Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 33: Sớm thôi ta sẽ g·i·ế·t tới vực thẳm!

Chương 33: Sớm thôi ta sẽ g·i·ế·t tới vực thẳm!


Chu Minh chĩa khẩu s·ú·n·g Desert Eagle nhắm vào đầu của ác quỷ sư vương, kích hoạt cả kỹ năng Viên Đ·ạ·n Tử Thần, chuẩn bị t·ấn c·ông.

Ác quỷ sư vương chứng kiến liền bật cười: "Ha ha ha, ngươi muốn g·iết ta bằng thứ đồ chơi này sao? Nhân loại quả nhiên ngu ngốc, đến lúc c·hết vẫn hi vọng rằng sẽ g·iết được giống loài thượng đẳng chúng ta?"

Giọng cười và lời nói của ác quỷ sư vương trầm thấp đến đáng sợ, như thể n·gười c·hết đang nói chuyện, cả giọng cười cũng khiến người khác rùng mình.

Ác quỷ sư vương tự cho bản thân là giống loài thượng đẳng, ác quỷ luôn đứng đầu trong chuỗi thức ăn và những kẻ khác đều là tài nguyên phục vụ bọn chúng.

Nhưng tên ác quỷ này có cơ sở để nói ra những lời đó, hắn mạnh mẽ, vô cùng mạnh mẽ, hắn có sức mạnh để thốt ra lời lẽ khinh bỉ, cũng như xem những kẻ khác đều là rác rưởi trong mắt chúng.

Chu Minh không lộ ra chút sợ hãi nào khi đối mặt với ác quỷ sư vương, hắn im lặng bóp cò, viên đ·ạ·n bay thẳng vào đầu của ác quỷ, chỉ là viên đ·ạ·n nhanh chóng bị cuốn vào hư không.

Ác quỷ sư vương chứng kiến sức mạnh này của Chu Minh liền thay đổi sắc thái, lời nói không còn xem thường hắn nữa.

"Ngươi, ngươi vậy mà khiến ta chịu nhiều thương tổn như vậy sao?"

"Quả nhiên ngươi là tên nhân loại đặc biệt, không những g·iết c·hết đám ác quỷ khác còn gây tác động được lên thân thể ta."

"Ta rút lại lời nói vừa rồi, ngươi không ngu ngốc, ngươi có khả năng g·iết c·hết ta, nhưng chỉ đến đây thôi, thời gian của ta không còn nhiều, không thể chơi đùa với ngươi thêm nữa!"

Chu Minh bất ngờ trước lời này, ác quỷ bị giới hạn cấp độ đối với mục tiêu mà chúng hoá thân vào, hơn nữa còn bị hạn chế thời gian.

Nói như vậy chỉ cần Chu Minh cố gắng câu kéo thêm nhiều thời gian, chẳng phải sẽ khiến tên ác quỷ này rút lui sao và bản thân an toàn rồi sao?

Chẳng qua là làm thế nào để câu kéo thời gian khi mà tên ác quỷ hùng mạnh này đang ở ngay trước mặt, giơ cao cái móng vuốt sắc bén của mình lên chuẩn bị t·ấn c·ông.

Chu Minh chạy thẳng về phía móng vuốt đang vung tới, ngay khi móng vuốt sắc bén chuẩn bị chạm vào người, ngay lập tức hắn đứng tại chỗ bật nhảy về phía trước, tránh thoát khỏi đòn t·ấn c·ông thô bạo này.

Ác quỷ sư vương ngạc nhiên khi thấy hắn liên tiếp né được các đòn t·ấn c·ông của bản thân, hoàn toàn không hiểu với tốc độ thấp của hắn tại sao có thể làm được.

Chu Minh ngược lại vô cùng bình tĩnh, hắn luôn quan sát chuyển động và cách t·ấn c·ông của ác quỷ sư vương, đòn t·ấn c·ông của nó không khác gì so với sư vương.

