Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 57: Chương 57

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 57: Chương 57


Sau đó, ông quay sang dặn con trai: "Viên Chu, con về trường trước đi." (đọc tại Qidian-VP.com)

Oanh Oanh không nói gì thêm, nhưng cũng buông đứa trẻ ra. Cổ nó lúc này in hằn một vết cháy do linh khí để lại, trông có vẻ đáng thương.

Đứa trẻ vội lắc đầu, rồi nhận ra cô thực sự không định g.i.ế.c mình, bèn ngừng khóc. Nó cứ thế đi theo cô, ngoan ngoãn gọi "chị" hết lần này đến lần khác. (đọc tại Qidian-VP.com)

Oanh Oanh nhìn theo, rồi nhàn nhạt nói: "Bạn học Viên, hy vọng cậu có thể giúp tôi giữ bí mật, đừng nói chuyện của tôi ra ngoài."

Nghe vậy, Viên Chu mới gật đầu, nhưng trước khi đi, cậu ta vẫn lén nhìn Oanh Oanh, đôi tai đỏ ửng.

Viên Thành Quân chắp tay cảm tạ: "Sư phụ, thật sự cảm ơn ngài. Tôi đã cho người đi điều tra chuyện của vợ tôi và Cao Thắng, chắc sẽ sớm có kết quả."

Oanh Oanh suy nghĩ một chút rồi nói: "Vậy cứ giữ giá một nghìn?"

Một lúc sau, Viên Thành Quân gọi điện xong, quay trở lại. Oanh Oanh đơn giản kể lại chuyện về đứa trẻ đó. Nghe xong, sắc mặt ba người đàn ông tái mét. Nghĩ đến tiếng hét chói tai vừa rồi, họ không khỏi tin lời cô.

Viên Thành Quân nghe vậy thì vội vàng lắc đầu: "Một nghìn thì quá rẻ! Bên ngoài, thầy phong thủy chỉ xem đơn giản thôi cũng lấy ít nhất mười vạn!"

Viên Chu lập tức đáp: "Cô yên tâm, tôi sẽ không nói linh tinh đâu."

Chương 57: Chương 57

Viên Chu có vẻ do dự. Thấy vậy, Oanh Oanh nói: "Cậu cứ yên tâm về trường, ấn đường của cha cậu đã tan hết sát khí rồi, sẽ không còn nguy hiểm đến tính mạng nữa."

Trước đây, Đào Hải Diệp bán hai trăm một lá, cô nâng lên năm lần, nhưng thời buổi này một nghìn tệ cũng gần bằng nửa tháng sinh hoạt phí của một gia đình bình thường, có vẻ hợp lý. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đào Hải Diệp nhận lấy, cẩn thận hỏi: "Sư phụ, ngài định bán bao nhiêu tiền một lá bùa? Trước đây tôi bán cho Viên tiên sinh là một nghìn."

Cô không muốn quá nhiều người biết đến, nhất là khi sắp tới còn phải nhập học ở trường trung học Tiệp An.

"Chị không g.i.ế.c em sao?" Đứa trẻ run rẩy, co rúm dưới chân cô, không dám chạy trốn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Những thầy phong thủy ông ta từng tìm trước đây đều nói không phải vấn đề âm trạch hay dương trạch, nhưng vẫn thu ông ta mười vạn một lần.

Chờ Viên Chu rời đi, Oanh Oanh đưa mấy lá bùa trong tay cho Đào Hải Diệp: "Ông chủ Đào, ông vẫn bán thứ này chứ?"

Đứa trẻ có thể cảm nhận được linh khí. Những loại *m v*t như nó sợ nhất chính là linh khí, vì chủ nhân của nó chỉ dựa vào tà thuật mà không có linh khí, còn cô gái trước mặt lại khác. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tôi trông giống nữ ma đầu g.i.ế.c người vô tội lắm à?" Oanh Oanh nhướng mày hỏi ngược lại.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 57: Chương 57