Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1855-1856
Nhưng cũng chỉ là những bước ngắn, cô hoàn toàn không dám đi xa hơn.
“Ai lại đi trượt băng vào sáng sớm chứ, buổi chiều không được sao?”
“Nếu anh thấy ngủ như thế này không thoải mái, thì em xuống lầu ngủ tiếp vậy.”
“Nhưng mà em…”
Ai ngờ đâu, tên hải vương này lại có lúc thẳng thắn đến mức làm người khác khó hiểu như vậy.
Daniel khẽ nói:
Cô lấy tất cả chăn trong tủ quần áo, chất lên trên giường, sau đó thay ga giường và vỏ chăn mới, rồi mới yên tâm nằm xuống.
“Em không đi sớm thế đâu. Trời còn chưa sáng mà. Muốn đi thì anh tự đi đi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi nụ cười hiện lên trên mặt cô, cô ngẩng đầu và nhận ra Daniel đang ở cách mình một đoạn không xa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi họ dừng lại, Bùi Sam Sam ngoảnh đầu nhìn lại, nhận ra họ đã trượt một quãng đường rất xa.
“Đừng vội, từ từ thôi.”
Bùi Sam Sam nhẹ nhàng đẩy anh:
Bùi Sam Sam: “…”
“Gà còn chưa dậy mà anh đã dậy rồi.”
Bùi Sam Sam hét lên một tiếng đầy sợ hãi, vội nhắm mắt lại, hai tay không tự chủ ôm chặt lấy cánh tay anh.
“Em cần có bộ đồ của riêng mình, sau này đến đây, em có thể dùng bất cứ lúc nào.”
Cô nhỏ giọng làu bàu:
“Em nghĩ ở đây cũng…”
“Anh dẫn em đi xem phía trước.”
Bùi Sam Sam: “?”
Daniel giữ cánh tay cô:
“Có gì mà xin lỗi, chẳng phải anh cũng gặp qua Lý Ngang và Chung Văn Bác rồi sao.”
“Ít nhất anh cũng phải nói trước chứ, em không hề chuẩn bị.”
Daniel kéo cô vào lòng, vòng tay ôm lấy eo cô, giọng điệu cố tình tỏ vẻ yếu đuối:
“Anh nói thật hay giả vờ đau thế?”
Bùi Sam Sam vốn nghĩ mình sẽ ngã đau đến mất nửa cái mạng, nhưng khi mở mắt ra, cô thấy mình nằm gọn trên người Daniel, còn anh thì nhăn mặt, có vẻ cú ngã không hề nhẹ.
Khi Bùi Sam Sam và Daniel đến kênh đào Rideau, xung quanh chỉ có lác đác vài thanh niên trẻ tuổi và lớp sương mỏng buổi sáng.
Bùi Sam Sam bĩu môi, nhưng không nói gì thêm, dần dần nhắm mắt lại.
Daniel kéo cô đứng dậy từ mặt băng:
Chương 1855-1856
Trước khi cô ngã xuống, anh đã kịp kéo cô vào lòng.
Daniel đưa tay về phía cô:
Daniel nắm lấy tay cô, từ từ dẫn ra mặt băng, anh nói:
Cô vừa định ngồi dậy, Daniel đã kéo cô lại:
Dưới sự dẫn dắt của anh, cô bắt đầu bước từng bước, dần trượt nhanh hơn.
Dù chỉ học vài tiếng trước đó, nhưng cơ thể cô vẫn lưu giữ chút ký ức cơ bắp. Sau khi làm quen lại với sân băng, cô có thể tự mình trượt một hai bước đơn giản.
“Chuyện lúc trước, xin lỗi. Anh hứa sẽ không để chuyện đó xảy ra lần nữa.”
“Ai bảo anh thả tay ra đột ngột chứ! C·h·ế·t cũng đáng đời!”
Bùi Sam Sam lườm anh một cái, đá nhẹ vào người anh. Cô cứ tưởng Daniel muốn đưa mình đi trượt băng là để tăng thêm tình thú, nói chuyện yêu đương, làm mấy trò lãng mạn.
Daniel đang chỉnh độ vừa vặn của giày trượt băng, đáp:
Không bao lâu, cô cảm thấy việc giữ nhịp độ này thật ra khá dễ dàng, không còn đáng sợ như lúc đầu.
Bùi Sam Sam nhìn Daniel, rồi lại nhìn chiếc giường, cuối cùng đưa ra một quyết định.
Cô mơ màng nhìn đồng hồ, bật thốt lên:
“Sao rồi? Có phải đè lên vết thương không? Có cần đến bệnh viện không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Daniel xoa ngực, từ từ ngồi dậy, bật cười:
Chương 1856
Daniel vô thức nhíu mày: (đọc tại Qidian-VP.com)
Daniel nói:
Cô thử dang tay ra, đứng thẳng một mình như lần trước.
“Anh mua cái này làm gì? Chỗ trượt băng chẳng phải có đồ thể thuê sao?”
