lại càng kích động, phần nhiều cho là Tiên Cung hiện thế, bởi vì cái kia tin tức trước đó buổi chiều đã theo Binh Cung xuất hiện lan truyền đến trong thành, một phần ba thành dân đều biết chuyện này,
Lúc này Thạch Linh lại truyền đến ý niệm cho thấy nó muốn ăn, là muốn ăn thức ăn loại mà không phải Oán Hồn Dịch loại,
"Tôn kính chủ nhân, Oán Hồn Dịch là do Oan Hồn bị Uẩn Linh Hồ phân giải tạo ra, mỗi một ngàn đầu Oan Hồn phân giải mới tạo ra một giọt, dùng cho ăn Linh Thể tốt nhất, Người và Thú hoặc bất kỳ sinh mệnh xác thịt là không nên động dùng, Oán khí ngất trời sẽ tích tụ và xua tan Vận khí, sinh mệnh xác thịt động dùng sẽ bị Oán Khí làm mờ mất tâm trí, vận rủi quấn thân, mệnh vận gặp phải nhiều điều xấu không hay,"
Tiên Cung xuất thế, chỉ có Võ Giả là mừng rỡ tột cùng, bởi vì bọn họ cho rằng cơ duyên đột phá thay đổi vận mệnh đã tới, tất cả ồ ạt xông ra khỏi thành đi về phía Kỳ Vân Sơn, bằng nhanh nhất tốc độ chạy đi, một phần muốn tới trước tìm cơ duyên, nếu không các Cường giả tới hay là không còn cơ hội, kế tiếp là phải nhanh chạy ra khỏi thành, nếu không sẽ bị trưng binh bắt lính, bị buộc vào q·uân đ·ội tham c·hiến t·ranh giành Tiên Cung,
"Ta nhi tử a." Trần Quân không cần đắng đo làm ra suy nghĩ cái gì, quyết định nhận nó là nhi tử, còn đang suy nghĩ tìm một cái tốt danh đặt cho, (đọc tại Qidian-VP.com)
. . . (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.