Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 12 : Có điểm lạ
Tiêu thúc: "Ngươi lại trêu ta tính của ta huynh đệ dưới quân hiểu 3-4 phần thì ngươi phải hiểu 7-8 phần đi. Trong quân doanh người hiểu nhất ta ngoài chính ta ra chính là ngươi..."
Trực giác nói cho hắn biết, truyện này không đơn giản . Từ vết tích đến dấu hiệu, tất cả mọi thứ đều rất trùng hợp như thể đã được giàn dựng sẵn .
"Thứ hai nếu xuất hiện nội gián nơi đầu tiên ta nghi ngờ là trong đám chúng ta đi ra nội gián ...." (đọc tại Qidian-VP.com)
Bọn hắn vừa đến chưa tiếp xúc nhiều với Tiêu thúc nên bọn hắn nhất trí giống Liên Bang đám cao tầng đánh giá " Tiêu Đại Soái " là một mãng phu theo chủ nghĩa nhất lực phá vạn pháp...
Bọn thuộc hạ nghe vậy tiếp tục vào trong hàng tìm kiếm.
"Không thể nào loại bỏ khả năng vậy được, lão già kia không thể nào thoát khỏi diện tình nghi"
Cộc... Cộc ... Cộc ... Lúc này ngồi một bên nhìn đám bất tử tranh luận vẻ mặt âm trầm thần bí nhân gõ bàn trầm tư suy nghĩ.
"Thứ nhất kế hoạch của chúng ta không có kẽ hở. Ta đã cho đội phục kích tiến về hướng xuất phát của tàu khi thấy mọi việc không ổn. Khi đến chỉ còn xác tàu bay cùng tro tàn của xác c·h·ế·t."
"Dừng dừng... Ngươi tên là Vũ Ngọc Minh bỏ chữ Minh đi ta không tìm được điểm nào liên hệ với thứ ngươi đang mặc cả..."
"Lão già kia sức khoẻ còn không lo nổi mình thì sức đâu lo cho người khác"
Nhún nhún vai người cosplay Gia Cát Lượng nói
Đứng bên cạnh hắn tên thuộc hạ cũng không ngừng nghi hoặc nhìn yên ổn Bắc cảnh thông báo cho Tiêu thúc.
"Ha....Ha.... Ha.... Đúng.... Đúng.... Việc liên quan đến tiểu tử Tô Hạo kia đi " Ngọc Minh cười lớn nói
Lúc này căn phòng lấy lại được yên tĩnh, đám lão già đang thảo luận cũng im lặng nhìn về phía thần bí nhân chờ hắn mở miệng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này quay về phía phòng tối.
Nghe thấy tiếng quát đám thuộc hạ nhanh chóng lui xuống chuẩn bị xe.
Sống 300 năm hắn không hiểu thói đời thì một là hắn thiểu năng hai là hắn giả ngu... Liên Bang với dị tộc không hiểu đạo lý này nên hắn mới có thể diễn tròn vai suốt những năm qua.
Nghe vậy đám lão già bắt đầu xù lông cảnh giác nhìn nhau.
" Ngươi đây là lại diễn ...."
Được một lúc hắn nhìn về phía đám lão gia hoả vẫn đang tranh cãi giơ tay ra dấu yên lặng.
"Nhanh chóng quay về căn cứ 113..."
"Là dị tộc hay phe chống đối chúng ta chuẩn bị bấy lâu nay tin tức không lọt thì ai thông báo cho thế lực khác"
......
Hắn cũng đã nhận ra mình trúng kế Liên Bang nhưng có nhiều điểm khiến hắn không hiểu như mọi việc đã được một tay Mộ Bạch sắp đặt . Một đời tính kế thần quỷ Mộ Bạch không thể nào để lại sai lầm như vậy được, hắn biết chuyện này có rất nhiều điều chưa được rõ quay về cần tìm Mộ Bạch hỏi một cái công đạo. Nhưng hiện tại điều hắn cần làm là thể hiện một cái thái độ . Thể hiện một bộ mặt thế nhân cho là " Vũ phu " " Hữu dũng vô mưu của hắn" .
Nghe vậy Tiêu Thúc cũng gật gật đầu vẻ mặt trầm tư suy nghĩ.
