Tinh Cương Tiên Bảo Lệnh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 96: Diêm Vương Điện sát thủ
Chiến đấu diễn ra ác liệt nhưng Dương Gia gia chủ Dương Tùng Lễ không có bất cứ tâm trạng để ý,
Lúc này, ở dưới thung lũng khung cảnh chiến đấu đã loạn thành một bầy,
Lâm Hy một cái gật đầu nhẹ nói, "thành giao!"
"Kia phi kiếm tốc độ, còn có ám chiêu theo sát phía sau, này phong cách hành sự rất giống Diêm Vương Điện sát thủ,"
Một thanh phi kiếm nhanh như ánh chớp lướt tới, muốn đánh lén Dương Tùng Lễ, nhưng lão nhân đã có cảnh giác, đột ngột xoay người né tránh, nhưng hành động này tạo ra cơ hội cho khác cao thủ tung đao chém tới, đao chiêu cuồng bạo muốn xé nát Dương Tùng Lễ ra làm hai đoạn,
Lâm Thế Kiệt bị Lâm Hy một câu khen ngợi làm cho sắc diện cứng đờ, khuôn mặt ngơ ngác đứng đó nhìn lấy Lâm Hy chờ đợi giải thích,
Lão nhân thân thể v·ết t·hương quá nặng, chỉ có chờ c·hết,
Chúng nhân lời nói cũng biểu lộ tán đồng ý kiến, "đúng nha, tại sao chúng ta phải cất công đi tìm đâu, bây giờ chỉ cần đem nàng c·ái c·hết tuyên truyền đi ra, không sợ Trần Quân là không sa vào lưới," (đọc tại Qidian-VP.com)
Dương Tùng Lễ nhẹ nhàng đặt tôn nữ nằm xuống, sau đó chậm rãi đứng dậy, trên tay vụt xuất hiện ra một thanh trường thương dài hai mét, toàn thân đen nhẻm, lưỡi thương sáng loáng, hàn khí lạnh lẽo lan tràn khắp nơi,
Nhìn thấy Tô Bắc Thần như vậy hạ mình đi lễ xin lỗi chính mình, Lâm Thế Kiệt cảm giác cực kỳ hãnh diện,
"Hoàng tử, ngài một chiêu này quá cao tay, Trần Quân nghe được tin Dương Như Ý c·hết còn không phẫn nộ và sa lưới,"
"Dương Tùng Lễ, chịu c·hết đi!"
Lâm Thế Kiệt nghe chúng nhân lời nói vuốt mông ngựa, chiếc mũi hếch lên, ngẩn cao đầu ra vẻ tự đắc,
Tô Bắc Thần, cùng với tất cả người có mặt, nghe được Lâm Hy lời nói tức thì hiểu ra, ai nấy song nhãn đều rực sáng,
Gã hỏi: "Vừa rồi là ai đánh g·iết nàng?"
Ở cách đó không xa, mấy trăm Dương Gia nhân được Dương Triết dẫn đầu binh trận đánh g·iết thêm một gã Đại Hạ Nguyên Tinh cảnh cao thủ, nhưng ở phía sau cũng có hai người bị phi kiếm đâm trúng, không có khí tức ngã xuống,
Lại đi qua một lát, Dương Tùng Lễ chém g·iết thêm một cao thủ, Lâm Hy rốt cuộc không nhịn được, quay sang nói với Lâm Chấn, "Ngũ thúc, ngài hãy xuống hỗ trợ bọn họ, chủ yếu là quấy phá không cho Dương Tùng Lễ rảnh tay chém g·iết chúng ta Lâm Gia tộc nhân,"
Dương Gia nhân số lượng không ngừng giảm xuống, kể từ lúc chuyển đổi binh trận từ thủ sang công, số lượng n·gười c·hết càng nhiều, chủ yếu là do Trúc Cơ tu sĩ ở trên núi phi kiếm bất ngờ đánh g·iết, không mất bao lâu đã g·iết mấy mươi người, trong đó, ẩn giấu trong bóng tối đánh g·iết Dương Như Ý người kia hay là g·iết nhiều nhất,
Đúng lúc một thanh phi kiếm lao tới, Dương Tùng Lễ mũi thương giơ cao chặn đứng, tiếp đó một cú xoay nhẹ tay, phi kiếm quấn một vòng rồi bắn thẳng về phía Quy Nguyên Giáo một vị Nguyên Tinh cảnh cao thủ, tốc độ cực nhanh,
Lão nhân bây giờ vẫn quỳ bất động ở đó, một lời nói cũng không có thốt ra, chỉ có đôi tay run rẩy ôm lấy tôn nữ, thần sắc giống như người mất hồn, bàn tay không ngừng vuốt ve nàng mặt, ánh mắt đỏ hoe căng muốn nứt, nước mắt không tự chủ tuông rơi,
