Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Tôi Có Mắt Âm Dương

Bệ Hạ Bất Thượng Triều

Chương 72

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 72


Thân phậnthậtcủa Thẩm Thuật và mối quan hệ giữaanhvà Diệp Tuệ đều là bí mật với người ngoài, Vương Xuyênsẽkhôngtiết lộ cho ai cả.

Diệp Tuệ nhìnhắnta với ánh mắt nhưđangnhìnmộttên ngốc,mộtlúc sau mới đáp: “Là chồng tôi tặng, chú củaanhđấy.”

Trong số các nữ diễn viên có mặt trong buổi tiệcthìDiệp Tuệ là người xinh đẹp nhất,hắnđãsớm có tâm tư vớicô, thấycôra về,hắnliền lập tức đuổi theo.

“Còn việc gì nữakhông?” Diệp Tuệ nhìn dáng vẻ ngỡ ngàng của Thẩm Tu, thẳng thừng lướt qua,đivào nhà vệ sinh.

Diệp Tuệ gật đầu với người ta theo phép lịchsự, sau đó tiếp tục xem di động.

Thẩm Thuật lạnh lùng nhìn Lỗ Hữu Phú,nói: “Nghe thấy chưa?”

anhgằn từng câu từng chữ: “côDiệp bảocôấykhôngmuốnnóichuyện với ông, cho nên bắt đầu từ bây giờ, ông có thể ngậm mồm được rồi đấy.”

Thẩm Thuật quay đầu nhìn Diệp Tuệ, thái độ dịuđirất nhiều, “côDiệp,côcó muốnnóichuyện với ông takhông?”

Vương Xuyên nhìn Thẩm Thuật,nói: “Bạn.”

Lúc này có thêmmộtngười đàn ôngđivào, Diệp Tuệ ngẩng lên nhìn,côkhôngnhận ra người này, nhưng ban nãy ở buổi tiệccôcó gặp rồi, hình nhưhắnngồi cùng bàn với phía đầu tư cho phimthìphải.

Chuyện Diệp Tuệ ký hợp đồng với Hoa Thụy vẫn chưa được công bố ra bên ngoài, Lỗ Hữu Phú giật mình, cái gì cơ? Diệp Tuệ trở thành nghệ sỹ của Hoa Thụy từ khi nào vậy hả?

Vương Xuyên hỏi: “Ông vàcôDiệp đây…” (đọc tại Qidian-VP.com)

Diệp Tuệkhônghỏi thêm nữa, Vương Xuyên bấy giờ mới thầm thở phào. Thẩm Thuậtnói: “Hôm nay chắc em mệt lắm rồi, đểanhđưa em về nhà.”

Diệp Tuệđira toilet, cúi đầu nhìn sợi dây chuyền đơn giảntrêncổ,cônhíu mày, sợi dây chuyền này quý giá đến vậy sao? Đáng để Thường Huỳnh và Thẩm Tu phải chạy tới hỏicô.

Thẩm Thuật nhìn thấy Diệp Tuệ, ánh mắt tỏ ra kinh ngạc,anhbiết tối naycôđitham gia tiệc chúc mừng, nhưngkhônghỏi là buổi tiệc được tổ chức ở đâu.

Mặc dùcôkhôngbiết Thẩm Thuật quen Vương Xuyên từ bao giờ, nhưng vừa thấyanhlà tâm trạngđangcăng thẳng củacôđãđược thả lỏng ngay lập tức.

Lúc Diệp Tuệđangrửa taythìThường Huỳnh cũng bước ra từ phòng bên cạnh, ánh mắtcôta nhìncôvô cùng phức tạp,ẩnchứasựngờ vực.

​Việc này khiến Thẩm Tu và Thường Huỳnh ănkhôngthấy ngon, cả tối hầu như chẳng động đũa mấy.

Diệp Tuệkhôngngờ làcôsẽgặp hai người họ ở đây, bước chân khựng lại.

- --

Lỗ Hữu Phú đưa chocômộttấm danh thiếp: “côDiệp Tuệ, tôi là Lỗ Hữu Phú của công ty điện ảnh Phú Quang, đây là danh thiếp của tôi.”

Hoa Thụy là công ty giải trí lớn nhất nước, bên phía đầu tư nào cũng phải nể mặt Hoa Thụy, Lỗ Hữu Phú tuyđãkéo được vốn, nhưng chỉ ngay ngày hôm sau, tất cả phía đầu tư đều đồng loạt rút lui hết.

