Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 27: Ở lại phía sau

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 27: Ở lại phía sau


Lý trí đâu, tu dưỡng của một pháp sư đâu?

Không, đều không phải.

Có quái vật to lớn, chen đầy cả hẻm nhỏ!

Qua hai tiếng, cuối cùng, mọi người nghe thấy tiếng vó ngựa vang lên!

Pháp sư Rochelle cho là như vậy.

Cậu làm một quyết định.

Ngay bây giờ, đám người dân bản địa còn đang vội vã lên đường!

Mọi người đều hưng phấn! Kế hoạch thành công! (đọc tại Qidian-VP.com)

Một đường đi tới, cậu rất khâm phục người này.

Âm thanh độc ác nói: "Hừ, đừng quên bên cạnh hắn còn có những người khác."

Hồi lâu, mọi người nghỉ ngơi cũng đã ổn, liền bắt đầu bàn bạc xem làm sao mới có thể thông qua cửa ải khó khăn trước mắt.

Tự phụ?

Là các bạn của chúng ta.

Bị xúc động mạnh!

Đinh Minh hít sâu một hơi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Alain Gandalf từ chối cho ý kiến.

Ghi chú: Magnus Đinh, người theo đuổi của Thánh!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Emily Kamar Taj bất ngờ cho Đinh Minh một cái ôm, mừng đến phát khóc nói: "May quá, may mà các cậu không sao!"

Nhưng…. Đã muộn!

Chiến tướng… xưa nay không sợ gièm pha.

Alain Gandalf không để ý nữa, tiếp tục nghiên cứu bản đồ, có lẽ ông ta có thể từ đó tìm ra một con đường thích hợp hơn?

Nghe tên Tiến kia nói… giống bà Tám?

Kỵ sĩ trực tiếp phóng qua, đao mang sắc bén, đem quái vật chém thành hai nửa!

Có lẽ, một trận sinh tử… trò chơi, đã thay đổi suy nghĩ của cậu ta.

Âm thanh độc ác nghe ra có vài phần khoan khoái: "Burning Legion cũng mong muốn có thêm nô lệ."

Chợt, âm thanh già nua nói: "Nhìn, cuối cùng, chuột cống cũng ra tới."

Nhưng Đinh Minh biết, bọn họ cũng chưa thành công.

Có lẽ, cái cảm giác này, mới thật sự là nền tảng để hợp nhất các quốc gia.

Có những giọt nước mắt lăn qua đôi má.

Một đao bổ là tốt rồi.

Đằng sau bọn họ, là đám pháp sư kia.

Ánh mắt của Emily Kamar Taj lấp lánh nhìn Đinh Minh. Cô cảm thấy đây mới thật sự là anh hùng, mới thật sự là con người rắn rỏi.

Mình lại còn hò hét, chửi rủa giống cái gì…

Lúc này, âm thanh độc ác lại nghi ngờ: "Sao không thấy tụi dân chạy nạn kia chạy ra? Hắn định bỏ lại bọn họ sao? Hắn có phải là Chiến tướng không vậy?"

Chúng đang âm trầm tiến lên…

Alain Gandalf lấy bản đồ ra, xem xét, cười nói: "Chúng ta đã cách Thánh Điện New York rất gần. Chỉ cần cố thêm một chút nữa…"

Cuối cùng, mới hướng về phía bầy quái vật cùng côn trùng, bình tĩnh nói: "Không có sinh vật nào có thể vượt qua… vòng tròn này…"

Trước mặt, nhìn thấy một đám phụ nữ và trẻ em.

Tai nghe thấy âm thanh bước chân dần dần rời xa, Đinh Minh tay trái cầm kiếm tay phải cầm đao, xoẹt một tiếng, vẽ lên tường.

Cao ngạo?

Nó cũng cần nguồn mộ lính để bổ sung. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mặc dù… không nhiều.

Chương 27: Ở lại phía sau

Nơi đó, xa xa, dưới ánh đèn lờ mờ, có thể trông thấy có mấy người đang tới gần.

Đinh Minh không quay đầu lại, nói: "Đừng lằng nhằng, các cậu ở lại, ai bảo vệ mọi người tiếp tục đi. Đừng quên mục tiêu của chúng ta, cũng đừng quên chúng ta là bất tử! C·h·ế·t một lần cũng không phải kết thúc."

Pháp sư Rochelle lại nói: "Không cần than thở, chỉ cần chúng ta hồi mana, hoàn toàn có thể chính mình xông ra. Không cần chờ bọn họ."

Alain Gandalf lại nói: "Không vội, chúng ta có thể ngồi xuống nghỉ ngơi, thông qua khu giao dịch mua thuốc hồi mana, cùng lúc đó, chờ đợi đám bạn Tanker của chúng ta."

