Điền Văn ngượng nghịu ho nhẹ hai tiếng: "Tony, bớt đùa chút đi, đây là học trò của ta."
Đại sư Tony đứng dậy, xoa xoa cái đầu trọc lốc: "Học trò của lão Điền, vậy ta phải nói rõ cho ngươi biết tôn chỉ làm ăn của tiệm ta. Tiệm ta bán hàng thật giá thật, không có chuyện ưu đãi cho học trò đâu."
Hàn Vũ trong lòng thầm kêu: "Mẹ kiếp!"
"Bán hàng thật giá thật" là dùng như thế sao?
Ưu đãi cho học trò, lẽ nào không nên có sao?
Học trò kiếm tiền đâu có dễ. Bán sống bán c·hết đánh một trận đấu, mới kiếm được một tỷ thần lực.
Điền Văn vội vàng giải thích với Hàn Vũ: "Hàn Vũ, Tony miệng lưỡi đanh đá mà bụng dạ hiền lành, nói chuyện khó nghe, nhưng trang bị chế tạo ra thì khỏi chê vào đâu."
"Lão Điền à, bao nhiêu năm như vậy, cuối cùng ta cũng nghe được một câu ra hồn từ miệng ngươi." Đại sư Tony cảm thán.
Trong nháy mắt, Điền Văn cũng muốn bỏ đi luôn cho rồi. Cái tình bạn mấy chục năm này, không cần nữa cũng được.
Hít sâu một hơi, Điền Văn mới miễn cưỡng nuốt xuống cục tức này.
Nếu không phải hắn không đánh lại đại sư Tony, hắn đã sớm cho đại sư Tony một trận rồi!
"Ta dẫn ngươi đi xem những tác phẩm của hắn." Điền Văn nói, quen đường đi vào phòng triển lãm của đại sư Tony.
Trong phòng bày biện hơn trăm kiện thần khí, mỗi món đều in dấu ấn của đại sư Tony, cho thấy đích thân hắn chế tạo.
Điền Văn gạt bỏ bớt những món quá đắt, cuối cùng chỉ còn lại ba mươi kiện thần khí đủ loại cho Hàn Vũ lựa chọn.
Sau đó, Điền Văn thuần thục giới thiệu cho Hàn Vũ ưu nhược điểm của từng món thần khí.
Thái độ chuyên nghiệp, giới thiệu tỉ mỉ, làm Hàn Vũ có lúc nghi ngờ, Điền Văn làm giáo viên ở trường, có lẽ chỉ là nghề tay trái để kiếm thêm chút đỉnh, chứ nghề chính của hắn phải là nhân viên bán hàng ở tiệm của đại sư Tony mới đúng.
Giới thiệu xong ba mươi kiện thần khí, Điền Văn mới hỏi Hàn Vũ: "Hàn Vũ, ngươi ưng ý món nào hơn?"
Hàn Vũ chăm chú lắng nghe Điền Văn giới thiệu, từ ba mươi món thần khí chọn ra ba món phù hợp với tình hình hiện tại của mình.
Cổ hồ, nhị tinh thần khí, công dụng 1: Luyện cổ. Bên trong có không gian, có thể thu vào tối đa mười vạn trùng tộc tiến hành nghi thức luyện cổ, trùng tộc vào trong sẽ chém g·iết lẫn nhau, người cuối cùng sống sót có một xác suất nhất định thực hiện tăng cấp. Cao nhất có thể luyện ra trùng tộc Sinh mệnh thể anh hùng.
Công dụng 2: Đi kèm thần thuật: Dẫn trùng. Có thể thu hút trùng tộc xung quanh, phạm vi thần thuật tùy theo độ lớn thần lực đầu vào mà định.
Vạn tộc lệnh, tam tinh thần khí, công dụng 1: Uy h·iếp. Mang theo uy áp, có thể làm Sinh mệnh thể dưới Anh hùng Sinh mệnh thể sinh ra tâm lý sợ hãi.
Công dụng 2: Uy nghiêm. Lưu trữ tín ngưỡng vạn tộc, thu thập càng nhiều tín ngưỡng chủng tộc, uy lực thần khí càng mạnh.
Công dụng 3: Đi kèm thần thuật: Chi phối. Có thể cưỡng chế chi phối một Sinh mệnh thể hành động. Cường độ thần thuật tùy theo cường độ uy nghiêm và độ lớn thần lực đầu vào mà định.
Vong linh kỳ xí, nhị tinh thần khí.
Công dụng 1: Đi kèm thần thuật: Vong linh cường hóa. Cường độ thần thuật tùy theo độ lớn thần lực đầu vào mà định.
Công dụng 2: Đi kèm thần thuật: Vong linh chỉ huy. Cường độ thần thuật tùy theo độ lớn thần lực đầu vào mà định.
Ba món thần khí này, Hàn Vũ chọn món nào cũng có thể làm thực lực của hắn tăng lên rất nhiều.
Nhưng Hàn Vũ cân nhắc việc tiếp theo có thể phải đối mặt với khảo hạch của Học viện Kinh Đô, hắn dồn sự chú ý vào nhị tinh thần khí: Cổ hồ.
