Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 937-938
Đến dưới công ty, Nguyễn Tinh Vãn nói:
“Không cần đâu, cứ vậy đi.”
Trong khi ngồi đây không có việc gì, Tạ Vinh bắt đầu tìm kiếm từng góc của ngôi nhà.
Nguyễn Tinh Vãn lấy ra những loại thuốc đã mua trên đường:
Đối với người như Nguyễn Quân, trắng tay để đánh bạc đã là chuyện bình thường.
“Đến đây thôi, xe của mình đậu bên đường rồi.”
Nguyễn Quân mê c·ờ· ·b·ạ·c, từ rất lâu đã bắt đầu vay nặng lãi, thậm chí còn làm chuyện chuyện tán tận lương tâm như bán con gái, nhưng ông ta chưa bao giờ thế chấp ngôi nhà cũ này, lý do là gì?
“Anh có thể không biết, những thứ mà anh giúp tôi lấy từ Lâm gia trước đây quan trọng với tôi như thế nào, đây đều là phần thưởng mà anh đáng được nhận.”
“Tôi đi đây, chúc anh một chuyến đi suôn sẻ.”
Người như Daniel, một anh chàng lai đẹp trai, chắc chắn đã đổi bạn gái không biết bao nhiêu lần.
Sau khi rời Công Nghệ Tinh Động, Nguyễn Tinh Vãn lái xe trở về ngôi nhà cũ của Nguyễn Quân.
“Tìm thấy rồi.”
Những bạn gái trước đây đều là tình cảm tự nguyện, cảm giác mới mẻ qua đi thì chia tay thôi, cũng không có gì để tiếc nuối.
“Tôi thật sự có cảm tình với cô ấy, nhưng...............…”
“Đây là ba triệu, tôi đã hứa với anh rồi, hơn nữa gần đây cũng nhờ anh làm nhiều việc, tôi đã nói chuyện với Chu Từ Thâm rồi, anh ấy đang xử lý chuyện bên Chu gia, rất nhanh những người đó cũng sẽ rời đi, đến lúc đó anh không cần phải trốn nữa, có thể ra ngoài một cách công khai.”
Nguyễn Tinh Vãn đến tìm Trình Vị không phải vì lý do như họ đoán, mà là vì muốn tìm Daniel thông qua Trình Vị, nhưng không ngờ anh cũng đang ở đây, như vậy tiết kiệm được khá nhiều công sức.
Và về việc diễn kịch, anh cũng không biết sao mình lại nghĩ ra cái cớ đó.
Chương 938 (đọc tại Qidian-VP.com)
“Lần trước tôi thấy vết thương của anh còn đang chảy máu, anh hãy xử lý cho tốt đi, không cần phải cảm ơn tôi, nói trắng ra chúng ta chỉ là giúp nhau thôi.”
Trình Vị không biết chuyện gì, nhíu mày hỏi:
Nguyễn Tinh Vãn nói:
“Sam Sam sẽ không đồng ý đâu nhỉ?”
Sau khi xử lý xong tất cả vết thương trên người, Tạ Vinh dọn dẹp rác, bắt đầu quan sát ngôi nhà cũ này.
Cô dùng chìa khóa mở cửa, nhẹ nhàng gọi vào rèm cửa sân thượng bị gió thổi lay động:
Chương 937-938
Daniel cười khô khan:
Thật kỳ lạ. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Anh cũng ở đây à, thật trung hợp.”
Cô thấy Daniel, trước tiên dừng lại hai giây, sau đó thở phào:
“Gửi hoa để làm gì?” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Anh yên tâm, giờ chỗ này, ngoài tôi ra, không ai đến đây đâu, anh có thể yên tâm ở đây.”
“Nếu là như vậy, thì anh hãy nói lời tạm biệt với Sam Sam đi, dù sao anh cũng sắp rời khỏi Nam Thành, sẽ không gặp lại nữa.”
“Cô đã tìm thấy Nguyễn Quân chưa?”
Nguyễn Tinh Vãn lắc đầu:
Daniel lại hỏi Nguyễn Tinh Vãn:
“Diễn kịch gì?”
“Rốt cuộc có chuyện gì vậy?”
Trình Vị nói:
Nguyễn Tinh Vãn nhạt nhẽo ừ một tiếng:
Daniel: “?”
Trình Vị đứng dậy: (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi Nguyễn Tinh Vãn rời đi, Tạ Vinh ngồi trên sofa, kéo áo lên, thấy một vết sẹo ghê rợn trên bụng đang chảy máu, anh ta lấy thuốc và băng gạc mà Nguyễn Tinh Vãn mua, xử lý vết thương.