"Tra nhất thiết phải tra dù có lục tung cả căn cứ sinh tồn của nhân loại cũng phải tìm ra người mật báo thông tin "
Tiêu thúc giận giữ quát, nếu Tô Hạo ở đây sẽ khen hay . Nét diễn này coi như đi diễn phim "Sinh Tử" người ta cũng cho ngươi là xã hội đen động tí dụng vũ lực đi.
"Thứ 3 khả năng cao là có người nhúng tay như việc lão bất tử Mộ Bạch giả c·h·ế·t để tên phế vật kia chạy thoát khỏi tầm mắt chúng ta ..."
....
Người sói lại tiếp tục rơi vào trầm tư.
Lúc này trong bóng tối đi ra một dáng người thư sinh ăn mặc giống Gia Cát Lượng phẩy phẩy quạt đi tới phía Tiêu thúc cười nói.
Mỉm cười người tới bình tĩnh phe phẩy quạt khẽ nói.
"Titan tộc quá thô bạo luôn ỷ vào sức mạnh thay vì làm mấy trò thô tục như này . Thiên sứ tộc quá khôn ngoan khôn ngoan đến nỗi không thể nào để lại sai xót lớn như việc vết tích còn xót lại là pháo laze của bon chúng được. Hậu đậu che đậy vết tích như vậy một phần giống địa tinh tộc một phần giống goblin tộc. Nhân tộc .... Không nhân vật lần này quá quan trọng, quan trọng đến nỗi bọn hắn không thể nào diễn ra một vở kịch như vậy chỉ để g·i·ế·t hắn ..."
"Phương lão bất tử ngươi có gì muốn nói không???"
Tiêu Thúc biết rõ điều đấy nhưng tâm hắn không thể nào bình tĩnh nổi hắn biết việc của hắn chỉ là diễn cho tròn vai là được. Việc còn lại sẽ để cho bọn lão bất tử kia đau đầu đi.
"Mẹ nhà ngươi, đám da trắng đừng có vẩy nước bẩn lên người chúng ta...."
"Ai biết ta là thực hay giả Gia Cát Khổng Minh nào??? dù sao văn hoá đứt gãy ta chỉ vô tình tìm được hình tượng này trong sách cổ thấy hợp nên mặc thôi ..."
Tình hình lại bắt đầu rơi vào trạng thái mất khống chế.
Nghe tiếng chửi đám thuộc hạ Bắc cảnh không dám ngẩng đầu bọn hắn biết " Đại soái" đây là giận giữ ( giả vờ diễn trò giận giữ) . Bọn hắn theo cùng thủ gần 200 năm Bắc cảnh bọn hắn quá hiểu tính tình Đại Soái.... Diễn trò đi bọn hắn cũng biết...
"Không thể nào tên già kia không còn sống được bao lâu nữa. Sên còn không lo nổi mình thì lấy đâu sức kéo vỏ ốc "
" Có tìm thấy gì khác không??"
"Tuy nhiên khả năng từ trong chỗ chúng ta xuất hiện nội gián là rất thấp... Phải nhớ lợi ích chúng ta buộc chặt với nhau. Dù phe nào phản bội cũng sẽ không có quả ngọt để ăn "
"Còn không nhanh cút chuẩn bị chờ ta c·h·ặ·t· ·đ·ầ·u các ngươi xuống ném cho c·h·ó ăn hay sao "
"Các ngươi một đám phế vật nhanh chóng chuẩn bị xe ta về căn cứ ..."
"Báo... Đã chuẩn bị xong xe ..."
"Cmn... Luis lão già ta chưa chỉ ngươi, ngươi mới là người đáng ngờ nhất"
"Báo là Liên Bang truyền đến tin tức "
"Ngươi lui xuống tìm kiếm tiếp bất kì thứ gì lạ lập tức báo ta "
Hắn suy nghĩ ra rất nhiều phương án nhưng khi đến phương án đúng nhất hắn liền phủ nhận . Hắn cài người vào bên trong cao tầng Liên Bang, từ trước tới nay không có bất kì động tác gì có thể qua mắt hắn . Nhân tộc ấy mà một đám chỉ quan tâm đến lợi ích. Chỉ một cục xương nhỏ cũng khiến bọn hắn vẫy đuôi làm c·h·ó săn cho tộc nhân thú .
" Báo xuất hiện một ít tro tàn với thịt nát . Sau khi kiểm tra gen xác định là của mục tiêu chúng ta nhắm tới "
Nghe vậy hắn gật gật đầu ra lệnh cho đám thuộc hạ .