Tức là trong khoảnh khắc rung ra đòn t·ấn c·ông sư vương sẽ khựng lại trong một giây để chuẩn bị tung đòn t·ấn c·ông tiếp theo, hoặc di chuyển đến vị trí của mục tiêu.

Chu Minh lợi dụng thời điểm ác quỷ sư vương khựng lại trong một giây, canh đúng thời khắc đó để né tránh, đương nhiên để tránh được cũng cần chút may mắn, bằng không sẽ mất đi một phần cơ thể trong lúc tránh.

"Khá lắm, tên nhân loại linh hoạt, ngươi thật sự tránh được đòn t·ấn c·ông của ta."

"Ta công nhận ngươi khác xa so với những kẻ khác, nhưng đến đây thôi, lần này ngươi nhất định phải c·hết!"

Từ nãy đến giờ hắn đã nhắc lại lời này mấy lần, kết quả vẫn như một, đều không thể g·iết c·hết Chu Minh.

Tuy nhiên, lần này có lẽ ác quỷ sư vương nói thật và làm được điều đó, tên ác quỷ bỗng há cái miệng khổng lồ của mình ra, bên trong thoát ra mùi thối rửa vô cùng kinh khủng, lập tức một cơn gió cực kỳ thô bạo cuốn lấy mọi thứ vào trong miệng nó như lốc xoáy.

Ác Quỷ Nuốt Chửng.

Chu Minh ở khoảng cách rất gần, dường như bản thân cũng chịu ảnh hưởng lớn và đang bị hút vào trong miệng tên ác quỷ.

Hắn cố bám víu vào các tảng đá xung quanh nhưng hoàn toàn không thể chống đỡ trước lực hút kinh khủng ấy.

Chỉ là, Chu Minh đang cố nhìn vào thuộc tính bốn chiều của ác quỷ sư vương, vừa rồi đòn t·ấn c·ông kết hợp với kỹ năng Viên Đ·ạ·n Tử Thần đã lấy nửa phần thuộc tính thể chất.

Đồng nghĩa với việc mỗi phát bắn có kỹ năng Viên Đ·ạ·n Tử Thần của Chu Minh gây được 5,000 điểm thể chất của mục tiêu khi bỏ qua phòng thủ, mà bản thân hắn chỉ mới cấp 17, sức mạnh sẽ còn tăng rất nhiều trong tương lai.

Tuy nhiên, trước mắt hắn cần đối phó với ác quỷ sư vương, từ nãy giờ hắn cố câu kéo thời gian để kỹ năng Viên Đ·ạ·n Tử Thần hồi lại, vừa hay bây giờ kỹ năng đã được tái kích hoạt.

Chu Minh hít thở một hơi, đột nhiên buông tay khỏi tảng đá, ngay lập tức bị hút tới trước cái miệng khổng lồ của ác quỷ sư vương.

Trong khoảnh khắc đối diện với việc bị nuốt chửng, Chu Minh lạnh lùng chĩa khẩu s·ú·n·g Desert Eagle vào trong cuống họng của ác quỷ sư vương, trong nháy mắt liền bắn ra một viên đ·ạ·n bảy sắc bay với tốc độ ánh sáng.

Nhưng mà viên đ·ạ·n không bắn trúng, ác quỷ sư vương đã dừng kỹ năng Ác Quỷ Nuốt Chửng để tránh né khỏi phán bắn chí tử đó của Chu Minh.

Ác quỷ sư vương cảm nhận được sức mạnh đáng sợ từ viên đ·ạ·n, vừa mới nãy trúng một đòn gần như mất đi phân nửa điểm thuộc tính thể chất, hơn nữa còn liên tục tụt điểm thuộc thể chất xuống, bây giờ trúng phải viên đ·ạ·n này chắc chắn c·hết.

Chu Minh đáp xuống đất khi không còn bị lực hút từ kỹ năng của ác quỷ sư vương tác động, đồng thời cũng rơi vào trạng thái nguy hiểm, kỹ năng Viên Đ·ạ·n Tử Thần cần thời gian 30 giây để tái kích hoạt lại, khoảng thời gian tuy rằng khá ngắn, thực chất đối với tinh huống này là cực kỳ dài.

