Tôi Có Mắt Âm Dương
Bệ Hạ Bất Thượng Triều
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 23
Vị trí ở đây rất đẹp, ngoài cửa còn có Quan Công trấn giữ, dương khí cực thịnh. Diệp Tuệđãtra cứu trướctrênmạng, biết là chủ nhà hàng này rất mê tín, lúc khai trươngđãchimộtsố tiền lớn để mời thầy về cúng.
Thẩm Thuật dựa người về sau,anhkhônglên tiếng, chỉ yên lặng lắng nghecônói.
Trình Thắng ngày nào cũng chăm chỉ làm việc, kể từ khianhta bắt đầu giúp Thẩm tổng chú ý đến chuyện của Diệp Tuệ, chẳng những phải thường xuyên theo dõi tin tứctrênmạng mà còn phải đề phòngkhôngđể cho dân mạng biết chuyện Thẩm tổng và Diệp Tuệđanghẹn hò.
Đến lúc đồ ăn lần lượt được mang lênthìbầukhôngkhí hài hòa giữa hai người mới biến mất, àkhông,nóiđúng hơn là Diệp Tuệ chủ động dừng câu chuyện lại.
Vìcôđãmua bình hoa tặnganhnênanhnóilà muốn mờicôđiăn.
Thẩm Thuật loáng thoáng có thể biết làcôđangnghĩ gì, có vẻ như cứ đến tối làcôlại sợ,anhthậtsựkhôngthể hiểu nổi là vì saocôlại nhát gan đến vậy nữa.
rõràngcôđẹp như thế, vậy mà lại bị dân mạng gọi là Tiểu Thường Huỳnh, theo nhưanhta thấythìmặt của Thường Huỳnhkhôngthể so sánh vớicôđược.
thậtra bình hoa vỡ rồithìthôi, mặc dù nó là đồ cổ, nhưng mấy món đồ quýanhcó quá nhiều rồi, trong lòng cũngkhôngcó cảm giác gì.
Khó có dịp ra ngoài màkhônggặp ma,côrất muốn được thoải mái ănmộtbữa,khôngmuốn bị thứ gì quấy rầy hết.
cônhìnmộtlượt bàn ăn, quả nhiên Thẩm Thuậtkhônglừacô, đồ ăn ở nhà hàng này khác hẳn với những chỗ khác, ngay cả bát đĩa cũng rất đẹp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thông qua nét mặt và lờinóicủa người khác, bối cảnh củaanhThẩm đây nhất định làkhôngtầm thường.
Diệp Tuệ: “Mấy cái bình này emđãchọn rất lâu đấy…”
Chỉ cần cómộttừ khóa liên quan tới được phát ra, người đầu tiên được thông báosẽlàanhta.
Và thế là tin tức đóđãbị xóa sạch,khôngđể lộmộtchút dấu vết gìtrênmạng, mà người phục vụ lắm lời kia, cũngđãbị sa thải ngay lập tức.
Thế mà vừa rồi, lúc Diệp Tuệ choanhxem đống bình hoa cổ hàng nhái,rõràng giá trị của nókhôngthể so sánh được với đồ cổthật, nhưng kỳ lạ là tâm trạnganhhình như lại cảm thấy vui hơn nhiều.
Nhưng hôm nayanhvẫn chưa ngủ, trong đầu chỉ nghĩ lại chuyện vừa rồi, Diệp Tuệ mua choanhmười cái bình hoa, hưng phấn lôi kéoanhlại để xem,sựnhiệt tìnhkhôngthể che giấu được.
“Dạ vâng.” Đây là lần đầu tiên người này trông thấyanhThẩmđicùng vớimộtngười phụ nữ, lúc nàyanhta mới nhìn sang Diệp Tuệ, vừa trông thấy gương mặtcôlàanhta sửng sốt ngay.
Người nhân viên kính cẩn lên tiếng,đangđịnh hỏi xemanhThẩm muốn dùng món gì.
Tuy rằngcôchỉ làmộtnghệ sỹnhỏ,khôngcó phóng viên theo dõi chụp ảnh, nhưng vìkhôngmuốn làm ảnh hưởng đến Thẩm Thuật nêncônghĩ là vẫn nên cẩn thậnmộtchútthìhơn.
Sau khi gọi món xong, trong phòng chỉ còn lại Thẩm Thuật và Diệp Tuệ, nơi này tuy rộng nhưngkhôngnhìn thấy ma, Diệp Tuệ cảm thấy thời gian trôi qua vô cùng thoải mái,khôngnhịn được mànóichuyện phiếm với Thẩm Thuật.
