Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 52: Hải Mã tập đoàn
Nguyễn Phàm hiếm thấy trêu chọc người một câu, Trần Khải liếc hắn một mắt, ba người cũng không trêu chọc hắn nữa mà bắt đầu rắp thức ăn.
"Sao có thể nói như thế, nếu ngươi không đi ra, bọn ta còn không biết ngươi rất được nhiều người ưa thích nữa nha."
Trở về Khách Sạn, Nguyễn Phàm cũng đã thấy hai người Trần Khải cùng Tương Kiến đã ngồi trên bàn.
"Là thật, là Trần gia tiểu thiếu gia không sai."
Đi vào đại sảnh, nơi đây liếc nhìn một mắt liền thấy vô số bàn mỹ thực được bày ra, vô số đắt tiền hải sản hiếm thấy bây giờ được bài ra vô số làm cho Tương Kiến mấy người thèm ăn không thôi.
Một lão nhân ánh mắt sắt bén nhìn ra bộ đồ trên người của Trần Khải đang mặc lại lịch liền chắc chắc khẳng định.
"Wow, ha-ha-ha ta bóp được Trần gia tiểu thiếu gia cái mông."
Nguyễn Phàm đi tới một thiếu niên đang đeo quyết đầu bàn trước mặt mở miệng muốn quyết đấu, thiếu niên kia cũng một lời đáp ứng, hai người bắt đầu đi lên quyết đấu sân để tiến hành một cuộc quyết đấu.
Chạy xa Trần Khải nghe câu này lảo đảo một cái, xém là té xuống đất, hắn còn mặt mũi nào sống trên đời này a."
"Nơi này tàu thật nhiều a."
"Cảm ơn ngươi Hà Du."
Tương Kiến mắt sắt liền nhìn thấy một chiếc tàu to lớn mở miệng nói ra, Trần Khải gật đầu mở miệng nói rằng," Ừm, là nó."
"Cái gì cũng không qua mắt được ngươi."
Phải biết Nam Cung Tử Vân lúc đó chỉ mới 13 tuổi đã có cao cấp bài thủ thực lực, cái làm cho mọi người ghen ghét hắn chủ yếu, Nam Cung Tử Vân là nữ nhi của Quán quân Nam Cung Mộ Vân.
"Các ngươi nhìn, là Trần gia tiểu thiếu gia."
Nhìn vô số xa hoa tàu chở khách, du lịch, Hà Du hứng thú nhìn bốn phía mở miệng nói rằng, Trần Khải lúc này mở miệng nói rằng," Đi thôi, vé tàu ta đã đặt trước, chuyến tàu của chúng ta gọi là Long Dương số 9, xuất phát còn một tiếng nữa."
... (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nguyễn Phàm, ngươi đi đâu mà lâu thế, chúng ta đã ăn cơm xong rồi."
Bốn người sau khi đi vào phòng của mình, mỗi người tự chọn cho nhìn một cái phòng ngủ, sau đó không kịp chờ đợi đi ra ghế sa lon nhìn về phía Trần Khải. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bước gần tới chiếc tàu, Hà Du không nhịn được sợ hải cảm thán nói, Nguyễn Phàm cũng là lần đầu tiên nhìn thấy một thứ lớn như thế.
Âm thanh gõ bàn phím cạch cạch liên tiếp vang lên, Trần Khải điều chỉnh con chuột một cái rồi mới mở miệng nói," Ừm, ta đã tìm được, chúng ta từ đây hướng về phía nam đi tới một cây cầu gọi là Nam Uyên, ở nơi đó chúng ta sẽ bắt một chuyến tàu đi đường, địa điểm tới là Đường 115."
Ghen ghét là, Trần Khải vậy mà cùng tiểu thư thiên tài Nam Cung Tử Vân định ra hôn ước.
Hắn không chỉ lớn lên soái mà gia cảnh đớn ở kim tự tháp đỉnh, Hà Nam Trần gia, một trong các thế lực lớn nhất của V Quốc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hâm mộ là, hắn lấy niên linh không đầy 14 tuổi đã phát minh ra áo giáp quyết đấu vô cùng kiên cố, hơn xa áo giáp quyết đầu bấy giờ.
Ba người Nguyễn Phàm cũng bưng thức ăn đi theo, ba người đều nhịn không được nở nụ cười.
Chỉ thấy Trần Khải giống như bảo vật quý giá bị vô số nữ nhân vây quanh, ánh mắt của các nàng nhìn hắn vô cùng quái lại, Trần Khải ở bên trong thì khổ sở không thôi, có vài nữ nhân thừa cơ muốn bóp Trần Khải nhưng đều bị hắn cho tránh thoát.
"Là chiếc đó phải không."
Hai năm trước Trần Khải phải nói là nam nhân đối tượng hâm mộ cùng ghen ghét.
Ba người Nguyễn Phàm ở bên ngoài vừa ăn vừa xem trò vui, Tương Kiến ác thú vị còn lấy điện thoại ra bắt đầu quay video.
Ngay sau đó, một màng kế tiếp làm cho ba người Nguyễn Phàm Tương Kiến cùng Hà Du đều trợn mắt lên nhìn.
Hà Du lúc này cũng đã làm xong hai tô mỳ bưng ra, nàng mỉm cười mở miệng nói rằng," Đây, ăn đi, ta cho tới hai cái trứng đó."
"Ta chỉ là đi xung quanh dạo một vòng mà thôi, còn mua không ít thứ."
Chiều 5 giờ.
Không chỉ có như thế, Trần Khải còn làm ra rất nhiều bản thảo giúp ít cho việc cải tiến thành phố bay của Thành Phố Hà Nam và còn nhiều dược tề, y phục cho con người.
