Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1165-1166
“Không có gì, ăn cam đi? Tiểu Thầm mới mua hồi chiều, còn tươi lắm.”
Cúi xuống, cô thấy cậu nhóc không biết đã bò tới từ lúc nào, đang ôm lấy chân cô. Đôi mắt cười híp lại, để lộ hai chiếc răng sữa nhỏ xíu, miệng bi bô:
“Thôi, chiều nay quay phim mình ăn cả bụng cam rồi.”
Hứa Loan lắc đầu:
“Chu tổng không đến à?”
"Cái này mình không rõ, nghe nói danh sách vẫn chưa chốt. Chắc đến gần ngày ghi hình mới có danh sách đầy đủ cho mình."
Cô lại hỏi:
Nguyễn Thầm ngừng vài giây rồi nói:
"Mẹma"
Bùi Sam Sam: "..." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Baba"
Nói thế mà nghe được à?
Hứa Loan quay sang Nguyễn Tinh Vãn:
"Về mặt lý thuyết, anh ta là người cung cấp t*ng trùng, coi như ba trên phương diện sinh học thôi."
“Tin giả.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nguyễn Thầm: “...”
Nhưng đó chẳng phải chỉ là nói đùa thôi sao?
Nguyễn Tinh Vãn hỏi:
Bùi Sam Sam cũng thì thầm:
"Sao vậy?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe vậy, Nguyễn Tinh Vãn chợt dừng lại, như đang nghĩ đến điều gì đó.
Hứa Loan quay phim xong hơi muộn, nhưng kịp lúc bữa ăn cũng vừa được chuẩn bị xong.
Thấy vậy, Nguyễn Tinh Vãn hỏi: “
Hứa Loan lập tức im bặt.
Cô khẽ cười, bế cậu nhóc lên.
Hứa Loan đáp:
Nguyễn Thầm đáp:
Nguyễn Tinh Vãn cũng đoán được. Với tính cách của Nguyễn Thầm, quả thật cậu không thích nhảy nhót trên sân khấu.
“Chị nghe Hứa Loan bảo công ty của em đang chuẩn bị làm chương trình tuyển chọn tài năng, chủ yếu là để nâng đỡ em.”
Hứa Loan lắc đầu:
Cô nhớ ra rồi.
Cô lại nói thêm:
Hứa Loan cũng hơi sững người. Dù cô đã ăn nhiều cam vào buổi chiều, nhưng đâu đến mức không tiêu hóa nổi.
Cậu nhóc có vẻ rất thích thú, cứ bi bô gọi "mẹ" và "ba " suốt buổi, đôi mắt cười tới mức híp lại, trông vô cùng hạnh phúc.
Bùi Sam Sam và Hứa Loan như tan chảy trước cảnh tượng này. Hứa Loan không nhịn được, khẽ nói:
“Gọi đi.”
Bùi Sam Sam nói với Hứa Loan:
Rất nhanh, Nguyễn Thầm đã mua đồ quay về.
Cô còn tưởng đây là nhà của Bùi Sam Sam, nhìn quanh một lượt, thấy mọi người đều ở đó nên thuận miệng hỏi:
Nguyễn Thầm thản nhiên đáp:
“Tinh Tinh, vừa nãy Hứa Loan bảo với mình là cậu ấy đang quay phim gần đây, gọi cậu ấy tối nay qua ăn cơm luôn không?”
Sao lại thành thật được?
Bùi Sam Sam: “...”
“Chương trình tuyển chọn sao?”
Hứa Loan đưa nước cho cô:
Bùi Sam Sam nháy mắt với cô:
Nguyễn Tinh Vãn khua tay:
Khi nghe Nguyễn Thầm nói cậu sẽ tham gia chương trình, Nguyễn Tinh Vãn không nghĩ nhiều, cũng không suy đoán gì sâu xa.
Nguyễn Tinh Vãn: “?”
Hai người nhìn nhau vài giây, rồi Bùi Sam Sam bất ngờ ghé sát vào, hỏi nhỏ:
Bên ngoài, Bùi Sam Sam gọi lớn:
"Lúc mình quay tạp kỹ cậu có thể đến phim trường chơi mà, chương trình là kiểu thoát hiểm phòng kín, vừa hồi hộp vừa kịch tính." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Chương trình đó bao giờ ghi hình?"
"Việc gì thế? Mình thấy cậu năm nay bận suốt."
Không ngờ rằng cậu lại có nhiều suy tính đến vậy.
“À...”
“Để chị làm cho, em rửa ít trái cây mang ra ngoài đi.”
“Giải đố.”
“Mình đã bảo mà, tên tư bản độc ác đó sao có thể bị thương nặng được chứ, thường thì sẽ có người khác chắn trước mặt anh ta rồi.”
Đúng là rất hợp với phong cách của cậu.
Dạo này thế nào rồi?”
“Học hành, công việc, tình cảm?”
Nguyễn Tinh Vãn liếc nhìn Nguyễn Thầm một cái, khóe miệng cong lên:
“Không phải chứ?”
“Hôm nay mình đọc báo thấy bảo Chu tổng bị thương nằm viện không xuống giường được, thật không vậy?”
Nguyễn Tinh Vãn đáp:
Cậu ngập ngừng một lúc rồi mới đáp:
Không đợi Bùi Sam Sam hỏi thêm, Nguyễn Tinh Vãn và Nguyễn Thầm đã từ bếp bước ra.