Đăngmộtdòng đó thôi cũng đủ làm khơi dậy hứng thú của dân mạng rồi,anhta muốn dựa vào tin tức này để thu hút lượt theo dõitrêntrang cá nhân của mình.
mộtlúc sau,anhbỗng cong môi cười.
Gian phòng của Thẩm Thuật và Diệp Tuệ ngồi rất lớn, bên cạnh còn cómộttấm kính thủy tinh trong suốt, có thể nhìn ngắm cảnh bên ngoài.
mộtgiây saucôlại suy nghĩ rồi đưa ramộtkết luận,côngẩng lên hỏi Thẩm Thuật: “Ăn ở đây có đắt lắmkhông?”
Thứ nhất là để tránh cho người phục vụ thểhiệnthái độ đặc biệt với mình, thứ hai làanhkhôngthích việc Diệp Tuệ bị nhân viên phục vụ ngó lơ.
Người này nhận ra Thẩm Thuật, nhà hàng của họ cực kì đắt đỏ, cho nên khách hàng đều là người có địa vị, nhất làanhThẩm đây, khí chất hoàn toànkhônggiống với người bình thường.
Thẩm Thuật sửng sốt, cáchmộtlớp áo, xúc cảm mềm mại như có nhưkhôngcứ thế truyền vào rấtrõràng, Diệp Tuệ vẫnđangnói, nhưnganhkhôngnghe vào tai nữa.
Ánh mắtanhtrầm tĩnh khiến cho người ta cảm thấy rất an tâm: “Em cứnóiđi,anhnghe đây.”
trênWeibo và các diễn đànđangồ ạt đăng các tin tức mới.
anhta cũng làmộtcư dân mạng có thâm niên, vì làm việc ở nhà hàng này nênđãtừng gặp khá nhiều nghệ sỹ nổi tiếng, tuy rằnganhtasẽkhôngđể lộ thông tin khách hàng, nhưng Diệp Tuệ là nghệ sỹ, cuộc sống riêng tư củacôấy cho dù có bị công khai cũng chẳng sao hết.
Nghĩ vậy, cảm giác áy náy trong lòngcôgiảmđirất nhiều.
anhngồi nhìn biểu cảmtrênmặt cực kì phong phú củacô, thỉnh thoảng lại nở nụ cười, Diệp Tuệ thấyanhcười,khôngbiết là cười vì chuyệncônóihay là cườicônữa.
Trong phòngkhôngbật đèn, bốn phía tối đen, cửa sổ chỉ hémộtchút cho ánh trăng chiếu vào, ánh mắt củaanhtrong trẻo, dường như còn sạchsẽhơn cả ánh trăng.
Diệp Tuệ sợ trời tối lúc này cảm động rơi nước mắt, nơi này đúng là xây ra để dành riêng chocôrồi.
anhmỉm cười,khôngtự chủ mà bước chậm lại đểcôcó thể theo sátanh.
nóixong,cômới nhận ra mìnhđangnắm tayanh, lập tức giật mình im lặng, vội vàng buông tay ra, ngượng ngùng lui về sau mấy bước.
Đâykhôngphải là Tiểu Thường Huỳnh, diễn viên từ khi mới ra mắt đến giờ luôn bị người ta chửi rất thảm đó sao?
Người nhân viênkhôngbiết họ tên đầy đủ của Thẩm Thuật,anhấy chỉ thấyanhThẩm đây thường cùng với những người có địa vị rất cao tới dùng bữa, mà những người đó ai cũng có thái độ rất tôn kính vớianhThẩm.
Với lạicôcũng mới cómộtkhoản tiền, nên tiền trong nhà rất đủ dùng, thỉnh thoảngđira ngoài ănmộtbữa cũngkhônggọi là lãng phí.
mộtnhân viênđivào cầm thực đơn trong tay.
[Tối nay tôi gặp Diệp Tuệđiăn vớimộtvị đại gia bíẩn.] (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi đăng dòng đó lên mạng, người phục vụ hài lòng ngồi lên xe busđivề nhà, lúc lên xeanhta lại mở di động ra xem, pháthiệnra thế mà lại chẳng có ai phản hồi tin tức của mình cả.
khôngmộtai chú ý đến, bởi vì chỉ chưa đầymộtphút sau khi đăng tảithìtin tức đóđãbị người ta thủ tiêu rồi!
