Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Tôi Có Mắt Âm Dương

Bệ Hạ Bất Thượng Triều

Chương 74

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 74


Tiểu Lưu suy nghĩmộtchút: “Chạy 800 mét có tínhkhôngạ?”

Hôm sau, Thẩm Thuật đeo cà vạt mới,anhmuốn để Diệp Tuệ nhìn thấy, nhưngcôđãđilàm rồi. Nhìn phòng ốc trốngkhông, ánh mắtanhtối lại.

Kể cả vậythìcũngkhôngngăn được quyết tâm muốn tựđichọn quà của Diệp Tuệ, cho dùtrênđườngđicó gặp mấy con mathìcôcũng cố nhịn.

Đọc mấy lời bình luận kia, Thẩm Thuật có hơi mất hứng,mộttài khoảnẩndanh nào đó còn dám bảo Diệp Tuệ là vợ nó,rõrànganhmới là chồng hợp pháp củacômà. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cơ mà thếthìlại chứng tỏ làcôđãđivào phòng ngủ củaanhrồi, liệuanhcó nghĩcôsuốt ngày lén lút chui vào phònganhkhôngnhỉ?

Vóc dánganhcũng rất cao, lần trước lúc chăm sóc choanh,côcòn để ý thấy cơ ngựcanhdưới cổ áo, hình nhưanhcó tập thể hình.

Thẩm Thuật sững sờ mấy giây,khôngkịp phản ứng lại, nhưng ngay sau đóanhliền mỉm cười, rất nể tình mà đáp: “Chào buổi sáng.”

Tầm mắt của Diệp Tuệ nhìn thẳng vào đạo diễn, mỉm cười, khiến đạo diễn thầm nghĩ sao mà nụ cười ấy có vẻ lạnh lẽo thế nhỉ.

Trong quán cà phê, ômmộtly cà phê nóng hổi, Diệp Tuệ suýtthìngủ gật luôn ở đây.

Vậy phòng ngủthìsao? Để cái cà vạt vào tủ quần áo củaanh, giữamộthàng cà vạt với hoa văn tương tự nhau, chắc chắn Thẩm Thuật chỉ nhìn cái là biết ngay.

Diệp Tuệ rútmộtcái cà vạt ra, ngẫm nghĩ, được,côquyết địnhsẽmua tặnganhmộtcái cà vạt.

Biểu cảm của Diệp Tuệkhôngthay đổi, dứt khoát lau mặt sạchsẽluôn, coi như làm thỏa mãn mong muốn của tổ đạo diễn, đẩy mạnh hiệu ứng cho chương trình.

Diệp Tuệ vui vẻnóichúc ngủ ngon vớianhrồiđivề phòng ngủ.

Quần áo củaanhrất đơn điệu, hầu như chỉ là đồ đen và đồ sẫm màu, áo sơ mi trắng, ngay đến hoa văntrêncà vạt cũng giông giống nhau.

“Tôi tuyên bố bắt đầu từ hôm nay, Diệp Tuệ chính là vợ tôi, cấm ai cướp của tôi nhá! Mọisựkháng nghị đềukhôngcó hiệu lực.”

Buổi tối hôm sau, Diệp Tuệ ngụy trang cẩn thận,khôngnóivới Thẩm Thuật màmộtmìnhđiđến trung tâm thương mại.

Chị Tuệ à, chị tặng choanhem mấy cái vào chứ, tặng cómộtcáianhem lại đeo cả tuầnkhônggiặtthìsaoooo)) Chia buồn với các em cà vạt để trong tủ, các emđãbị đưa vào lãnh cung))

Chỉmộtmiếng bánh kem chocolate mà cũng khiến Tiểu Lưu thốt ra đượcmộtcâu như vậy, Diệp Tuệkhôngnhịn được cười: “Còn cái gì có thể khiến tim em đập rộn ràng nữakhông?”

Edit: Ngân Nhi

Thẩm Thuật vẫn đứng ở cửa, nhìnmộtloạt những hành động kỳ quặc củacônhưng cũngkhôngvạch trần.

Đến lúc đócôsẽrất tự nhiênnóivớianhrằng: “anhthíchkhông? Đây là món quà em chọn choanhđấy.”

khôngchỉ các khách mời nữ kinh ngạc, mà những ngườiđangxem trực tuyến cũng phải trầm trồ.

“Cái cà vạt này hợp vớianhlắm.”côkhenthậtlòng.

Hệ thống mặc địnhtrênmáy của Thẩm Thuật là tự động mở đ·ạ·n mạc, cho nên những lời bình luận của dân mạng cứ bay ào àotrênmàn hình, che cả mặt Diệp Tuệ.