"Oa a, thật không ngờ Trần gia tiểu thiếu gia tiêu thất hai năm vậy mà ở đây gặp được, ta phải đi xin chữ ký."
Nguyễn Phàm trong lòng không nhịn được toát ra một cái ý nghĩ nhìn về phía Trần Khải thấp giọng nói," Này, đừng nới với ta là trên chiếc thuyền này đang tổ chức yến tiệc gì đó nha."
Trên đường đi Nguyễn Phàm nhìn thấy rất nhiều người ăn mặt sang trọng, bên cạnh là đều dẫn theo thiếu niên thiếu nữ, tuổi ước trừng 13 tới 19 tuổi.
Chương 52: Hải Mã tập đoàn
"Ta cũng muốn, ta muốn ký tên."
"Hải Mã tập đoàn vậy mà đích thân mời ngươi sao, Trần Khải ngươi thật có mặt mũi a."
...
Trần Khải mở miệng nói, bọn người bắt đầu bước lên tàu.
Hai ngươi Tương Kiến cùng Hà Du cũng bu lại nghe, bước chân của bọn họ cũng không dừng mà hướng phòng vip cánh cửa đi tới.
Nếu có người không biết tình huống nói Trần Khải bây giờ đem đi so sánh Trần Khải hai năm trước thì ai cũng không tin.
Trần Khải cười khẽ âm thanh truyền tới, Nguyễn Phàm càng chắc suy đoán trong lòng.
Nguyễn Phàm tưg trên ghế đứng lên mở cửa đi ra ngoài mở miệng nói rằng, ba người cũng nhao nhao đi theo sau lưng, hôm nay sẽ không cần Trần Khải tự tay xuống bếp làm cho bọn họ ăn.
Nguyễn Phàm nhẹ gật đầu nói cảm tạ, lập tức hai người ngồi xuống bắt đầu ăn mỳ.
Nguyễn Phàm cũng không có ý kiến nhẹ gật đầu, hắn cũng muốn trải nghiệm cảm giác đi ra biển.
Nghe là đi tàu biển, Tương Kiến hứng thú mở miệng nói rằng," Được đấy, ta chưa bao giờ đi ra biển bao giờ."
Tương Kiến nhìn hắn bước tới liền mở miệng nói rằng, kế bên là hai bác mỳ vẫn còn để đó, lúc này Hà Du cùng từ trong nhà vệ sinh nữ bước ra mỉm cười nói," Nguyễn Phàm ngươi đói không, ra giúp ngươi làm một tô mỳ."
"Các ngươi nhìn, đó có phải là Trần gia tiểu thiếu gia không."
"Biết thế ta đã ở trong phòng không ra ngoài làm gì."
Nguyễn Phàm trả lời vấn đề của Tương Kiến mới vừa rồi, ngay sau đó nhìn về phía Trần Khải mở miệng nói rằng," Trần Khải, ngươi đã tìm ra con đường tiếp theo chúng ta nên đi chưa."
"Cũng đến giờ ăn chút gì, đi ra ngoài kiếm gì lót dạ dầy cái đã." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Trần Khải tiểu thiếu gia, ngươi có thể cho ta chụp ảnh cùng được không."
Thời gian trôi qua, trần Khải lúc này mới khó khăn lắm mới từ trong đám người thoát ra, các nữ nhân có chút không thôi nhìn Trần Khải chạy chối c·hết bóng lứng.
"Ngươi có thể ký lên ngực của ta được không."
Mục đích của chuyến đi lần này là ra mắt vô số lá bài ma thuật mới từ trong bí cảnh mà tập đoàn Hải Mã đạt được, chủ tịch của công ty Hải Mã sẽ đích thân lên con tàu này.
...
Tương Kiến hưng phấn đập bả vai Trần Khải mở miệng nói rằng, Hà Du cũng mở miệng nói rằng," Ta nghe nói Hải Mã tập đoàn thế lực rất lớn, bài ma thuật trên thị trường hiện giờ đều xuất từ Hải Mã tập đoàn."
Lúc này, người nữ nhân lúc đầu nhìn thấy Trần Khải lại liếc một mắt nhìn ra Trần Khải liền hô lên, các quý bà vay quanh nói chuyện phím cũng hớn hở ra mặt nhìn tới.
"Chiếc tàu này thật lớn a."
Sau khi ăn xong, Nguyễn Phàm quan sát hoàn cảnh xung quanh một mắt, hắn lúc này đang tìm kiếm đối thủ để quyết đấu, ở đây có quyết đấu sân để cho mọi người quyết đấu. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ha-ha-ha Trần Khải người này vậy mà được nhiều người thích đến như thế, đây là fan cuồng hơn các minh tinh trên ti vi nữa."
Một người mỹ phụ trong lúc lơ đãng nhìn thấy Trần Khải một bên mặt kinh ngạc che miệng chỉ hắn mở miệng hỏi.
"Ha-ha-ha đó là đương nhiên, có chữ ký của Trần gia tiểu thiếu gia, ta không khoe c·hết mấy con mụ kia."
Đi tới một nơi an toàn, Trần Khải lao mồ hôi trán ngồi trên ghế hít thở.
Các quý bà kế bên cũng ngay lập tức cũng nhìn thấy Trần Khải," Chứ còn ai, chỉ có Trần gia tiểu thiếu gia mới có bộ đồ đang mặc trên người."
"Đi thôi."
Mà hắn đúng lúc được Hải Mã tập đoàn mời, cho nên mới mang bọn người sẵn tiện tới tham gia.
Nguyễn Phàm cũng không từ chối nhẹ gật đầu, Hà Du liền đi xuống khu làm bếp bắt đầu bận rộn.
Có thể nói, Trần Khải lúc đó đã là đạt tới nhân sinh đỉnh phong, thử hỏi ai không hâm mộ, ai không ghen ghét.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.