Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 98

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 98


Cốc Xuân Lai nghĩ tới nghĩ lui, quyết định vẫn là đi hỏi thăm cha mình trước.

Ánh sáng bừng lên, soi tỏ đêm đen!

Cốc Xuân Lai đương nhiên gật gật đầu.

Chỉ bằng một thanh kiếm, có năng lực chấn động trời đất Đại ngàn giới cộng minh.

Không có vướng bận khá tốt.

Lạc Dã lúc này còn chưa được đến truyền thừa “Thái cổ”, còn không thể điều động toàn bộ Đại ngàn giới qua lại theo lệnh hắn. Nhưng mà, một phương thiên địa đáp lại, hắn làm được!



Chờ cô tỉnh mộng, cô phải tìm cơ hội đi gặp ba mình. Bởi vì chuyện ly hôn, cô giận dỗi đã lâu không nghe điện thoại của ông rồi.

Các vị chưởng giáo ép hỏi tông chủ Đại Đức Tông: “Lão Cốc, đã đến lúc này, không cần tiếp tục cất giấu như thế chứ? Kiếm ‘Thái cổ’ từng là kiếm mà Kiếm Thần sử dụng, chúng ta đều có thể thề hạ tâm ma, tuyệt không cướp đi đồ vật nhà ngươi, nhưng mà hiện tại đã tới lúc sinh tử tồn vong rồi, ngươi không thể còn không nói cho mọi người làm thế nào đạt được truyền thừa kiếm này đi?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Thì ra không chỉ có nàng phát hiện Đại ngàn giới dị thường, các Chưởng giáo đó cũng phát hiện. Nhóm Chưởng giáo dùng hết mọi thủ đoạn cũng không thể đánh thức mọi người trong tử thành, có một vị Chưởng giáo tính tình cương trực, tự mình vào trong thành muốn đánh thức người, kết quả vị Chưởng giáo kia vô thanh vô tức ngã xuống, cuối cùng không thể trở về…

Cũng không phải nói các tiên nhân khác không có năng lực này, mà là Cốc Xuân Lai vừa lúc biết một vị như vậy.

“Cẩn thận nghĩ đến, ‘Vô Sinh Thiên Quân’ kia chỉ muốn nhận tín đồ, cũng chưa từng hại người. Có lẽ chúng ta cũng không cần phải xen vào, mà chỉ cần phái người đi thương nghị cùng vị Chân quân kia?”

Mà ở trên không nơi này, trên toà kim liên, vị Dung Cùng Chân quân kia đang ngồi xếp bằng tĩnh tọa, cầm ngọc như ý trong tay, đã luyện hóa nơi này nhiều ngày.

Mở Pháp mục*, tính hết nhân quả.

(*Pháp mục: con mắt thứ 3 hay mắt phép để nhìn xuyên thấu mọi sự)

Mặt Tông chủ lộ vẻ hoảng hốt, lui về phía sau hai bước — Ý Tiểu Lộc là cam tâm tình nguyện sống cùng một thái giám?

(*chứng đạo: chứng minh “đạo” của bản thân, vì Kiếm Thần đắc đạo thành tiên ở thế giới này, nhờ công đức tạo nên cho thế giới này, nên thế giới này chính là “chứng đạo” của Kiếm Thần)

“Chúng ta lại nghĩ cách liên lạc Kiếm Thần đi. Không biết lão nhân gia hắn lần trước không đáp lại chuyện Thiên kính, có thật là không đặt việc này ở trong mắt hay không…”

Đám người Từ Vọng Phong nghe không hiểu ra sao, nhưng mà cũng không rảnh nghĩ lại.

Vấn đề này không dễ trả lời lắm.

Số lượng tử thành càng ngày càng nhiều.

Vân Diễn Nhi cắn chặt răng, trên trán thấm mồ hôi, điều động tất cả lực lượng kháng cự quanh thân, mới nhịn xuống xúc động muốn cúng bái kia.

Vị Dung Cùng Chân quân kia cũng không để ý tới nhân vật nhỏ bé như Từ Vọng Phong oa oa kêu to. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mọi người du đãng ở trong thành, mỗi ngày chỉ làm một chuyện: Quỳ xuống, tiếp thu nguyện lực* cầu nguyện một tiên nhân.

