Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 19: Chàng trai thân yêu, mong cậu luôn bình an vô sự (6)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19: Chàng trai thân yêu, mong cậu luôn bình an vô sự (6)


Ôn Dạng nói: “Này, mình thấy cậu rồi, mau xuống đi, mình sắp lạnh c·h·ế·t rồi đây.”

Chàng trai dựa vào cửa sổ, cố gắng lấy ra một cuốn sách từ trong cặp, dưới ánh đèn trên xe chăm chú đọc nội dung trên trang sách.

Khuyên Khuyên: [Mình ở trong nhóm học thêm, chỉ tiện tay thêm thôi, không làm phiền cậu chứ?]

Cô ôm lấy đôi tai đang hơi đỏ của mình, tự cười nhạo mình nhát gan.

Giờ này, ba mẹ cậu đã đi ngủ, Lục Hủ khoác áo, mang giày, nhẹ nhàng đóng cửa lại, xuống lầu và thấy Ôn Dạng ngay trước mắt.

Chàng trai cười nói không sao, cẩn thận đỡ ông lão lên xe, thấy ông ngồi xuống chỗ ngồi mới yên tâm.

Ôn Dạng đốt xong cây pháo hoa thứ hai, đưa một cây cho cậu.

Lộ Hủ đậy nắp viết lại, nhẹ nhàng đặt cây viết lên bàn Trần Nam: “Cảm ơn cậu nhé. Trời cũng không còn sớm nữa, về nhà sớm chút.” Cậu nhìn cô gái vẫn đang cúi đầu làm đề, nghiêng đầu nhìn qua, liền phát hiện cô làm sai một câu trắc nghiệm.

“Chúc mừng năm mới.” Giọng nói của cậu pha chút ý cười, như cơn gió xuân ấm áp, lay động lòng người.

Cây pháo hoa trong tay cháy hết, cô quay lưng lấy bật lửa đốt một cây khác: “Ở nhà có dì giúp việc mà, nhưng giờ dì cũng về quê ăn Tết rồi. Cậu thấy mình đáng thương chưa, Tết mà ở nhà một mình, cậu làm ơn ở cùng mình một lát đi.”

Trong nhóm có nhiều tên cô không quen, đang nói chuyện rôm rả, Trần Nam không biết phải xen vào như thế nào cũng không định lên tiếng, cô xem tiết mục hài trên Xuân Vãn, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn tin nhắn trên điện thoại.

Cô nhắn lại một câu, rồi sao chép số nhóm, mở phần mềm QQ, tài khoản QQ của cô là do Lâm Trầm Thiến giúp cô tạo, cũng không thường dùng. Cô tìm kiếm số nhóm đó, sau đó gửi yêu cầu tham gia, chỉ vài phút sau là được chấp nhận.

Giọng nói phấn khởi vang lên trong điện thoại: “Lục Hủ, chúc mừng năm mới nhé!”

Dù đôi khi có hơi ồn ào, lại thích kéo cậu đi làm những chuyện bất ngờ, nhưng một người dũng cảm và rực rỡ như vậy, chẳng ai có thể chối từ.

Chương 19: Chàng trai thân yêu, mong cậu luôn bình an vô sự (6)

Sáu giờ tối là giờ cao điểm trong thành phố, không ít người đi làm về.

Trên cửa kính phản chiếu ánh sáng pháo hoa trên trời, hắt lên gương mặt cậu, đèn xe chập chờn sáng tối, niềm hân hoan trong lòng cô như pháo hoa bên ngoài, nở bung đầy niềm vui.

Cô do dự một lúc, cuối cùng vẫn ngồi xuống sau lưng cậu, ngay sau đó, một bà lão bước lên xe. Lộ Hủ thấy vậy liền ngồi lùi vào trong, nhường chỗ bên cạnh cho bà lão ngồi xuống.

Mí mắt cô giật giật. Nhiều người trong nhóm trả lời lộn xộn, cô cũng nhập chung vào nhóm đó, nói một câu: [Đang xem.]

Trần Nam cũng theo cậu, bị đẩy vào cuối xe. Bên cạnh và phía sau cô đều còn chỗ ngồi.