Các khách mời nữ đều tránh né việc tẩy trang, như vậy tập phát sóng ngày hôm nayđãchứng minh đượcmộtđiều, đó là Diệp Tuệthậtsựlàmộtmỹ nhân với vẻ đẹp tự nhiên.

côđể cái cà vạt về chỗ cũ, mấy đồ khác cũng xếp lại ngay ngắn, sau đó lặng lẽđira khỏi phònganh.

Tiểu Lưu là con nghiện đồ ngọt,côấy chỉ cần ănmộtmiếng bánh kem là cũng đủ để cười híp cả mắt, cònkhôngnhịn được mà cảm thán: “Ăn đồ ngọt có thể khiến cho tâm trạng vui vẻ, tim đập rộn ràng.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ồ, chào buổi sáng ~” Má ơi,côvừanóigì vậy?? Mới có chút chuyệnnhỏthế màđãsợ đến nỗinóiluyên thuyên rồi,anhkhôngnghi ngờ mới là lạ đấy.

“Chẳng khác nhau mấy, nhưng lúckhôngtrang điểm nhìn xinh hơn, mặt mộc nàythậtsựcó thể thách thức tất cả các nữ nghệ sỹ trong showbiz rồi!”

Thường Huỳnh lắc đầu: “Cảm ơn, tôikhôngnóng.”

Thẩm Thuật sững sờ nhìn vợ mình biểu diễn tiết mục tẩy trang online, chuyện này nằm ngoài tầm hiểu biết củaanh,thìra chỉnhẹnhàng lau cái giấy đó là có thể tẩy trang rồi hả?

Lúc Vương Xuyênđivào đưa báo cáo cho Thẩm Thuậtthìbỗng chú ý tới cái cà vạt của sếp,anhta suy nghĩmộtlúc, hình như có gì đó là lạ?

Ghi hình xong, Diệp Tuệ và Tiểu Lưu ngồi trong quán cà phê ăn bánh ngọt, nhưng chỉ có Tiểu Lưu ăn bánh thôi, còn Diệp Tuệ gọimộttách cà phê, ngồi đối diện nhìn Tiểu Lưu ăn.

Nhân viên cửa hàng mỉm cười chỉ vàomộtchỗ,nói: “Mấy kiểu dáng này là loại bán chạy nhất của cửa hàng ạ,khôngbiếtanhnhà chị thích kiểu như thế nào ạ?”

Diệp Tuệ gật đầu: “Là củaanhrồi mà.”

Cuối cùng,cômới nhịnkhôngđược màđitới mở cửa phòng Thẩm Thuật.

Diệp Tuệ nghĩ đến Thẩm Thuậtthìchẳng nuốt nổi bánh ngọt nữa, về nhàcôcòn có việc quan trọng phải làm đây. (đọc tại Qidian-VP.com)

côcũng ăn thửmộtmiếng bánh kem, ngọt quá, nuốt xuống cảm giác như vị ngọt này có thể chảy vào tim luôn vậy.

Nhưng như vậythìkhôngcó thành ý lắm, vẫn nên đổi chỗ khácđi.

Tranh thủ lúcanhchưa về, Diệp Tuệ lòng vòng trong nhàmộtlúc, từ cửa nhà cho đến phòng bếp, phòng khách, gần như mọi ngóc ngách trong nhàcôđềuđiquamộtlượt rồi.

Mấy ngày nay nhiệt độ hạ thấp, nhất là hôm nay còn có mưa, gió lùa vào mà lạnh buốt cả người.

Diệp Tuệ nhớ lại vẻ ngoài của Thẩm Thuật, đôi mắt sâu thẳm, đuôi mắt hơi rướn lên, biểu cảm lạnh lùngkhôngai dám tới gần.

Cảm giác này giống như cái lần Thẩm Thuật ômcô,thìra ôm Thẩm Thuật cũng có tác dụng như ăn đồ ngọt, khiến tim đập rộn ràng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thẩm Thuật cẩn thận mở hộp quà ra, bên trong làmộtchiếc cà vạt,mộtgiây sau,anhtháo luôn cái cà vạtđangđeotrêncổ ra rồi đổi lại cái cà vạt mới này.

Để ở phòng khách đượckhôngnhỉ? Để ở chỗ đặt điều khiển TV choanhvừađiđến là trông thấy ngay, nếuanhcó ngờ vực hỏicôthìcôcó thể thànhthậtmà trả lời rồi.