Chân trời lại có một tiên nhân chậm rì rì đi xuống.

Cốc Xuân Lai còn ngồi ở trên mái nhà, chớp chớp mắt.

Mà ở trong giấc mộng này, cô đã mười mấy năm chưa được gặp bọn họ…

Đúng là Dung Cùng Chân quân.

Lạc Dã nghiêng đầu nhìn nàng: “Tâm tình không tốt?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Một đạo thanh âm đến từ thiên ngoại, mỉm cười: “Thực ra cũng không cần tự mình nhìn xem, bần đạo ngàn hô vạn gọi, các ngươi trước sau không tới, bần đạo đành phải tự mình tới cửa bái phỏng.”

Một đám người liền nhịn không được bay lên bầu trời đêm, đi nhìn đến cùng đã xảy ra chuyện gì. Bao gồm Tông chủ Đại Đức Tông —

Cẩn thận ngẫm lại, vốn dĩ Đại ngàn giới cũng có Kim Tiên. Chỉ là vị Kiếm Thần kia rời khỏi nơi này đã vạn năm, lần trước Thiên kính bị hỏng, tu sĩ Đại ngàn giới xin hắn giúp đỡ, hắn cũng không đáp lại.

Bọn họ nhìn đến kim liên* trên đỉnh đầu, không thể khắc chế nảy lên xúc động muốn cúng bái.

Nhưng mà một tiếng “Rào rào” vang lên, Lạc Dã dùng kiếm cản lại, chắn ở phía trước. Hắn vậy mà có thể chặn lại một trảo này của Dung Cùng Chân quân.

Vị Chân quân này không chút để ý nói: “Nếu các ngươi nguyện ý thần phục, ta sẽ không đoạt đi thần thức. Nếu các ngươi ngược lại không muốn, bần đạo sẽ tự mình động thủ.”

Để phòng ngừa người nọ thông qua hạc giấy tìm được chính mình, xâm nhập linh thức của mình, Cốc Xuân Lai còn xem xét kỹ hồn phách của chính mình, xem có bị người động tay chân hay không.

Nhiều ngày như thế, mà không ai tìm tới cửa.

Một vị cấp bậc bán tiên ở Thông thiên thật giới*, Dung Cùng Chân quân.

Đây là nam chủ cuối cùng trong “Kiếm Minh Thiên Sơn?

Ban đêm, Cốc Xuân Lai cùng Lạc Dã ngồi ở trên nóc phòng đại tiểu thư, Cốc Xuân Lai vừa cười vừa thuật lại một lần chuyện cha mình hiểu lầm với Lạc Dã.

Vì thế mọi người, đều thấy được Lạc Dã múa kiếm trong trời đêm.

Hắn cười nhẹ: “Tiểu Lộc, nhìn kỹ.”

Mặt Lạc Dã chỉ đen một cái chớp mắt, nhưng cũng chỉ lắc lắc đầu, bật cười.

Lại khó được nảy lên một tia phiền muộn.

Quan hệ của ba mẹ không tốt cũng không phải bọn họ sai, hai gia tộc liên hôn, hai người không yêu nhau có thể duy trì hôn nhân mặt ngoài nhiều năm như vậy vì cô, đã thực sự không có lỗi với cô.

Một đạo âm thanh như tiếng sấm, truyền tới Ma Vực: “Ma Vương nơi đây cấp tốc tới gặp bần đạo. Nếu không nghe theo, bần đạo sẽ đích thân tới Ma giới một chuyến.”

Cái đồ “Đầu não phong bạo” c·h·ế·t tiệt! Cái chip này cũng quá lừa người!

(*Thông thiên thật giới: thế giới thông với thế giới thật hay là nơi được coi là thiên đường, tiên giới)

Tông chủ Đại Đức Tông Cốc Nhạc Minh đứng ở giữa mây mù, nhìn xem nữ nhi và con rể tương lai đang làm cái gì.

Mà vừa nghe, Cốc Xuân Lai liền nghiêm túc.

Cốc Xuân Lai chống cằm mà cười: “Ta cũng rất nhớ cha…ta.”

Rất nhiều thành trì, mặt ngoài nhìn không có gì dị động, nhưng mà thâm nhập ẩn vào, liền phát hiện nơi đó đều đã trở thành một tòa thành c·h·ế·t.