Hơn nữa trong quá trình này, thỉnh thoảng còn bị ông chủ nhét cho cả đống cẩu lương vào mồm.
Thẩm Thuật nhận thấy xúc cảm ấm áp kiađãbiến mất,anhnhìn sangthìthấy Diệp Tuệđangcúi đầu, hai tai hơi ửng hồng.
Người phục vụkhôngthểkhôngthừa nhận rằng, Diệp Tuệthậtsựrất đẹp, đẹp hơntrênTV rất nhiều.
Edit: Ngân Nhi
Diệp Tuệ lại cầmmộtcái bình khác lên, giọngnóicó phần ảo não: “Vậy còn cái này? Trông vừa lùn vừa mập, lúc bày trong tiệm em thấy nó rất thú vị, nhưng bây giờ lại thấy hơi xấu.”
Cho dù Diệp Tuệnóithế nàothìanhcũng trả lời rất khéo léo dựa theo cảm xúc củacô,côthíchnóithìanhcũng sẵn lòng lắng nghe,khôngmộtai để ý tới thời gianđangchậm rãi trôiđi.
Bộ phận quan hệ xã hội của Hoa Thụykhôngphải là dạng ănkhôngngồi rồi, nghệ sỹ dưới trướng bọn họ rất nhiều, tất nhiên phải kiểm tra tất cả các loại tin tức được phátđi24/24.
Gương mặt nàythậtsựquá hấp dẫn thị giác, trong khoảnh khắc nhìn thấycô, vẻ xinh đẹp ấy liền chạy thẳng vào đáy mắt, khiến cho ai nhìn thấy cũng phải kinh ngạc.
anhkhôngnhắc đến chuyệncônắm tayanhmà khéo léo kéo câu chuyện về phía mình.
anhtakhôngbiết thân phận và họ tên của Thẩm Thuật, cũngkhôngdámnóianhhọ Thẩm, vì như vậy chính làđãtiết lộ đời tư củaanhấy.
Mỗimộtmiếng đều là tiền.
Thẩm Thuật liếc nhìn nét mặt củacô,nói: “anhthấy cái bình này rất đángyêu.”
Hôm nay Diệp Tuệkhôngtrang điểm, gương mặt trắng trẻo thuần khiết, sạchsẽnhẵn nhụi, làn da sáng bóng, cực kì xinh đẹp.
Buổi tối trăng mờ gió lớn, Diệp Tuệ đội mũ đeo khẩu trang ngồi vào xe Thẩm Thuật,côở nhà lâu rồi cũng buồn chán,anhvừa mờicôđiăn là tâm trạngcôđãtốt hơn rất nhiều. (đọc tại Qidian-VP.com)
Từ sau khi quản lý Trình Thắng biết thái độ của Thẩm tổng với Diệp Tuệ,anhta liền add thêmmộtngười vào trong danh sách theo dõi của mình.
Lúc Thẩm Thuật và Diệp Tuệ ra vềthìnhà hàng cũng đến giờ đóng cửa, người phục vụ hết ca làm,anhtađira ngoài hành lang tối đen, cúi đầu xem điện thoại.
Chương 23
anhtađãquen với việc đoán ý người khác qua lờinóivà sắc mặt,anhta biết thái độ củaanhThẩm đây với Diệp Tuệ rất khác biệt, cho nênđãthu hồi lại ánh mắt rất nhanh, bắt đầu nghiêm túc giới thiệu về các món ăn ở đây.
Mấtmộtcáithìanhvẫn có thể dễ dàng kiếm lại nhiều cái khác, lần trước ở buổi đấu giá, dù có nhìn thấy cái bình hoa cổ với mức giátrêntrờithìtrong lònganhcũngkhônghề gợn sóng.
Thẩm Thuật rũ mắt nhìn Diệp Tuệ, tầm mắt rơi vào gương mặtnhỏnhắn xinh đẹp củacô,côvợnhỏcủaanhđangkhá lo lắng, rất có dáng vẻ củamộtngười chủ gia đình đảmđangtiết kiệm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngheanhnóivậy, Diệp Tuệ mới thả lỏng toàn thân, thở phàonhẹnhõm.
*mộtvạn tệ = khoảng 33 triệu đồng.
Hai người nhìn nhau mấy giây, khóe môianhkhẽ nhếch lên,khônghiểu tại sao mà tâm trạng bỗng trở nên rất vui vẻ.
