Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 18: Lục Kha cơ duyên

Chương 18: Lục Kha cơ duyên


. . .

Buổi chiều, Phúc lão chủ động đến nhà tìm Lục Na.

"Tiểu Na Na, ngươi cái kia sủng lương đã có người mua." Phúc lão vừa nhìn thấy Lục Na đã chủ động báo ra tin vui, ngờ đâu nàng đã biết trước cho nên cũng không có chút gì biểu hiện bất ngờ.

"Ta đã biết!" Lục Na cũng không che giấu, chủ động nói: "người kia là ta giới thiệu đến, cũng đem sủng lương giá trị ấn định là 15 bạc, sẽ không có trả giá."

Phúc lão có chút giật mình, bộ dáng giống như hiểu được điều gì, mỉm cười nói: "thì ra là vậy, ta nói làm sao người kia lại chủ động đem 15 bạc giao ra và dứt khoát rời đi cũng không trả giá."

Phúc lão nói đến đây, bàn tay bất giác xoa vào nhau, nụ cười trên môi càng là nồng đậm, ánh mắt nhìn Lục Na giống như một tiểu tài chủ nhìn thấy kim lượng lóa mắt trước mặt đồng dạng.

"Tiểu Na Na, loại này sủng lương ngươi có còn nữa hay không a?"

Nhìn thấy Phúc lão bộ dáng, Lục Na biết lão đã tâm động với mối làm ăn này liền nói: "trước mắt không có, nhưng định kỳ mỗi ngày có thể cấp ra 10 gói, bắt đầu từ sớm mai có thể nhận hàng."

Lục Kha cuối buổi chiều sẽ về đến nhà, có nguyên liệu Lục Na mới có thể bắt tay luyện chế huyết tinh và cốt xương toái phấn, hai thành phần chủ yếu của sủng lương, cái khác loại nguyên liệu chỉ là phụ gia, nàng có thể hiện tại bào chế ra nhưng không dùng cho ăn.

Không có hai loại chủ nguyên liệu huyết tinh và cốt xương toái phấn mà nói, sủng lương chỉ là bình thường loại, thậm chí thua kém loại khác sủng lương, đem ra bán giá 15 bạc tất sẽ bị người ném trở về.

Ném trở về đó là chuyện nhỏ, mất hết danh tiếng và uy tín sẽ không còn được ai tin tưởng, việc làm ăn sau đó cũng không cần nghĩ tới.

"Mười gói một ngày?" Phúc lão trong lòng thầm tính toán, mỗi gói sủng lương tiền lãi 5 bạc, nếu như bán hết 10 gói mỗi ngày sẽ kiếm ít nhất 50 bạc, số tiền này bằng hiện tại một phần ba doanh thu một ngày, đáng nói là con số này chỉ là lợi nhuận ròng, còn là người chủ động tìm đến cửa đưa tới, không có cái gì khổ cực phí.

"Tốt a!"

Phúc lão ước lượng thị trường nhu cầu bất quá cũng khoảng 10 gói là tối đa, bởi vì loại này sủng lương chưa có danh tiếng, đợi ngày sau khẳng định được tên tuổi, có thể sẽ tăng lên, lúc đó tăng lên sản lượng không muộn.

Cùng Lục Na thỏa thuận xong quy tắc bảo mật và giá cả, Phúc lão vui vẻ rời đi.

. . .

Phong Sơn dãy núi.

Mấy ngày này hung thú trở nên khan hiếm, Lục Kha đã phải chạy đoạn đường rất xa đi tới phía bắc Nam Phong Hồ để tìm hung thú, ai ngờ được hắn bị lạc đường, thay vì trở về hắn càng đi càng xa.

Nước mang theo đã uống cạn, Lục Kha quá khát đành phải ưu tiên tìm nguồn nước uống, tìm kiếm khá lâu rốt cuộc nhìn thấy một hồ nước nhỏ nằm dưới thung lũng, hắn mang theo Lục Bạch chủ động đi xuống.

Hồ nước rộng ba trăm mét khoảng chừng, xung quanh không có cây cối mà chỉ toàn là đá núi trơ trọi, nước hồ lắng đọng không có bất kỳ gợn sóng, Lục Kha lần theo bờ đá đi xuống cũng không thấy nguy hiểm gì.