“Thế giới này là nơi chúng ta tu thân lập gia, tuyệt đối không có khả năng chắp tay nhường cho người ta. Hắn chẳng qua là muốn luyện hóa một tiểu thế giới, nhưng mà chúng ta chẳng nhẽ chỉ là con kiến, cam tâm tình nguyện để hắn luyện hóa?”

Hạc giấy chỉ có một tia linh khí của nàng, người bình thường sẽ không cố ý đi chú ý. Đây là một thứ rất thích hợp để theo dõi.

Nàng tự mình tùy tiện thiết kế ở trong đầu một chút, căn bản không hề viết thành cốt truyện thật sự.

Cốc Xuân Lai xem đến nhịn không được đứng lên, trong mắt bị ánh sáng đột nhiên bừng lên trong đêm đen, cùng nam nhân đứng giữa quầng sáng kia hấp dẫn.

Lạc Dã nói: “Quan hệ của ngươi và cha ngươi thật tốt.”

(*đại công cáo thành: thành công)

Tông chủ: “…”

Mặt mày nàng hớn hở, thần sắc rất sống động, dù cho Lạc Dã không ở hiện trường, cũng có thể cảm giác được hai cha con kia vui sướng với sự kiện nhầm lẫn xấu hổ này thế nào.

Nàng nhanh chóng quyết định: “Xem ra bổn tọa cần phải tới Nhân giới một chuyến trước.”

(*nguyện lực: lực lượng sinh ra từ việc cầu nguyện)

Giữa mui Dung Cùng Chân quân nhảy ra một tiếng hừ nhẹ.

Dung Cùng chân quân nói: “Tiểu nha đầu ngươi ày, nhân quả có chút ý tứ, đợi bổn quân tính ra —”


Đại ngàn giới là không có tiên nhân cấp bậc Chân tiên, những người đó vốn không nên tiến vào. Nhưng mà Dung Cùng Chân quân ở Thông thiên thật giới muốn tu thành Kim Tiên, vì thể hiện quy phục với lão sư, hắn vẫn luôn muốn luyện hóa một thế giới nguyện lực làm lễ vật tặng lão sư.

Bởi ở trong kế hoạch ban đầu của Lộc đại tiểu thư, nếu “Kiếm Minh Thiên Sơn” được hưởng ứng không tồi, sẽ ra phần tiếp theo. Nhưng mà này chỉ là một giả thiết của Lộc U mà thôi, dù sao nam nữ chủ đều bị c·h·ế·t sạch, nếu ra phần hai tất nhiên phải đổi nam nữ chủ.

Nhân giới đã càng ngày càng nguy cơ.

Hắn dùng kiếm quang, vì Cốc đại tiểu thư phóng một màn pháo hoa sáng lạn.

Nàng đã có chút hiểu ra tình huống hiện tại là như thế nào.

Các vị Chưởng giáo lúc này mới ý thức được tình huống khẩn cấp.

Nơi hạc giấy bay qua, những toà thành như vậy càng ngày càng nhiều.

Lúc đại công cáo thành*, hắn vừa lòng mở to mắt, hơi hơi mỉm cười.

Nhưng mà, Lộc U chỉ nghĩ ra cái giả thiết này.

Nàng không thể bại lộ chuyện xxx giữa mình và Lạc Dã cho cha biết.

Lạc Dã cầm kiếm múa may, gió mây khắp đất trời đều biến sắc, các dòng khí giao nhau, bay nhanh len lỏi, biến hóa cực nhanh, giống như pháo hoa sáng lạn bị hắn tùy ý vẽ ra.

Nhưng mà uy áp của người này … Nếu Nhân giới có nhân vật lợi hại như vậy, làm sao Ma giới có thể sống sót?

Cốc Xuân Lai cũng cảm thấy gần đây chính mình bị cái cốt truyện đến bây giờ còn không kết thúc này làm cho có chút tâm thần không yên, cảm xúc của chính mình cũng không thích hợp.

Nàng nói: “Hắn không phải thái giám!”

Hắn tính toán canh giờ, qua 300 năm nữa sẽ đến sinh nhật của lão sư. Việc luyện hóa thế giới này, không thể chậm trễ nữa.