Cái cổ hồ này, giá trị bốn thần tính, quy đổi ra thần lực chưa đến sáu trăm triệu.
Xét về đường dài, đây tuyệt đối là một món hời không lỗ.
Hàn Vũ nghiến răng: "Ta chọn nhị tinh thần khí: Cổ hồ."
Điền Văn vui vẻ cười.
Nhị tinh thần khí: Cổ hồ không có sức mạnh kinh thiên động địa, nhưng nó lại là món thần khí thích hợp nhất với Hàn Vũ.
Đại sư Tony sau khi biết Hàn Vũ đã chọn được thần khí, cũng rất vui vẻ, chìa thẻ thu tiền ra: "Bốn thần tính hoặc năm trăm tám mươi triệu thần lực, ngươi xem thanh toán thế nào?"
Điền Văn kéo Tony lại, nói chuyện một hồi lâu. Đến lúc cao hứng, có vẻ như muốn cãi nhau.
Cuối cùng, đại sư Tony nể mặt Điền Văn, cho Hàn Vũ bỏ bớt số lẻ, thu sáu trăm triệu thần lực. Tặng kèm một linh tinh thần khí: Mắt dò xét.
Linh tinh thần khí: Mắt dò xét, chỉ có một công dụng, đó là dò xét thông tin sinh vật. Cơ bản tất cả Sinh mệnh thể không có thần tính đều có thể dò xét, là một món thần khí rất được ưa chuộng, giá bán chính thức là năm mươi triệu thần lực.
Nói chung, cái chiêu khuyến mãi này của đại sư Tony, đã giúp Hàn Vũ tiết kiệm được ba mươi triệu thần lực.
Cho thấy mặt mũi của Điền Văn cũng có chút giá trị.
Thu cẩn thận hai món thần khí, Hàn Vũ đang định rời đi.
Đại sư Tony lại gọi hắn lại: "Quý khách xin dừng bước."
Hàn Vũ cạn lời, trước khi mua thì Tony dửng dưng, sau khi mua thì Tony lại đổi giọng gọi Quý khách.
Cái đại sư Tony này, lật mặt còn nhanh hơn lật bánh tráng.
"Quý khách, ở chỗ ta, dựa theo tàn quyển của văn minh thất lạc, mới chế tạo ra một món thần khí đặc biệt, ta thấy nó rất hợp với khí chất của ngươi." Đại sư Tony nói, lấy ra món thần khí mà hắn muốn giới thiệu.
Là một quả cầu màu vàng. Toàn thân vàng rực, như đúc từ vàng.
Điền Văn cũng tò mò tiến lại gần, dùng năng lực bán thần thăm dò công dụng của thần khí.
Kết quả hắn phát hiện, quả cầu thần khí này không ngờ không có công dụng gì.
Hắn lập tức nổi giận.
"Ngươi giỏi lắm Tony, ta coi ngươi là bạn, ngươi coi ta là người ngốc, ngươi thật sự nghĩ ta không dám động tay với ngươi sao?" Điền Văn tức giận nói.
Hắn cảm thấy đại sư Tony có chút không coi ai ra gì. Lừa người thì thôi đi, lại còn lừa ngay trước mặt hắn, lại còn lừa cả học trò của hắn, cái này nhịn sao được?
Đại sư Tony lắc đầu: "Nhẫn nại nghe ta giải thích."
"Được." Điền Văn lập tức im lặng.
Hàn Vũ đứng bên cạnh xem mà ngây người, Điền lão sư Văn cũng quá nghe lời rồi đó.
"Món thần khí này tên là Tham Lang, đến từ một nền văn minh đã sớm thất lạc, nó dựa vào việc nuốt chửng thần khí để trưởng thành."
Lời này làm Hàn Vũ hứng thú: "Đại sư Tony, xin ngươi nói rõ hơn."
Đại sư Tony thấy Hàn Vũ là người hiểu biết, kiên nhẫn kể về thông tin liên quan đến thần khí Tham Lang.
Tham Lang đến từ một nền văn minh đã thất lạc, nền văn minh đó thịnh hành c·ướp b·óc, thường xuyên c·ướp được thần khí.
Ai cũng biết, thần khí nhận chủ. Trước khi thần minh chưa c·hết, thần khí của họ không thể bị thần minh khác sử dụng.
Nhìn những thần khí giá trị liên thành, lại chỉ có thể coi như sắt vụn, người thống trị văn minh đó cảm thấy vô cùng đau lòng, bèn kêu gọi các nghệ nhân tài giỏi của cả nền văn minh, trải qua nhiều kỷ nguyên nghiên cứu, cuối cùng chế tạo ra thần khí: Tham Lang.
Thần khí: Tham Lang có thể thông qua việc nuốt chửng thần khí để đạt được trưởng thành, đồng thời kế thừa năng lực của thần khí bị nuốt chửng.
Cũng bởi vì thần khí: Tham Lang quá mạnh mẽ, gây ra sự phẫn nộ của hàng chục nền văn minh khác.