Mấy người Đinh Minh cấp tốc tới gần.

Sau đó, có đám người từ bên trong Portal vọt ra.

Mansueto Paladin chào theo cách của Paladin.

"Sách sử ghi lại: Ngày này, có ma quái từ dưới đất mà lên, từ trên trời mà hàng, ngăn lại những con chiên của Thánh. Thánh dùng thân thể phàm thai đứng ra, lấy sức một người, ngăn lại hàng vạn ma vật.

Nói xong, không quay đầu lại, hướng về phía quái vật bước đi.

Một từ hợp hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Pháp sư Rochelle hừ một tiếng.

Cuối cùng, mọi người đánh nhịp, thông qua một phương án…

Mấy người Cường Asgard thấy thế, vội vàng hô: "Cậu ở lại, chúng tôi cũng ở lại."


Lúc đó, cậu ta không biết, cậu ta quyết định tìm chút thời gian, trở lại thế giới hiện thật, tìm hiểu cái từ này.

Nơi đó, là đường lớn!

Nhất là, mọi người có rất nhiều nghề nghiệp, luôn có thể tổ hợp ra thứ gì đó hay ho…

Emily Kamar Taj gật đầu thở dài: "Cũng không biết mấy người bạn của chúng ta như thế nào? Còn thừa mấy người?"

Dũng cảm, nhiệt huyết, có ý thức trách nhiệm với nhân dân, đầy đủ phẩm chất của một Paladin.

Nghĩ đến biểu hiện lúc nãy của mình, tâm tình cậu ta lại trở nên kích động.

Đinh Minh cũng cười, cậu không phải quân nhân. Nhưng kẻ làm tướng… cũng coi là người trong quân đội đi… ít nhất, trong trò chơi là như vậy.

Một đường vung đao, một đường chặt chém, kỵ sĩ cuối cùng là tới cửa vào của hẻm nhỏ.

Lại vỗ về, an ủi Xích Thố: "Cậu không thể c·h·ế·t được. Tôi c·h·ế·t, còn có thể phục sinh, nhưng cậu không được."

Não có hố!

Kỵ sĩ vung đao, mở một đường máu!

Pháp sư Rochelle được một người khác dìu đi.

Quay đầu, lít nha lít nhít quái vật.

Không phân quốc tịch, không phân quê hương, mọi người đều tại thời điểm này, có sự vui sướng tràn trề trong lòng.

Những người này còn trao đổi với người khác, ý đồ đạt được cộng minh.

Trên thực tế, trong lòng của cậu ta cũng không có quá mức căm ghét cùng khinh thường như trước đây.

Nơi đó, có ánh sáng!

Kỵ sĩ này mặc áo choàng đỏ phất phới, chiến giáp hoàng kim, xen lẫn vết máu, cưỡi trên ngựa rực rỡ như diễm hỏa, cầm trong tay thanh đao cán dài, hồng hồng mang theo tí ti tia lửa.

Còn có Magnus, cậu bé thú vị kia.

Tiếp theo, lại xoẹt một tiếng, vẽ lên mặt đất.

Không biết bôn ba bao lâu, đám người dừng lại trước một đường cụt.

Khi nào, mình trở nên xúc động như vậy.

Từng có lúc, cậu coi người này là địch thủ, là đối đầu một mất một còn. Nhưng hiện tại… quên đi… ta không nên đối đầu với một con người như vậy. Hãy để bọn quái vật làm điều đó.

Kỵ sĩ vung đao, trái chặt phải chém, đem đám quái vật chặt thành thịt vụn!

Mấy người nghe, cảm thấy có lý, sau đó nhao nhao ngồi xuống nghỉ ngơi.

Sau đó, chỉ thấy có kỵ sĩ từ bên trong, phóng ngựa xông ra!

Thánh nói: Nơi đây cấm chỉ sinh vật.

Âm thanh độc ác nói: "Trước trận thế này, ngươi nói bọn họ định đi qua như thế nào?"

Quái vật lao lên, ý đồ hướng ngựa của kỵ sĩ táp tới. Nhưng lại bị nó dùng vó đạp bay!

Có lẽ, nên đem người này giới thiệu cho Thầy?

Mừng rỡ, Emily Kamar Taj vội vàng đứng lên, chạy như bay về phía cuối hàng.

Liền, không có ma vật nào có thể vượt qua.

Nhưng đổi lại, là những đôi mắt ghét bỏ.

Trải qua lâu như vậy, trong lòng ông ta đã có định nghĩa cho tên này.

A… xem ra sau một cuộc chiến đấu, tên này lại trở nên cực kỳ tự tin.

Đinh Minh hơi sững sờ, cậu chợt nhớ tới đối với người phương Tây mà nói, ôm ấp có đôi khi cũng chỉ là sự chào hỏi.