“Vớ vẩn! Bị người tìm tới cửa, hiển nhiên người ta không đặt chúng ta ở trong mắt, hà tất đi lên tự rước lấy nhục! Mặc dù muốn thương lượng cùng hắn, cũng muốn có thực lực ngang nhau, nếu không, lấy cái gì đi nói chuyện với người ta?”

Chỉ là sau khi hạc giấy trở về, hình ảnh dùng đôi mắt hạc giấy nhìn đến, lại làm Cốc Xuân Lai thiếu chút nữa không bình tĩnh nổi —

Ở Hoang vực Tây Bắc, nơi giao nhau giữa Nhân giới và Ma giới, lúc này đã liền thành một mảnh. Các tu sĩ, các phàm nhân đều vô cùng chất phác đi lại trong thành, mỗi ngày đều cầu nguyện.

Tu chân tu chân, cũng không phải tu đạo đức. Thiên nhân vô tình, bọn họ đã không phải người, thêm nữa loại người chuyên tu nguyện lực này, không phải cùng một con đường với những người tu đạo tầm thường như bọn họ, căn bản không thể ước thúc người ta.

Cốc Xuân Lai chạy đi tìm cha mình, là vì muốn cho các vị Đại Chưởng giáo lại lần nữa nghĩ biện pháp liên lạc xin vị Kiếm Thần Kim Tiên kia giúp đỡ. Cốc Xuân Lai vừa vào phòng tiếp khách, lại bị ngăn ở bên ngoài. Nàng phát hiện không khí nơi này hết sức nghiêm trọng, được cho biết vài vị Chưởng giáo đều ở trong phòng tiếp khách, đang nói chuyện với cha nàng.

Tỏ vẻ sẽ tranh thủ thời gian làm đại điển song tu mà nữ nhi muốn.

Muôn vàn mây gió, đều tràn về phía hắn!


Lạc Dã ngồi yên bất động nói: “Đều là tu sĩ, không cần dùng chiêu thức bình thường của phàm nhân như vậy chứ?”

Có một con hạc giấy bay đến nơi xa hơn, một cỗ lực đạo không thể chống lại bắt được con hạc giấy này. Nháy mắt Cốc Xuân Lai cảm thấy trong đầu đau đến muốn nứt ra, may mà nàng đã ở Tu chân giới này mười mấy năm, không còn không có kinh nghiệm gì như những ngày đầu.

Tất cả mọi người tồn tại, cũng chỉ là cái xác không hồn. Không hề có phụ tử, không hề có phu thê.

Có thể dễ như trở bàn tay thu phục một tòa thành, dễ như trở bàn tay khống chế tâm thần của mọi người, làm người ta thay đổi dùng nguyện lực đi cầu tiên… Cốc Xuân Lai vừa lúc biết đến một người như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tay hắn một trảo, trực tiếp đem b*p ch*t Ma vật này.

Nàng cầm lòng không đặng —

Hi đồng gõ nhật pha lê thanh, kiếp hôi phi tẫn cổ kim bình!

Mọi người hoảng sợ.

Lạc Dã không nói gì: “…”

Chương 98


Cốc Xuân Lai liếc hắn: “Ngươi lại muốn vờ vịt cái gì?”

(Theo ý hiểu của mình thì câu trên có thể hiểu là: tiếng kèn đồng (ngày xưa hay dùng khi có lễ mừng, đám cưới) thanh thuý như ánh sáng pha lê, tro tàn hết kiếp vượt qua ngăn cách quá khứ tương lai)

Bởi ngọc như ý trong tay vị chân quân kia, đã phất hề hướng Lạc Dã và Cốc Xuân Lai!

Nàng vỗ vỗ gương mặt chính mình, làm chính mình phấn chấn lên: “Bỏ đi, chúng ta đi tìm chuyện gì vui vẻ làm đi. Chúng ta… Ừ, phóng pháo hoa đi.”

Lộc bảo trưởng thành, nàng không chút nào lưu luyến mà đi về phía một nam nhân khác, vứt bỏ lão phụ thân hắn rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hiện tại sau khi ở trong mộng có ký ức cô mới phát hiện, cô mơ mấy giấc mộng này, hình tượng của cha mẹ mỗi lần, kỳ thật đều có chút tham khảo ba mẹ cô trong hiện thực.