Ác quỷ sư vương phóng nhanh tới chỗ Chu Minh, cái sừng trên đầu mọc dài ra như lưỡi kiếm rồi phóng một đạo lưỡi kiếm màu đen xuống ngay chỗ hắn đứng.

Ác Quỷ Trảm.

Chu Minh đạp vào tảng đá trên mặt đất bật một vòng về sau, nhẹ nhàng tránh khỏi đòn t·ấn c·ông mạnh mẽ, nhưng lần này hắn không may mắn như thế, phần lưng của hắn chịu một vết chém xéo từ trên xuống.

Chu Minh nhanh chóng lấy lọ thuộc chữa lành v·ết t·hương đổ lên lưng, chậm một giây nữa thôi hắn đ·ã c·hết rồi, lúc này điểm thuộc tính thể chất của hắn gần như chạm đáy, chẳng mấy chốc sẽ không còn chút sức lực nào.

Ác quỷ sư vương lần nữa phóng ra một đạo lưỡi kiếm màu đen, lần này kỹ năng giảm đi phần nào đó sức mạnh, không còn lớn và thô bạo như vừa rồi, tên ác quỷ đang cố cưỡng ép phát động kỹ năng của mình nên không thể phát huy tối đa sức mạnh.

Chu Minh tránh né đòn t·ấn c·ông trong khó khăn, vừa nhảy sang một bên lưng hắn liền nhói lên, xương sống giống như bị bẽ gãy từng cái.

Thời gian hồi kỹ năng Viên Đ·ạ·n Tử Thần còn 15 giây, trong khoảng thời gian này Chu Minh phải sống sót trước mũi t·ấn c·ông của ác quỷ sư vương.

Mặt khác ác quỷ sư vương cũng đang đề phòng Chu Minh, sợ rằng bản thân sẽ trúng phải phát đ·ạ·n khủng bố ấy, sức mạnh theo đó bị tước đoạt mấy phần.

Ác quỷ sư vương kích hoạt kỹ năng Ác Quỷ Gào Thét, tiếng thét vang vọng bên tai Chu Minh, hắn sờ vào liền nhận thấy tai mình đã chảy máu, đầu hắn đau đớn điên cuồng như muốn nổ tung.

Ngay lập tức ác quỷ sư vương hướng tới chỗ hắn, há cái miệng khổng lồ của mình nhắm vào cơ thể hắn, chuẩn bị nuốt chửng toàn bộ cơ thể hắn vào trong bụng.

Chu Minh dùng cán s·ú·n·g tự đập vào đầu một cái thật mạnh, tinh thần hồi phục lại ban đầu, trước đó tinh thần lực của hắn đã dần biến mất, mà năng lượng bảy sắc đang chập chờn như thể sắp tan biến.

Chu Minh cố gắng điều tiết, hướng vào trong thế giới tinh thần để kiểm soát tinh thần lực, chẳng qua không thể vào trong thế giới tinh thần nữa, còn năng lượng trong cơ thể đang dần cạn kiệt cùng với thể chất.

Vào những lúc như thế này lẽ ra tinh thần lực phải được phát huy toàn bộ, vậy mà muốn kiểm soát lại vô cùng khó khăn, thậm chí còn bị ảnh hưởng bởi kỹ năng cấp độ cao.

Chu Minh trong giây lát nhảy ngược về sau, may mắn tránh thoát được cái miệng rộng lớn của ác quỷ sư vương, chỉ cách khoảng vài xăng ti mét thôi là mất đi nguyên cơ thể rồi.

Mà thời gian hồi kỹ năng Viên Đ·ạ·n Tử Thần đã được tái kích hoạt lại, chỉ cần nhắm chuẩn và bắn phát đ·ạ·n này vào sẽ g·iết c·hết được ác quỷ sư vương.

Chu Minh không vội bắn vào ác quỷ sư vương, hắn nhìn vào phương hướng di chuyển của ác quỷ rồi bỗng bắn ra một viên đ·ạ·n.

