Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 17: Dưới Bóng Cây Gìa phần 2

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17: Dưới Bóng Cây Gìa phần 2


Cả nhóm lẳng lặng, tất cả các giác quan như căng ra. Bên dưới bóng cây già ẩm mốc, không gian như đống lại. Mũi tên đó quá nhanh, mà lại 1 kích g·iết c·hết con Thủy Ngưu đó, bọn họ tự hỏi hẳn trong nhóm không ai sẽ là đối thủ của người có thể là đối thủ của người làm được chuyện đó.

Cả nhóm Phương lẳng người. Dù Ash nói rõ ràng lý do, nhưng vẻ đáng sợ và đầy nguy hiểm tòa ra từ anh ta và đội ngũ của mình vẫn khiến họ do dự.

"Đây là khu Lõm Đen." Ash nói nhỏ, không quay đầu lại. "Vùng này bị nhiễm khí độc nhẹ. Không đủ g·iết người, nhưng làm t·ê l·iệt thần kinh nếu ở quá lâu. Chúng ta phải vượt qua trước khi đêm xuống."

Rhan thấp giọng thở lỏ: "Người đó quá mạnh... Có lẻ ít nhất cũng là Chiến binh cấp 5"

Cả nhóm thủ thế. Phía xa, từ trong các bụi cây, những bóng đen to lớn, chuyển động khom lưng như khỉ, nhưng dài bằng người trưởng thành, dần hiện ra. Chúng có bộ lông bết bùn, bám rêu, đôi mắt lồi, sáng xanh dạ quang như thể phát ra ánh sáng từ trong. Những cái tay dài chạm đất, mỗi móng vuốt dài hơn cả lưỡi dao găm. Miệng há to lộ ra những chiếc răng nhọn mọc lệch, nhễu nước nhớt.

[Kỹ năng : Tường đất lv2]

Lyra nghi ngờ phân tích nói:” Chiến binh cấp 5, liệu chiến binh cấp 5 có thể g·iết Thủy Ngưu biến dị với 1 kích như vậy không ? Tôi nghi ngờ anh ta không chi cấp 5, mà có thể 6,7”

[Kỹ năng : Qủa cầu lửa lv2]

"Lũ Vượn Sình!" Lyra thì thầm đầy ghê tởm. "Chúng không chỉ biết phục kích mà còn săn theo bầy... và rất dai."

"Đội hình thủ!" Ash quát lớn. "Chúng đang gần đây."

Mặt đất lún xuống, một cái bẫy lộ ra, dây mây s·iết c·ổ chân một người trong đội Ash kéo bật lên cao. Người đó vùng vẫy chỉ kịp kêu "Bẫy của lũ Vượn Sình!" trước khi mũi lao cắm từ dưới đất bắn thẳng lên, xuyên qua thân thể. Máu phun thành cột.

Ngay khi những nghi ngờ còn chưa lui đi hẳn, từ bóng rừng phía sau Ash xuất hiện thêm năm bóng người nữa. Họ lưng được trang bị v·ũ k·hí đầy đủ, mặc giáp da nhẹ gọn, chuyển động nhịp nhàng, đều đặn như binh lính được huấn luyện. (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương gật đầu, cân nhắc nhanh trong đầu, cuối cùng quyết định: "Được. Chúng tôi sẽ đi theo các người. Chúng tôi là lính đánh thuê của ngôi làng gần đây, không phải dân làng Chân Đầm, mà chúng tôi đến từ làng Xám Tro từ bờ nam. Cách đây 3 ngày đi đường."

"Dùng thân cây làm đòn gánh, hai người khiên một đầu, cố định chắn chắc rồi tiếp tục." Người chỉ huy nhanh chóng ra lệnh.

[Kỹ năng : Liên Kích Lv2]

Không ai đáp. Họ lặng lẽ bước nhanh hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Người đó ngoắc đầu, lộ ra khuôn mặt trẻ, dùng khăn trùm ngang miệng chỉ để hở mỗi mũi với thần sắc nghiêm nghị.

"Ai? Mau xuất hiện đi." Phương lớn tiếng hỏi, tay cầm ná giương lên về phía nhân vật bí ẩn.

Không khí càng đi sâu vào rừng càng đặc quánh. Tiếng côn trùng rỉ rả lẫn tiếng rít rùng mình từ các loài lạ. Nơi đây không giống rừng bình thường. Cây cối xù xì, có những gốc cây như phồng rộp, rễ chui ngược lên như xúc tu. Một vài cây có cả "mắt"—những bướu mủ sần sùi, mọc đúng độ cao ngang tầm người và... chuyển động nhẹ mỗi khi có gió. Lyra khẽ nuốt nước bọt.

Bem gầm lên, lao tới, ngọn thương cắm xuyên sườn một con. Nó vẫn không c·hết, chỉ thụt lùi, rồi lồng lên như dã thú, vùng vẫy kéo cả Bem xuống bùn. Hai người trong đội Ash hợp sức, dùng lưỡi dao rừng chém liên hoàn mới có thể hạ gục.


"Con Thủy Ngưu này nặng phải cỡ 500kg, nặng hơn 100kg so với Thủy Ngưu bình thường." Một người trong đội lầm bầm.

Tiếng đạp lành lạnh của bụi cây khổng lồ vẫn còn đang vọt qua tai họ. Từ trong lùm cây rậm rạp, một cái bóng xuất hiện.

Bem ngạc nhiên: "Chúng ta sẽ mang theo nó à?"

"Các người cũng là những người đang chạy trốn từ làng Chân Đầm à ?." Giọng nói trong trẻo mà không mất đi độ cứng nhìn cả nhóm Phương.