Cuối cùng,côchọnmộtcái cà vạt có hoa văn nhưngkhôngquá lòe loẹt rườm rà, cầmđithanh toán.


Hai tay của Diệp Tuệ chắp lại sau lưng nhìn rất khả nghi, vì căng thẳng quá nêncônắm chặt hộp quà, sau đó vừa ngó chừnganhvừa bước lùi về sau.

“Cà vạt của cửa hàng loại nào bán chạy nhất vậy?” Diệp Tuệkhôngcó kinh nghiệm mua cà vạt nên đành phải nhờ tư vấn.

“Là do em có mắt chọn đồ đấy.” Đây là lần đầu tiên Thẩm Thuậtnóivậy, nếu Diệp Tuệ mà có đuôithìbây giờ hẳn là cái đuôi củacôđãvểnh cao lên rồi.

Vì sắp đến mùa đông nên trời tối nhanh, còn chưa đến bảy giờ mà trờiđãđen kịt rồi.

khôngngờ Thẩm Thuật thế mà lại lần đầu tiên cười vớianhta, thái độ khó chịu ban nãyđãtiêu tanđinhiều, Thẩm Thuật dịu dàng vuốt chiếc cà vạt, giọng điệu có phần khoe khoang.

côtakhôngtẩy trang đâu, tuyệt đốisẽkhôngtẩy trang, cho dù có phải c·h·ế·t ngạt trong phòng xông hơiđinữathìcôta cũngsẽkhôngsờ đến cái giấy đó!

Diệp Tuệ: “…”

Nghĩ đến chuyện hai ngườiđãtừng thức dậytrêncùngmộtchiếc giường, mặt Diệp Tuệ nóng bừng, lập tức nhìnđichỗ khác,cônhìnmộtlượt khắp phòng, nghĩmộtchút rồi mở tủ quần áo ra.

“Tôi hỏi này, Diệp Tuệ lúc trang điểm vớikhôngtrang điểm có gì khác nhaukhôngthế? Tổ chương trìnhnóiđể mặt mộc làcôấy để mặt mộcthậtà,thậtthà quá.”

Ống kính zoom thẳng vàocô, Diệp Tuệ giơ cái giấy ướt cho mọi người xem, bất đắc dĩnói: “Trong phòng xông hơi mà chui ở đâu ra giấy tẩy trang thế này?”

Đến nước nàythìcôchịu thua luôn rồi, đành chỉ vào hộp quàđangnằm dưới đất,nói: “Đó là quà em tặnganhđấy.”

côđeo kính râm, khăn quàng cổ quấn lên tận mũi, che hết toàn bộ gương mặt.

Vương Xuyên nịnh hót theo thói quen: “Thẩm tổng, cà vạt sếp đeo hôm nay hợp với sếp lắm ạ.”

- --

Suy nghĩ kỹ càng hồi lâu, cuối cùnganhquyết định để thẳng cà vạt lên bàn, như thếthìchắc chắnsẽkhôngtạo thànhmộtnếp gấp nào. Làm xong xuôi hết thảy,anhmới yên tâm lên giường nằm.

Mặc dù Diệp Tuệkhôngăn kiêng nghiêm ngặt như các nữ nghệ sỹ khác, nhưngcôcũngkhôngăn quá nhiều các món giàu calo, vì nếu mà ănthìsẽphải tập thể d·ụ·c bù vào.

Chương 74

Ngay lúccôcònđangsuy nghĩthìđằng sau đột ngột vang lên tiếng mở cửa, làmcôgiật mình quay phắt người lại, đúng lúc Thẩm Thuật từ bên ngoàiđivào nhà.

Rèm cửa sổ khép chặt, trong phòng tối đenkhôngcómộtchút ánh sáng, Diệp Tuệ bật đèn lên, ánh sáng chiếu rọi cả căn phòng.

Hệt như Diệp Tuệ hình dung, loại bỏ yếu tố Thẩm Thuật đẹp trai nên mặc cái gì cũng đẹp rathìquảthậtmón quàcôchọn rất hợp vớianh.

“Tôi chính là ngườiđãtừng bình luậnnóilà mặt của Thường Huỳnhkhônggiống với hồi trước lắm đây, lúc đó tôiđãbịcôta report nick đấy! DámnóiThường Huỳnh phẫu thuật thẩm mỹ à, cẩn thận bị luật sư củacôta cảnh cáo nha!”

Vì ý nghĩ này mà mấy hôm naycônghĩ nát óc mà vẫnkhôngbiết nên mua gì choanh, nghĩ mãithìthấy Thẩm Thuậtthậtsựchẳng thiếu thứ gì cả.

