Tôi Có Gunny Hệ Thống
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 7: Sống sót
Chỉ lặng lẽ ngồi cạnh nhau, giữa bãi chiến trường tanh mùi máu — và sống sót trong một đêm đáng ra không ai qua nổi.
“Lúc nó rít lên, tôi nghĩ cậu xong rồi. Ai ngờ…”
Boss đang đến!
• Tập trung t·ấn c·ông vào mục tiêu: Phương
Anh rút ra viên đ·ạ·n duy nhất trong túi — một viên sắt nặng, lõi đen đặc quánh, ánh lên dưới lửa cháy.
ẦM!
Chuột thủ lĩnh bị hất ngược, lăn ra choáng váng. Nhưng Bem thì đã đổ gục, thở dốc, mồ hôi và máu hòa lẫn trên mặt.
Không ai dừng lại.
• Tăng tốc +30%
[-40HP]
Giương ná. Nhắm. Tim đập. Cả khu rừng như ngừng thở.
【Chiến đấu kết thúc – Cấp F】
【Hệ thống Gunny: Kỹ năng POW đã sẵn sàng】 (đọc tại Qidian-VP.com)
Từ bóng cây phía sau, nơi ánh trăng không chạm tới, nó bước ra — một con chuột to gấp năm lần những con khác. Lông xám lởm chởm, bết máu. Mắt đỏ như hai hòn than cháy. Móng vuốt cắm xuống đất, để lại vệt rãnh sâu. Đuôi nó dài ngoằng, kéo lê sau lưng như một con rắn c·hết.
Không kịp né.
Gió rừng lại thổi qua. Mát lạnh, lần đầu sau nhiều giờ căng thẳng.
Ngay lập tức, bầy chuột còn lại đồng loạt đổi hướng — bỏ qua Lyra, bỏ qua Bem, bỏ qua cả Rhan. Chúng lao thẳng về phía Phương, như bị lập trình bởi một cơn thù hằn kỳ lạ.
Không ai đuổi theo, mọi người lúc này quá mệt mỏi.
【Chuột Thủ Lĩnh: -190HP (Chuẩn xác – Xuyên sọ)】
“Cuối cùng cũng kết thúc, lũ chuột đó đã bỏ chạy”
• Thời gian niệm: 0.5 giây (đọc tại Qidian-VP.com)
Máu từ đầu nó phun ra thành vòi, loang đầy bãi cỏ rừng.
Rhan nhắm — và niệm.
Véo!
• Tác dụng: Gây 190 sát thương chuẩn lên mục tiêu đơn lẻ
【Thông báo: Đủ năng lượng kích hoạt kỹ năng đặc biệt】
Trong cái mệt nhoài, đau đớn, và máu me... họ bật cười.
Chương 7: Sống sót
• Kỹ năng: Gào Thét Bầy Đàn – Tăng tốc, tăng công cho toàn bộ Chuột Đầm trong phạm vi bán kính 20m
Lyra thì đứng yên, máu chảy từ một vết cắt dài trên cánh tay nhưng không buồn để ý. Cô chỉ nhìn Phương, ánh mắt vẫn chưa hết ngỡ ngàng.
• Tấn công: 18–24 damage/vết cắn
[Thiểm Ảnh Thích Khách Lv2 ]
Ngay lúc đó, trong đầu Phương — một âm thanh vang lên.
Bem đứng chặn ngay giữa, Tường Đất dựng lên một lần nữa, chia đôi chiến trường.
Cả khu rừng rơi vào tĩnh lặng. Chỉ còn tiếng lửa lép bép cháy, và tiếng thở nặng nề của những người sống sót.
Ba người. Ba phản ứng. Nhưng đều là những người sống sót.
— “Cảm ơn. Đỡ hơn.”
Phùùùùùm!
Anh thấy rõ — bốn, năm, rồi mười con đang lao tới mình, mắt đỏ rực, răng lộ ra, sẵn sàng xé xác.
Lyra ngồi xổm gần đống lửa tàn, gỡ máu khô khỏi mũi kiếm. Mặt cô không biểu lộ cảm xúc, nhưng tay run nhẹ. Cô nói, khẽ:
Tất cả cùng im lặng.
Ting!
Trận chiến thật sự... chỉ mới bắt đầu.