Trong lòng Phương, một ý nghĩ thấp thoáng: "Liệu chúng ta đang thoát khỏi nạn Chuột, hay bước vào một cái bẫy khác?"

PẶC!

Từ bóng tối, thêm nhiều Vượn Sình lao tới. Lũ này to hơn, có cả những con tay hai khúc như bị gãy rồi mọc lại. Một con gào lên làm rung cây, rồi đập cả hai tay xuống đất như trống trận.

Cả đoàn nhanh chóng rời khỏi hiện trường. Những tia sáng cuối ngày xuyên qua tán lá, đổ bóng dài ngoằng lên lối mòn phủ đầy lá mục. Đội Ash dẫn đầu, đi theo đội hình tam giác, vừa bảo vệ hai bên sườn, vừa có người đi sau chốt hậu. Nhóm của Phương được đặt giữa, họ vừa có thể bảo vệ lẫn nhau, vừa không thể bỏ chạy nếu có ý định lật lọng.

Đột nhiên, một t·iếng n·ổ khẽ phát ra từ phía phải. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Có người... Hướng đó." Rhan thấp giọng, gần như không phá ra khỏi cổ họng.

Ash quay lại, giới thiệu ngắn gọn: "Ta là Ash, giáo úy của thành Trầm Ngư, đang chịu trách bảo vệ và dẫn dắt dân làng Chân Đầm s·ơ t·án do nạn Chuột Đầm bùng phát. Lúc nảy do thấy ánh sáng với âm thanh từ v·ụ n·ổ của các ngươi, nên bọn ta lần theo tới đây.”

Phương ánh nhìn qua nhóm mình, thấy sự mệt mỏi và cảnh giác trên gương mặt họ. Trong lòng anh trỗi dậy sự nghi ngờ sâu sắc: Ash ra tay quá chính xác và đầy uy lực, kỹ năng cao siêu này đáng tin được không? Hay chính hắn mới là mối nguy thật sự?

"Chém vào cổ hoặc đốt cháy lưng nó!" Ash hét. "Bụng và lưng là hai điểm yếu duy nhất."

Ngay sau khi nhận được sự đồng ý, những người trong nhóm Ash nhanh chóng bắt tay vào hành động. Họ rút dao, gọt nhanh nhẹ những cây nhỏ xung quanh, ghép thành đòn gánh chắc chắn. Vài người không ngần ngại buộc chặt xác Thủy Ngưu Biến Dị lên thân gỗ bằng dây da.

Bem nheo mắt, bàn tay bóp chặt chuôi thương: "Liệu chúng ta có chỉ làm con cá trong rọt của hắn?"

Ash ngạc nhiên, lẩm bẩm : “ Làng Xám Tro à, đó là một hành trình dài.”

Ash gật nhệ, giọng ôn định: "Thịt xác của loại sinh vật này sẽ giúp ích cho nghiên cứu và làm chứng tích trên đường về thành. Nó cũng sẽ là lương thực cho những ngày sắp đến."

Cuộc chạm trán không thể tránh khỏi. Chúng bắt đầu t·ấn c·ông. Một con vượn phóng lên cành cây rồi lao từ trên cao xuống như phi tiêu, nhắm thẳng vào Phương. Anh lăn tránh, bắn ná. Viên đá cuội bật ra khỏi lớp da trơn nhớt, chỉ làm nó giật nhẹ rồi gào lên điên dại.

"Gọi ta là Ash." Người trẻ nói. "Không còn nhiều thời gian đâu, ở đây không chỉ có mỗi Thủy Ngưu Biến Dị. Các người phải đi theo ta nếu muốn sống. Âm thanh từ v·ụ n·ổ, và từ chiến đấu của các ngươi đang thu hút các loài vật săn mồi trong khu rừng này." (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 17: Dưới Bóng Cây Gìa phần 2 (đọc tại Qidian-VP.com)

Vèo!

Phương ra hiệu, cả nhóm nép vào các tán cây xung quanh, giữ im lặng tuyệt đối. Anh với tay ra sau, siết chặt ná đã chẩn bị lên đá cuội, mắt liên tục đảo quanh.

Rhan niệm chú, ném ra một quầng lửa xanh. Lửa bén lên phần rêu trên lưng một con vượn, khiến nó rú lên, lăn lộn rồi co giật c·hết t·ại c·hỗ. Nhưng đồng thời, mùi khét của da cháy lan ra, thu hút thêm nhiều tiếng gầm khác từ xa...

[-54HP]

Vèo !

"Tên ngươi?" Lyra hỏi.

Xào xạt!

Đó là một người mặc áo choàng dài màu xám bạc, mũ trùm đầu, gần như hòa lẫn vào màu cây của khu rừng. Thân cao khoảng 1m9. Trên vai người đó, một cái cung lớn bằng gỗ đặc chế, với những đường vân chạm khắc tinh sảo. Kèm theo sương khói và ánh sáng le lói của buổi chiều tà, dáng vẻ người đó toát ra một vẻ đáng sợ dị thường.

Lyra chợt nhận ra biểu tượng hình con cá Kiếm in trên giáp ngực trái của nhóm Ash. Cô thở dài: "Tôi nhận ra họ... huy hiệu hình con cá đó, đó là huy hiệu của binh lính thành Trầm Ngư, là thật. Hình cá Chép đại diện cho binh lính, cá Kiếm giáo úy, cá Mập là tướng, còn thành chủ là cá Kình ( Cá voi sát thủ)”

….

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 17: Dưới Bóng Cây Gìa phần 2