Tôi Có Mắt Âm Dương
Bệ Hạ Bất Thượng Triều
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 113
“Diệp đại tiên, chị giúp em đượckhông? Emkhôngdám tự tiện lấy đồ của người khác nữa đâu.”
Cái khuyên tai này sao nhìn quen thế nhỉ?
“côđangnhìn gì vậy?” Diệp Tuệ nghiêng đầu nhìn Đặng Trĩ, tầm mắt hướng về sau lưngcô.
Trong căn phòng này khắp nơi đều là mùi hương củaanh, Diệp Tuệ hơi ngẩng đầu, ngước mắt nhìn.
Hai đôi môi dán chặt vào nhau, động tác có phần thành thạo hơn rồi.
Đặng Trĩ thầm nhận rasựlạ, nhưng vẫn theo bản năng muốn phủ nhận. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đặng Trĩ vốn muốn dùng cơ hội lần trước để nổi tiếng, cho nêncôta vẫn luôn ở trong nhà chú ý tin tứctrênmạng và hướngđicủa dư luận.
Nụ cười này khiến cho Đặng Trĩ sững người, ban nãy thợ trang điểmđãđánh son cho Diệp Tuệ, lúc nàycôcười lên cảm giác như những bông tuyết trong trẻo lạnh lẽo trong sương sớm, đuôi mắt hơi cong lên, vô cùng quyến rũ.
Diệp Tuệ nhắm mắt lại, nhiệt độ cơ thể dần nóng rực lên, sức nóng làm lu mờ các giác quan, ngay cả tiếng thắt lưnganhmở ra màcôcũngkhôngnghe thấy.
Bụpmộtcái đập cả vào mặt Đặng Trĩ, làm nụ cười cứng ngắc củacôta vẫn còn treotrênmặt, đột nhiên bị chuyện này làm cho sợ hết hồn.
Có lẽ vì mệt mỏi nên đồng hồ sinh học của Thẩm Thuật hôm nay bị muộn hơn bình thường, lúcanhtỉnh dậythìđãquá giờ làm việc rồi.
Diệp Tuệ cười,nóiđầyẩný: “Vậy sao? Sao tôi lại cảm thấy đôi khuyên tai này nhìn quen thế nhỉ, hình như tôiđãtừng thấy nó ở đâu rồithìphải.”
Vương Xuyên, Trình Thắng và Đới Chí là những người hiểurõmọi chuyện, ba người ngồi bên dưới, chỉ liếc mắt nhìn nhaumộtcái,khôngnóigì.
Hônmộtlúc,côrời khỏi môianh, bắt đầu c** th*t l*ng củaanhra, đầu óccôchoáng váng,khôngbiết là do taykhôngchịu nghe lời hay vì thắt lưng cài quá chặt nữa.
cônhịnkhôngnổi mà kêu lênmộttiếng, sau đó ôm chặt lấyanh.
Hơi rượu bốc lên, đầu óc Diệp Tuệ trở nên rối loạn, lúc nhìn Thẩm Thuật cảm giác cứ mờ ảo, gương mặtanhgiống nhưđangở trong màn sương mù, lại như hút hết tinh thần củacô.
Diệp Tuệ nhìn đến ngây người, nghe thấy Thẩm Thuật gọi mình: “Diệp Tuệ?”
Lúc đứng trước gương,anhthấytrêncổ cómộtdấu đỏ, hình như là…dấu răng? Từ bao giờ đây?
Diệp Tuệ còn chưa trả lờithìTiểu Lưuđãcó ý định từ chối trước,côsợ Diệp Tuệ dễ tínhsẽđồng ý luônthìchết.
Trong đêm tối, giọngnóicủaanhnhư có nhưkhông, tựa nhưmộtgiấc mơ dài khiến cho người takhôngmuốn tỉnh lại.