Hắn nhẹ thở phào, một chút buông lỏng cảnh giác ngồi xuống, lấy ra ống nước cho thu.

Vừa mới đưa nước lên uống, bỗng đâu một chiếc xúc tu màu đen từ dưới hồ vụt bắn ra đem hắn đôi chân quấn chặt, kéo mạnh vào trong hồ, Lục Kha phản ứng quá chậm, khi nhận ra bị tấn công cả người đã rơi vào trong nước, đôi chân và chiếc cổ đã bị xúc tu to lớn cho quấn chặt.

"Lục Bạch, cứu ta!"

Lục Kha trong đầu ý niệm câu thông Lục Bạch, đem nó triệu hồi đi ra. Một ánh chớp lóe lên, Lục Bạch xuất hiện ra trong hồ nước, nó vừa nhìn liền đã nhận ra Lục Kha rơi vào tình trạng ngạt thở, vội vàng lao thẳng vào xúc tu quấn ngang cổ, đem xúc tu huyết nhục thôn phệ cắt đứt, giải thoát cho hắn khỏi bị c·h·ế·t ngạt.

Nhưng mà tình thế không có lạc quan, khi đầu này quái vật vậy mà đem Lục Kha kéo thẳng vào đáy hồ sâu hàng trăm mét, nó xúc tu co rụt lại tốc độ rất nhanh, Lục Bạch dùng toàn lực truy theo cũng không kịp.

Lục Kha bị nước hồ dìm sặc, cho rằng hẳn phải c·h·ế·t không nghi ngờ, nhưng đột nhiên xúc tu rụt mạnh đem hắn kéo vào hang sâu xuyên qua mặt nước vào một thạch động tối tăm, bên trong không khí ẩm ướt lạnh lẽo tràn ngập không gian, nhờ đó mà Lục Kha bắt lấy cơ hội thở dốc.

Vận khí để hắn may mắn không c·h·ế·t trong hồ, nhưng lại đối diện nguy cơ chưa từng có, một đầu quái vật to lớn khủng bố giương tròng mắt đỏ nhìn lấy Lục Kha, nó bộ dáng có mấy phần giống loài Thâm Hải Cự Chương, nhưng khác biệt ở chỗ nó xúc tu có gai và bộ dạng không giống Thủy Quái, ngược lại mang đặc điểm của Ma Vật.

Trước mắt Lục Kha đối diện chính là Bách Túc Ma Trùng, một loài ma vật kinh khủng bậc nhất Hoang Nguyên Chi Địa, quá khứ từng có một đầu Bách Túc Ma Trùng Thập Giai Đỉnh Phong trấn giữ Đông Hoang Lạc Hà Sơn, ngay cả mười bảy vị Chiến Đế vây công đều bị nó đánh bại, loài người buộc phải vận dụng nguyên binh mới đem nó diệt sát

Bây giờ trước mắt đầu này Bách Túc Ma Trùng chỉ mới đạt Nhị Giai đỉnh phong, trên thân mọc ra hơn hai mươi xúc tu, tất cả đều thả lan tràn trong nền động, trông bộ dáng gớm ghiếc rất giống địa trùng tử.

Bách Túc Ma Trùng quấn lấy Lục Kha giơ cao trước mặt, đem đứa nhỏ chổng ngược để hắn nhìn thấy nó bộ dáng kinh hãi muốn tuyệt.

Ma vật!

Lục Kha từng nghe người dân nhiều lần kháo nhau rằng, Ma Vật đặc điểm nhận biết chính là nó trên thân quanh quẩn âm sát chi khí dày đặc, loại này khí tức rất có hại cho thân thể con người, một khi bị nhiễm tất phải trọng thương.

Trước mắt quanh thân Bách Túc Ma Trùng âm sát chi khí xuất hiện dày đặc, làm cho không gian cũng tràn ngập lãnh khí, duy Lục Kha không hiểu là âm sát chi khí đối với hắn làm sao không có hiệu quả, hắn rõ ràng cảm giác được một luồng khí tức âm lãnh quấn chặt lấy chân nhưng khi xâm nhập vào thân giống như biến mất không còn.

