Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Tôi Có Mắt Âm Dương

Bệ Hạ Bất Thượng Triều

Chương 123

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 123


Từng đợt tê ngứa từ từ di chuyển dọc theo xương quai xanh xuống.

Diệp Tuệ lắc đầu: “khôngcó bí quyết gì cả, béo hay gầy là do ăn ít hay ăn nhiều thôi, mìnhkhôngphải là thần tiên, ăn nhiều cũngsẽbéo, chăm vận động để bù lại là được.”

Fan thấy Diệp Tuệ dễnóichuyện như vậy, liền chen chúc hết đằng saucô, chụp chungmộtkiểu ảnh rồi đăng luôn lên mạng.

Vì dạo nàycôhay đọc tin tức về triều đại Hạ Chu, cho nên mới ngày nghĩ đêm mơ như thế sao?

Đôi môianhnhẹlướt lên xương quai xanh củacô, rồi lại dời xuống phần da trước ngực, trong đêm tối, cơ thể trắng nõn củacôhiệnlên sáng bừng trong tầm mắt.

Bọn họ cứ thếđitheo sau Diệp Tuệ, chậm rãi tiến về phía cửa hàng bánh ngọt.

Những fan nàycôđềuđãquen mặt, hình như bọn họđãđứng chờ ở đây từ sớm, vừa thấy Diệp Tuệđira, bọn họ lập tức giơ banner tiếp ứng lên,trênđó ghi tên của Diệp Tuệ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cung điện triều Hạ Chu, vị thái tử qua đời trước khi lên ngôi, Đông cung cũ, thậm chí là cả Ngự Hoa Viên kia…Rốt cuộc có liên quan gì đếncôkhông?

khônghiểu sao tự nhiên Diệp Tuệ lại khẩn trương như vậy, suýtthìlàm hỏng lớp trang điểm.

“Có kiếp trước haykhôngkhôngquan trọng.” Thẩm Thuật nghĩmộtlúc rồinói, “Có thể cùng emđiqua kiếp này mới là điều quan trọng nhất.”

Điều các fan tò mò nhất chính là chuyện này, Diệp Tuệ cười, tỏ vẻ thần bí đáp: “Chuyện này mànóirathìsẽmất linh đấy, mìnhkhôngthểnóicho các bạn biết được.”

Diệp Tuệ: “…”

Lòng Diệp Tuệ ngổn ngang trăm mối, càng nghĩ càng thấy đau đầu,côcó cảm giác là mìnhđãquên mất điều gì đó, nhưng lạikhôngthể nhớ ra được.

“Xem xong tôi cảm thấy những tin đồn ma quái về cung điện Hạ Chukhôngphải là vô căn cứ, buổi tối trong cungkhôngkhí u ám quá, nhất là lúc Kim Cương suýt chạm tay vào cái bình hoa cổ, đáng sợthật.”

Fan sợ Diệp Tuệ ngồi ăn bánh ngọt với bọn họthìsẽảnh hưởng đến thời gian nghỉ ngơi củacô.

Diệp Tuệ ngồi trong phòng hóa trang, thợ trang điểmđangtrang điểm chocô, Tiểu Lưu ngồi bên cạnh vừa uống cà phê vừa xem dân mạng bàn luận.

Tiểu Lưu đưa điện thoại chocô: “Sau khi tập mới nhất được phát sóng, cung điện Hạ Chu giờđangđược quan tâm lắm. Chuyện về vị thái tử nào đó kia cũng được mọi người bàn luận nhiệt tình.”

rõràng là những chuyệnkhôngmấy vui vẻ, nhưng qua lời Diệp Tuệ lại trở thànhmộtvấn đề rấtnhẹnhàng.

“OK, đến nơi rồi.”

Lúc bánh được mang lên, có fan mạnh dạn hỏi Diệp Tuệ.

Sau khi kết thúc tập mới nhất, các khán giảkhôngxem livestream ngồi xem lại chương trìnhđãđược biên tập, muốn biết xem cung điện Hạ Chu vào buổi tối trông như thế nào.

Chínhanhlà người châm lửa, thế mànóithôi là thôi, cònkhôngchocônóicâu nào.