Mùa đông trời tối rất nhanh, ngoài cửa sổ một màu đen.

Nghĩ vậy, cô không nhịn được mà mỉm cười, giọng nói không giấu được niềm vui: “Cậu mau nhìn xuống dưới lầu nhà cậu, xuống nhanh đi! Mình mua pháo hoa, cùng nhau đốt nhé!”

“Chúc mọi người năm mới vui vẻ, ăn Tết thật ngon, nhận nhiều tiền lì xì nhé! Sau đó chúng ta sẽ học lại vào ngày mồng sáu Tết, đừng quên làm bài tập và mang theo nhé.”

Một!

Lộ Hủ nhìn tin nhắn trên điện thoại, trả lời qua loa vài câu, cũng không để tâm lắm.

Xe đi được nửa đường, một ông lão đầu bạc phơ, lưng còng bước lên từ cửa sau. Lộ Hủ chú ý thấy điều này, cất sách lại rồi cúi người đứng dậy, “Bà ơi, bà nhường đường cho cháu một chút với ạ.”

Hai!

Lộ Hủ đứng ở một bên trạm xe, Trần Nam đứng ở phía sau trạm xe, cẩn thận nhìn cậu.

“Vậy cậu ở nhà một mình à?”

Vì vậy cô thỉnh thoảng ngước lên, hơi nghiêng đầu nhìn về phía cửa sổ kính bên cạnh cậu. Trên cửa sổ phản chiếu hình ảnh cậu đang đọc sách, cùng với gương mặt nghiêng của cậu.

“Nói lời giữ lời!” Ánh lửa từ cây pháo hoa soi lên gương mặt cô.

Vài giây sau.

Cô cẩn thận mở trang chủ QQ của cậu.

Cô cúi đầu, trên tivi đã bắt đầu phát sóng đếm ngược đến 12 giờ.

“Muộn thế này rồi, sao cậu còn ở ngoài? Ba mẹ cậu biết không?” Cậu nhìn Ôn Dạng mỉm cười với mình.

Những chùm pháo hoa đủ màu sắc rực rỡ nở rộ trên bầu trời, hàng trăm tia sáng nhỏ lấp lánh từ giữa tỏa ra, lan rộng trên bầu trời rồi rơi xuống.

Ban đầu cô còn nghĩ nếu Lộ Hủ hỏi cô là ai, cô sẽ trả lời thế nào, nhưng xem ra cậu chẳng hề quan tâm đến một người vừa thêm bạn bè tên là gì hay họ gì.

Chín!

Cậu bước xuống, chỉ về phía ông lão, nhường chỗ cho ông ngồi.

Mặc dù không hiểu tại sao gia đình Lộ Hủ giàu có như vậy, mà cậu vẫn đi xe buýt cùng mình, nhưng việc được cùng cậu trên đường về nhà, dành thêm chút thời gian ở bên cậu, đã là điều cô vui nhất.

Mười! (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô chạy theo sau lưng cậu, không dám đến quá gần, chỉ dám lén lút theo sau.

L: [Cậu là?]

Tan học, đã là sáu giờ chiều.

Có người trêu chọc: [Học bá cũng xem Xuân Vãn sao?]

Ông lão cúi người rối rít cảm ơn cậu.

Pháo hoa nổ vang vào lúc giao thừa, đồng loạt bay lên bầu trời đêm.

Nhắc đến ba mẹ, cô mới dừng nụ cười bên miệng lại, không mấy để tâm nói: “Bọn họ đều bận, hai ngày nữa mới về.”

Triệu Lan nghỉ làm sớm, hai mẹ con như thường lệ, trong ngày tết đoàn viên, ngoài trời đầy tiếng pháo hoa nhộn nhịp, ăn xong bữa cơm lạnh lẽo này.

Bên ngoài trời tối đen, ai đó đang bắn pháo hoa, có lẽ là nhà ai đó có việc vui.

Bảy!

….….

Ngày mai là Tết Nguyên Đán, một năm mới bắt đầu.