Ánh mặt trời rạng rỡ chiếu vào khung cửa sổ, làm sáng bừng cả căn phòng,rõràngđangban ngày ban mặt nhưng Thẩm Thuật vẫn thấy tâm mình rối loạn.
Nhưng Đặng Trĩ lạikhôngthể phản bác được,côta sợ kế hoạch của mình còn chưa thựchiệnđượcthìđãbị Diệp Tuệ đuổi ra ngoài mất,côta muốn mọi người nhìn thấy được là quan hệ giữacôta và Diệp Tuệkhônghề xa cách như lời truyền thôngnói.
Diệp Tuệ cứ thế mở to mắt nhìn con ma người mẫu tức giận gẩy gẩy cái khuyên tai của Đặng Trĩ, chiếc khuyên tai dưới tình huốngkhôngcó bất kỳ ai đụng vào lại tự lắc lư kịch liệt.
Có điều là ma người mẫu này chẳng nhìn gì khác ngoài cái khuyên tai mà Đặng Trĩđangđeo.
Nhưng Đặng Trĩ lại nghĩ khác, Diệp Tuệ nhất địnhđãbiết chuyệncôta trộm đôi khuyên tai của người khác rồi.
Đặng Trĩ nghĩ rất hay,côta muốn nhân cơ hội phá vỡ lời đồnkhônghợp nhau giữacôta và Diệp Tuệ, cho mọi người thấy rằng hai người có thể dắt tay nhau cùng tham dựmộtsựkiện, chuyện lúc trước truyền thôngnóicôta dựa hơi Diệp Tuệ cũng chỉ là những suy đoán ác ý của người ta mà thôi.
Đặng Trĩ cố tình chọn đúng lúc đông người để Diệp Tuệkhôngthể từ chối, nếucôtừ chốithìsẽbị đồn là bắt nạt đàn em.
cônghiêm túc mày mò hồi lâu, cuối cùng cau mày giận dữnói: “Sao mà khó tháo thế này!”
Còn chưanóixong, sợ chọc giận Diệp Tuệ, Đặng Trĩ lạinóilại: “Diệp đại tiên, chị giúp em đượckhông? Em sợ lắm.”
mộtgiây sau, Diệp Tuệ bỗng nhíu mày, lại dịch vào ômanh, nhưng hình nhưcôvẫn chưa tỉnh, chỉnóimớ: “Thẩm…Thuật…”
Diệp Tuệ trở mình, giạng chân ngồi lên người Thẩm Thuật, trực tiếp cúi xuống cạy mở môianh, c**n l** đ** l***anhmà hôn.
Ngày diễn rasựkiện thời trang, Diệp Tuệ đến sớm trước giờ bắt đầu, thợ trang điểmđangtrang điểm chocô, Tiểu Lưu ngồitrênghế salon bên cạnh, đượcmộtlúcthìcó tiếng gõ cửa, là Đặng Trĩ.
anhcúi đầu cườimộttiếng, thuận thế xoay người đècôxuống dưới thân mình: “Có cầnanhgiúp emkhông?”
Quần áo từ từ rơi vãi khắp mặt sàn, Thẩm Thuật hôn cũng tạo ra tiếng, cảm nhận mùi hương thơm ngát củacô.
Thân thểcôxụi lơtrêngiường, nghiêng đầu nhìnanh, chỉ khẽ nhếch môikhôngnóigì.anhcúi người xuống hôn lên môicô, môi lưỡi quấn lấy nhau.
Diệp Tuệ ngủ rất ngon giấc, cơ thể mảnh mai thở đều trong lònganh,anhkhôngmuốn đánh thứccô, liền cẩn thận nhích người,nhẹnhàng nhấc taycôlên.
Mấy ngày nữasẽcómộtsựkiện thời trang rất long trọng, Đặng Trĩ nhận được lời mời, quản lý củacôtanóilà Diệp Tuệ cũngsẽtham dự.
Vừa nghe Diệp Tuệnóixong, Đặng Trĩ lại liên hệ những lời này với chuyện màcôta vừa nghĩ đến, nét mặt hoảng sợ nhìn Diệp Tuệ.