Thẩm Thuậtthìkhôngngủ sớm vậy, trước tiênanhtreo cái cà vạt trong tủ quần áo, nghĩmộtlúc rồi lại nhướn mày lấy ra.

rõràng bình thường cà vạt củaanhđều để như vậy, nhưng lần nàyanhlại sợsẽlàm cà vạt bị nhàu nát.

Sau khi Diệp Tuệ tẩy trang, gương mặtcônhìn rất xinh xắn, trông trẻ hơn tuổi.

Qua ống kính máy quay, người xem có thể nhìn thấytrêngiấy tẩy trang chỉ cómộtlớp phấn lót rất mỏng,khôngcó dấu vết gì của bút kẻ mắt hay mascara chuốt mi gì cả, Diệp Tuệkhônghề trang điểm.

côluống cuống hấp tấp quay người lại nhặt lên, nhưng cơ thể lạikhôngnghe theosựchỉ đạo của não bộ, nên châncôlại đá phải cái hộp quà, trượt thẳng đến cạnh chân Thẩm Thuật.

Cạchmộttiếng, Diệp Tuệ đụng vào tay vịn cầu thang nên đánh rơi hộp quà xuống đất.

Khác hẳn với bộ dạng cúi đầu ủ rũ của Diệp Tuệ, đáy mắt Thẩm Thuật tựa như ánh lênmộttia sáng,anhkhom lưng nhặt hộp quà Diệp Tuệ tặnganhlên, ánh mắt cất giấu nụ cười,nói: “anhmở ra luôn đượckhông?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Ánh mắtanhluônkhôngbiểu lộ cảm xúc gì, khiến người ta đoánkhôngra suy nghĩ củaanh.

Nụ cười nơi khóe môi Diệp Tuệ muốn giấu cũng giấukhôngnổi nữa rồi, đây là lần đầu tiêncôcẩn thận tỉ mỉ chọn quà cho người khác, hơn nữa người được tặng còn rất thích nó nữa.

Có người đưa giấy chocôta, giống hệt với cái của Diệp Tuệ, nhưngthậtra lạikhôngphải là giấy tẩy trang.

anhlạinóithêmmộtcâu: “anhrất thích.”

May là lúc nàycôđeo khăn quàng kín mặt nênkhôngai thấy mặtcôđangđỏ bừng lên,côgiữ bình tĩnh, bắt đầu nhìn cà vạt, tưởng tượng mấy chiếc cà vạt này mà ởtrênngườianhthìsẽnhư thế nào.

“Chị về nhà trước đây, em cứ ngồi ăn thong thả nhé.”cônóivới Tiểu Lưumộttiếng rồi lập tức ngồi xe về.

Hôm nọ Thẩm Thuật có tặng chocômộtsợi dây chuyền, nêncôcũng muốn tạo choanhmộtniềm vui bất ngờ.

Thường Huỳnh hát xongmộtbài, cả người toát mồ hôi,côta ngồi yênmộtchỗ, giữ vững trạng thái bất động, tĩnh tâmkhôngđể ý gì hết.

Giấy lau mặt gì cái này,rõràng là giấy ướt tẩy trang mà!

Trước giờanhta chưa từng thấy Thẩm Thuật đeo kiểu cà vạt như thế này bao giờ, tuy nhiên nhìn sếp có vẻkhôngđược vui lắmthìphải.

Nghĩ gì thế hả!!côvội vàng dừng suy nghĩ, saocôlại có thể có suy nghĩ đó với Thẩm Thuật cơ chứ!

Đạo diễn chột dạ nhìnđichỗ khác,côđừng nhìn nữa, tôikhôngbiết gì đâu nhá.

“Chắc là Thường Huỳnh có phẫu thuật thẩm mỹ rồi, tôi thấy thái độ củacôấy có vẻkhôngđúng lắm. Sao lạikhôngdám tẩy trang nhỉ? Chẳng lẽ mặt mộc xấu đến mứckhôngthể gặp ai hay sao?”

cônhớ lần cuối cùngcôvào phònganhlà lúcanhbị mộng du, sau đócôvào đây ngủ cùnganh.

Qua hành động của Diệp Tuệthìcác khách mời nữ mới biết chuyện,khôngthể tiếp nhận bất cứ ý đồ nào của tổ chương trình hết, vì mục đích của họ chỉ là muốn bêu xấu cáccômà thôi.

Mua xong,côlập tức trở về nhà ngay,khôngcòn sớm nữa,cônhất định phải về nhà trướcanhthìmới giấu được món quà nàyđi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 74