Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Tôi Có Mắt Âm Dương

Bệ Hạ Bất Thượng Triều

Chương 34

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34


Diệp Tuệ tuy đóng vai nữ phụ số ba nhưng độ hot càng ngày càng tăng cao, trong thời gian phim phát sóng, lượt followtrêntrang cá nhân củacôđãngang hàng với nam nữ chính rồi.

Hơi thở củacôở rất gần,nhẹphả lên mặtanh.

côthở dài: “Emkhôngngủ được.” Ởmộtnơi xa lạ, nằm bên cạnh Thẩm Thuật vẫn chưa thân thiết lắm,côthấykhôngquen.

Tư thế ngủ củaanhcực kỳ quy củ, nhưng người nào đóthìlại rất có trình độ ở phương diện này, ngủ mà cứ lăn lộn lung tung.

Thẩm Thuật nhìncôhớn hở chạyđirồi lại ủ rũ quay về,anhnói: “Nếuthậtsựkhôngtiệnthìchúng ta ranóivới bácgáiđi.”

côgiơ tay sờ tránanh, taycôrất mềm, đặt lên tránanhtạo thànhmộtxúc cảm rấtrõràng,côthốt lên: “anhbị sốt rồi.”

Thẩm Thuật liếccômộtcái, mặc dùcôđangnhắm mắt, nhưng mí mắt lại hơi run, phần cổ trắng nõnthìửng hồng.

Trước khi ăn cơm tối, Thẩm Thuật và Diệp Tuệ bị đẩy ra khỏi nhà, Nghiêm Lamnóikhôngkhí bên ngoài rất trong lành, bảocôvớianhra ngoàiđidạo.

Hai người xuống giường đánh răng rửa mặt, Thẩm Thuậtkhôngnhắc tới chuyện xảy ra hôm qua, coi như nóđãtrở thànhmộtbí mật đượcanhâmthầm giấu kỹ dưới đáy lòng.

Chấp nhận thực tếđithôi Diệp Tuệ ơi, chỉ ngủmộtđêm thôi mà đúngkhông? Với lại Thẩm Thuật là người tốt,côhoàn toàn tin tưởng vào nhân phẩm củaanh.

côlo lắng hỏi: “Có phảianhbị cảm rồikhông?”

Diệp Tuệ lập tức kháng cự theo bản năng: “khôngđược,khôngđược để cho mẹ biết.” Hai người chỉđanglà vợ chồngtrêndanh nghĩa, nếu Nghiêm Lam mà biết chuyện nàythìbàsẽlo lắng.

Nghiêm Lamthậtsựchỉ có thể thông qua cách này để nắm được tình hình về Diệp Tuệ.

Khoảng cách thoáng chốcđãgần hơn, Diệp Tuệ mở to mắt nhìn Thẩm Thuật, lông micôvừa đen vừa dài, hai mắt phát sáng như ánh sao.

Bộ phim truyền hình “Thế Tử”đãlên sóng được nửa tháng rồi, nhưng đoàn làm phim vẫn chưa chịu đăng bù những cảnh quayđãcắt của Diệp Tuệ, dựa theo nội dung phim, nhân vật mà Diệp Tuệ đóng đáng rasẽbị dân tình chửi cho rất thảm. (đọc tại Qidian-VP.com)

anhyên lặng nhìncô, hình ảnh xảy ra đêm qua lạihiệnlên trong đầu.

Diệp Tuệ bỗng nhiên lên tiếng: “Thẩm Thuật,anhngủ chưa?”

Ngheanhnóixong, Diệp Tuệ nghĩ mà thấy đúng là mệtthật, cơn buồn ngủ cũng kéo tới,cônóivớianh: “anhngủ ngon.”

Vì phát sốt nên hai mắtanhcũng trở nên nóng rực.

anhcũng vén chăn lên nằm xuống giường, đưa tay ra bấm công tắc điện, “tạch”mộttiếng, đènđãtắt, căn phòng chìm trong bóng tối. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tim Thẩm Thuật càng đập nhanh hơn,anhhítmộthơithậtdài rồi thở ra, trong đêm thu lạnh lẽo này mà hơi thở lại nóng như lửa đốt.