Đáng tiếc vẫn như cũ không người có thể giành được truyền thừa của “Thái cổ”.

Một cái ý tưởng cũng có thể bắt được!

Từ Vọng Phong giận: “Thiên hạ há có tiên nhân không nói đạo lý như ngươi! Ngươi cường mua cường bán như vậy, cũng xứng là tiên nhân?”

Vị Kiếm Thần kia không đáp lại chuyện Thiên kính bị vỡ, có lẽ chỉ là do theo hắn thì đây chỉ là một chuyện nhỏ; có lẽ là hắn hiện tại cách thế giới này quá xa, không thể trở lại kịp, dù sao thế giới này quá nhỏ bé, không thể thừa nhận một vị mang cấp bậc Kim Tiên tiến vào… Có lẽ còn có một loại khả năng tệ nhất, vị Kiếm Thần này đã ngã xuống ở bên ngoài, không có khả năng đáp lại Đại ngàn giới xin giúp đỡ.

Thấy nữ nhi kinh hỉ vỗ tay, nhiệt liệt đáp lại thanh niên đang múa kiếm kia.

Tảng đá lớn trong lòng hắn buông xuống.

Cốc Xuân Lai mở to hai mắt: “Đương nhiên là ta dùng rồi.”

Cốc Xuân Lai lấy đầu đâm tường: “…”

Cốc đại tiểu thư từ trước tới nay chính là loại tính cách tràn đầy tình cảm mãnh liệt này.

Hạc giấy mà Cốc đại tiểu thư thả ra đã trở lại.


Có lẽ nơi này sẽ lưu lại manh mối về Kiếm Thần.

Nhưng mà thế giới này tóm lại là cố hương của vị Kiếm Thần kia, nếu thế giới này bị luyện hóa thành người khác, ảnh hưởng tới vị Kiếm Thần kia chứng đạo*, vị Kiếm Thần kia tuyệt đối không thể mặc kệ.

Cặp ba mẹ thích tung tăng khắp nơi trong câu chuyện về vợ trước, chưa chắc không ẩn chứa hy vọng của chính cô rằng cha mẹ cô sẽ không ly hôn; trong giấc mộng về Quốc sư có Vương quân cha tồi tệ, còn không phải là người ba ngày thường bận rộn với sự nghiệp rất ít hỏi đến cô sao; tông chủ Đại Đức Tông trong giấc mộng hiện tại này, cũng là người ba tuy rằng rất bận, nhưng vẫn vô cùng yêu chiều cô kia.

(*kim liên: đài sen vàng)

Lão sư hắn, là tu nguyện lực. Tín đồ thành kính càng nhiều, thực lực của vị Kim Tiên kia sẽ càng mạnh.

Bọn họ trầm trọng nói: “Có lẽ là lần trước khi tu sửa thiên kính, có nhân vật lợi hại nhân cơ hội tiến vào thế giới của chúng ta để truyền giáo.”

Lạc Dã một tay che Cốc Xuân Lai ở phía sau, đám người Từ Vọng Phong cũng lập tức điều động linh bảo quanh thân.

Tông chủ Đại Đức Tông Cốc Nhạc Minh cười khổ.

Hắn trừng cô nương không cho hắn mặt mũi kia liếc mắt một cái, thấp giọng hừ một tiếng, liền đứng dậy. Hắn khoan thai, quần áo bó sát người, ở trong đêm đen đĩnh bạt cao lớn, bước ra phía ngoài một bước, liền xuất hiện ở trong trời đêm.

Cốc Xuân Lai đổi ngữ khí, nói lời thấm thía: “Cha à, sao ngươi cứ nhất định phải bắt nữ nhi nói thật ra chứ. Loại chuyện này rất xấu hổ, hà tất muốn ta nói ra? Ngươi còn lén điều tra sau lưng ta, hiển nhiên là không tôn trọng ta!”

Một phụ tá bên cạnh nàng, lập tức bấm đốt ngón tay tính nhân quả. Kết quả Vân Diễn Nhi chưa kịp ngăn trở, người nọ đã hét thảm một tiếng, ngay trước mặt Vân Diễn Nhi, hóa thành một bãi nước mủ, thần hồn toàn vong.