Daniel: “…..............…”
Nguyễn Tinh Vãn ngồi xuống nói:
“Được. Về chuyện của Sam Sam, mình sẽ tiếp tục thử dò xét Daniel, nhưng cú chọc giận cuối cùng của cậu chắc sẽ có tác dụng.”
Trình Vị vẫn nhìn theo bóng dáng Nguyễn Tinh Vãn cho đến khi không còn thấy gì nữa, mới thu ánh mắt lại, quay người lên lầu.
Trình Vị biết về những chuyện trước đây của Daniel, thấy anh nói nửa chừng thì dừng lại, nên hiểu ý của anh.
“Tinh Vãn,mình tiễn cậu ra ngoài nhé.”
Daniel im lặng một lúc lâu mới nói:
“Vậy mình đi trước đây, tạm biệt.”
“Cảm ơn.”
“Tạm biệt.”
Trước khi rời đi, Daniel đột nhiên lên tiếng:
“Không có gì, là do tôi không suy nghĩ kỹ, tôi không nên làm như vậy.”
“Những chuyện trước đây của hai người, Sam Sam đã kể với tôi, nhưng chuyện tình cảm, dùng hai chữ diễn kịch để bao biện thì thật sự không hợp lý.”
“Tôi đi đây, anh yên tâm ở đây nhé, khi nào bên Chu gia xử lý xong, tôi sẽ gọi cho anh.”
Ngừng lại một chút, Nguyễn Tinh Vãn lại cười nói
“Anh ta không phải là kẻ phản bội sao, còn mặt mũi nào mà muốn tái hợp?”
Nghe vậy, Tạ Vinh nhíu mày:
Làm sao có thể vì một người mà thay đổi chính mình.
Nguyễn Tinh Vãn thở phào một cái
Trình Vị hoàn toàn không biết chuyện này, nhìn Daniel:
Vài giây sau, Tạ Vinh từ bên ngoài sân thượng nhảy vào.
“Tôi đã nói rồi, nợ nần giữa chúng ta đã xóa sạch, giờ chỉ là tính toán cho rõ ràng mà thôi.”
Có lẽ nhận ra Bùi Sam Sam là một cô gái nghiêm túc với tình cảm, không phải kiểu người mà anh xứng đáng có được.
“Sẽ có thôi.”
“Dù sao thì, những gì đã xảy ra trước đây, tôi cũng nên cảm ơn anh một tiếng. Vì vậy tôi tin rằng, anh không phải là kẻ lừa dối tình cảm của người khác, tôi cũng mong anh có thể nhìn thẳng vào tình cảm của mình. Nếu anh thích Sam Sam, hãy nói rõ ràng với cô ấy, nhưng nếu không thích, thì trước đây không nên làm đến mức đó.”
Tạ Vinh đáp:
Nguyễn Tinh Vãn mím môi:
Anh sợ làm tổn thương cô, nên không thể hứa hẹn gì với cô.
“Hôm đó, tôi đã gặp bạn trai cũ của cô ấy ở trung tâm thương mại.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc dù Nguyễn Tinh Vãn không có nhiều trải nghiệm trong tình yêu, nhưng cũng hiểu.
Nguyễn Tinh Vãn nói:
Cô nói:
Nguyễn Tinh Vãn khẽ mỉm cười:
Daniel không nói gì, anh thừa nhận rằng hành động của mình trước đó đã vượt quá phạm vi diễn kịch so với đã thỏa thuận ban đầu.
Nhưng ông ta lại không bao giờ nhắm vào ngôi nhà này.
Nghe vậy, Daniel không khỏi nhíu mày:
Dù nơi này không thể bán được giá cao, nhưng vài trăm ngàn vẫn không thành vấn đề.
“Cô không ghét tôi sao?”
Tạ Vinh nhìn chằm chằm vào tấm thẻ trên bàn, không nói gì thêm.
“Là tôi đây.”
Trình Vị chậm rãi nói:
“Nhưng cũng không hỏi được gì từ miệng ông ta.”
Nói xong, cô từ trong túi lấy ra một tấm thẻ:
Tạ Vinh nói:
Nguyễn Tinh Vãn nói:
“Bạn trai cũ của cậu ấy đã phản bội cậu ấy, Sam Sam chia tay anh ta. Sau khi gặp anh ta ở trung tâm thương mại hôm đó, anh ta đã tìm được địa chỉ studio, mỗi ngày đều gửi hoa tới.”
“Chắc chắn là muốn tái hợp, chứ còn có thể làm gì nữa.”
“Cần tôi giúp không?”
Trình Vị mỉm cười:
“Tôi không biết, nhưng về chuyện này tôi có chút kinh nghiệm. Nếu một người đàn ông cứ quấn quít không dứt, thì cũng không phải là không có khả năng đồng ý.”
Anh không phải là người có trách nhiệm.
Nguyễn Tinh Vãn nói:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.