Cậu chỉ vào đề bài, nhưng cô gái trước mắt lại như gặp phải kẻ địch, cúi đầu không nhìn rõ mặt, chỉ mơ hồ gật đầu, dùng bút xóa sửa lại, động tác có phần vội vàng.

Cậu ấy đang online, yêu cầu kết bạn nhanh chóng được chấp nhận. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cậu có vẻ đã mệt, mắt cứ dán vào điện thoại khiến cậu hơi mỏi, tùy ý ném điện thoại sang bên ghế sofa, bắt đầu nghiêm túc xem Xuân Vãn với ba mẹ.

Cô quay đầu nhìn qua cửa kính, thấy bóng dáng cậu dần khuất xa, không muốn quay đầu lại.

Nghe cô nói, Lục Hủ ngây người nhìn ra ngoài trời tối đen. Cậu vội bước ra ban công nhìn xuống, thấy Ôn Dạng đang cầm một cây pháo hoa, vẫy tay về phía cậu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lộ Hủ: [Vậy mình là người ngoài hành tinh hả, cái gì cũng không thể làm.]

Giáo viên dạy thêm đã chúc mừng năm mới trước, vui vẻ thông báo cho họ nghỉ học.

L: [Ồ, vậy à, không sao đâu.]

Cô không dám nhìn thẳng vào cậu, giả vờ cũng lấy một cuốn sách từ trong túi ra, cố gắng không nhìn cậu, nhưng nội dung trên trang sách trở thành những dòng chữ xa lạ, cô hoàn toàn không thể tập trung vào.

Qua vài trạm, cậu xuống xe trước.

Trong lúc lên xe, ban đầu cô và Lộ Hủ còn có chút khoảng cách, nhưng bị đẩy chen lấn như vậy, khoảng cách giữa hai người rất gần, tóc mai bên tai cô lướt qua gáy cậu, cô bất giác nín thở.

Lục Hủ há miệng, định nói cậu nên về sớm, nhưng nhìn thấy ánh mắt đầy mong đợi của cô, những lời nói bên miệng lại nuốt xuống: “Được rồi, mình sẽ ở cùng cậu, đốt xong cậu phải về nhà sớm đó.”

Trong nhóm nói chuyện những thứ không thú vị, cô không muốn xem, cho đến khi thấy một cái tên quen thuộc xuất hiện: [Mọi người có xem Xuân Vãn không?]

Bà ngồi trong phòng khách, trên chiếc tivi nhỏ đang phát sóng chương trình Xuân Vãn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cậu lại hòa vào dòng người đông đúc, khó khăn nắm lấy tay cầm.

Đến khi xe buýt đến, cô mới vội vàng đi theo, đám đông chen chúc nhau lên xe, cô và Lộ Hủ không cần phải động đậy, đã tự động bị đám đông này đẩy lên xe.

Lập tức màn hình đầy những dòng “hahaha”, cô nhìn cậu đùa giỡn, không khỏi cười tít mắt.

Cô trong khung chat chỉnh sửa câu chúc mừng năm mới cho cậu thật lâu, viết ra một đoạn dài những lời chúc tốt đẹp, cuối cùng lại xoá hết tất cả.

Ôn Dạng nghe thấy mà tai như tê dại, thầm nghĩ giọng của cậu cũng thật dễ nghe quá.

Tên QQ của Lộ Hủ rất đơn giản, chỉ là một chữ cái viết hoa tiếng Anh “L”, avatar của cậu là một nhân vật anime nam, cô lên mạng tìm hiểu về nguồn gốc của hình đại diện này.

Đến khi trả lời xong tin nhắn cuối cùng, một cuộc gọi đến, cậu nhìn vào tên người gọi, là Ôn Dạng.

Cậu cười, bắt máy.

Khuyên Khuyên: [Tiếng pháo nổ vang lên... Năm mới đến, chúc cậu năm mới vui vẻ.]

Cô thở dài, rồi chợt nhớ ra điều gì đó, sao chép số QQ của Lộ Hủ, theo cách Lâm Trầm Thiến đã dạy lần trước, tạo lại một tài khoản phụ.