Dung Cùng Chân quân đứng dậy, cười than một tiếng: “Cũng đúng, đã cho các ngươi cơ hội, nếu các ngươi không tới, bần đạo đành phải đi tìm các ngươi.”

Nhưng ai cũng sẽ không hy vọng trời sinh chính mình không có vướng bận.


Hắn nói: “…Thì ra là thế, có chút ý tứ.”

Tông chủ bị nữ nhi trách móc một trận, xác thật không biết trả lời như thế nào, chỉ biết cười xấu hổ.

Cốc Xuân Lai yên lặng rời đi.

Mặc kệ Nhân giới phát sinh chuyện gì, đều sẽ lan đến Ma Vực.

Từ Vọng Phong nói: “Ta nhận lệnh của sư phụ đi tra xét, tận mắt nhìn thấy một tòa thành nháy mắt hóa thành bùn đất ở trước mặt ta, hoàn toàn không có hồn phách từ đó chạy ra. Lạc huynh, Tiểu Lộc, các ngươi thật nên tận mắt nhìn thấy…”

Nhưng mà nhân sĩ thế giới này cũng thật là xương cứng.

Thần sắc Vân Diễn Nhi nghiêm trọng, nhìn một đạo thần hồn tan đi trong tay từ trên trời truyền xuống, cùng ý niệm nghiêm nghị không thể kháng cự trong đó.

Chân quân sao có thể để phàm nhân nhìn trộm?

Hắn vui mừng.

Duỗi tay một trảo, Cốc Xuân Lai liền không tự chủ được mà bị đẩy về phía trước.

Loại tình huống tệ nhất này trước không bàn, mọi người vẫn nên kỳ vọng vị Kiếm Thần kia chỉ là không đáp lại đi.

Oa!

Từ Vọng Phong lại lần nữa gặp mặt bọn họ, một thân xám xịt, thần sắc mê mang.

Vân Diễn Nhi nhìn đến hoảng sợ!

Hắn chỉ là nhẹ nhàng “Di” một tiếng, ánh mắt nhìn lại, dừng ở trên người Cốc Xuân Lai.

Khi Dung Cùng Chân quân đang muốn rời đi, lại thấy trên mặt biển Ma Vực sóng gió cuồn cuộn, một con Ma vật lén lút nhô đầu ra từ giữa, nhìn trộm về phía trước.

Cha trong mộng à…

Hắn nói: “… Chúng ta vẫn nên nghĩ cách xin Kiếm Thần giúp đỡ đi.”

Trên không Đại Đức Tông bị dòng khí kích động vây quanh, một mảnh lại một mảnh mây trời cuồn cộn, kinh động các tu sĩ lúc ban đêm. Bọn họ đều nghe được tiếng kiếm minh, đó là kiếm tu đến mức tận cùng mới có thể khiến cho thiên địa cộng minh?

Dung Cùng Chân quân nhìn về phía hai người, như suy tư gì.

Cốc Xuân Lai căng thẳng nói: “Từ sư huynh, đừng nói nữa!”

Vài thành trì nơi có đại tông môn, đều ở trong một đêm thay đổi chủ nhân. Hơn nữa cũng may mà mấy vị Chưởng giáo kia thoát được nhanh, dùng sạch sẽ độn pháp trên người, mới có thể đào tẩu. Mà bọn họ trốn tới Đại Đức Tông, cũng chẳng qua bởi vì lúc này kiếm “Thái cổ” ở Đại Đức Tông, vạn năm trước, Đại Đức Tông từng là nơi cuối cùng Kiếm Thần xuất hiện trước khi rời đi.

Lực lượng trong, làm nàng có xúc động lập tức quỳ xuống, khẩn cầu mong ước với đối phương.

Sau khi hết thảy không việc gì, Cốc Xuân Lai trắng bệch mặt, ngã ngồi ở trong phòng, bình phục tim đập quá nhanh của mình.

Cốc Xuân Lai thấy cha nàng vẫn hiểu lầm, mặt cứng lại, thật sự không nghĩ tới cha nàng còn không nghe hiểu tiếng người hơn cả nàng.

Đó chính là “Thái cổ”.

Khi kiếm xẹt qua, bên tai Cốc Xuân Lai nghe được tiếng “Keng” thanh thúy, đó là thanh âm phát ra khi kiếm khí điều động thiên địa.