Bùi Sam Sam lưỡng lự nhìn anh, đưa tay ra rồi lại rụt về:
Cô ngáp dài, vệ sinh cá nhân xong rồi đi xuống lầu. Cô nhìn thấy bên cạnh lò sưởi, Daniel đã chuẩn bị sẵn một bộ đồ trượt băng.
Trong bóng tối, Bùi Sam Sam mở mắt:
“Rõ ràng em tự trượt rất tốt mà.”
Daniel: “…”
“Vậy chờ em ngủ dậy rồi đi.”
Cô gật đầu, hít sâu một hơi, bước những bước đi đầu tiên dưới sự dẫn dắt của anh, từ chậm đến nhanh.
“Không sao, đau quen rồi, cắn răng chịu là qua thôi.”
Ngay lập tức, cô mất tập trung và mất cảm giác an toàn, cơ thể nghiêng đi và ngã về phía trước.
Cả chiếc giường, so với trước đó, cao lên thêm khoảng 50 cm.
“Không cần, cứ thế này đi.”
“Thả lỏng một chút, cơ thể không cần đứng quá thẳng, chỉ cần tìm được điểm cân bằng là được.”
Vì bị anh phá hỏng giấc ngủ, Bùi Sam Sam cũng không ngủ thêm được bao lâu, cô thức dậy khi ngoài trời vừa hửng sáng.
Chưa kịp nói hết câu, Daniel đã nắm lấy tay cô, tự nhiên dẫn cô trượt về phía trước.
Daniel im lặng một lát, sau đó nằm xuống bên cạnh cô:
Daniel ôm lấy eo cô, hai tay giữ chặt cánh tay cô:
Cô vội vàng ngồi dậy, kiểm tra anh khắp nơi:
“Buổi chiều còn có việc khác.”
“Cũng đúng, dù sao em còn từng bàn chuyện hôn nhân với họ nữa.”
Daniel đáp:
Bùi Sam Sam tức giận đ.ấ.m anh một cái:
Sau vài ngày không trượt băng, Bùi Sam Sam gần như đã quên hết những gì mình học được, cũng chẳng còn sự dũng cảm như hôm trước.
Cả hai cùng ngã xuống đất, phát ra tiếng động khá lớn.
Lần này, cô chậm rãi hơn.
Daniel cười:
Nghĩ lại, cô cảm thấy mình không hề chịu thiệt. Daniel gặp hai người bạn trai cũ của cô, còn cô mới chỉ gặp một người của anh.
“Em có đụng vào vết thương của anh không? em không cố ý đâu, có chảy m.á.u không? Để em xem…”
Cô bắt đầu tìm được điểm cân bằng.
Sáng hôm sau, khi Bùi Sam Sam còn đang mơ màng ngủ, đã bị Daniel kéo dậy.
Bùi Sam Sam ban đầu cúi người xuống, hai tay bám chặt vào cánh tay anh. Sau khi dần quen với cảm giác trên mặt băng, cô mới từ từ ngẩng đầu, cố tìm lại điểm cân bằng của cơ thể.
Dù cô và Chung Văn Bác không có tình cảm gì sâu sắc, nhưng cũng từng thử tìm hiểu nhau một thời gian, xem như có danh nghĩa bạn trai bạn gái.
Bùi Sam Sam đáp:
Daniel thấy vậy, lập tức trượt tới.
Daniel tắt đèn, nằm xuống cạnh cô, giọng nói trầm thấp:
Cô thử mở hé mắt, rồi dần dần buông tay ra.
Bùi Sam Sam tức giận dùng khuỷu tay huých anh một cái, Daniel lập tức kêu “ui” một tiếng.
“Vừa rồi em trượt rất tốt. Làm lại nào.”
Anh nói:
Cú ngã vừa rồi khiến Bùi Sam Sam sợ, cô quay đầu, định từ bỏ.
“Ngủ thế này không khó chịu à?”
Khoan đã, vậy bên cạnh cô không có ai sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngừng một chút, cô lại nói:
Cô trùm chăn kín đầu:
Vừa uống nước, cô vừa hỏi:
“Ôm em rồi thì không đau nữa.”
Daniel đáp:
“Anh hỏi tài xế rồi, kỹ thuật trượt băng của em không tốt, phải dành thêm thời gian để tập.”
“Đừng lo lắng quá, cứ như lúc nãy thôi, dang tay ra và giữ thăng bằng. Anh đảm bảo em sẽ không ngã đâu, tin anh đi.”
Cô giật mình, vội vàng xoay người lại:
Nhưng chỉ vừa buông tay được hai giây, trọng tâm của cô đã không vững, ngã nhào về phía trước và rơi ngay vào vòng tay của Daniel.
“Sợ anh c.h.ế.t đến vậy sao?”
“Ngủ đi, sáng mai anh đưa em đi trượt băng.”
“Giờ thử quay về nhé.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.