Lúc này, bọn họ không biết, trên đỉnh đầu của bọn họ, có hai âm thanh đang nói chuyện.

Vậy nên nó mới xâm lược hết thế giới này đến thế giới khác!

Emily Kamar Taj thở dài: "Chúng ta đã cạn kiệt mana, không có sức…"

Lại nhìn về phía 'Tiên kiếm'.

Chỉ thấy trên mặt đường, trong hẻm nhỏ, một cái nắp cống bị đẩy ra.

Bà Tám là ai?

Emily Kamar Taj buông ra Đinh Minh, gật đầu: "Cũng thế, các cậu nghỉ ngơi đi, chúng tôi vừa mua một số thịt khô, có thể khôi phục sức khỏe cho mọi người."

Nhưng là người đều biết, có người đã đi ra.

Khi này, cả đám đều chật vật, dìu dắt nhau.

Âm thanh già nua nói: "Đương nhiên là mãnh công. Chiến tướng tuy mạnh, nhưng không khó đoán."

Ánh mắt của Tiến Ngoan Nhân cũng phức tạp.

Cũng có người, trong đôi mắt, có tí ti ghen ghét, phảng phất coi bóng lưng kia là kẻ thích khoe mẽ, coi là mình mà mạnh như thế, mình cũng làm được.

Luôn cảm giác cái từ này mang ý nghĩa không khiến người khác vui.

Giờ phút này, phải có người ở lại.

Ân… ngoài ai đó ra.

Nhân loại… vào giờ phút này… thể hiện đủ loại màu sắc.

Đã rất gần với Thánh Điện New York!

Sau đó, có vòng tròn lóe lên, hình thành một cánh cửa.

Đám người cũng nhao nhao chào theo.

Có người ngoái đầu lại, nhìn thấy bóng lưng kia, nắm chặt nắm tay, âm thầm thề phải mạnh mẽ lên, bảo vệ mọi người.

Chỉ thấy cậu xuống ngựa, cướp lấy thanh 'Tiên kiếm' của Tiến Ngoan Nhân, lại đem Xích Thố giao cho cậu ta, nghiêm túc hô: "Mọi người tiếp tục đi tới. Thánh Điện New York gần ngay trước mắt! Hướng phía trước, đi!"


Có vòng tròn lóe lên, người ẩn hình kia cũng hiện.

Alain Gandalf giơ tay lên, chào theo kiểu nhà binh: "Hướng về phía quân nhân, gửi lời chào!"

Sau đó, đám người nhanh chóng rời đi.

Đám người Đinh Minh gật đầu, sau đó nhận thịt khô, nhai nhồm nhoàm.

Sau đó, một đường phóng đi, hướng về cuối ngõ hẻm!

Khó là khó, nhưng luôn có cách.

Không thấy ai từ bên trong đi ra.

Dù là vì vậy mà chiến mã bọc thây.

Xích Thố cảm ứng được cái gì, hí dài một tiếng, tựa như chào tạm biệt chủ nhân của nó.

Burning Legion cũng không phải là có vô hạn binh lính.

Đám quái vật nhìn vào… tối om om một mảnh!

Âm thanh già nua cũng trầm ngâm, sau đó, như nhận ra điều gì, bật thốt: "Không tốt! Mau ngăn lại hắn!"

Âm thanh già nua cười lạnh: "Bọn tép riu mà thôi. Tác dụng duy nhất của bọn chúng là được hiến tế cho Thần."

Inter Dimensional Portal mở ra!

Đinh Minh phát hiện đám bạn kia, cậu liền xuống ngựa, hướng mấy người vẫy tay, cười hỏi: "Các bạn khỏe chứ?"

Dieter Thief nói: "Hiện tại, đã tới cuối đường. Nếu lên trên, ắt sẽ đối mặt với rất nhiều quái vật."

Thế là cậu vỗ vào vai cô gái, mỉm cười nói: "Chúng tôi không sao, nhưng cần nghỉ ngơi một chút. Đi đường hơi mệt."

Đó là một cô gái tóc dài xõa vai, ăn mặc giống Fantastic Four, trong tay mang chiếc nhẫn, đang ra sức vẽ vòng tròn!

Có người lại cảm động, nước mắt chảy ròng.

Áo giáp của kỵ sĩ hiện lên màn chắn màu đỏ, che đậy, tiếp theo, kỵ sĩ trực tiếp xông lên, giẫm trên giác xác của đám quái vật, mạnh mẽ vượt qua!

Cũng được, cũng đã đến lúc từ biệt nó. Trận chiến này có lẽ là dấu ấn cuối cùng của nó.

Có quái vật thành bầy bắn ra hỏa cầu.

Nếu Đinh Minh biết được, có lẽ, cậu cũng chỉ cười nhạt một tiếng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 27: Ở lại phía sau