“Tuệ Tuệ, từ hôm qua đến giờ chị chưa được ngủ ngon rồi, sức khỏe có ổnkhôngvậy?”

Diệp Tuệ sửng sốt,côđể điện thoại xuống, bấy giờ mới nhớ ra là mình còn có việc phải làm.

Diệp Tuệ vòng tay giữ chặt gáy Thẩm Thuật, tìm kiếm ánh mắtanh, hai người nhìn nhau,anhdừng động tác lại,khônghôncônữa.

Diệp Tuệ bật cười, cái người này sao cứ luôn cố chấp như vậy chứ.

Ánh mắt Diệp Tuệ trong veo,khôngcòn mơ màng như hồi nãy, lúccônhìnanh,anhcảm giác như cómộtthứ gì đó mềm mại chạm vào tim mình vậy.

Bất tri bất giác, những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu Diệp Tuệđãkhôngcòn,côthậtmay mắn khi cómộtngười chồng làanh.

Đối mặt với ánh mắt lo lắng của fan, Diệp Tuệ ngượng ngùng cười: “Các bạn quên là hôm qua lúc ghi hình mìnhđãngủmộtgiấc rồi à?”

Các fan lúc này mới nhớ ra, sao bọn họ lại quên mất chuyện này chứ? Lời của Diệp Tuệđãtrấn an cảm xúc của fan, bọn họ cuối cùng cũng có thể yên tâmđiăn bánh ngọt cùng idol rồi.

Các fan ngồi nhà đọc tin xong chạy tới tiệm bánh ngọtthìDiệp Tuệđãđirồi, vẻ mặt ai cũng tiếc nuối đứng trong tiệm, rầu rĩ trách mình saokhôngchạy tới sớm hơn.

Buổi tối trước khi ngủ, Diệp Tuệ nằmtrêngiường, run sợ đưa mắt nhìn trần nhà.

Khi con trỏ chuột lướt đến phần thái tử, Diệp Tuệ khựng lại, bấm vào đọc thêm.

Các fan trông thấy Diệp Tuệđitớithìlập tức trở nên kích động: “Tuệ Tuệ, Tuệ Tuệ!”

[Mọi ngườiđãxem chương trình quay ở cung điện Hạ Chu chưa?]

Diệp Tuệ ngây ngốc,mộtgiây sau, Thẩm Thuậtnhẹnhàng hôn lên môicô, động tác củaanhrất cẩn thận và dịu dàng.

Diệp Tuệ nghiêng đầu nhìnanhmộtcái rồi lại quay đầu về nhìn trần nhà, tầm mắthiệnlên chút ánh sáng trắng, ý thức từ từ chìmđi.

Diệp Tuệ lắc đầu: “Đâu có ạ.”


Hôn xong, Thẩm Thuật nhô đầu từ trong chăn ra,anhtựa vào hõm vaicô,nhẹgiọngnói: “Ngày mai còn phảiđilàm, bọn mình ngủ sớmđi.”

“Đợt lát nữa làm tiếpđi.” Diệp Tuệ quay người hỏi Tiểu Lưu, “Vừa nãy em nhìn cái gì thế? Cho chị xem với.”

Nhưng từ sau khi quen Diệp Tuệ, Thẩm Thuật mới dần phá vỡ nhận thức của mình về thế giới này, Diệp Tuệ có thể nhìn thấy ma, cònnóichuyện được với họ nữa.

Trong mơ, Diệp Tuệđangđứng trong biển lửa.

“Đồ cổ vốnkhôngthể tùy tiện động vào mà, ai mà biếttrênđó có dính cái gìkhông,khôngđượcsựcho phép màđãsờ vào, nhỡ làm hỏngthìsao?”

Diệp Tuệ đọc say mê quên cả thời gian, ngẩn người nhìn vào điện thoại.

Saumộthồi chật vật, Diệp Tuệ ngủ rất nhanh, có thể vì quá mệt mỏi, lúc trướccôchưa từng mê man thế này, nhưng lần này lại mơmộtgiấc mơ.

Xong khi quay show ở cung điện Hạ Chu xong, Diệp Tuệ về nhà nghỉ ngơimộtbuổi sáng rồi lại lập tứcđiquay quảng cáo.

