Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1765-1766
“Cảm ơn anh vì chuyện hôm nay.”
Bùi Sam Sam liên tục đáp:
“Dẫn tôi vào nhà tắm đi.”
“Anh… anh làm gì đấy? Thuốc còn chưa bôi xong đâu.”
Ngoài vai, lưng anh còn nhiều vết bầm khác.
Yết hầu Daniel khẽ chuyển động, anh dời mắt đi, đúng lúc nhìn vào gương.
“Tôi đã nói vậy sao?”
“Chị Sam Sam, chị có nhầm phòng không? Em không..............”
Bùi Sam Sam khẽ nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Daniel nhướn mày:
“Lần sau cái gì mà lần sau, tôi…”
Bùi Sam Sam vừa cầm bàn chải vừa đáp:
Rõ ràng là anh cố tình.
“Chẳng lẽ không nên à?”
Cô thắt nút băng gạc, nói:
Bùi Sam Sam cầm lấy thuốc và băng gạc bên cạnh: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vậy nếu anh không sao, tôi về đây.”
rõ ràng ý là vậy mà!
“Chính anh nói không cần cảm ơn mà.”
“Cái này bị d.a.o gây ra à?”
Khi Bùi Sam Sam quay lại, trước mắt cô là một cơ thể đầy sức mạnh của một người đàn ông, khiến gương mặt cô càng đỏ hơn.
Khi Bùi Sam Sam nhìn quay lại, cửa đã được đóng lại.
Daniel nghiêm túc nói:
“Xin lỗi, xin lỗi, anh có sao không?”
Giữa lúc không khí trong phòng trở nên căng thẳng, mùi ám muội lan tỏa khắp nơi, cửa phòng bất ngờ bị đẩy ra:
Chẳng mấy chốc, cô cảm thấy lòng bàn tay mình nóng bừng.
Daniel kéo cô vào lòng, để cô ngồi lên đùi mình, tay nhẹ nhàng luồn vào vạt áo cô, nụ hôn càng sâu thêm.
“Đau.”
“Tôi chỉ nghĩ, nếu em muốn cảm ơn tôi mà tôi từ chối, thì không hay lắm.”
Bùi Sam Sam vừa bôi thuốc vừa nhẹ nhàng thổi lên vết thương, cảm giác rợn cả da đầu, cứ như chính cô đang đau vậy.
Cơ thể anh đầy vết thương, Bùi Sam Sam đưa tay định đẩy anh ra, nhưng lại không biết nên đặt tay vào đâu.
Daniel hỏi:
Ở cửa, Giang Sơ Ninh cũng luống cuống, vội lấy tay che mắt lại, vừa lùi ra vừa lẩm bẩm:
“Ồ, ồ…”
Giang Sơ Ninh đứng sững sờ ở cửa, mắt tròn xoe nhìn cảnh tượng trước mặt, không kìm được mà há hốc mồm.
“Cảm ơn tôi chuyện gì?”
Tuy nhiên, trước khi khép cửa, cô vẫn lén liếc vào trong vài lần.
Daniel nghiêng đầu, nhìn bóng hai người in lên tường, thoáng chốc, hình như trông giống một cặp đôi đang hôn nhau.
“Tay này còn tốt mà.”
Cô thực sự nghĩ rằng, có khi não anh cũng bị thương luôn rồi.
Bùi Sam Sam: “…”
Tay Bùi Sam Sam khựng lại giữa không trung một lúc, sau đó đổi thành vòng qua cổ Daniel.
Daniel phớt lờ lời cô, nắm lấy cổ tay cô: (đọc tại Qidian-VP.com)
Bùi Sam Sam thắc mắc:
“Muốn rửa mặt thật, nhưng tay tôi giơ không lên được.”
Daniel nhíu mày, khẽ kêu lên một tiếng đau.
Cô vừa định giải thích với Giang Sơ Ninh, lại nhận ra mình vừa chạm vào vết thương của anh, nên vội vàng kiểm tra xem anh thế nào, nhưng lại không biết phải bắt đầu từ đâu.
Daniel xoay người lại. Bùi Sam Sam xịt thuốc lên vết bầm trên vai anh, rồi nhẹ nhàng dùng tay xoa đều.
Daniel đột nhiên quay lại, khiến Bùi Sam Sam giật mình:
“Chứ còn gì nữa.”
Daniel hơi ngả người ra sau, tay chống lên giường, ánh mắt chăm chú nhìn cô, khẽ “ừ” một tiếng.
Daniel hơi nới lỏng tay, khẽ đáp:
Daniel thản nhiên đáp:
“?”
“Lần sau đi, tối nay không tiện lắm.”
Những vết sẹo cũ của anh giờ hiện rõ hơn dưới ánh sáng, làm cô càng thấy xót xa. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Sao mọi người cứ cảm ơn tôi vì chuyện này thế,”
Bùi Sam Sam nhìn anh, cảm thấy hình như anh đang khá bất tiện thật.
