Tình Đầu Là Em
Nho Xanh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 21: Em Cứ Thử Đi Rồi Sẽ Biết
"Đi! Đi về chổ của mày đi. Đừng có phá tao"
"Hừ! An Di tao đang chỉ cách cho mày đấy"
Ôi chu choa..!!!
"Lâm D·ụ·c Thần! Anh còn đứng thừ lừ ở cửa làm gì? Mau lại đây dạy em học!"
Lời chưa nói hết thì đã bị con Phương Thảo chen ngang rồi
Tôi vội cố gắng tập trung lại mà nghe lão giảng. Nhưng màkhông tập trung được bởi vì hai cái chữ quyến rũ của lão nói, nó cứ bay lòng vòng quanh đầu! (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôi la lên một tiếng, thì thấy Lâm D·ụ·c Thần đưa tay ra, vội vàng nắm lấy tay lão để lão kéo lên. Nhưng ai ngờ lão không kéo lại mà lão còn bị tôi kéo xuống, cả hai nằm la lết dưới đất
"Tao thấy con Thảo nó nói đúng đấy! Đàn ông ai mà chả có thú tính? Haha... tao nghĩ thầy Lâm chắc cũng không ngoại lệ đâu nhỉ?"
"Đúng đấy! Mày chưa thử thì làm sao mà biết?"
"Em... em đi xuống nhà lấy... lấy nước uống!"
Lâm D·ụ·c Thần ơi là Lâm D·ụ·c Thần! Anh đừng có khiến em thất vọng!!
Haha, tôi nhìn cái áo rồi lại nhìn chính bản thân mình. Thật là tôi đã bình thường rồi cho dù mặc cái áo đó vào thì cũng chả thay đổi được g
Tôi liếc hai đứa nó, nhẹ giọng mà phản bác
Là lão có tính tự chủ rất cao à nha
"Quan hệ bí mật!"
"Sao chân tay anh lại yếu xìu vậy? Có cái kéo lên cũng kéo không được? Lâm D·ụ·c Thần rốt cuộc anh có phải là đàn ông hay không vậy?"
"Tao với lão có gì đâu mà phải đi quyến rũ này nọ?"
Thân tôi thì ốm mà cái áo thì rộng thùng thình, do chiều cao của tôi có 1m66, nên khi mặc áo vào thì nó rất dài mà che lấp cả cái quần đùi tôi đang mặc
Đúng lúc này Lâm D·ụ·c Thần cũng mở cửa bước vào. Tôi thấy lão đứng hình ở cửa mà nhìn chầm chầm vào tôi
Tôi khó chịu quay lại nhìn lão nói
Tôi ngó xuống nhìn toàn thân mình, đôi chân trắng, rồi lại nhìn... lại nhìn
Qua 1 tiếng sau, khi lão đang giảng bài. Tôi thấy không có chuyện gì sảy ra cả, thì âm thầm thở phào nhẹ nhõm
"Anh có phải là đàn ông hay không? Thì em cứ thử đi rồi sẽ biết!"
Tôi nằm ở trên người lão, một tay chống lên người, liếc nhìn lão tức giận lên tiếng (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 21: Em Cứ Thử Đi Rồi Sẽ Biết
Đột nhiên mặt nóng lên, vội định thần lại, sau đó thì đi đến bàn học ngồi xuống
Trong lòng thầm nghĩ, hay là thử xem sao nhỉ?
Khoảng 15 phút sau, tôi mở cửa bước ra, đứng trước gương ngắm ngía. Đúng là như hai đứa đó nói, mặc vào đúng là làm nổi bậc làn da của tôi
"Mặc... Mặc ngủ? Quyến rũ?"
"Đúng vậy! Da mày trắng mà áo lại màu đen nữa. Mày mặc vào chắc sẽ rất hấp dẫn... Haha"
Lâm D·ụ·c Thần nếu mà nhìn thấy thì sẽ ra sao?
Đột nhiên không nghe thấy tiếng lão nói nửa, tôi ngẩn mặt lên nhìn. Thì thấy lão đang nhìn chằm chằm tôi bằng một ánh mắt rất là nóng rực
Tôi nhỏ giọng nói, chuyện này nói phải cẩn thận. Trong lớp tôi bà tám rất nhiều, sơ sẩy một chút là c·h·ế·t
Và thế là đến tối, khi cả nhà ăn cơm đã xong. Ba mẹ tôi thì đi về phòng, còn tôi đang chuẩn bị rửa chén thì bị lão ngăn lại
Tôi cầm lược vừa chải đầu vừa nói
"Cút về chổ ngồi hết cho bà!!!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôi đứng hình khi nghe lão nói, lão nói tôi rất quyến rũ?
Minh Anh cười nham hiểm nhìn tôi
"Mày có dám thử hay không?"
Lão nhìn tôi như thế là ý gì?
"Mày nghĩ lão sẽ như vậy à? Nếu lão mà nổi thú tính thì lão đã không là Lâm D·ụ·c Thần rồi!"
Nói về việc gì thì tôi không giám chắc chắn, nhưng sống với lão từ nhỏ, riêng về việc này thì tôi chắc chắn
"Áo đó để tối mày mặc ngủ! Và cũng rất thích hợp để quyến rũ thầy Lâm"
"Hừm... Đúng là rất đẹp! Lại... rất quyến rũ!"
Tôi nhăn mặt ngồi nhìn hai đứa chúng nó, kẻ lăn người xê, làm tôi muốn nổi đóa cả lên
Đấy! Tôi thấy vẫn rất bình thôi. Đúng là có thể mặc ngủ. Chứ có cái gì gọi là quyến rũ đâu?
Lâm D·ụ·c Thần tiến lại bồn rửa chén, vừa nói tay vừa động thủ
"Thấy sao? Cái áo này rất đẹp mà đúng không? Nếu bỏ thì chẳng phải là phí rồi?"
Tôi ngáo ngơ nhìn Phương Thảo, trong đầu tôi bây giờ đang hiện lên mấy cô gái mà mặc đồ đi quyến rũ đàn ông
Lâm D·ụ·c Thần hắng giọng, như có như không liếc nhìn tôi cười nói (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôi nói rồi liền đi lên phòng, cầm cái áo sơ mi đen hồi sáng, một cái quần đùi và khăn, đi vào nhà tắm
Phương Thảo và Minh Anh cùng nhau lên tiếng (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ok! Ok! Vậy cái đống chén này giao cho anh"
"Em lên phòng tắm đi! Chén này để anh rửa cho. Trời nay lạnh lắm nếu không tắm sớm thì sẽ dễ bị cảm lắm đấy!"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.