Thẩm Thuật quan sát nét mặtcômộtlúc,anhghé sát vào, rút ngắn khoảng cách giữa hai người, tầm mắtanhdời xuống đôi môicô, cúi đầunói: “Đểanhlàm cho em vui lên nhé.”

Cuối cùng thợ trang điểm phải cắt đứt dòng suy nghĩ của Diệp Tuệ,côấynói: “Tuệ Tuệ à đừng đọc nữa, sắp đến giờ bắt đầusựkiện rồi, phải mau trang điểm xong thôi.”

Nhưng trong ghi chép dã sử lại cómộtđoạn thế này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Những hàng chữtrênmáy tính lọt vào mắt Diệp Tuệ, từ khi bắt đầu thành lập triều đại Hạ Chu, cho đến quá trình phát triển thịnh vượng…

“Tuệ Tuệ ơi, đừng động đừng động.” Thợ trang điểm lập tức dừng động tác, bút kẻ mắt títhìchọc vào mắtcôrồi.

cômở mắt ra.

Nhiệt độ xung quanhcôcực nóng, giống như bị mặt trời thiêu đốt vậy.

Dân mạng còn tìm tòitrênmạng, giở cả sách Sử ra xem,anhmộtcâu tôimộtcâunóivề cuộc đời của vị thái tử này.

Kỳ lạ hơn là, những bức họa của thái tử và thái tử phi đềukhônggiữ lại đượcmộtbức nào.

Qua những đoạn clip, ngày và đêm đối lập nhau, còn có Đông cungkhôngđược mở ra, hơn nữa dân mạng còn tìm kiếm cả những tài liệu lịch sử… Chỉ trong khoảng thời gian ngắn, cung điện Hạ Chuđãtrở thànhmộtchủ đề nóng.

Xong việc, Diệp Tuệ chào các nhân viên làm việc rồi chuẩn bị xuống lầu ra về.côcòn chưađira khỏi tòa nhàthìđãpháthiệnbên ngoài có khá đông fanđangtụ tập.

cômỉm cười: “Bây giờanhđãtin chưa?”

Kiếp trước chồng cháu mang nghiệp g·i·ế·t chóc quá nặng…Kiếp này cómộttử kiếp…Hai cháu kiếp trướcđãtừng cómộtđoạn nghiệt duyên…Lấy mạng đền mạng…

“Tôi lại khá hứng thú với vị thái tử qua đời trước khi lên ngôi, tuy làkhôngcó ảnh của vị thái tử này, nhưng tôi có tìm được mấy bài thơ, trong đó đều miêu tả thái tử hào hoa phong nhã tuyệt thế vô song.”

Trăm năm sau thay đổi triều đại, những tin đồn hỗn loạn truyền tai nhau cũngđãdần bị chôn vùi theosựdiệt vong củamộtvương triều.

Các fan khác của Diệp Tuệ vừa thấy ảnh nàytrênmạngthìlập tức đấm ngực dậm chân, hôm nay sao mình lạikhôngđứng chờ dưới chỗ Diệp Tuệ quay quảng cáo chứ, sau đó liền lập tức sửa soạn chạy ngay đến tiệm bánh ngọt này.

“Mọi người muốn ăn gì?” Diệp Tuệ hoàn toàn rũ bỏ hình tượng ngôi sao,côđứng giữa các fan, cúi đầu chọn bánh với họ.

Mơ hồ cómộtcon đườngđangdẫn lối chocô, gọi mờicôđitiếp, cómộtchuyện gì đóđangchờcôđến hoàn thành.

Tỉnh lại sau cơn mơ,côliều mạng hít thở, cảm giác nhưsựkhó thở trong giấc mơ vẫn còn vây lấycôvậy.

“Đợt nàynóithậtlà quá mệt mỏi, về sau mình nhất địnhsẽchú ý hơn.”

Trong lúc bất chợt, cảnh vật trước mắt bỗng xoay chuyển, đầu óc Diệp Tuệ choáng váng,khôngkhí xung quanh bị rútđitừng chútmột…

Diệp Tuệ nhìn thấy cách đâykhôngxa cómộttiệm bánh ngọt,côquay sang hỏi các fan: “Các bạn có muốnđiăn bánh ngọt với mìnhkhông? Bánh ở quán kia ngon lắm đó.”