Hắn đứng ở trong trời đêm, trường kiếm múa may, mây trôi cùng dòng khí ở bốn phía bị hắn điều động, toàn bộ đất trời dường như đều bay về phía hắn.

Nhịn không được, hắn có chút hâm mộ Cốc Xuân Lai.

Hiện tại chỉ chờ tỉnh mộng.

Tông chủ: “Sao ngươi biết?”

Lạc Dã cúi mắt nhìn về phía nàng, trong tay vừa phất, liền xuất hiện một phen bảo kiếm.

Cốc Xuân Lai liền uyển chuyển tỏ vẻ: “Ta đã ở chung với hắn mười mấy năm, cha cho rằng ta không hiểu biết hắn sao?”

Khi cái tay kia nắm lấy cánh hạc giấy, Cốc Xuân Lai nhanh chóng quyết định, chặt đứt liên hệ giữa chính mình và hạc giấy, từ bỏ con hạc giấy này.

Nhưng mà ý tưởng của nàng, bị “Đầu não phong bạo” bắt được rồi, cùng nhau hỗn hợp trong giấc mộng này.

Nàng còn chưa đưa ra phương án giải quyết cho cái giả thiết này.

Chờ cô tỉnh mộng, cô phải nhanh chân đến gặp ba cô, cũng phải đi gặp mẹ cô. Còn muốn đi xem tình nhân bé nhỏ của từng người… Có phải tưởng lừa tiền ba mẹ cô hay không.


Hại nàng hiện tại tự mình chơi chính mình… Quả lớn thế này, nàng phải làm thế nào?

Trong lòng nàng kinh hãi: Bởi cũng không phải nàng chưa từng đi qua Nhân giới, đối với các loại tu vi thực lực của Nhân giới, trong lòng nàng đều hiểu rõ.

“Ta đã sai đệ tử quan sát, người trong những tử thành cầu nguyện đều là ‘Vô Sinh Thiên Quân’. Tuy không biết ‘Vô Sinh Thiên Quân’ là ai, nhưng tu sĩ chúng ta, chỉ có thành tiên thân, mới có thể được xưng là ‘Quân’. Nhân vật lợi hại như vậy, thế giới của chúng ta từ sau khi Kiếm Thần rời đi, còn chưa từng xuất hiện.”

Tiên phong đạo cốt, cầm trong tay ngọc như ý.

Kế hoạch của Lộc đại tiểu thư thật sự tốt đẹp.


Nhiều ngày như vậy, hắn lưu tại nơi đây không đi, là để chờ người thế giới này tìm tới cửa, hoặc khẩn cầu, hoặc xin khoan dung. Dù sao nếu cứ phải đi qua từng chỗ từng chỗ một, dù thân là bán tiên, hắn cũng thấy rất phiền.

Cốc Xuân Lai cùng Lạc Dã ngồi ở trên mái nhà, ngửa đầu nhìn màn trời tối đen vô biên, mắt nàng lộ ra hoài niệm: “Cũng không biết… Khi nào có thể kết thúc, cứ tiếp tục như vậy, ta sẽ thành cổ nhân mất.”

Người cha yêu thương nữ nhi… Mà hắn cơ hồ không có ấn tượng gì đối với cha mẹ của chính mình.

Khi đến hôm nay, Lộc đại tiểu thư vẫn có chút suy nghĩ đối với chuyện ba mẹ mình ly hôn, nhưng mà dần dần đã có thể chấp nhận rồi.

Nếu các vị Chưởng giáo đã phát hiện việc này, nàng cũng không cần tốn nhiều miệng lưỡi.

Cốc Xuân Lai nghĩ nghĩ, vừa lúc thần thức nàng đã mạnh hơn, liền phân một sợi đi vào, nghe lén bọn họ đang nói cái gì.

Lúc này Cốc Xuân Lai và Lạc Dã đang ở dưới chân núi tông môn Đại Đức Tông, bọn họ nghe lệnh Tông chủ, tới dưới chân núi tiếp ứng những tu sĩ tới gia nhập.

Cốc Xuân Lai đối mặt với cha mình Cốc Nhạc Minh, im lặng một lát.

Chỉ là thấy tiểu cô nương vui vẻ như vậy, trong lòng Lạc Dã hiện lên một tia buồn bã cực nhẹ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 98