Chúng nhân có mặt đều là một bộ ngơ ngác nhìn nhau, nhìn thấy đối phương trong mắt vẻ mờ mịt thì cùng nhau lắc đầu, duy chỉ có Trúc Cơ tu sĩ Lâm Chấn, Lâm Hy ngũ thúc, sắc mặt đầy ngưng trọng, cẩn trọng suy nghĩ một lát, nhẹ giọng nói ra,
Đúng lúc này, bên tai Lâm Hy vang lên một thanh âm già nua, giọng nói ồm ồm thật là khó nghe, "Lâm thiếu chủ, cho ta mười khỏa hạ phẩm Linh Thạch, ta sẽ ra tay g·iết Dương Gia gia chủ,"
Quy Nguyên Giáo giáo chủ Phạm Tinh hướng Lâm Thế Kiệt một cái chắp tay, mang theo giọng nịnh nọt lấy lòng nói ra, "hoàng tử thật là sáng suốt,"
Dương Tùng Lễ thân trên b·ị đ·âm thủng, máu tươi cuồng phún, hự rên một tiếng đau đớn, bàn tay cấp tốc đưa tay bịt lấy v·ết t·hương,
Dương Tùng Lễ trường thương vội vàng đưa ra cản phá đao chiêu,
Tô Bắc Thần là ai? Đây là Thiên Nguyên Tông thiếu tông chủ a, mà Thiên Nguyên Tông nhưng là Đại Hạ bách đại môn phái một trong, xếp thứ 72, môn hạ đệ tử có mấy vạn, trong tông có rất nhiều Vương Giả, ngay cả Đại Hạ Lâm Gia tổ tộc cũng không sánh bằng,
Chính lúc Lâm Thế Kiệt đang rơi vào tình thế khó xử, Lâm Hy đứng ở bên cạnh bỗng dưng ha hả cười lên, một tay vỗ vỗ vai Lâm Thế Kiệt cùng lên tiếng khen ngợi, "ngươi lần này làm không sai, cách này quả thật rất sáng suốt,"
Một tiếng quát lớn cất lên vang vọng hư không, "các ngươi muốn c·hết!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Chiến đấu không có dừng lại, chỉ có ngày càng quyết liệt, căng thẳng, (đọc tại Qidian-VP.com)
C·hết đi!
Lâm Thế Kiệt một cái chắp tay hoàn lễ, bộ dáng nghiêm túc chân thành cất giọng nói, "Tô thiếu tông chủ, ngài không cần như vậy ái nái, ta thật sự không có để bụng, nếu không, ta trèo cao gọi ngài một tiếng Tô huynh, làm một cái bằng hữu lời nói cũng không cần câu nệ,"
Dương Tùng Lễ ngước mắt nhìn lên, nhìn thấy từng người vẻ mặt hung ác, tư thế hành động một chớp mắt này tất cả đều lưu lại trong trí nhớ,
Lâm Thế Kiệt bị Tô Bắc Thần một câu nói chẹn ngang họng không biết làm sao giải thích, bởi vì chuyện này cùng gã không có bất cứ liên quan, đều là do người khác cùng gã phụ vương đi làm,
Lâm Thế Kiệt lúc này trong lòng cũng là cực kỳ cao hứng, gã quay sang Phạm Tinh nghiêm giọng ra lệnh, "Phạm Tinh giáo chủ, ta thấy ngươi hãy nhanh tận dụng lần này cơ hội, đem bên dưới Dương Gia nhân cho ta quét sạch, chỉ cần làm tốt biểu hiện, ta sẽ tấu lên phụ hoàng ghi cho ngươi một công, từ đó Tam Giáo Quy Nguyên có thể ở Đại Ngu vương quốc mở ra đạo thống,"
Lâm Thế Kiệt cũng là cực kỳ kích động cười nói, "còn có Dương Gia lũ kia con chuột, bắt trọn những người này, không tin bọn chúng là không thò đầu ra,"
G·i·ế·t!
Bỗng dưng!
. . .
Tô Bắc Thần nghe nói càng là nhíu mày,
Trong vòng chiến, Dương Gia gia chủ Dương Tùng Lễ bây giờ trên thân nhiều lắm v·ết t·hương, nhưng vẫn kiên cường xuất thương đánh trả đám Nguyên Tinh cảnh cao thủ hợp lực vây công,
Trường thương thành công cản lại chiến đao, nhưng bất ngờ một thanh khác tiểu phi kiếm không có khí tức âm thầm xuất hiện vụt bắn tới,
Lâm Chấn dẫn đầu xông tới,
"Như Ý, ngươi yên tâm ra đi, đợi gia gia g·iết hết chỗ này người, sau đó sẽ theo ngươi, sẽ cùng ngươi thực hiện năm đó lời hứa, cùng nhau chu du thiên hạ," (đọc tại Qidian-VP.com)
Đã Lâm Thế Kiệt mở lời, Phạm Tinh cũng chớp lấy cơ hội, chắp tay một bái nói ra, "Tuân lệnh hoàng tử!"