• Yêu cầu: HP dưới 50% căng thẳng cao
— “Tôi tưởng… mình sẽ c·hết lúc đó,” anh nói, giọng đều đều, gần như vô cảm. “Khi nó gọi lũ kia về phía tôi.”
“Những con chuột điên đấy, các cậu có thấy không chúng cứ lao lên”
Cậu thở hắt ra, ngửa mặt lên trời. Mồ hôi nhỏ xuống khóe miệng, vị mặn tràn đầy lưỡi.
Trong cái mệt nhoài, đau đớn, và máu me... họ bật cười. Một kiểu cười không vì vui, mà vì vẫn còn thở được sau địa ngục.
— “Lyra! Tập trung t·ấn c·ông phần cổ phải! Đó là chỗ không có mô đệm!” (đọc tại Qidian-VP.com)
— “Tạ trời, may mắn chúng ta đã sống qua đêm qua. Tôi sẽ ăn chay cả tháng.”
“Đ.m… mình còn tưởng c·hết thật rồi.”
“Tôi không biết chúng đã cắn bao nhiêu vết trên người tôi rồi đấy. Chỉ chút nữa thôi, tôi nghĩ cả đám tụi mình có lẽ đã gặp ông bà tổ tiên rồi”
Một q·uả c·ầu l·ửa rực cháy lao thẳng vào bụng Boss — nơi Phương vừa bắn trúng một lần để làm lộ điểm yếu.
“Chắc... tôi nợ cậu thêm lần nữa.”
— “Tôi sẽ kéo hướng di chuyển của nó!”
Một thân hình chắn ngang. Giáo cắm xuống đất. Một bức tường người. Máu tóe ra.
Anh cười khùng khục, rồi ho sặc sụa vì đau, ngồi bệt xuống bên cạnh.
….
— “Không phải kỹ năng, không phải sức mạnh... hôm nay là nhờ may mắn. Nếu bọn nó t·ấn c·ông lệch 10 giây, nếu Phương không bắn được cú cuối... nếu Bem không chắn kịp...”
— “Không ngờ sống sót... cũng mệt như thế này.”
Phương không nói gì.
Mỗi bước đi là một cú rung nhẹ mặt đất.
Kiến thức cũ bật lại như phản xạ. Những giờ học khô khốc từ cuốn "Giải Phẫu Học Cơ Bản phần 1" giờ trở nên sống động hơn bao giờ hết.
Lyra biến mất. (đọc tại Qidian-VP.com)
Con Boss gào lên — một âm thanh chói tai như kim loại cào vào sọ não, vọng khắp cả khu rừng. Không chỉ là tiếng rít thông thường — đó là lệnh.
Cả nhóm ngẩng lên cùng lúc. Đôi mắt dại đi của Rhan bừng sáng trở lại. Lyra siết chặt kiếm. Bem lùi lại thủ thế, máu từ chân vẫn rỉ nhưng ánh mắt sáng lên như được truyền lửa.
【Chuột Thủ Lĩnh – Boss Cấp F】
Anh ta đã nhảy lên, che chắn hoàn toàn trước mặt Phương. Cú v·a c·hạm khiến cả hai ngã lăn ra, nhưng đám chuột b·ị đ·ánh bật lùi.
【Kỹ năng: Gào Thét Bầy Đàn – kích hoạt】
— “Tôi không s·ợ c·hết. Nhưng lúc thấy nó lao vào Phương... tôi biết không thể để cậu ta c·hết trước.”
ẦM!
Không còn nghi ngờ gì nữa — nó điều khiển bọn chuột kia.
Phương bật cười khan:
• Tăng sát thương cho toàn bộ Chuột Đầm trong 15 giây
[- 29 HP][ Bốc cháy]
Rhan lê đến gần, tay trái vẫn ôm chặt cuộn phép, tay phải chống gối mà ngồi xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phương liếc nhanh, tính toán trong đầu. Những cấu trúc giải phẫu của Chuột Đầm thủ lĩnh dần hiện ra trong đầu anh ta từ mạch máu, thần kinh, các sợi cơ, xương.
Rồi — lũ chuột còn lại bắt đầu chạy không còn t·ấn c·ông mọi người.
…
Âm thanh kim loại vang lên trong đầu Phương, sắc lạnh và rõ ràng hơn cả tiếng la hét, chém g·iết.
【Kỹ năng: Hộ Thuẫn Bộc Phát Lv1】
Bem.