Chồngcôđẹp trai quáđi, đẹp đến mứckhôngchânthật, trong đờithậtsao có thể cómộtngười tốt đẹp như vậy cơ chứ?
Nhân viên làm việc và Tiểu Lưu cũng sững sờ, Diệp Tuệđangcó thiện ý khuyên Đặng Trĩkhôngnên bắt chước mình để lăng xê tên tuổi, mà phải dựa vào chính năng lực của bản thân có đúngkhông?
Đặng Trĩ giật mình trong lòng,khônglẽ ngày đó Diệp Tuệ cũng nhìn thấy đôi khuyên tai này rồi, thậm chí còn chứng kiến tận mắt lúccôta nhặt nó sao? Cho nên bây giờ mới thử dò xét mình?
Đặng Trĩ có thể cảm nhậnrõràng rằngsựchuyển động của cái khuyên lúc này khác hẳn với ban nãy.
Toàn thâncôkhôngthể nhúc nhích nổi, chỉ biết nằm immộtchỗ, ngửa đầu lên choanhmặc sức đòi hỏi.
Đặng Trĩ sửng sốt vài giây, gượng gạo cười: “Sao vậy ạ? Em còn tưởng chúng tađãlà bạn của nhau rồi chứ?”
Thẩm Thuật cảm nhận cơ thể mềm mại của Diệp Tuệ dán vào lồng ngực mình, ngay cả giọngnóicủacôlúc này cũng mềm nhũn ra, giống nhưmộtchiếc lông vũ phẩy lên ngựcanhvậy, khiến cho lònganhngứa ngáy.
Toàn thân Diệp Tuệ căng cứng, đầu óc hỗn loạn bỗng trở nên tỉnh táo lạ thường, cơn đau khiến cho mọi cảm xúc củacônhạy hơn, chânthậtnhư có thể giơ tay chạm vào được.
Hoa Thụy lại càng quá đáng, vì trút giận cho nghệ sỹ nhà mình màtrêncác tin tức họ tung ra đềukhôngnhắcmộtchữ nào đến têncôta, chỉ dùng từ “nữ nghệ sỹ người Hoa” để thay thế.
Diệp Tuệ nhìn Đặng Trĩ sống chếtkhôngdám cầm, đành rút mấy tờ giấy ăn ra bọc đôi khuyên tai lại: “Bây giờ nókhôngcòn vấn đề gì nữa rồi.”
Edit: Ngân Nhi
Đặng Trĩ cho là kế hoạch của mìnhđãcó hiệu quả, lập tức kéo thợ trang điểm vào.
“Chị Tuệ Tuệ, hoạt động tối nay chịđimộtmình ạ? Nếu chị thấycôđơnthìem có thểđicùng chị.”
Khác với nụ hôn sâu ban nãy, lúc này hai bàn taycôbám chặt vào lưnganh, cảm nhận sâu sắcsựtriền miên ngọt ngào và mãnh liệt như cuồng phong bão táp.
Mặc dù Đặng Trĩđangbắt chước Diệp Tuệ, nhưngcôtakhôngmuốn để cho người ta chê cười mình,côtađithuêmộtbộ lễ phục cao cấp, muốn thay đổi ấn tượng trong lòng khán giả về mình.
Thẩm Thuật ngẩn người, trong đầu chợthiệnlênmộthình ảnh.
anhđẩy cửa vào, sau đó lấy chân đạpnhẹđể đóng cửa.
Đặng Trĩ suýtthìkhônggiữ nổi nụ cười: “Chị cứ đùa, đôi khuyên tai này của em có kiểu dáng rất lạ, ít người đeo nó lắm.”
Nhân viên ở trong phòng hóa trang đều liếc nhìn nhau, Đặng Trĩ dựa hơi Diệp Tuệ suốt mà chẳngđiđến kết cục tốt đẹp, giờ vẫn còn muốn bị bẽ mặt tiếp sao?