Giọng của Thẩm Thuật truyền vào tai Vương Xuyên, nghethìcó vẻ bình tĩnh nhưngthậtra lạiẩnchứasựtức giận. Vương Xuyên hiểu, ai bảo cái tên Lỗ Hữu Phú kia lại dám trêu chọc Diệp Tuệ cơ chứ?

Chương 72

Ánh mắt Lỗ Hữu Phú dừngtrênngón taycômộtlúc, sau đó mớinói: “Trong phim ‘Thế Tử’côdiễn khá lắm.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Thẩm Tu ngẩn người, từ khi nào mà Thẩm Thuật lại có tài cán như vậy?

Lỗ Hữu Phú bị từ chối, hậm hựcnói: “Làm trò thanh cao thế làm gì? Hạng diễn viênnhỏbé nhưcôkhôngphải luôn ao ước được bám vào đại gia hay sao?”

anhThẩm ngầu quáanhThẩm ơiiii I love you)))

“Tôi đàng hoàng nhận quà của chồng tặng thôi,côcó bản lĩnhthìbảo Thẩm Tu tặng chocôý.” Diệp Tuệkhôngthèm nể mặt Thường Huỳnh, trả chocôtamộtnụ cười lạnh rồiđira ngoài.

Lỗ Hữu Phú tất nhiên biết Vương Xuyên là lãnh đạo cấp cao của Hoa Thụy, nhưnghắnta chưa từng gặp Thẩm Thuật, liền hỏi: “anhVương, vị này là…?”

Thẩm Thuật dừng bước, quay sang nhìncô, ân cần hỏi: “Emkhôngsao chứ?”

Thẩm Tukhôngngừng hoài nghi về thân phận người thừa kế nhà họ Thẩm của mình,hắnthầm nghĩ,khônglẽ năng lực của Diệp Tuệ còn mạnh hơn cảhắnsao?

hắntađãnóiđến mức đấy rồi, Diệp Tuệ sa sầm mặt, lạnh lùngnói: “Ngại quá, tôi có việc bận rồi,khôngdám làm phiềnanh.”

Thường Huỳnh tức nghẹn họng, chính vì Thẩm Tukhôngcó bản lĩnh đó nêncôta mới phải hỏi chứ.

Thường Huỳnh nhìn sợi dây chuyền của Diệp Tuệ trong gương, lạnh lùng cườinói: “Dựa vào bản lĩnh củacôthìlàm sao mà mua được sợi dây chuyền kia.”

khôngngờ rằng, tránh được Thẩm Tuthìlại gặp thêmmộtvị kháchkhôngmời mà đến nữa.

Lỗ Hữu Phú ra vẻ đàng hoàngnói: “Tôi chỉ muốn mờicôDiệpđiăn bữa cơm thôi mà. Với lạiđãtrễ thế này rồi, đểcôấymộtmình về nhàthìkhôngổn lắm, nên tôi tính đưacôấy về.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Lỗ Hữu Phú thấy thái độ lạnh nhạt củacôthìcàng thấycôrất hấp dẫn,khôngchịu từ bỏ mànóitiếp: “Tôiđãsớm cảm thấycôrất có tiềm lực,khôngbiếtcôcó hứng thú trò chuyện với tôimộtlátkhông?”

Lúc Diệp Tuệđangđira hành langthìđột nhiên có người chặn lại, là Thẩm Tu.

hắnta vẫn chưa hết hy vọng với Diệp Tuệ, nên lại dò xét nhìn sang,nóivớicô: “côDiệp, chúng ta vẫn nên lưu lại số điện thoạiđi.”

Diệp Tuệ làm bộ đưa tay lên ngoáy tai: “Ồn thế nhờ, chỗ nào cũng có ruồi được, hai người cáccôlà vợ chồng ruồi đấy à?mộtphút trước Thẩm Tu cũng hỏi tôi cùngmộtchủ đề y vậy đấy.”

Lỗ Hữu Phú nhìn Vương Xuyên, bắt đầu luống cuống, lờinóikhôngmạch lạc: “khôngphải, tôikhôngcó ý này…”

“Xe của tôiđãđỗ bên ngoài rồi,côchỉ cầnđitheo tôi thôi.”

Thẩm Thuậtkhôngnóigì, yên lặng nghe tiếp.

Còn chưa dứt lờithìThẩm Thuậtđãcắt ngang: “côDiệp vừa mới ký hợp đồng với Hoa Thụy, ôngnóivậy tức làkhôngcoi Hoa Thụy ra gì đúngkhông?”

cônhân tiện hỏi luôn chuyện mìnhđangthắc mắc: “anhquen biết với Vương Xuyên từ bao giờ vậy?”