Lớp học thêm đã diễn ra hơn chục ngày, nhưng Lộ Hủ không đến thường xuyên. Theo lời thầy cô ở đây, cậu chủ yếu học thêm môn Văn, còn những môn khác thì chỉ khi có thời gian mới đến học.

Sau bữa ăn, Trần Nam giành lấy chén từ tay Triệu Lan, ngoan ngoãn chạy vào bếp rửa chén. Triệu Lan không lay chuyển được, nên cũng để mặc cô.

Học sinh trong lớp đồng thanh: “Dạ.”

Đó là một nhân vật anime, tên là Uchiha Sasuke.

Vì vậy, Trần Nam ít khi có cơ hội gặp cậu, cô bắt đầu mỗi ngày mong chờ được gặp cậu một lần, hoặc có thể tình cờ cùng cậu đi xe về nhà.

Lộ Hủ nhìn cô như vậy thì ngẩn ra, cảm thấy cô quen mắt, nhưng lại không nhớ cụ thể là ai.

Cậu thu dọn cặp sách, nói với người bên cạnh một tiếng rồi đứng dậy rời đi.

Trước đó, cậu không để ý đến những điều này, ở cuối xe vẫn còn vài chỗ ngồi trống, Lộ Hủ bị đẩy về phía sau, cố gắng lắm mới thở được một hơi, rồi chạy đến cuối xe ngồi xuống.

Sau đó, cô quay lại phần mềm QQ, nhìn vào phần thêm bạn bè, phân vân hồi lâu vẫn không có dũng khí thêm cậu.

“Câu này nên chọn A, đáp án B nói ngược rồi.”

Trần Nam bắt chước lời chúc tự động gửi trong QQ, sao chép rồi dán gửi cho cậu.

Ba!

Thời gian dừng lại ở con số 12, cô nhìn vào khung chat chỉ có vài câu ngắn ngủi, lòng vui mừng trỗi dậy, không kìm được mà mỉm cười.

Nội dung đại khái là để tiện thông báo sau này, các giáo viên đã lập một nhóm QQ, nhắc cô nhớ tham gia.

Trần Nam nhìn tin nhắn cậu trả lời, đợi một lúc lâu mới nhận ra không có tin nhắn tiếp theo.

Khi về đến nhà, đã là hơn bảy giờ tối.

L: [Năm mới vui vẻ.]

Cậu hơi ngạc nhiên, đêm ba mươi Tết, dù là ba mẹ bận rộn cũng nên về nhà, ngay cả ba cậu cũng về nhà sớm một ngày.

Trần Nam cũng đáp lại, cô không ngừng nhìn về phía cửa lớp, trong ngày cuối cùng trước Tết, cô vẫn không gặp được Lộ Hủ.

Tám!

Cô ngồi cạnh cậu, vẫn như lần đầu gặp mặt, thích cười nhiều hơn, tràn đầy năng lượng, ánh mắt cậu dịu đi đôi chút, trong một thoáng cậu nghĩ rằng, có một người như thế ở bên cạnh, thực ra cũng tốt.

Cô tùy tiện sửa thông tin của tài khoản phụ, rồi tìm kiếm số QQ của Lộ Hủ, quyết định nhấn vào nút thêm bạn bè.

Mỗi khi năm mới đến, Lục Hủ lại nhận được rất nhiều lời chúc từ các tin nhắn nhóm gửi đến, cậu đáp lại từng người một câu “Chúc mừng năm mới” mà không cảm thấy phiền phức. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Nam rửa chén xong, liền cùng Triệu Lan ngồi trong phòng khách xem Xuân Vãn. Cô thuận tay mở điện thoại ra, nhận được tin nhắn từ giáo viên dạy thêm.

Trần Nam lúc này mới dám ngẩng đầu lên, nhìn thấy bóng dáng đang đi xa của cậu, vội vàng thu dọn bài tập và viết, cất cây viết cậu trả vào tận đáy cặp.

Cô gái ngồi xổm xuống đất, cầm cây pháo hoa vẽ vòng tròn trên không: “Đẹp quá đi.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 19: Chàng trai thân yêu, mong cậu luôn bình an vô sự (6)