C·h·ế·t rồi, vừa nãy cô có lỡ lời không?
Thấy vậy, ánh mắt Bùi Sam Sam liếc qua đầy tò mò rồi lập tức phản đối:
Cô vừa định nói thì Nguyễn Thầm đã quay đi làm việc khác.
“Vì sao?”
Hứa Loan thở phào nhẹ nhõm:
Nguyễn Tinh Vãn sững sờ, rồi lại nghe cậu nhóc gọi tiếp:
Bùi Sam Sam lại nói:
“Sao em không đưa chị?”
Nguyễn Tinh Vãn khẽ nhướn mày, nhìn Nguyễn Thầm. Cậu né tránh ánh mắt của cô, cầm cốc nước lên uống.
“Không phải chương trình đó.”
“Thế nào là thế nào?”
Nhưng vừa quay đầu lại, cô liền chạm phải ánh mắt đầy tò mò của Bùi Sam Sam.
Nguyễn Thầm vừa rửa trái cây, vừa im lặng không nói gì.
"Nghe có vẻ thú vị đó, có những khách mời nào vậy?"
Bùi Sam Sam liền ho khan một tiếng:
Hứa Loan: "..."
Hứa Loan nói:
Chương 1166
Nguyễn Thầm nhỏ hơn cô tận sáu tuổi, làm sao cô dám nghĩ đến chuyện đó chứ.
Nguyễn Tinh Vãn: “...”
“Một chương trình vượt ngục khỏi phòng kín.”
Daniel chậm rãi nói:
Nhìn ra suy nghĩ của cô, Bùi Sam Sam vỗ vai Hứa Loan, nhân lúc Nguyễn Tinh Vãn vào bếp bưng thức ăn ra, cô nhanh chóng nói nhỏ:
Nguyễn Thầm: "..."
"Chuyện chúng ta nói lần trước, vào sinh nhật Chu tổng ấy."
Nguyễn Thầm: "..."
"Mình xem phim mới của cậu rồi, diễn xuất đỉnh thật đấy. Bộ phim sắp tới là thể loại gì?"
Cô ngạc nhiên hỏi:
“Được.”
“Dạo này không có gì đặc biệt, chủ yếu là học ở trường. Có lẽ hè này sẽ tham gia một chương trình.”
“Đó là con của Tinh Tinh và Chu tổng. À, với lại, họ đang cãi nhau, đừng nhắc đến Chu tổng nữa.”
"Còn khoảng hai tháng nữa, vào kỳ nghỉ hè. Nhưng nghe nói luật chơi lần này rất oái oăm, chỉ thiếu điều mang cả đề toán cao cấp vào thôi. Mình tính rồi, đến đó chắc nằm ngủ luôn, ai thích giải thì giải, chứ mình không đủ thông minh."
“Vậy em tham gia chương trình gì?”
"Hành động gì cơ?"
Đúng lúc này, cô cảm thấy có gì đó mềm mềm chạm vào chân mình.
“À đúng rồi.”
Bữa ăn diễn ra trong không khí rất vui vẻ.
Bên cạnh, Bùi Sam Sam liên tục kéo tay áo Hứa Loan.
Hứa Loan nhất thời chưa hiểu:
Nhìn hộp sữa chua vị đào vàng trước mặt, loại cô thích, Hứa Loan chọc ống hút vào và uống một ngụm.
"Vậy lúc đó mình đến phim trường thăm cậu nhé, biết đâu gặp được mấy anh đẹp trai xin chữ ký."
Hứa Loan bĩu môi:
“Cậu bắt đầu hành động rồi đúng không?”
Ngay lúc đó, Nguyễn Thầm đặt một hộp sữa chua trước mặt cô.
"Bộ tiếp theo là phim về thể thao, nhưng phải cuối năm mới quay, thời gian tới mình còn vài công việc khác." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Cậu chắc đây là con trai của Chu tổng à? Anh ta mà có thể sinh ra đứa bé đáng yêu thế này sao?"
"Lúc đó chắc bụng cô cũng lớn rồi, đừng nói đến xin chữ ký, có khi họ còn nhường ghế cho cô ngồi đó."
“Chủ yếu làm gì trong đó?”
“Em không thích, nên từ chối rồi.”
Vừa nói, ánh mắt cô liền rơi vào cậu bé đang vui vẻ vung vẩy món đồ chơi trên tay. Cô lập tức trợn mắt, theo bản năng nhìn xuống bụng của Bùi Sam Sam:
Daniel: "..."
Hứa Loan ngơ ngác:
Chương 1165-1166
“Sữa chua giúp tiêu hóa. Chị ăn khỏe thế, chắc không cần đâu.”
"À, mình còn định nói gần đây rảnh, muốn vào phim trường chơi, xem quá trình quay thế nào, nhưng chắc là không có cơ hội rồi."
"Còn không phải là vì cái tên chủ nghĩa tư bản... à, cuộc sống mà, là thế đấy. Sắp tới mình có hai quảng cáo cần quay, với hai chương trình tạp kỹ, một chương trình khách mời, một chương trình tham gia cố định."
Nguyễn Tinh Vãn vào bếp:
Nghe vậy, Nguyễn Tinh Vãn suýt nghẹn thức ăn, ho khan một tiếng.
“Sao thế?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.