Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 4: Phá huỷ và tiêu diệt
Tạm biệt hai người, đám học sinh lại quay trở lại công việc minh tưởng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Orc chống gậy thấy vậy, ngửa mặt lên trời thở dài: “Chỉ thiếu chút nữa, chỉ thiếu chút nữa a!”
Sau đó vung tay lên chỉ thấy có bí thuật chi môn lóe lên, dần dần mở rộng, cho đến cố định.
Đinh Minh thỉnh thoảng ra ngoài hành hiệp trượng nghĩa, tiêu diệt quái vật ẩn núp trong nhân loại, mưu toan khơi dậy n·ội c·hiến, thuận tiện kiếm chút tiền lẻ.
Chương 4: Phá huỷ và tiêu diệt
"Soái a." Đinh Minh cười nói.
Lại nói: "Lát nữa tới địa chỉ này lấy đi."
Đinh Minh nhìn chăm chú, không nghĩ tới, chỉ một lúc giao chiến với Orc thủ lĩnh, tụi Orc đã xây dựng nên tế đàn.
Nhưng hiển nhiên, c·hiến t·ranh sẽ không bỏ qua ai, sẽ đốt tới mông ngươi, giục ngươi tiếp tục tiến tới. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ba người kia thấy vậy, lập tức phân công nhau đi phá huỷ tế đàn.
Đinh Minh thấy thế, cũng gấp.
Dường như nghe được âm thanh của Orc chống gậy, hư không chi môn sôi trào, dường như có dấu hiệu mở rộng.
Ngoái nhìn lại, Orc tựa như bị gặt rau hẹ, liên miên ngã xuống.
Nghĩ nghĩ, liền nói: "Tới một bộ giáp a."
Bên cạnh, chỉ thấy động lực giáp cũng thể hiện ra sức mạnh của nó, tả trảm hữu chém, liền chém ra một con đường tới… tế đàn!
Đám người Đinh Minh nghe vậy, lập tức tiến về phía sĩ quan, nhao nhao giao nhiệm vụ, nhận khen thưởng.
Mặc cho da dày thịt béo, đều chịu không nổi s·ú·n·g đ·ạ·n. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng vẫn phải kiên trì.
Đại pháo rền vang! Đ·ạ·n bay tứ tung! S·ú·n·g không ngừng nghỉ!
Lúc này, Orc chống gậy lại mỉm cười: “Ha ha, thanh niên, có hứng thú trở lại vòng tay của Thần sao?”
Lúc này học sinh đã có tới sáu mươi người, nhưng những người đến sau chỉ có thể tiếp tục minh tưởng.
Sĩ quan nghi ngờ nói: "Ngươi không phải cầm Thanh Long Yển Nguyệt sao? Vì sao muốn áo giáp của Lã Bố."
Hiện tại thế đạo loạn lắm, nếu không kiên trì, rất dễ dàng bị người khác vượt lên, bị đào thải.
Thời gian dần dần trôi qua, hai bên đánh có đến có về, nhưng người này đều không làm gì được người kia.
Nói xong liền phóng ra q·uả c·ầu l·ửa đánh về phía đám người Đinh Minh.
Nói đùa, người mang truyền thừa của Thánh Gióng cùng huyết thống của người Saiyan, Đinh Minh chính là vô cùng tự tin.
Thầy Hạo cười nói: "Làm tốt lắm!"
Đinh Minh cùng những người còn lại đeo lên nhẫn, tập trung mở cửa.
Orc chống gậy lại nói: “Đừng vội từ chối, ngươi muốn vĩnh sinh bất diệt sao, muốn chưởng khống thế giới sao?”
Gật gù, liền theo đám người liền trở lại bên cạnh thầy Hạo. Chỉ thấy Cường Asgard cùng Chiến Krypton đang cùng nhau khiêng một con sói hoang đ·ã c·hết.
Đinh Minh thấy vậy, không nói hai lời, dẫn theo đao, cưỡi Xích Thố liền phóng về phía tế đàn.
Cửa không mở được, lại là mỏi tay.