Chương 96: Diêm Vương Điện sát thủ
Lâm Hy cười cười, nói ra: (đọc tại Qidian-VP.com)
Đứng ở trên núi nhìn xuống, Lâm Hy nhóm người thấy được Dương Tùng Lễ một người một thương đấu hơn mười Nguyên Tinh cảnh cao thủ, nhưng còn chém g·iết hai người, đánh trọng thương hai kẻ, vẻ mặt có chút nghiêm lại, không ai nói một lời,
Dương Gia nhân nhìn thấy Dương Tùng Lễ b·ị t·hương, trong lòng giận dữ, gào thét một tiếng "g·iết" dốc toàn lực g·iết ra, muốn lao tới ứng cứu,
Nhưng đúng lúc này!
. . . . .
Phốc xuy ~ một tiếng nhẹ vang, tiểu phi kiếm từ sau lưng xuyên phá thân thể mà ra,
Nhưng mà, đám Nguyên Tinh cảnh cao thủ vây quanh nào bỏ qua cơ hội tốt, đúng lúc Dương Tùng Lễ mất đi chiến lực, lập tức xuất chiêu lao tới, muốn nhân cơ hội chém g·iết,
Quan trọng là bây giờ gã có giải thích như thế nào cũng không còn ý nghĩa, bởi vì Dương Như Ý đ·ã c·hết,
Ngay vừa lúc Dương Tùng Lễ muốn truy theo g·iết, năm gã Nguyên Tinh cảnh cao thủ khác lập tức lao đến chặn đánh, lát sau lại có thêm mấy gã cao thủ chạy đến gia nhập vòng chiến, chỉ thấy Dương Tùng Lễ trường thương trên tay không ngừng dũng động xuất chiêu đâm ra, soạt soạt soạt mấy chiêu, chớp mắt một gã khác cao thủ bị trúng thương lui ra vòng chiến,
Gia chủ !
"Dương Như Ý c·ái c·hết, chính là tốt nhất biện pháp, bởi vì như vậy sẽ kích nộ Trần Quân, để hắn tự mình xuất đầu lộ diện, không cần ai trong chúng ta phải cất công truy tìm,"
Chính là Tô Bắc Thần cũng không có chút nào hiểu ra Lâm Hy lời nói bên trong ý tứ, gã đôi mắt nheo lại nhìn trực diện vị này Lâm Gia thiếu tộc trưởng, chờ đợi một câu tiếp theo,
Khác đao kiếm đồng loạt chém ra,
Oanh ~
Tô Bắc Thần cũng là nhẹ gật đầu, xem như đồng ý Lâm Thế Kiệt lời nói thỉnh cầu, chuyện này đối với gã cũng không có hại, ngược lại kết bằng hữu cùng Lâm Thế Kiệt sẽ càng làm cho kế hoạch đánh chiếm An Nam Thành dễ dàng thuận lợi, không có mặt xấu tại sao không làm đâu,
Lâm Chấn một tiếng ừ nhẹ, thả ra phi kiếm giẫm nó lao xuống, không mất bao lâu liền gia nhập vào trận chiến,
Tô Bắc Thần ánh mắt lạnh lùng nhìn tới Lâm Thế Kiệt, giọng trách cứ nói, "các ngươi Đại Ngu Lâm Gia có thể thuê sát thủ không sai, nhưng tại sao không nói cho bọn họ, Dương Như Ý là mấu chốt nhân vật, trước khi tìm được Trần Quân tung tích hạ lạc, là không nên đánh g·iết nàng?"
Nói xong, Phạm Tinh dẫn theo Quy Nguyên Giáo mười mấy vị Nguyên Tinh cảnh cao thủ lướt xuống dốc núi, hối thúc giáo chúng gia nhập chiến đấu,
Chính là Tô Bắc Thần cũng quay sang Lâm Thế Kiệt chắp tay, lời nói biểu thị ái nái, "vừa rồi Tô mỗ lời nói không đúng, Lâm huynh xin đừng để bụng,"
Phốc xuy ~ một tiếng nhẹ vang, vị này Nguyên Tinh cảnh cao thủ bất ngờ bị phi kiếm đâm xuyên, tay ôm lấy v·ết t·hương trợn mở to mắt, một bộ không thể tin ngã xuống,
Nhìn thấy chúng nhân ánh mắt biểu lộ ngơ ngác cùng khó hiểu, Lâm Hy trong lòng càng cảm thấy khoái ý dâng trào,
Tiếp đó, Dương Tùng Lễ một cước giẫm mạnh, chân đạp bộ pháp bắn ra, trường thương trên tay đâm thẳng đến một gã Quy Nguyên Giáo cao thủ, cùng lúc chân nguyên bạo phát, ong ~ một tiếng chấn động đánh bay gã ra ngoài, ngã xuống trượt dài trên đất,
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.