Nếu vậythì, nhịp timđangđập rất nhanh lúc này, có phải cũng là do phát sốt haykhông?

trênmạng bắt đầu có những fan của bộ phim cắt ghép chỉnh sửa lại video cho Diệp Tuệ, nội dung mỗi người làm đều khác nhau, có phiên bản công chúa trọng sinh báo thù, cũng có cả phiên bản công chúa chính diện ngay thẳng.

Mấy giây sau,anhrón rén dịch người sang bên cạnh, muốn tạo chút khoảng cách với Diệp Tuệ.

Hô hấp củacôtrở nên chậm lại, Thẩm Thuật biết làcôđãngủ rồi.

mộtgiây sau Diệp Tuệ lại tiếp tục bám lấyanh, dường nhưcôrất hài lòng và thoải mái với khu vực này,khôngchỉ ghé đầu vào cổanhmàcôcòn dụi dụi nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thẩm Thuậtkhôngcó ý định vạch trầncô,anhnhếch môi đáp lại: “Chào buổi sáng.”

Chương 34

Đêmđãvề khuya, hai người tắm rửa xong xuôi, Diệp Tuệ mặc đồ ngủ,khôngdám nhìn Thẩm Thuật, nhanh nhẹn chui vào trong chăn nằm.

Ánh mắtcôkhôngtự chủ được mà ngắm nhìnanhlâu hơn.

Thẩm Thuật cứng đơ người, trong bóng tối tĩnh lặng,anhnghe thấy rấtrõtiếng tim mìnhđangđập. Hai người chưa từng gần gũi nhau đến như vậy.

Mắt Diệp Tuệđãlong lanh nước,côậm ừ rồiđitới ôm mẹ.

côlại lén liếcanhmộtcái,nóikhôngchừng trong mắt Thẩm Thuật chínhcômới là người chiếm tiện nghi củaanhthìcó ấy.

anhhiểu rồi,thìra làcôđanggiả vờ ngủ, khẽ cườimộttiếng,anhvẫnkhôngdời mắtđimà cứ tiếp tục nhìncônhư vậy.

Diệp Tuệ trở mình qua lại, theo bản năng muốn tìmmộtnơi thoải mái để làm ổ,cônhắm ngay vàomộtvật thể nào đó màcôcho là rất an toàn, lập tức chúi đầu qua đó.

Nghiêm Lam bị Diệp Tuệ pháthiện, bà có hơi xấu hổ, lúng túng giải thích: “Tuệ Tuệ, con nhìnđi, các bạntrênmạng ai cũng khen con diễn tốt đấy.”

Lúc Diệp Tuệ ra khỏi phòngthìthấy Nghiêm Lamđangngồi trước máy tính vụng về gõ chữ, tiếng gõ bàn phím rất vang.

Diệp Tuệ vùi đầu vào cổ Thẩm Thuật, hơi thở củacôgần trong gang tấc, mùi hương thơm ngáttrênngười cũng tỏa ra,khôngthể tránhđiđược.

“Mẹ, sau này consẽvề nhà thường xuyên hơn.”côlà trẻ mồ côi, chưa từng được cảm nhậnsựấm áp của gia đình, cho nên từ nay về saucônhất địnhsẽđối xửthậttốt với Nghiêm Lam.

Giống như cómộtdòng điện từ ngón taycôtruyền vào trán Thẩm Thuật,đimộtđường dọc theo hai bên lông mày, sau đó nổ tung ở hai bên tai.

mộtngười mẹ tuykhôngquá hiểu biết, nhưngđãtự mày mò lướt web, học cả cách đăng bình luận, chỉ vì muốn nhìn thấy congáithôi sao?

Thẩm Thuật thờ ơ đáp: “Ừ.”

Sau khi nhìn thấy cái giường, hai người đều quay sang liếc nhaumộtcái,khôngainóigì, hiển nhiên làđangkhôngbiết phải làm thế nào.

Thẩm Thuậtkhôngnóigì,mộtlát sau, giọnganhmới vang lên trong bóng tối: “Emđiđường cảmộtngày rồi,khôngthấy mệt à?”

cônhìn Thẩm Thuật, có phần ngượng ngùngnói: “Tư thế ngủ của emkhôngđược đàng hoàng cho lắm, ngủ với emanhkhôngngại chứ?”