Nhưng cũng bởi vậy, dân ở đó cực kì hiếu chiến, có chiến ý sục sôi bốc lên, chiếu rọi toàn cảnh.
Đối với Tâm Thượng Đế mà nói, ân… ngươi thấy hoặc nghe nói qua Thượng Đế dùng ma pháp sao? Người ta dùng là Thần Thuật.
Cơ giáp cùng ngựa, đó là mỗi nam nhân lãng mạn, đó là bài ca sử thi của con người. Ngựa là quá khứ, cơ giáp là tương lai.
Đinh Minh thấy vậy, vội vàng lảng tránh, nói vào bộ đàm: “Ba vị, các bạn tìm cách phá huỷ tế đàn, để tôi đối phó ác ôn này.”
Đinh Minh thở phào, lại thấy lúc này hộ thuẫn biến mất, bên tai nghe tướng quân nói: “Các đơn vị cận chiến, mời rời khỏi chiến trường. Hoả lực bao trùm, bắt đầu.”
Đinh Minh xem xét, lại là cửa hàng v·ũ k·hí ở Hồ Gươm.
Chỉ thấy hai tay vung lên, lập tức triệu hoán ra hai bộ xương khô, bảo vệ xung quanh mình, lại gọi ra một con quái vật Orc, trông cực kỳ rắn chắc, xem chừng còn mạnh hơn Orc thủ lĩnh, chỉ có điều nhìn thế nào đều là không có trí tuệ.
Đinh Minh nghe vậy, không nói hai lời, quất đao vào mông ngựa, vội vã vọt xuống tế đàn.
Đinh Minh cưỡi ngựa, cùng ba đài cơ giáp đi xa, ngoái nhìn lại, chỉ thấy hư không chi môn nhỏ dần, khép lại, cuối cùng biến mất.
Orc chống gậy lẩm bẩm: “Một chút nữa, một chút nữa.”
Khi trận chiến kết thúc, đám người Đinh Minh đồng thời nghe được âm thanh vang lên: "Cuộc chiến kết thúc, mời tiến về gặp sĩ quan để nhận phần thưởng của mình."
Ba người kia nghe vậy, hỏi lại: “Cậu được không?”
Đinh Minh nghe xong lắc đầu nói: “Ta muốn gì, đều sẽ dựa hai tay đi lấy, mà không dựa vào cái gọi là Thần. Lại nói Thần của người là Tà Thần, ta cũng không muốn mất tự do.”
Chỉ nghe ầm một tiếng, liền thấy có ánh sáng đỏ loé lên, chặn lại mini đ·ạ·n đạo.
Sau ba ngày, đám người rốt cuộc được thầy Hạo hướng dẫn mở bí pháp chi môn.
Có người nhận được bản vẽ, cao hứng bừng bừng. Có người nhận được trang bị, hưng phấn nhảy cẫng.
Đinh Minh thấy vậy, cũng không sử dụng chiêu thức Tam Đao, ngược lại là dựa vào tốc độ quần nhau với Orc chống gậy cùng quái vật kia.
Đinh Minh không nói hai lời, phóng ngựa về phía Orc chống gậy, dùng hành động chứng minh chính mình.
Lúc này, trong tai nghe lại vang lên âm thanh: “Minh, đã sắp xếp xong xuôi, chúng ta có thể rút lui.”
Sĩ quan liền hỏi: "Giáp gì?"
Ở nước Mỹ, người Mỹ đang kêu trời kêu đất, ở đó quái vật bay đầy trời, dường như đánh máu gà, đem dân Địa Cầu h·ành h·ạ d·ụ·c sinh d·ụ·c tử.
Bên cạnh đám động lực giáp cũng nhao nhao bỏ qua đám Orc, tập trung xông lên tế đàn.
Đám người đột kích vội vàng cách xa chiến trường, sau đó chỉ nghe oanh một tiếng! Chiến trường rửa sạch!
Bên cạnh có động lực giáp nghe vậy, không nói hai lời, trên vai có mini đ·ạ·n đạo bay ra, bắn tới tế đàn.
Sĩ quan mỉm cười: "Đó là chiến lợi phẩm của cậu và đồng bạn, cậu có thể yêu cầu thứ khác."