Cuối cùng, nền văn minh đó trong cuộc t·ấn c·ông liên hợp của hàng chục nền văn minh đã biến mất vĩnh viễn trong dòng sông lịch sử...
Đại sư Tony kể đến say sưa, đột nhiên nói một câu: "Quý khách, hiện tại tiệm đang đại hạ giá, món thần khí của nền văn minh thất lạc này, bây giờ chỉ cần một tỷ thần lực là có thể mang về rồi. Ngươi còn do dự gì nữa?"
"Một tỷ thần lực?" Điền Văn bị cái giá này làm cho hết hồn.
Không phải quá đắt, mà là quá rẻ.
Một thần khí có thể dẫn đến sự diệt vong của một nền văn minh hùng mạnh, sao có thể chỉ đáng giá một tỷ thần lực?
Đùa cái gì vậy!
Đối diện với ánh mắt của Hàn Vũ và Điền Văn, đại sư Tony mới nói ra nguyên nhân: "Bởi vì thứ ta có được là tàn quyển, cho nên món thần khí Tham Lang này có một chút khuyết điểm nhỏ."
"Nó vẫn có thể nuốt chửng thần khí để đạt được trưởng thành, nhưng tốc độ trưởng thành sẽ chậm hơn gấp mười lần. Sau khi nuốt chửng thần khí, nó chỉ có thể kế thừa một số tác dụng bị động, không thể kế thừa thần thuật đi kèm."
"Cái này chẳng phải là đồ bỏ đi sao?" Điền Văn nói thẳng.
So với bản gốc thần khí Tham Lang, cái bản tàn khuyết này đơn giản là không có tác dụng gì.
Đừng nói một tỷ thần lực, cho không Điền Văn hắn cũng không thèm.
Cái loại thần khí đầu tư lớn, sản lượng thấp này, tin rằng bất kỳ một thần minh nào còn tỉnh táo đều sẽ không chọn.
Đại sư Tony có chút bực mình: "Lão Điền, ngươi có thể sỉ nhục nhân cách của ta, nhưng không thể sỉ nhục tác phẩm của ta."
"Ngươi làm ra đồ tệ như vậy, còn không cho người ta nói." Điền Văn tranh cãi.
Thấy hai người lại có xu hướng cãi nhau, Hàn Vũ lập tức nói: "Món thần khí này ta mua, ta trả bốn trăm triệu thần lực."
Điền Văn vội vàng kéo Hàn Vũ lại, ngăn cản: "Hàn Vũ, ngươi ngàn vạn lần đừng vì ta mà mua cái đồ bỏ đi này."
Hàn Vũ muốn nói, hắn bị năng lực nuốt chửng thần khí của thần khí Tham Lang thu hút.
Bản gốc thần khí Tham Lang có thể nuốt chửng thần khí để đạt được trưởng thành, đồng thời kế thừa năng lực, ưu điểm quả thật rất nghịch thiên.
Nhưng ai dám nói, năng lực nuốt chửng thần khí bị lược bỏ này là bình thường chứ.
Thử nghĩ c·ướp được một món thần khí mạnh mẽ của người địch, không thể dễ dàng hủy diệt. Lúc này, giao thần khí cho thần khí Tham Lang nuốt chửng, chẳng phải vẫn có thể phát huy tác dụng làm suy yếu sức mạnh của người địch sao?
Mấu chốt nhất vẫn là, Hàn Vũ cảm thấy năng lực của thần khí Tham Lang có vài phần tương tự với máy phân giải của hắn.
Mua về, để đó nghiên cứu sau này cũng được.
Hạ quyết tâm, Hàn Vũ lập tức đáp: "Điền lão sư, thầy hiểu lầm ta rồi, ta là thật lòng thưởng thức thần khí do đại sư Tony chế tạo. Chỉ riêng việc hắn có thể dựa vào tàn quyển để chế tạo ra thần khí Tham Lang, chỉ riêng điểm này thôi, học sinh đã nguyện ý lấy hết tất cả thần lực để ủng hộ việc rèn đúc của hắn. Nhưng mà học sinh quá nghèo, chỉ còn lại bốn trăm triệu thần lực, không biết đại sư Tony có nỡ lòng nào bán không?"
Đại sư Tony xoa xoa cái đầu trọc lốc, có chút cảm động, lại có chút nghi ngờ: "Ngươi thật sự thích món thần khí này?"
"Thật sự." Hàn Vũ khẳng định.
Đại sư Tony từ trong ánh mắt của Hàn Vũ nhìn thấy sự chân thành.
Hắn xoa xoa cái đầu trọc lốc: "Được thôi, bốn trăm triệu thần lực thì bốn trăm triệu thần lực, ngàn vàng khó mua được tri kỷ, thần khí Tham Lang thuộc về ngươi!"
Hàn Vũ đưa thẻ bốn trăm triệu thần lực, nhận lấy thần khí Tham Lang, là quả cầu vàng kia.
Sau đó, dưới sự hộ tống của Điền Văn, truyền tống trở về nhà.
Hắn phải hoàn thành nghi thức nhận chủ thần khí, mới có thể yên tâm.