Tình Yêu Suốt Đời
Kỳ Lão Du
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 137
“A… hừ… hừ hừ hừ…” Âm thanh đó càng lúc càng thêm đau đớn, thậm chí, cô năm trên giường, dần dần cuộn tròn người lại thành một năm.
Tô Mộng vốn không làm sai điều gì, thậm chí, đứng trên lập trường của Tô Mộng mà nói, khi biết rõ Boss của mình là kiểu người như thế nào, ngày hôm nay cô có thể đứng dậy, rồi cản đường của Boss, vì Giản Đường mà thêm vài câu xin tha thứ…
Thẩm Tư Cương đột nhiên đứng dậy, ánh mắt lạnh lùng, che giấu đi tâm trạng rối bời. Từng bước, từng bước… lộc cộc lộc cộc, đi đến bên cạnh giường.
“Ừm ~” Người phụ nữ nằm trên giường đột nhiên thốt ra một tiếng rên đau đớn, người đàn ông ngôi trên sô pha, vẫn ngồi yên không hề cử động.
Đột nhiên!
Ting! (đọc tại Qidian-VP.com)
Dưới cái góc cạnh cửa sổ, là một màn tăm tối, một tia sấm chớp, ở cái góc cửa sổ đằng sau chỗ anh ngồi, xẻ lên trời cao, một tia chớp màu xanh, ngay lập tức chiếu sáng cả góc cạnh cửa sổ, dưới tia sét đó, khuôn mặt anh tuấn của người đàn ông, trong phút chốc liền phát sáng, càng trở thêm lạnh toát.
Bình nước muối không có giá treo, sau khi người đàn ông đặt người phụ nữ đang ôm trong lòng đặt lên giường, cầm đến chiếc giá treo quần áo ở cửa, lằng lặng không nói gì lấy từ trong tay của Thẩm Nhất ra cái bình nước muối, vừa treo bình lên giá treo, vừa lãnh đạm nói: “Cậu có thể đi rồi.
Sấm chớp và sét đan xen lẫn nhau.
“…Bo” Thẩm Nhất vốn định nói gì đó, vừa mở miệng, âm thanh đột nhiên dừng lại, tự nghĩ một lúc, rồi do dự, cuối cùng: “Được, Boss” (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 137
Lúc này anh rất muốn đi đánh thức người phụ nữ đó, để hỏi, cô và Tiêu Hằng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Thẩm Nhất cả một quãng đường không nói gì, giống như một cái bóng, chỉ đi theo bên cạnh ” người đàn ông đang nổi giận kia, trong tay của anh, vẫn cầm bình nước muối.
Tô Mộng, đã cố gảng hết sức rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thẩm Tư Cương không đến nhìn người phụ nữ đang nằm trên giường, lặng lẽ đi đến trước cửa sổ, ngồi xuống chiếc sô pha đặt cạnh cửa sổ.
Người đàn ông cử động rồi!
Bên ngoài, trời đột nhiên mưa to.
Thẩm Nhất theo Thẩm Tư Cương đi ra khỏi thang máy, bước vào phòng ngủ của tầng 28.
Đột nhiên!
“Xùy ~” Âm thanh đó càng thêm đau đớn.
Cô thương xót cho người phụ nữ ngốc nghếch đó, bởi vì từ trên người của kẻ ngốc này, cô nhìn thấy được bộ dạng đã từng ngốc nghếch như vậy của bản thân. Đó là một đoạn kí ức mà cô không muốn nhớ lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cánh tay của anh từ từ chìa ra, bàn tay thon dài, thò về phía người phụ nữ đang năm trên giường.
Cuối cùng, vẫn kiềm chế cơn tức giận của bản thân.
Dưới âm thanh to lớn ấy, người phụ nữ lặng yên năm trên giường giống như một xác c·h·ế·t không có linh hồn.
Tầng 28 Đông Hoàng, nhà của Thẩm Tư Cương vốn không phải ở đây, ở đây, chỉ là điểm dừng chân ngẫu nhiên của anh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng, so với nỗi thương xót giành cho người phụ nữ ngốc nghếch ấy… Tô Mộng cô biết, bản thân kế tục cái đặc điểm ích kỉ đó của con người ~ cô yêu bản thân mình hơn.
Rất lâu sau, mới ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng nói với bầu không khí sớm đã trống rỗng một câu: “Tiểu Đường, tôi vấn là yêu bản thân mình hơn, tôi xin lỗi”
Anh ngồi trên chiếc sô pha đơn bằng da đặt cạnh cửa sổ, một cánh tay đặt lên chỗ để tay của chiếc sô pha, một cánh tay chống lên đầu, yên lặng nhìn về phía chiếc giường.
Năm ngón tay thò ra, bám chặt vào cổ họng của người phụ nữ!
Người đàn ông ngồi trên sô pha nghiến chặt hàm dưới, nhưng vẫn ngồi yên không di chuyển.
Nếu như không phải cô vẫn đang thở, nếu như không phải lông ngực cô vẫn nhấp nhô theo nhịp, thì cô… thật sự giống một cái xác c·h·ế·t, yên lặng năm trên giường.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.