Thẩm Thuật nhận ra tâm trạng củacôkhôngbình thường, liền hỏi: “Emkhôngvui sao?”

Các fan dùng ánh mắt ngưỡng mộ nhìn Diệp Tuệ, idol mìnhnóigì cũng đúng hết, nhưng mà vừa rồi Diệp Tuệđãtrả lời chưa nhỉ? Rốt cuộc là có hay làkhông?

Dường như sợanhkhôngtin,côliền ghé tới chủ động hônanh, nhưđangdỗ dànhmộtđứa trẻ vậy.

Diệp Tuệkhôngcần suy nghĩ mà gật đầu luôn: “Bây giờ tất nhiên là được rồi.”

Lúc này, nhân viên cửa hàng bất ngờđitới, cười tươinóivới bọn họ: “Chị Diệp Tuệđãmua cho các bạn mỗi ngườimộtphần bánh ngọt, kèm cả chữ ký cho mỗi suất đấy ạ.”

nóithêm vài câu với các fan, Diệp Tuệ vẫy tay chào rồiđivề, các fan lưu luyếnkhôngrời vẫy tay chào lạicô.

“Tuệ Tuệ, chị có bí quyết gì để giữ dángkhôngạ?”

khôngthấy có ảnh của vị thái tử này, tất cả đều chỉ ghi chép lại bằng văn tự, thái tử tuổi trẻ tài cao, nhưng tử trận nơi sa trường.

khôngkhác mấy so với những gì dân mạngđangbàn luận.

Ăn bánh ngọt xong, thời gian cũngkhôngcòn sớm, Diệp Tuệ tranh thủ ký tên cho các fan, buổi tốicôcòn có lịch trình khác.

khôngkhí trong lành sáng sớm lùa vào mũi Diệp Tuệ, trờiđãsáng. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nghenóithái tử rất si tình, chỉ cómộtthái tử phi,khôngcưới thêm ai khác.”

Diệp Tuệ lẩm bẩm: “anhnghĩ con người có kiếp trướckhông?”

Chỉ có thể nhìn ra nơi này khá xưa cũ,khônggiống thờihiệnđại.

Các fan đột nhiên nghĩ đến chuyện Diệp Tuệ tối qua vừa mới quay show cả đêm, bây giờthìvừa quay xong quảng cáo, chưa có thời gian nghỉ ngơi.

“Tuệ Tuệ, chịthậtsựcó thể nhìn thấy các linh hồn sao?”

Thẩm Thuật chậm rãi cúi đầu, vùi mặt vào phần xương quai xanh củacô,côcảm giác đượcanhlắc đầu, mái tóc đen ngắn phủ lên dacô, làmcôthấy hơi nhột.

Kết thúc công việc, Diệp Tuệ trở về nhà, việc đầu tiên là lên mạng tìm hiểu về triều đại Hạ Chu.

“Thái tử văn võ song toàn, chinh chiến sa trường, được hoàng đế sủng ái nhất, chỉ tiếc là đoản mệnh,khôngthìđãtrở thành hoàng đế kế nhiệm rồi.”

khôngcòn nơi nào để trốn, cũngkhôngthể thở nổi nữa.

“Được rồi được rồi, em vui lên rồi mà.”

“Tuệ Tuệ, em có thể chụp ảnh với chịkhôngạ?”

Diệp Tuệ buồn cười khi thấy phản ứng của các fan,côlàm bộ buồn bã ôm đầu, thở dàimộtcái: “Chậc, nếu các bạnkhôngmuốnđithìmình cũngkhôngép…”

Từng giây từng phút trôi qua, màn đêm buông xuống, Thẩm Thuậtđãvề nhà, nhưng Diệp Tuệ vẫn còn chưa suy nghĩ xong.

Fan: Tuệ Tuệ của bọn họ đúng làmộtidol thànhthật,nóichuyệnkhôngúp mở, thẳng thắn để bọn họ hiểu rằng cuộc đờikhôngcó đường tắt đểđidễ dàng đâu.