Chẳng biết từ khi nào mà váy ngủ củacôcũng bị vén hết lên, ngón tayanhnhẹnhàng lướttrênda thịtcô, cảm giác ngưa ngứa lan tràn toàn vùng bụng.
Cái nàykhôngphải là phá bỏ quy tắc,rõràng là người sếp cấm d·ụ·c của chúng ta vừa mới phá giới rồi đó hiểu chưa hả?
Đặng Trĩ sợ hãikhôngdám nhận: “Tuệ Tuệ…” Chị.
Diệp Tuệ đưa lại đôi khuyên tai cho Đặng Trĩ: “côđặt nó về đúng chỗ cũđi, sau này đừng tự tiện cầm đồ linh tinh.”
Tất cả những người trong phòng hóa trang đều nhìn Đặng Trĩ mặt biến sắc chỉ trongmộtgiây, mắtcôta đỏ lên, đáng thương nhìn Diệp Tuệ, lần nàycôtakhôngdám gọi Diệp Tuệ là chị Tuệ Tuệ nữa.
Diệp Tuệkhôngnhìn nổi nữa,côthấy hai mắt của ma người mẫuđãđỏ hoe lên rồi, lại khuyên Đặng Trĩmộtlần: “côtrót lấy thứ gì của người tathìtrảđi, cầm đồ của người khác làkhôngđược đâu.”
“Thẩm Thuật.” Giọngcônũng nịu gọianh, vừa gọi vừa dụi mặt vào cổanh,nhẹnhàng cắnmộtcái.
Các lãnh đạo cấp cao của Hoa Thụy đều pháthiệnramộtviệc, đó là hôm nay sếpkhôngmặc sơ mi trắng và vest như mọi ngày, cũngkhôngđến sớm trước giờ làm việc.
Nếu thái độ của Diệp Tuệđãnhư thếthìcôta cũng tiện đà ngồi đây chứng thực tin đồn Diệp Tuệ bắt nạt người mới luôn thôi.
Vì để tẩy trắng cho mình, Đặng Trĩ chỉ đành cố nặn ramộtnụ cười. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đặng Trĩ da mặt rất dày,côta làm ngơ với ánh nhìn của mọi người, chỉ nhìn Diệp Tuệ.
đangđịnh từ chối thaythìDiệp Tuệđãmỉm cười, kiên quyếtnói: “khôngđược.”
Vào giây phút này, Đặng Trĩ dường nhưđãhiểu được những lời nhận xét của dân mạng dành cho Diệp Tuệ, sắc đẹp của Diệp Tuệ trong giới giải trí này là độc nhất vô nhị, ngay khi bạn cho rằng thế nàyđãlà đẹp nhất rồithìmộtgiây saucôấysẽlại thểhiệnramộtvẻ đẹp hoàn toàn khác với lúc trước cho bạn xem.
“Em thấy chị đẹp quá nên mới nhìn chị mãi đấy.” Đặng Trĩnóira câu này là nửathậtnửa giả, trong lòngthậtsựkhônghề dễ chịu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Càngkhôngnóiđến bộ lễ phụccôta mượn cũng có thiết kế hở vai, cho nênkhôngthể nào có chuyện quần áo bị vướng vào khuyên tai được.
Lúc này Diệp Tuệ vẫn chưa trang điểm xong, chỉ mới đánhmộtlớp nền thôi, Đặng Trĩ có thể nhận ra là tình trạng da của Diệp Tuệ rất tốt, ngũ quan củacôcực kỳ sắc nét, chả trách mà những người từng chửi Diệp Tuệ cũng phải thừa nhận rằngcôcómộtgương mặt xinh đẹp xuất chúng.
“Ngoan nào.” Thẩm Thuật xoa đầucô,cômơ mơ màng màng quay ngườiđi.anhmỉm cười, đứng dậy đắp kín chăn chocô.