Ác quỷ sư vương chứng kiến viên đ·ạ·n bảy sắc đang lao tới trước mặt liền phóng sang một vị trí khác tránh thoát khỏi viên đ·ạ·n, sau đó lao vào chỗ Chu Minh đứng.

Ác quỷ sư vương nghĩ rằng viên đ·ạ·n vừa rồi là kỹ năng của Chu Minh, một khi đã bắn ra đồng nghĩ với việc những phát đ·ạ·n tiếp theo sẽ không còn gây tác động lên cơ thể ác quỷ nữa.

Chính vào khoảnh khắc này, Chu Minh mặt đối mặt với ác quỷ sư vương, nó há cái miệng lớn chuẩn bị vồ tới cắn nuốt hắn vào trong bụng.

"Nhân loại, chịu c·hết đi...?"

Ác quỷ sư vương không ngờ tới viên đ·ạ·n mà Chu Minh vừa mới bắn ra vài giây trước là đ·ạ·n thường, bây giờ viên đ·ạ·n thật sự đã lao vào trong cái miệng và bắn xuyên qua phía sau.

Ác quỷ sư vương lập tức b·ốc c·háy rồi tan biến thành những mảnh vụn, nhưng vẫn còn một chút năng lượng hắc ám xung quanh t·hi t·hể của sư vương.

Một vòng xoáy không gian hiện ra phía sau, xung quanh vẫn còn một chút năng lượng bóng tối đang liên tục kêu gào.

"Nhân loại đáng c·hết, không thể nào ta lại thất bại trước một kẻ như ngươi, rốt cuộc ngươi là ai lại có sức mạnh như thế?"

Chu Minh bình tĩnh nói: "Ta tên là Chu Minh, đám ác quỷ các ngươi cứ ở yên đấy chờ đi, sớm thôi ta sẽ g·iết tới vực thẳm!"

Tên ác quỷ bỗng cười lớn, trong giọng nói vẫn còn có chút tức giận: "Ha ha, được, được, Chu Minh, cái tên này ta sẽ nhớ lấy, nhưng chắc là ngươi không thể g·iết tới vực thẳm đâu, chẳng mấy chốc nữa sẽ có kẻ khác đến g·iết ngươi, cứ yên tâm mà chờ c·hết đi!"

Nói xong tên ác quỷ trong năng lượng bóng tối bay vào vòng xoáy không gian, chưa đầy nửa giây vòng xoáy không gian biết mất khỏi nơi này.

Lúc này cánh cổng truyền tống ra ngoài cũng xuất hiện, chỉ là Chu Minh đến đứng cũng chẳng đứng nổi, tiếp tục nốc những lọ thuốc vào bụng, hi vọng hồi lại được một phần thể chất và tinh thần, bằng không sẽ c·hết trước khi ra ngoài.

Ác quỷ vẫn là thứ gì đó quá đỗi khủng kh·iếp, Chu Minh rất may mắn mới nhiều lần thoát c·hết trong gang tấc, tất cả đều nhờ vào những hạn chế khi chúng hoá thân vào quái vật nên mới có cơ hội tránh khỏi các đòn t·ấn c·ông thô bạo.

Mà cơ thể hắn bây giờ chẳng khác nào miếng giẻ rách, quần áo rách rưới cũ kỹ, toàn thân chịu nhiều thương tích cố gắng kéo thân thể đến chỗ cổng phó bản.

Chu Minh hồi phục lại một phần tinh thần và thể chất, trên lưng vẫn còn một vết sẹo lớn do kỹ năng Ác Quỷ Trảm gây ra, hoàn toàn không chữa lành được, hắn đi tới trước cổng phó bản rồi ngồi xuống, trước khi ra ngoài cần nghỉ ngơi một lúc, không thể dùng cơ thể yếu ớt này ra ngoài được, ít nhất là nghỉ ngơi năm phút.

Chương 33: Sớm thôi ta sẽ g·i·ế·t tới vực thẳm!