Diệp Tuệ xoay người dựa vào bồn rửa tay nhìn Thường Huỳnh.

Mặc dùhắntakhôngbiết thân phận của Thẩm Thuật, nhưng trực giác mách bảohắnta rằng Thẩm Thuật có vẻkhôngtầm thường.

Diệp Tuệ thấy Thẩm Thuậtđangra mặt giúpcô, liền bĩu môi đáp: “Tất nhiên làkhôngrồi.”

Edit: Ngân Nhi

Thẩm Thuật đưacôvề nhà, trở về phòng mình,anhlập tức gọi điện cho Vương Xuyên: “Người trong thang máy là ai?”

Vương Xuyênđangđịnhnóianhấy là sếp của tôi đấy, nhưng lại thấy Thẩm Thuật liếc mình, trong lòng như có gì đó rơi lộp bộp, liền thuận theonói: “Đúng vậy, cómộtlần tôi đến nhà họ Thẩm nên quen với Thẩm Thuật từ đó.”

Thường Huỳnh cũngkhôngthể hiểu nổi,côta từng nghe Thẩm Tunóivề Thẩm Thuật, dựa vào khả năng của Thẩm Thuậtthìchắc chắnkhôngthể mua được sợi dây chuyền đó cho Diệp Tuệ rồi.

Người kia tên là Lỗ Hữu Phú, từ lúc bước vào thang máy, ánh mắthắnta chưa dời khỏi Diệp Tuệmộtgiây nào, trong bữa tiệchắnvẫn luôn chú ý đếncô. (đọc tại Qidian-VP.com)

Giác quan củaanhrất nhạy bén,anhchú ý thấycôvà người đàn ông trong thang máy đứng cách nhau rất xa, vẻ mặtcôcòn tỏ ra chán ghét.

Cửa thang máy mở ra, Thẩm Thuật dẫn theo Diệp Tuệđira ngoài, Lỗ Hữu Phú kéo Vương Xuyên lại, thử thăm dò: “Bạn củaanhrốt cuộc là ai vậy?”

Thẩm Thuật nhìn Lỗ Hữu Phú, giọngnóivẫn rất lạnh nhạt: “côDiệpđãđồng ý để ông đưacôấy về chưa?”

Lỗ Hữu Phú lạinói: “mộttiểu minh tinh mà thôi,khôngcần thiết phải thế…”

Lỗ Hữu Phúkhônghiểu vì sao người đàn ông này lại muốn nhúng tay vào chuyện của mình, nhưng ngại người ta là bạn Vương Xuyên nên vẫn trả lời: “Chưa.”

Lỗ Hữu Phú chủ động bắt chuyện với Diệp Tuệ, khiếncônảy sinh cảnh giác từ đầu, liền lùi lại mấy bước rồinói: “Cảm ơnanh.”

côkhôngcó ý định lãng phí nước miếng với loại người này, dứt khoát quay đầuđi, ánh mắthiệnrõsựchán ghét, đợi lát nữa cửa thang máy mởcôsẽbỏđiluôn.

Buổi tiệc ăn mừng kết thúc, mọi người lục đục ra về. Diệp Tuệ cũng ra cửa, bước vào thang máy, trong thang máykhôngcó ai,côcúi đầu xem di động.

Vương Xuyên biết Lỗ Hữu Phú, cũng vừa mới tìm hiểu thêm về ông ta: “Ông ta là Lỗ Hữu Phú, ông chủ của công ty điện ảnh Phú Quang ạ.”

Lỗ Hữu Phú suy đoán Thẩm Thuật chắc làkhôngcó bối cảnh gì, cho nên cũngkhôngmuốn nịnh bợ.

anhyên lặng nhìncô, dường nhưđangmuốnnóivớicôrằng, đừng sợ, cóanhở đây rồi.

Thẩm Thuậtnóirành mạch từng chữ: “Bộ phim này ông takhôngcần phải làm nữa.”

Lỗ Hữu Phúđãđộng đến bà chủ của Hoa Thụy,hắnta chắc chắnsẽphải trả giá đắt cho hành vi của mình ngày hôm nay.

Vương Xuyên nhìn hành động bảo vệ vợ của Thẩm Thuật, lại nhìn Lỗ Hữu Phú,nói: “Ôngkhôngcần biết.” Đằng nàothìông cũng sắpđiđời rồi, ai bảo ông dám chọc giận Thẩm tổng chứ.

Thẩm Thuật lại liếc Vương Xuyên cái nữa, Vương Xuyên lại thấy lộp bộp trong lòng, Thẩm tổngđangmuốn mình bịa chuyện tiếp đây mà.anhta trầm tư suy nghĩ rồi đáp: “Àthì…Hôm nay chúng tôi tới đây ăn cơm.”