“Đôi khuyên tai này là em nhờ người mua hộ đấy, vì thiết kế của nó quá đặc biệt, cho nên phải khá mất công mới mua được.”
Tin tức cho ngày mai Đặng Trĩ cũngđãnghĩ xong rồi,mộttiểu hoa mới nổi vì muốn phòng ngừa đàn em vượt mặt nênđãbuông lời nhục mạ để chèn ép đàn em.
“Chị Tuệ Tuệ, các phòng hóa trang khác đều full người rồi, em có thể ở tạm trong này đượckhôngạ?”
Chẳng lẽ con quỷ kia muốncôta mãi mãi phải đeo đôi khuyên tai này hay sao?
Mặc dù bên ngoàiđangmưa to, nhưng dường như cũngkhôngảnh hưởng gì đến nhiệt độ nóng bừng như thiêu như đốt trong phòng lúc này.
Đặng Trĩnóiláo rất trơn tru, mắt cũngkhôngthèm nháy.
Đặng Trĩ bấy giờ mới thở phào, Diệp Tuệ có thể tháo ra dễ dàng còncôtathìkhông, quả nhiên suy đoán củacôtakhônghề sai.
Vì quan sát con ma đứng sau lưng Đặng Trĩ nên tầm mắt Diệp Tuệ dừng tại đó lâu hơnmộtchút, nhưng lại bị Đặng Trĩ hiểu thànhmộtý khác.
Ban nãythìcôta còn có thể giải thích là mình vô tình đụng phải, còn bây giờthìsao đây? Chẳng lẽ là bị vướng vào tóc?
Trí nhớ củacôkhônghề tệ, nhớ lại rất nhanh, cái khuyên nàyđãtừng xuấthiệnở chỗ công ty người mẫu bỏ hoang mà bọn họ quay show lần trước.
Diệp Tuệ nhưđangsay,côphì cười, cọ mặt lên cổanh, cắnmộtcái: “Thẩm Thuật.”
khôngngờ chuyện giả vờ ngã để cọ nhiệt Diệp Tuệđãthất bại, ngược lại còn khiến danh tiếng của Diệp Tuệ tăng cao hơn, các tin tức trong nướckhôngcómộttin tức nàonóikhôngtốt về Diệp Tuệ, toàn bộ đềunóilàcôtađangdựa hơi Diệp Tuệ.
Diệp Tuệ để ý thấy cái khuyên tai này rơi ở góc phòng, nhưng đương nhiêncôsẽkhôngđộng vào những thứkhôngphải của mình, cho nên mới bỏ quakhôngđể mắt đến.
Còn cả truyền thông nước ngoài nữa, cái gì mà thiên nga đen?nóithậtnhé, thiên nga đen chân chính phải làcôta mới đúng.
Cuối cùnganhthaymộtbộ đồ khác cheđiphần cổ rồi mới lái xe đến công ty.
Diệp Tuệđãsớm nhìn thấu ý đồ của Đặng Trĩ, kể cả thếthìcôvẫn có thể lấy cớ để từ chối, nhưng khicônhìn thấymộtbóng đenđangbám sát bên cạnh Đặng Trĩthìliền mở miệng đồng ý.
côcòn bổ sung thêmmộtcâu: “Cũng chỉ mới gần đây thôi.”
Đặng Trĩ ổn định tinh thần rồi lại quay sang nhìn Diệp Tuệ lần nữa, mục đích tối nay củacôta là cùng Diệp Tuệ xuấthiệntrênbuổi lễ thời trang hôm nay.
Mặc dù việc Đặng Trĩ bắt chước Diệp Tuệ cũng khiếncôta có được chút tiếng tăm, nhưng là tiếng tăm cực kém, tuy nhiên vẫn cómộtvài tổ chương trình gửi lời mờicôta đến tham gia.
sựkiện thời trang buổi tối Đặng Trĩkhôngtham gia nữa, từ đó trởđicôta bắt đầu nghiêm túc chăm lo chosựnghiệp,khôngdám nghĩ ra mưu mô thủ đoạn gì nữa,điđâu gặp ai cũng mở miệng khen Diệp Tuệ.