Đinh Minh liền nói: "Dynasty Warriors chơi qua chưa, tôi là muốn áo giáp của Lã Bố?"
Lần này thầy Hạo không có ra tay, chủ yếu là không cần thiết, cũng muốn xem đám học sinh có thể đi tới đâu. Nay xem, không có kinh hãi, chỉ là kinh ngạc không dứt. Riêng là Đinh Minh, quả thực đổi mới tam quan.
Đám người nối đuôi nhau mà vào.
Orc chống gậy tức xạm mặt: “Đồ không nghe khuyên.”
Tên Orc kia đ·ã c·hết đi… Hẳn là…
Mặc dù dân Việt cũng máu chiến, nhưng được q·uân đ·ội bảo vệ vững vàng, thành ra chỉ có thể ở trên ti vi, ở trên máy tính làm anh hùng.
Trở lại trường học ma pháp, Cường Asgard cùng Tâm Thượng Đế chào từ biệt, xem ra là không dự định học ma pháp.
Xem ra là mang theo các mảnh ghép, tới nơi chỉ cần ghép lại là thành.
Nhưng Orc nhiều lắm, người trước ngã xuống, người sau tiến lên, ôm chặt lấy động lực giáp.
Tế đàn?
Đối với Cường Asgard mà nói, khai phá ra mô bản Thor cũng đã là một chặng đường xa rồi, không cần thiết học cái khác.
Thầy Hạo đưa cho mỗi người một chiếc nhẫn, nói rằng nhẫn này có thể dùng để mở cửa. Trên thực tế, có thể không cần nhẫn, nhưng đó là những người đã đạt trình độ cao siêu.
Đại nhân… Thời đại thay đổi!
Đáng nhắc tới là bộ giáp của Đinh Minh rốt cuộc đúng chỗ, mặc lên trông rất giống Chiến Thần hạ phàm.
Sĩ quan gật gù: "Thứ này trong kho hàng của chúng tôi cũng có một bộ, do một đại sư chế tạo, liền cho cậu dùng vậy."
Đến cuối cùng, chỉ có Đinh Minh cùng ba khung động lực giáp phóng lên trên tế đàn, đối mặt Orc chống gậy.
Orc chống gậy thấy vậy cũng gấp, nhưng thấy Đinh Minh phóng ngựa lại, lập tức giận sôi lên: “Để ngươi nếm thử thuật pháp.”
Nói lại Việt Nam, cũng khá bình tĩnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngày qua ngày, cậu cũng tích được kha khá, nhưng ngay lập tức bị tiêu mất, dùng để mua thịt quái vật ăn.
Nhưng hiện tại, cơ giáp cùng ngựa lại cùng xuất hiện trên chiến trường. Người cưỡi ngựa kia dường như muốn nói: Ngựa, cũng không kém. Vũ khí lạnh, cũng không kém, chỉ xem ai đang dùng.
Đặc biệt là người ở đó được các siêu anh hùng giúp đỡ, sớm tiếp xúc với công nghệ cao, thành ra đâu đâu cũng thấy mặc cơ giáp, mặc áo bó cùng quái vật vật lộn.
Chỉ thấy Đinh Minh một đường vung đao, đầu Orc cuồn cuộn.
Trên tế đàn, đang đứng Orc chống gậy, chỉ nghe hắn hô: “Dị đoan, thần sẽ buông xuống, huỷ diệt thế giới này, các ngươi chờ c·hết đi!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Đinh Minh nhíu mày: “Không hứng thú.”
Chiến Krypton thì lại khác, người ta chỉ cần phơi nắng liền mạnh lên, mặc dù chậm chút, ngược lại là có thể học thêm ma pháp để bổ sung khuyết điểm.
Chỉ nghe oanh một tiếng vang lên, tế đàn nổ tung, trong ánh lửa, có ánh sáng trắng loé lên, dường như… Thánh Quang!
Đây có lẽ, là thời đại mới đối với thời đại cũ chào hỏi.
Đến lượt Đinh Minh: "Con sói kia, tôi muốn thịt sói."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.