Thấy người tới Tiêu thúc nhe răng trợn mắt vẻ mặt ghét bỏ nói:
......
Cộc.... Cộc.... Cộc sau khoảng 15 phút nhìn thấy mọi truyện bắt đầu mất dần quyền kiểm soát thần bí nhân giơ tay ra lệnh im lặng.
Lúc này thật sự sợ sát ý chỉ có đám người mới tới Bắc cảnh chưa đến 20 năm cùng với tên chân chạy của Liên Bang.
Ngọc Minh : " Đúng Đúng ... Thế Tiêu 'Đại' Soái của chúng ta xuất hiện vấn đề gì mà khiến long thể 'Đại' Soái này phải 'Giận Giữ' như vậy ??" ( ngoặc đơn là để nhất mạnh vào từ ) (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này thần bí nhân đan hai tay vào nhau mặt bí hiểm nhìn lướt qua đám lão giả. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Miyamoto ta thấy đám chân ngắn các ngươi không thoát khỏi diện nghi ngờ, ta thấy căn cứ ngươi 2 hôm trước xuất hiện tàu chở vật tư đi..."
"Hừ..."
"Ha.... Ha .... Ha... " Vũ Ngọc Minh cười thu lại cây quạt hắn biết đây là cách trêu đùa của hai bọn hắn . Thời đại loạn lạc để mà kiếm được một người hiểu mình rất khó nên bọn hắn trân trọng mối quan hệ huynh đệ này.
Nghe vậy đám lão già cũng chăm chú lắng nghe nhìn về phía thần bí nhân.
Chương 12 : Có điểm lạ
....
Suy nghĩ một lúc, nghĩ truyện này có điểm lạ hắn bỗng giật mình ánh mắt của hăn lúc này sắc lạnh nhìn về phía Bắc cảnh. Người hắn toả ra từng đợt sát khí như danh tướng Lý Thường Kiệt ở trận đánh Ung Châu.
Hắn cố ý nói câu đầu là để nhử xem phản ứng mọi người, sau khi nhìn phân tích biểu hiện với phản ứng tâm lý thì "Hắn đã xác định trong tổ chức không có nội gián ". Vế sau hắn nói một câu phủ định là để kết thúc sự ngờ vực của mọi người, yên ổn tâm lý bọn hắn tránh việc rạn nứt nội bộ. Hắn sử dụng biện pháp thao túng tâm lý rất thành thạo Anna Bắc Giang gặp hắn cũng phải gọi một tiếng sư tổ.
Hắn mỉm cười lạnh nhưng cái cười này chỉ nhếch mép nếu không ai chú ý thì sẽ không biết là hắn cười. Diễn trò hắn biết ... Dù không biết xảy ra truyện gì nhưng trực giác với lý trí của hắn xác nhận đến khoảng thời gian hắn diễn .
..... (đọc tại Qidian-VP.com)
"Yên tâm lão quái vật Mộ Bạch còn sống thì Tô Hạo tiểu tử kia muốn 'c·h·ế·t' cũng khó. Khả năng tính kế của ta chỉ xấp xỉ 7-8 phần của lão thì ngươi nghĩ đám kia có thể gây tổn hại được gì cho Tô tiểu tử chứ " Ngọc Minh cười phe phẩy quạt nói rồi tiếp tục lui vào trong bóng tối. Dù sao giờ đang diễn kịch hắn chỉ cần đứng ngoài quan sát ăn bỏng ngô uống nước quẩy nhạc xập xình xập xình là được rồi .
"Có tìm được ai nẫng tay trên chúng ta không,...."
" Là ai thông báo Bắc cảnh có dị động ..."
"Ngươi đây là trang Gia Cát Lượng đến nỗi nghiện rồi đi..."
"Hừ" Thay đổi sắc mặt Tiêu thúc chạy ra ngoài vội vàng như quỷ đầu thai như thể cuộc trò chuyện vừa nãy chưa từng xảy ra vậy.
Hắn hỏi tên thuộc hạ
Lúc này ở Bắc cảnh Tiêu thúc lúc này đã đến biên giới. Nhìn xem yên ổn Bắc cảnh đầu hắn không ngừng nghi hoặc quay về hỏi thuộc hạ .
"Miếng thịt tới mồm rồi há lại nhả ra nhanh chóng phái người đi tìm. C·h·ế·t phải thấy xác, dù thành tro vẫn phải lôi về ... Ít nhất cho đám ngu muội dưới kia một kết quả."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.