Bọn họ có cảm giác làđãcó chuyện gì đó phát sinh, nhưng nhìn thái độ của Thẩm tổngthìcó vẻ như tâm trạng của sếpđangrất tốt.
Nghĩ tới đây, Diệp Tuệ bỗng bật cười.
Trong phòngkhôngbật đèn, bên ngoài cửa sổ là ánh trăng mờ nhạt, Diệp Tuệ thấy toàn thân mềm oặt, được Thẩm Thuật đặt lên giường.
Đặng Trĩ tưởng Diệp Tuệ vừa làm phép gì đó, liền cẩn thận nhận lấy,nói: “Em nhất địnhsẽtu tâm dưỡng tính, làmmộtngười tốt.”
Đặng Trĩkhôngbiết phải trả lời thế nào, chỉ giữ yên lặng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đặng Trĩ muốn tháo đôi khuyên tai xuống, nhưng động tác củacôta càng gấpthìlại càngkhôngthể lấy nó xuống được,rõràng là vì taycôtađangrun quá, nhưng lại đổ lý do lên đầu con ma.
Thẩm Thuật vừa mở mắtđãcảm nhận được xúc cảm mềm mại trong ngực mình,anhcúi đầu nhìn, mái tóc dài của Diệp Tuệ rối tung, xõa rộngtrêngối, gương mặt trắng nõn vẫn còn ửng đỏ.
Dưới ánh trăng mờ ảo, hai người trải nghiệm hết lần này tới lần khác, cảm xúc dạt dào vô bờ bến…
Trong đêm tối, hai người hôn nhau mãnh liệt, mười ngón tay vẫn đan vào nhau.
đãmuộn rồi, Thẩm Thuật lấymộtcái sơ mi mới, định thay vào rồi đến công ty luôn.
Đặng Trĩ ngồi nhà giận đến méo cả mũi, nhưng tất nhiên làcôta chẳng thể làm được gì.
“côvàođi.”
“Thế à.” Diệp Tuệ nhếch môi cười, có lòng nhắc khéocôtamộtcâu, “Đôi khuyên tai củacôđẹp quá.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệp Tuệnóibóng gió: “Bởi vì tôikhôngmuốn kết bạn với những người lấy đồ của người khác.”
Giống nhưmộtlời thông báo, tayanhđan chặt lấy taycô, đè chặt taycôxuống giường.
Thẩm tổng phá bỏ quy tắc rồi, chẳng những đến muộn cuộc họp thường kỳ mỗi tuần mà còn mặc áo cao cổ,thậtkỳ lạ.
Diệp Tuệđãtrông thấyrõbóng đen đằng sau Đặng Trĩ, chắc chắnkhôngphải người rồi, con ma này có vóc dáng rất cao và chuẩn, phối đồ đẹp, hình như là người mẫu.
thìra tin đồn trong giới làthật, Diệp Tuệ có năng lực thông linh, được ma quỷ giúp đỡ nênsựnghiệp mới thuận buồm xuôi gió như vậy.
Trước đây Diệp Tuệ cũng dựa hơi người khác để đánh bóng tên tuổi, bây giờ danh tiếng củacôđãđược tẩy trắng hoàn toàn, chẳng lẽ Diệp Tuệ làm được mà mình lạikhônglàm được sao?
Con ma người mẫu tức giận kéo cái khuyên: “Sao mày dámnóiláo như vậy hả? Chiếc khuyên tai màyđangđeo là của tao, đó là chiếc khuyên tai đắt tiền nhất mà tao từng mua đấy, mày có trả haykhôngthìbảo?”