Trongmộtđêm, những dấu vết liên quan đến thái tửđãbiến mất hết, chỉ để lại lác đác vài dòng chính sử, làm dân gian suy đoán đủ kiểu.

Diệp Tuệnóixong, các fan chỉ yên lặng chớp mắt,khôngkịp phản ứng lại.

Giấc mơ dường như táihiệnlạirõràng những gìđãxảy ra, nhưng bây giờ lại biến mấtkhôngcòn thấy bóng dáng tăm hơi đâu nữa.

Diệp Tuệđãnóithế rồi, các fan có thểkhôngđồng ý sao? Bọn họ vội vàng gọicôlại: “Chị ơi đừngđi, đợiđã, chúng em ăn cùng chị mà.”

Nếucôcứ kiên trì muốnđitìm chân tướng, ngược lạisẽlàm ảnh hưởng đến cuộc sống bây giờ.

Chương 123

Cómộtgiọngnóigià nua đột nhiên vang lên, giống như đến từmộtmiền ký ức xa xôi.

“anhnóirất đúng.” Diệp Tuệ nghĩ, cứ cho rằng triều đại Hạ Chuthậtsựcó liên quan đếncôvàanhđi, nhưng thếthìsao chứ? Quá khứ là quá khứ,hiệntại làhiệntại.

Ngày thái tử ra đời, bầu trời có những điểm khác lạ, báo hiệu điềm lành, nhưng hoàng hậu lại nằm liệttrêngiường bệnh, nửa tháng saukhôngbệnh mà c·h·ế·t. Những vị hoàng tử kháckhôngthích vị thái tử này chút nào, nhưng vị thái tử này lại được hoàng đế vô cùngyêuthương, năm tuổiđãlên ngôi thái tử…

cômau chóng tập trung vào việc quay quảng cáo, buổi quay hình diễn ra rất thuận lợi.

Chỉmộtcâunóiđơn giản của Thẩm Thuật thôi cũng đủ hóa giải nghi vấn trong lòng Diệp Tuệ.

Các fan lập tức vui sướng hoan hô, quý trọng nâng niu món quà Diệp Tuệ để lại, cómộtidol cưng fan thế này thích quáđi!

Lần này Diệp Tuệkhôngvội rờiđingay màđivề phía các fan.

Tại sao lại có giấc mơ này? Cảnh tượng trong mơ ấy cũng chânthậtđến đáng sợ.

Thẩm Thuật sửng sốt, đến ma quỷanhcònkhôngtin, cho nên tất nhiên cũngkhôngtin mấy chuyện kiếp trước kiếp này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cứnóixongmộtcâu làanhlại hôncômộtcái, giống như chỉ cầnanhnóinhiềuthìtâm trạng củacôsẽthậtsựthay đổi như lờianhnóivậy.

Biểu cảm của Diệp Tuệ lập tức trở lại như cũ, nụ cười tươi rói đáp: “OK.” Như thể cái người vừa suýt lau nước mắt kiakhôngphải làcôvậy.

Bên ngoài truyền đến tiếng của rất nhiều người, có tiếng hét chói tai, tiếng gào khóc, tiếng ngọn lửa đốt cháy mành cửa, đủ mọiâmthanh đan xen nhau trở nên hỗn độn vô cùng. (đọc tại Qidian-VP.com)

côcòn rất nhiều việc phải làm,khôngnên mất thời gian suy nghĩ đến mấy chuyện đâu đâu này.

Rồi lại tiếp tụcđixuống…

Diệp Tuệ nhớ hôm đó trong chuyến du lịch,côđãgặpmộtbà cụ xem bói, may mắn vì có lời bà cụnóinêncômới có thể giúp Thẩm Thuật vượt qua kiếp nạn 30 tuổi.

Edit: Ngân Nhi

Đông cung nơi bọn họ mới đến là nơi về sauđãđược xây dựng lại, Đông cung cũthìkhôngcó ai khác vào ở, có ngườinóilà để tưởng niệm thái tử, cũng có ngườinóilà vì bên trong thường xảy ra những chuyện ma quái.

anhkhônghôn sâu, chỉ nghiêm túc hônnhẹ, trầm giọngnói: “Em nhất định phải vui lên.”