Vì muốn trấn ancô,anhliền tìmmộtlý do đểnói: “Tiền trong nhà mới chuyển vào tài khoản.”
Nữ nghệ sỹ bị bôi đen thế mà lại ra ngoài hẹn hò vớimộtđại gia vào buổi tối, dùng ngón chân mà nghĩthìcũng biết hai người đó có quan hệ thế nào.
trênthực đơnkhôngghi giá tiền, vì những vị khách tới đây ăn căn bản làkhôngcần nhìn giá.
Mà điều khiến chocôrất hài lòng chính là, nơi này rất ít ma!
Thẩm Thuật đỗ xe vào bãi, hai người xuống xe,anhnhìn Diệp Tuệđangkéo vành mũ xuống rất thấp, mắt chỉ nhìn theoanhchứkhôngnhìn loạnđinơi khác, hình nhưcôkhôngmuốn bị người ta nhận ra, hoặc làcôđangmuốn trốn tránh thứ gì đó.
Diệp Tuệ chỉ dám nhìn thoáng qua rồi thôi, trong phòng ănkhôngcó ma, nhưng có thể chúng nósẽlượn lờ ở bên ngoài đó.
côvui vẻ bắt đầu thưởng thức bữa tối,khônghề biết rằngmộtbữa ăn ở đây có giá thấp nhất làtrênmấy vạn tệ*.
Đêmđãkhuya, hai người phải trở về phòng ngủ của mình, Thẩm Thuật nằmtrêngiường,đã11 giờ, bình thườngthìgiờ nàyanhđãngủ rồi,khôngbao giờ cho phép mình thức quá muộn.
Trình Thắngkhôngkhỏi cảm thấy bùi ngùi xúc động, ông trời ơi, cẩu độc thânthậtsựkhôngdễ sống chút nào!
Diệp Tuệ vội lắc đầu: “Thế sao được! Emđãhứa làsẽmuathậtnhiều để đền choanhmà, mười bình em còn thấy thiếu ý.”
Thẩm Thuật nhìncô, ánh mắt nhìnkhôngrõcảm xúc, Diệp Tuệ vội khoe vớianhnên quên mất,đitới kéoanhđến trước bàn: “anhqua đây ngắmmộtchútđi, xem có thích haykhông.”
Diệp Tuệđãđóng phim xong nên rất rảnh rỗi, cả ngày thảnh thơi ở nhà, đến tối hôm sau mới ra ngoàiđiăn với Thẩm Thuật.
Thẩm Thuật chậm rãi ngẩng đầu lên,khôngđể choanhta có cơ hộinóigì với mình, trực tiếp đẩy vấn đề sang cho Diệp Tuệ: “Giới thiệu chocôđây về những món ngon của nhà hàngđi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Mấy giây sau, Thẩm Thuậtkhôngkhỏi bật cười: “thậtrathìemkhôngcần mua nhiều như vậy đâu.”
Diệp Tuệđitheo Thẩm Thuật vào nhà hàng,côcẩn thận nhìn xung quanhmộtvòng, nơi này có cách trang trí rất xa hoa nhưng vẫn tạo cảm giác trang nhã, có vẻ như khá đắt đỏ.
anhchậm rãi rũ mắt xuống nhìn,nhẹnhàng đáp: “khôngđâu,anhrất thích.”
Hình như Thẩm Thuậtkhônghề để ý đến hành động ban nãy củacô, Diệp Tuệ bớt xấu hổđinhiều,côhomộttiếng rồinói: “anhnhìnđi, hoa văntrênbình này có phải hơi bị nhiều quákhông?”
Phải rồi, mặc dù ai cũng biết là Thẩm Thuậtkhôngphải người thừa kế của nhà họ Thẩm, nhưng mỗi thánganhvẫn được nhậnmộtkhoản tiền từ quỹ ủy thác đầu tư của gia đình.
Giọngnóidễ nghe củaanhvang lên,nhẹnhàng hóa giảisựlúng túng của Diệp Tuệ: “Xin lỗi, vừa nãyanhkhôngđể ý, emnóilạimộtlần nữa đượckhông?”
Hôm qua Diệp Tuệ còn vừa mua choanhmười cái bình hoa, việc nàyđãchứng minhmộtđiều rằngcôhoàn toànkhôngbiết gì về bối cảnh củaanh, nếu bây giờanhtùy tiệnnóichocôbiếtsựthật, dựa theo tính cách củacôthìe làcôsẽbị dọa sợ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.