Phát hiện này để Lục Kha bắt đầu chú ý nhiều đến thân thể, hắn nhắm mắt dùng tinh thần chi lực lần theo đôi chân dò xét hướng đi của âm sát chi khí, phát hiện khí tức âm lãnh xâm nhập vào huyết nhục cơ thể thì biến mất không còn.

A, là ta huyết nhục cắn nuốt.

Lục Kha động dung.

Huyết nhục là không thể nào cắn nuốt, trừ phi đó là. . .

Nguyên lực!

Hắn tu luyện ra nguyên lực nhưng nó quá mức nhỏ bé, luôn ẩn giấu trong huyết nhục không ra, bây giờ vậy mà phát hiện nó đem âm sát chi khí cho cắn nuốt, vậy có phải hay không hắn cũng có thể đem nó hấp thu?

Không cần nghĩ nhiều, Lục Kha lập tức vận chuyển Thú Pháp, chỉ thấy một luồng kình bạo âm sát chi khí tràn vào miệng mũi đi vào trong thân, chớp mắt bị huyết nhục hấp thu biến mất.

Thật có thể!

Âm sát chi khí bị hấp thu nhưng Lục Kha không cảm nhận được huyết nhục có bất kỳ biến hóa, giống như là trâu đất xuống biển đồng dạng, mất tích không để lại bất kỳ dấu vết.

Mặc dù không có mang lại cái gì thành quả, Lục Kha vẫn là điên cuồng vận chuyển Thú Pháp hấp thu âm sát chi khí, lực cắn nuốt cũng theo thời gian trôi qua mà tăng lên không ngừng, nhưng Bách Túc Ma Trùng nào có để cho hắn thảnh thơi tu luyện, nó xúc tu đen hắn chuyển dời, chiếc miệng đầy răng nhọn mở rộng giống như muốn đem Lục Kha nuốt chửng.

Đúng lúc này Lục Bạch từ dưới nước lao ra, tốc độ cực nhanh xông về phía xúc tu đang nắm lấy chân Lục Kha, nhưng mà những xúc tu khác chợt động, vút vút xuyên qua không gian quất thẳng về phía Lục Bạch.

Phanh một tiếng vang, Lục Bạch bị xúc tu đánh bay va vào vách đá, nhưng mà nó không có dừng lại, lại tiếp tục xông ra nhưng lần này là hướng về phía mặt đất một cái xúc tu xuyên phá.

Phốc!

Huyết nhục bắn ra, xúc tu bị Lục Bạch xuyên phá.

Lục Bạch ở trong xúc tu phá ra một con đường, vừa cắn nuốt huyết nhục vừa xông lên, tiến dần về phía thân lớn.

Ngay lúc Lục Kha bị xúc tu ném vào trong miệng, Lục Bạch phá thể chui ra, nhanh như chớp lao về phía miệng Bách Túc Ma Trùng, những tưởng cả hai sẽ đồng thời bị nuốt chửng, ngờ đâu ở lúc tối hậu Lục Bạch cong đuôi quất mạnh về phía Lục Kha, đem hắn đánh bay ra ngoài.

Lục Bạch!!!

Lục Kha hét lớn, nhưng Lục Bạch đã không thấy bóng dáng, nó cú đánh vừa nãy đã dùng hết lực lượng đem Lục Kha đưa tiễn nhưng cũng để nó rơi thẳng vào trong miệng Bách Túc Ma Trùng.

Chiếc miệng lập tức khép lại, ma vật ánh mắt đỏ ngầu nhìn xuống Lục Kha, nó giống như đã nổi giận, một cái xúc tu xông ra nhưng lần này Lục Kha đâu có ngốc đứng im tại chỗ chờ c·h·ế·t, hắn lập tức chạy về phía vách đá, chui vào khe hẹp giữa hai vách đá cố thủ trong đó không ra.

Khe hẹp vừa đủ Lục Kha một người lọt qua, xúc tu bất quá chỉ vươn ra chạm đến thân hắn, không thể đem thân thể cho quấn quanh. Hắn chính muốn lợi dụng địa thế tránh né không để Bách Túc Ma Trùng đem mình bắt đi.

Vụt vụt liên tục mấy mươi xúc tu xuất ra, Bách Túc Ma Trùng huy động tất cả nó tu, đem chúng tu đầu biến thành mũi nhọn đâm tới Lục Kha, muốn đem hắn ép ra khỏi khe đá.