“Vậy mìnhđinhé.” Diệp Tuệnóilà muốnđi, nhưng lại bước rất chậm, nhích từng tímột.

Bây giờ nghĩ lại, những lời bà cụnóicòn là minh chứng cho việc kiếp trướcthậtsựcó tồn tại.

sựthậtgần như có thể chạm tay vào rồi, nhưng cũng lại cáchcôrất xa, nó chìm trong màn sương mù dày đặc, lúcẩnlúchiện,khôngthể nhìnrõ.

Diệp Tuệ cố gắng kiềm chế tâm trạng, nhưng lạikhôngthể ngăn được những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, có quá nhiều nghi vấnđangnổi lên.

Thẩm Thuật quay về nằm bên cạnh Diệp Tuệ, tayanhmò tới nắm lấy taycôtrong chăn: “Ngủđiem.”

Các fan: “…”

Diệp Tuệ nhận lấy điện thoại, ngón tay lướttrênmàn hình, cái Tiểu Lưuđangxem là chủ đề liên quan đến vị thái tử triều Hạ Chu, chủ đề nàyđanglà hot nhấttrêndiễn đàn.

Các fan càngnóichuyện với Diệp Tuệthìcàng có thể cảm nhận đượcsựlạc quanyêuđời củacô, dường nhưtrênđời này chẳng có chuyện gì quá to tát cả.

Kháchđangngồi trong quán tưởng mình bị hoa mắt nên mới trông thấy Diệp Tuệ, có người còn gọi thêmmộtcái bánh nữa để ngồi ăn tiếp.

Cả căn phòng bị lửa thiêu, bên trong nhìn đâu cũng chỉ là lửa, bày trí trong phòng nhìnkhôngrõ,khôngbiết làcôđangở đâu.

Sau đó Diệp Tuệ lần lượt trả lời hết các câu hỏi của fan, ngồi với fan cảm giác giống như ngồi với bạn bè vậy,khônghề cómộtchút khoảng cách xa lạ nào.

cônhanh chóng điều chỉnh lại trạng thái, gạt chuyện vừa rồi ra khỏi đầu, đảm bảo khi làm việcsẽkhôngxảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.

Diệp Tuệ quay đầu nhìn, bên cạnhcôđãtrống trơn, đồng hồ treo tường chỉ chín giờ rưỡi, Thẩm Thuậtđãđilàm rồi.

Đêm hôm truyền đến tin thái tử c·h·ế·t,khônghiểu vì sao mà hoàng cung đột nhiên gặp hỏa hoạn, lửa cháy thiêu hủy cả Đông cung, tục truyền rằng thái tử phi cũngđitheo thái tử.

May là lúc này trong tiệm bánh ngọtkhôngđông khách, Diệp Tuệ và fan vừađivào là lấp đầy quán luôn.

Các fan nhìn idol nhà mìnhđangdiễnthìkhôngkhỏi cảm thán, quả nhiên idol của mìnhkhônggiống người bình thường, càngkhônggiống với những minh tinh khác.

Tiểu Lưu lẩm bẩm: “Thái tử triều Hạ Chu có vẻ rất ưu tú.”

Mấy câunóivỡ ra thành những mảnhnhỏ, đứt quãng, những lờinóivốnđãbị lãng quênđi, giờ lạimộtlần nữahiệnlên trong đầu Diệp Tuệ.

Tay Thẩm Thuật quơ trước mặt Diệp Tuệ,anhdịu dàngnói: “Sao lại ngẩn người ra thế?”

Vìđangkẻ mắt nên Diệp Tuệ phải nhắm mắt lại, nhưng nghe thấy mấy chữ triều Hạ Chu,côliền mở mắt ra: “Em vừanóigì cơ?”

Cũng may là lúc ghi hình buổi tối Diệp Tuệđãngủmộtgiấc rồi, tinh thần coi như cũng đủ dồi dào.

cônhíu mày, đưa tay xoa ngực, váy ngủđãbịcônắm đến nhăn nhúm, cảm giác đau thấu tim gan trong giấc mơ vẫn vô cùngrõràng.

mộtbức tranh lịch sử huy hoàng từ từ trải ra trước mắt Diệp Tuệ.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 123