Thẩm Thuật đưa tay xoa mặtcô,côrũ mắt nhìnanh, ánh mắt bất đắc dĩ, dường như muốnnóitại sao cái thắt lưng củaanhlại bắt nạt em.
Nụ cười của Diệp Tuệ lọt vào mắt Đặng Trĩ, khiếncôta nghĩ rằng Diệp Tuệđangcười nhạocôta vìkhôngbiết tự lượng sức mình.
Vừa nghĩ xongthìchiếc khuyên tai củacôta lại bịmộtlực gì đó kéo xuống.
Diệp Tuệ: “…”khôngcòn cách nào khác, dưới ánh mắt van nài cầu khẩn của Đặng Trĩ, Diệp Tuệ đành phải tháo đôi khuyên tai xuống chocôta.
Tiểu Lưu vừa nghe thấy mấy chữ chị Tuệ Tuệthìsuýt sặc nước, cái gì mà chị Tuệ Tuệ chứ! Theo nhưcôấy biếtthìĐặng Trĩ sinh cùng năm với Diệp Tuệ mà.
Đặng Trĩ nhìn vào gương, hôm naycôta bắt chước tạo hình của Diệp Tuệ trongmộtlần dự thảm đỏ, tóccôta vén hết lên rồi búi lại sau gáy,khôngcómộtsợi tóc nào rơi xuống cả.
Đặng Trĩ an vị ngồi trước bàn trang điểm bên cạnh Diệp Tuệ, càngđivề phía Diệp Tuệthìcôta càng thấy ghen tỵ.
khôngngờ là Đặng Trĩ lại cầm nóđi, nếucôtađãdám lấy đồ của mathìphải chấp nhận việc bị ma ám thôi.
Diệp đại tiênkhôngphải là người mà ai muốn động vào cũng được đâu nha, tuyệt đối phải kính trọng mới được.
Vừa dứt lờithìcon ma người mẫu đứng sau lưngcôtakhôngnhịn nổi nữa rồi, đôi khuyên tai này năm đó là mốt đấy,côtanóivậy có khác gìđangsỉ nhục gu thưởng thức của mìnhkhông?
Đặng Trĩ ngẩn ra, nhưng sau đó liền sờ đôi khuyên tai với thái độ rất tự hào, mặc dù đây là đồ nhặt được, nhưng vì nó quá đẹp nêncôtađãđeo ra ngoài luôn.
Tiểu Lưu và các nhân viên làm việc nghe xong câu này đều hiểu ý của Diệp Tuệ thành Đặng Trĩđanglấy cái danh “Tiểu Diệp Tuệ” để lăng xê tên tuổi.
côta theo bản năng sờ đôi khuyên tai, đôi khuyên tai nàyđãbị người ta vứtđirồi, tức là nókhôngcó chủ,côta nhặt đượcthìbây giờ nó thuộc sở hữu củacôta.
Diệp Tuệkhôngphải kẻ ngốc, tất nhiêncôcó thể cảm giác được ánh mắt của Đặng Trĩ vẫn luôn nhìn mình nãy giờ, nếu vậythìcôcũngsẽnhân cơ hội này để nhìn kỹ bóng đen bên cạnh Đặng Trĩ xem sao.
khôngđợianhđáp lại,côđãkéo áo sơ mi củaanhxuống, làm cả ngườianhđè lên ngườicô.
Nếu giọngnóicủa Đặng Trĩkhôngcung kính và nghiêm túc như thếthìTiểu Lưuthậtsựcòn tưởng làcôta lại dùng chiêu trò gì đó với Diệp Tuệ.
“Em chưa bao giờ lấy đồ của người khác nhé.”
Vừa rồi mình có động vào cái khuyên đâu nhỉ? Đặng Trĩ bắt đầu hoài nghi chính đôi bàn tay mình,khônghề nghĩ sang những khả năng khác.
Chương 113
anhđộng thânđivào, nơi riêng tư của hai người lúc nàyđãdán chặt lấy nhaukhôngmộtkhe hở.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.