Nhưng mà Lục Kha đánh c·h·ế·t cũng không ra. Hắn dùng toàn lực bám trụ lại khe đá, mặc cho tu đầu đâm phá quất mạnh liên tục cũng gắng chịu đựng.

Phanh phanh tiếng vang liên tục, Lục Kha bị tu đầu đánh cho máu huyết chảy dài, nhưng càng đánh Lục Kha càng phải tiến sâu, đồng thời trên thân Thú Pháp không ngừng vận chuyển đem âm sát chi khí liên tục cắn nuốt.

Âm sát chi khí điên cuồng tràn vào thân thể, bị thần bí nguyên lực hấp thu, những nơi huyết nhục bị đâm rách Lục Kha liền dụng Thú Pháp dẫn dắt âm sát chi khí hội tụ, tức thì một màng kinh người xảy ra, huyết nhục lấy mắt thường nhìn thấy sinh sôi lấp đầy, không mất bao lâu liền chữa trị cho liền lại.

Chính Lục Kha cũng rất kinh hỉ với phát hiện này, trong lòng mừng rỡ như điên.

Nếu như âm sát chi khí có thể để huyết nhục sinh sôi, vậy nếu như hắn lợi dụng Bách Túc Ma Trùng xúc tu đem sống lưng khuyến tật đánh nát, sau đó chữa trị đây?

Không cần nghĩ ngợi, Lục Kha quyết định liều mạng.

Dù sao tình huống hiện tại cũng không có nhiều chọn lựa, biết đâu Bách Túc Ma Trùng thật đem hắn khuyết tật chữa trị đâu.

Lục Kha xoay người đem mình sống lưng khuyết tật chủ động đưa ra, để cho đầu tu đâm phá, không ra hắn dự đoán, mấy mươi chiếc tu đem hắn sống lưng đâm thành cái sàng, đập cho máu thịt be bét, mặc dù đau đớn muốn c·h·ế·t và nửa thân thể gần như tê liệt, Lục Kha vẫn cắn răng vận dụng Thú Pháp Luyện Cốt đem sống lưng từng đốt xương cho phá toái.

Từng chiếc từng chiếc đốt xương liên tiếp sụp đổ, cùng với xương sườn bị Luyện Cốt chấn nát thành bột mịn, mỗi khi chấn nát một đoạn xương hắn thống khổ kêu thảm, nếu không phải còn có tinh thần chi lực chèo chống, Lục Kha hẳn đã chìm vào hôn mê, cũng rất có thể sẽ không bao giờ tỉnh lại được nữa.

A a a !!!

Đau đớn, thống khổ, nỗi đau dày xé không thể chịu đựng để hắn thét dài một tiếng, đúng lúc âm sát chi khí ồ ạt tụ đến, bị nguyên lực thần bí hấp thu đồng thời đem huyết nhục xương cốt đồng thời chữa trị, từng đốt xương trắng được gây dựng hoàn hảo, từng khối huyết nhục cùng với kinh mạch đứt đoạn không ngừng tân sinh.

Loại này thần bí nguyên lực, mặc dù phải cắn nuốt âm sát chi khí mới có hiệu quả nhưng là tác dụng quá kinh người, từng đốt xương chữa trị hoàn hảo không có tì vết, từng khối cơ bắp huyết nhục liền lạc như chưa từng bị thương, để cho Lục Kha cảm giác giống như lần nữa sinh ra, lần này thân thể không còn là khuyết tật.

Họa phúc tương y, phú quý hiểm trung cầu, lần này mạo hiểm đem huyết nhục và xương cốt đồng thời phá hủy và chữa trị, Lục Kha nhận được thành quả vượt quá mong đợi, sống lưng khuyết tật khỏi hẳn, còn được thần bí nguyên lực gia trì để cho huyết nhục xương cốt một lần cường hóa, hiệu quả khá hơn nhiều so với bình thường Luyện Thể.

Điều này để cho Lục Kha hết sức vui mừng, cũng tìm ra một hướng đi mới, đó là lợi dụng âm sát chi khí và nguyên lực đồng thời Luyện Thể.

Phương pháp này so với Lục Na dùng thái dương chi lực Luyện Thể có dị khúc đồng công, hiệu quả rất không tồi.

. . .

Chương 18: Lục Kha cơ duyên