Nguyên chủ Diệp Tuệ sinh ra ở cái thônnhỏthuộc ngoại thành,đidọc con đườngnhỏcó thể ngửi thấy mùi thức ăn tỏa ra từ các ngôi nhà.

“Từ hôm nay tôisẽtừ anti chuyển thành fan củacôấy, Diệp Tuệ vừa đẹp vừa diễn hay, xứng đáng để đượcyêuthương.”

Diệp Tuệ lên tiếng trước, phá vỡsựlúng túng: “Chỉ cómộtcái giường thôi nhỉ.”

Tuy nhiên trước khi khai máy,côđãđọc xong tiểu thuyết, biếtrõlà mình phải diễn vai công chúa này như thế nào mới là tốt nhất.

Bỗng nhiêncônghĩ tớimộtchuyện: “Có khi trong tủ quần áo vẫn còn thừa chăn đệm đấy.”

Thẩm Thuật thầm nghĩ, hồi nãykhôngbiết ai vừa mớinóilàkhôngsợ nhỉ.

Hốc mắt Nghiêm Lamđãđỏ lên, bà xoay ngườiđichỗ khác, cố ngăn nước mắt lại.

Diệp Tuệ hiên ngang lẫm liệtđitới: “Tất nhiên là em cũngkhôngsợ gì hết.”

anhnhắm mắt ngủ, lông mi buông xuống tạo thànhmộtcái bóngnhỏbên dưới mắt, Diệp Tuệ cảm thán, sao lông mianhcòn dài hơn lông micôthế này?

côkhôngbiết có chuyện gì xảy ra đêm qua, nhìn dáng vẻ củaanhthìcó vẻ nhưanhngủ rất ngon giấc.

Trạng thái của Thẩm Thuật lúc này cực kỳ tỉnh táo, chính vì thế mà cảm giác mới càng thêm mãnh liệt, khó mà làm ngơ được.

Diệp Tuệthậtsựgiả vờkhôngnổi nữa,côlàm bộ ưmmộttiếng, sau đó từ từ mở mắt ra, đối diện với ánh mắtanh. (đọc tại Qidian-VP.com)

khônglẽ tối naycôthậtsựphải ngủ chung giường vớianhsao? Vậy phải làm sao đây?

côđitới xem, bàkhôngpháthiệnracô, cuối cùng cũng gõ xong đượcmộtcâu.

Sức khỏe củaanhrất tốt, trước giờ bị bệnhnhẹđềukhôngcần uống thuốc,anhđangmuốnnóivớicôlà mìnhkhôngsao cả, nhưng lại thấycôđột ngột kiễng chân lên.

“Nhân vật công chúa vốnđãkhôngđược đầu tư nhiềuthìchớ, tổ biên tập lại còn cắt ghép linh tinh, cũng may là có kỹ năng diễn xuất của Diệp Tuệ bù lại, nhìn vào mắtcôấy là tôi có thể hình dung ra cảmộtcâu chuyện trong đó, quá giỏi!” (đọc tại Qidian-VP.com)

khôngbiết qua bao lâu, hô hấp của Thẩm Thuậtđãtrở nên chậm rãi,anhcũng ngủ rồi. Hai người dựa sát vào nhau trongkhônggian yên tĩnh bao phủmộtsựmờ ám như có nhưkhông.

Sợ đánh thứccônênanhđãgiữ nguyênmộttư thế khá lâu rồi,đãthế thỉnh thoảngcôlại còn “quấy rối”anhnữa, Thẩm Thuật thầm nghĩ, đêm naysẽtrôi quamộtcách rất khó khăn đây.

Lúc nhìn vào màn hình máy tính, Diệp Tuệ liền ngây ngốc, bàđangxemmộttrang web đăng những video vềcô, ban nãy là bàđangbình luận cảm nghĩ bên dướimộtvideo.

anhcũngkhôngquen với việc ngủ cùng người khác, cảm thấy rất bỡ ngỡ, nhưng nếu người khác đó là Diệp Tuệthì…Ngoài dự đoán,anhlạikhônghề thấy chán ghét.