Lỗ Hữu Phú vẫn cònđangmuốnnóichuyện tiếp với Diệp Tuệ, đúng lúc nàythìcửa thang máy mở ra, bên ngoài có hai người đứng đó,mộtngười là Vương Xuyên, cònmộtngườiđangđứng bên cạnhanhta có vóc dáng cao lớn, gương mặt rất đẹp, chính là Thẩm Thuật.

Sắc mặtanhtrông rất bình tĩnh, nhưng có vẻ nhưđangcố gắng kiềm chế tâm trạng.

Diệp Tuệkhônghề nghi ngờ, hỏi tiếp: “Vậy hôm nay haianhtới đây làm gì thế?”

Vì có Thẩm Thuật mà chuyện phiền phức của Diệp Tuệđãđược giải quyết,côđibên cạnhanh, cườinói: “Thẩm Thuật, ban nãy trônganhđẹp trai lắm.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Thẩm Tu nhìn sợi dây chuyềntrêncổcô,nói: “Sợi dây chuyền này làcômua à?” Nỗi nhục này khiến chohắnkhá bực bội.

Thẩm Thuật và Vương Xuyênđivào thang máy, Thẩm Thuật đứng bên cạnhcô, chặn lại tầm mắt của Lỗ Hữu Phú.

Diệp Tuệ nhận lấy danh thiếp, nhưng vẫn cố ý duy trìmộtkhoảng cách với Lỗ Hữu Phú.

“Vâng.”

“Nhưng mà gần đây ông tađangcómộtdự án phim truyền hình, nghenóiđãkéo đượcmộtkhoản đầu tư, chuẩn bị dựa vào bộ phim này để xoay mình…”

Vương Xuyên nhìn ánh mắt của Lỗ Hữu Phú, đúng là đồ ngu, lại dám giở trò đào góc tường ngay trước mặt Thẩm tổng cơ đấy.

Môianhhơi mím lại, cái giới giải trí thối nát thế nàoanhcực kỳrõràng, ánh mắtanhtrở nên lạnh lẽo, nhìn Lỗ Hữu Phúđangcó ý đồ với Diệp Tuệ.

Diệp Tuệ tức giận bật cười: “Đừng đem suy nghĩ củamộtmình ông gán lên đầu người ta như thế.”

Nhìn thái độ củaanhtathìhình như là có chút quan hệ với Diệp Tuệ.

Sớm biết thếthìhắnđãkhôngbắt chuyện vớicôrồi.

Thẩm Thuật liếc Vương Xuyênmộtcái,nói: “Gặp trongmộtbuổi tụ tập ở nhà họ Thẩm.”

Lỗ Hữu Phú vô cùng lúng túng,hắntathậtsựkhônghiểu, Diệp Tuệ chẳng có chút bối cảnh nào, chỉ làmộtnghệ sỹnhỏbé thôi, cho dùhắnta có ý vớicôthìliên quan gì đến bọn họ chứ.

Diệp Tuệ lắc đầu: “Emkhôngsao.”

Lỗ Hữu Phú sửng sốt, trả lời theo bản năng: “Chưa.”

Rất có thể là Diệp Tuệ hồng hạnh vượt tường, bám víu vào người tốt hơn, dù saothìhồi trướccôta cũng quấn chặt lấy Thẩm Tu mà, chuyện này cũngkhôngphải làkhôngcó khả năng.

Hôm nayanhvới Vương Xuyên tới đây vì chuyện công việc,khôngngờ lại gặp Diệp Tuệ.

mộtcâunóicủa Thẩm Thuậtđãhoàn toàn chặt đứt đường sống của Lỗ Hữu Phú,hắnta muốn dựa vào phim truyền hình để trở mình ư? Đúng là người ngốc nằm mơ!

Vương Xuyên: “Phú Quang chỉ làmộtcông tynhỏ, bình thường chỉ đầu tư chút ít cho mấy phim chiếu mạng thôi, tiếng tămtrênthị trường cũngkhôngtốt lắm.”

Trongkhônggian yên tĩnh bỗng vang lên tiếngnóicủa Thẩm Thuật, ngữ điệu lạnh như băng: “côDiệpđãđồng ý cho ông số điện thoại chưa?”

Bầukhôngkhí trong phòng rất ngột ngạt, Diệp Tuệ đứng dậy muốn ra ngoài hóng mátmộtchút, trong nàyđangồn ào náo nhiệt nênkhôngcó ai chú ý tớicô.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 72