Daniel bật cười:
Chưa kịp phản ứng, Daniel đã cúi xuống hôn cô.
Cô hắng giọng, cố giữ vẻ nghiêm túc:
Chương 1765-1766
“…Cũng không hẳn.”
“Khi nào anh đi tái khám, tiện thể chụp CT não luôn đi. Đừng để lâu quá.”
“Cử động là đau.”
Bùi Sam Sam nhìn vết bầm lớn trên vai phải của anh, rồi chỉ vào tay trái:
“Thì… Tiểu Thầm với tôi như em trai ruột vậy. Anh vì cậu ấy mà chịu nhiều thương tích như vậy, tôi phải cảm ơn anh chứ.”
Cô đỏ bừng mặt, nói:
Bùi Sam Sam nghĩ kỹ lại, anh nói là:
Cô lúng túng đến mức tay chân luống cuống:
“Vừa nãy em còn nói muốn cảm ơn tôi, giờ thế này thôi à?”
Vết thương đó thực ra không lớn, chỉ khoảng 2-3cm, nhưng khá sâu, màu đỏ sẫm trông rất đáng sợ. Dường như anh đã bôi thuốc trước đó, nên chỉ còn rỉ máu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Daniel cúi đầu chỉ vào vết thương cách n.g.ự.c vài cm:
Chương 1766
Cô nói:
“Bác sĩ chẳng nói gì cả. Không sao, tôi quen rồi. Cùng lắm là vào viện nằm cạnh Tần Vũ Huy, xem ai sống lâu hơn.”
“Vậy à.”
“Vết thương thế này nghỉ vài ngày sẽ ổn thôi.”
Cô vừa định đứng dậy thì eo đã bị anh ôm lấy.
“Không phải anh muốn rửa mặt sao?”
“Sao ai cũng phải cảm ơn tôi vì chuyện này thế?”
Bùi Sam Sam nhìn kỹ, thấy băng gạc chưa thấm máu, mới thở phào nhẹ nhõm:
Cuối cùng, sau khi bôi thuốc xong, cô cầm lấy băng gạc mà anh vứt trên giường, từ từ băng lại.
Cô đỏ mặt, cố lấy lại giọng nghiêm túc:
Dù vậy, cảnh tượng này vẫn khiến người khác lạnh sống lưng.
“Tôi chỉ muốn xem vết thương của anh thôi, anh nghĩ đi đâu thế?”
“Nhanh lên, tôi giúp anh bôi thuốc.”
Cô đặt bàn chải xuống, nhận lấy khăn từ tay anh, nhẹ nhàng lau mặt anh, tránh những chỗ đã bôi thuốc, cẩn thận lau qua phần thân trên.
Không nói thêm, cô đỡ anh vào phòng tắm, mở nước nóng ở bồn rửa tay, lấy khăn mặt thấm nước, vắt khô rồi đưa cho anh, sau đó quay đi để lấy kem đánh răng.
Daniel ngồi xuống nắp bồn cầu, chân dài thoải mái gác lên:
Daniel đối diện cô, chỉ vào vết thương trước n.g.ự.c vẫn đang rỉ máu:
“Cái này mà không xử lý sớm, chắc tôi c.h.ế.t mất.”
Khi lau đến bụng, cô hơi cúi xuống, hơi thở nhẹ nhàng phả vào gần vết thương trên n.g.ự.c anh, khiến anh cảm thấy hơi ngứa.
“Quay… quay lưng lại đi. Tôi xử lý phần lưng trước.”
Cô vội đặt chai thuốc xịt xuống, tìm thuốc cầm m.á.u và kháng viêm, lấy bông tăm, cúi người thoa nhẹ lên vết thương, đôi mày khẽ nhíu lại:
“Em xin lỗi, hai người cứ tiếp tục đi…”
“Bác sĩ bảo sao rồi? Nhìn vết này chắc chưa lành thì không được dính nước. Anh…”
Daniel đáp:
Bùi Sam Sam nói:
Bùi Sam Sam phản ứng ngay lập tức, bật dậy khỏi đùi Daniel, theo phản xạ còn đẩy mạnh vào vai anh.
Daniel không nói thêm, nhanh chóng cởi áo ra.
Trong gương, cô gái đang chăm chú chăm sóc anh, đôi mắt đầy sự tập trung, động tác rất cẩn thận, như sợ làm đau anh.
Daniel theo phản xạ lùi lại một chút, nắm lấy cổ tay Bùi Sam Sam, ánh mắt hiện lên chút bất ngờ, yết hầu khẽ chuyển động vài lần:
Cảnh tượng lúc đó có phần hỗn loạn.
Daniel một tay xoa vai, giọng điệu nhẹ nhàng:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.