— “Là chuộ thủ lĩnh cấp E!” Phương hét lên. “Bỏ lũ nhỏ! Đánh con lớn!”
• Đ·ạ·n sử dụng: "Viên Sắt Lõi Đen" – x1
Lyra lườm nhẹ, nhưng không phản bác. Cô chỉ nói khẽ:
Bem ngồi im lặng một lúc, rồi chậm rãi nói:
【Chuột Thủ Lĩnh: -14HP】
Khói bốc lên, lửa liếm quanh thân con chuột khổng lồ. Nó lăn lộn gào thét. Nhưng chưa c·hết.
Rhan chép miệng:
— “Tôi tưởng cậu bé như cậu chỉ có nói chơi. Biết băng bó v·ết t·hương là may mắn lắm rồi, còn biết bắn vài con chuột... Ai ngờ lại là người kết liễu Chuột thủ lĩnh cơ chứ.”
Cả bọn không nói gì thêm.
— “Từ giờ, cậu bảo gì... tôi làm nấy.”
• Trạng thái: khỏe mạnh
Một nhát cắt vào cổ bên phải. Máu đen vọt ra, nhưng con Boss không lùi. Nó gầm lên, cả bầy chuột còn lại đồng loạt lao vào như phát điên.
“Lớp cơ ngoài dày... nhưng khớp vai... bụng dưới... cổ bên phải — không có lớp mỡ bảo vệ.”
• Máu: 400/400 HP
— “Bem, chắn phía trước! Không cho nó chạm vào Rhan!”
Con Boss giật mạnh. Toàn thân co quắp. Rồi đổ sụp xuống nền đất như một khối thịt rã rời.
Một nụ cười thoáng qua — nhỏ, hiếm, như lệch khỏi gương mặt cứng rắn mọi khi.
Nhưng rồi —
VÉO!!
Phương dựa lưng vào tảng đá ẩm, lau máu trên mặt. Mắt anh vẫn còn dõi theo xác Boss, như để chắc rằng nó không bật dậy lần nữa.
— “Rhan, giữ cầu lửa — chỉ bắn khi nó trụ tại chỗ!”
Ầm !
— “Tôi cũng tưởng vậy.”
— “Tôi tưởng tất cả chúng ta sẽ c·hết.” — Rhan thêm vào, rồi phá ra cười — tiếng cười pha lẫn mệt mỏi và hoảng hốt. “Khi con đó gào lên, đầu tôi như muốn nổ. Tôi đã tính... nếu nó g·iết tôi thì ít ra c·hết cũng nhanh.”
— “Ừ. Nhưng... sống thì vẫn hơn chứ?”
[-15HP]
— “Tôi không chắc mình nên cảm ơn hay trách anh vì cú đỡ đó.”
【Boss tiêu diệt】
Chỉ siết cò.
• Đỡ toàn bộ sát thương trong 1.5 giây
Phương biết anh không kịp.
Hệ thống cảnh báo!
Bem khập khiễng bước tới, chống giáo như gậy. Anh nhìn cái xác khổng lồ trước mặt, rồi nhìn Phương, và cười khẽ.
— “Nếu có ai hỏi tôi trận đầu tiên với boss thế nào… tôi sẽ trả lời: ‘C·hết hụt, khô máu, và suýt tè ra quần.’”
Chúng tán loạn, hoảng loạn, đâm sầm vào nhau, chạy trối c·hết như đàn thú mất mẹ.
Tay anh run lên.
Một âm thanh khô khốc, trầm sâu, như thứ gì đó nổ tung từ bên trong.
Phương ngồi bệt xuống đất, máu dính trên mặt, tay run, mắt nhìn trân trân vào xác con Boss đang co giật lần cuối. Không nói lời nào.
…
Rhan gật đầu:
Phương vung ná, một viên bi bay thẳng vào giữa trán con Boss — tất nhiên không gây sát thương đáng kể, nhưng khiến nó quay phắt đầu lại, gào lên rít tai, toàn thân căng phồng như chuẩn bị lao tới.
【Cảnh báo: Sinh vật cấp F xuất hiện】
Bem nhăn mặt, xoa bên sườn:
Ầm !
• Phản lại 50% sát thương vật lý gần kề
Rồi ánh mắt ấy cũng đã xuất hiện.
Trong một giây, cả khu rừng im phăng phắc.
Phương nhìn lên bầu trời đen, nơi những vì sao vừa ló ra sau làn mây dày đặc.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.