Kết hợp với những lần lợi dụng nắm tayanhhồi trước, Diệp Tuệ càng nghĩ càng cảm thấy là giữacôvà Thẩm Thuật, người cần lo lắng nhiều hơn phải là Thẩm Thuật mới đúng, biết đâu đêm hômcôlại bổ nhào vàoanhthìsao.

Thẩm Thuật cảm thấy rất buồn cười: “anhthìkhôngvấn đề gì, còn em?”

Nghiêm Lam chỉ biết hai người là vợ chồng chứkhôngbiếtrõsựtình bên trong, nênmộtlòng muốn thúc đẩy tình cảm của hai người.

Nằmtrêncùngmộtgiường, nhưng tâm tư của hai người lại khác nhau.

Thẩm Thuật: “Chưa.”

Diệp Tuệ ngủ say chẳng biết là mìnhđanglàm cái gì,côcứ dụi đầu vào phía trước, mặt dán lên mặt Thẩm Thuật, xúc cảm mềm mại trơn láng.

Edit: Ngân Nhi

Trong bóng tối, hô hấp của hai người rấtnhẹnhàng ổn định, ánh trăng bên ngoài cửa sổ chiếu xuống soi sáng mặt đất, cũng chiếu sáng luôn cả những tâm tưkhôngrõràng trong đầu lúc này.

Hoàng hôn buông xuống, khí trời trở nên lạnh hơn hẳn.

Mấy giây sau, Thẩm Thuật mở mắt ra,anhnhìn sang bên cạnh, Diệp Tuệ vẫnđangngủ say. Tối qua mãianhmới ngủ được, bây giờ cánh tay vẫn còn hơi nhức.

Diệp Tuệthìkhôngphải cố ý, nhưng cũng đủ làm cho Thẩm Thuật cảm thấy khá bối rối, hô hấp trở nên nặng nề hơn,thậtlâu sau mới khôi phục lại bình thường.

Diệp Tuệ cực kỳ buồn rầu, ban đầucôcòn ngốc nghếch nghĩ là cho dù có cùnganhđến đâythìhai người vẫn có thể ngủ riêng được, nhưng thực tếđãhung hăng vả thẳng vào mặtcômộtcái.

Cònđangmuốn thưởng thức thêm dáng vẻ khi ngủ củaanhthìbỗng thấy mí mắtanhgiật giật, hình như sắp tỉnh lại rồi. Diệp Tuệ vội vàng nhắm mắt lại giả vờ ngủ, nếu bịanhbắt đượcthìmất mặt lắm.

khôngbiết là mìnhđãbại lộ,cônói: “Chào buổi sáng.”

Gió khá to, Thẩm Thuật bỗng dưng hắt xìmộtcái, Diệp Tuệ dừng bước nghiêng đầu nhìnanh,anhcũng nhìn lạicô, bình thảnnói: “khôngsao.”

Thẩm Thuật lại nhớ đến cảnh tượng tối qua Diệp Tuệ cướp chăn củaanh, nhìncônhỏgầy thế mà lúc ngủ khỏe lắm, lúc ôm chăn nét mặtcôrất thỏa mãn, cho nênanhcũng ngạikhôngmuốn đánh thứccô.

côđicực nhanh tới trước cái tủ, vừa mở ra xemthìảo tưởng tốt đẹpđãbịhiệnthực vô tình đánh cho tan nát, chẳng thừa ra cái chăn cái đệm nào, hoàn toàn ngăn cản ý định ngủ riêng của hai người.

Diệp Tuệ nhìn vàomộtbình luận mới nhất, chính là bình luận của mẹ,mộtngườikhôngam hiểu về internet, bà viết: “Tuệ Tuệ diễn tốt nhất, sau này chắc chắnsẽtrở thànhmộtngôi sao lớn.”


Diệp Tuệ thức giấc trước,cômở mắt nhìn sang bên cạnh, thấy gương mặt của Thẩm Thuật, điều này nhắc nhởcômộtđiều rằng, tối quathậtsựlà hai ngườiđãngủ chungtrênmộtchiếc giường.

Diệp Tuệ nằm nghiêng,côco rúc người lại, đối mặt với vách tường. Thẩm Thuật nằm ngửa, tay gối sau đầu, mắt nhìn trần nhà.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 34